Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Kênh kiệu chốn văn phòng pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.75 KB, 2 trang )

Kênh kiệu chốn văn phòng
Lúc nào N cũng phô ra, ăn mặc thì kệch cỡm đến mức mọi người trong công
ty đều nhìn N với ánh mắt khó chịu. Vậy mà N cứ tự cho mình là “sành
điệu” nhất công ty, chả ai hơn được mình. Những tưởng N là gái Hà Nội thì
có lẽ mọi người còn có phần nào đó thông cảm cho sự kênh kiệu ấy thế
nhưng N lại là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố, điều kiện cũng không được
khang trang. N một mình thuê căn phòng trọ gần công ty, bố mẹ dành dụm
tiền mua cho chiếc xe ga từ hồi còn là sinh viên năm cuối, thế nên N rất
hãnh diện với bạn bè về điều đó và lúc nào cũng diện váy vóc đi làm, đi chơi
như một cô tiểu thư con nhà giàu.
Cái mặt thì không có gì là nổi bật so với những cô gái khác nhưng được cái
N khéo ăn nói và “đong Lần nào đi làm cô cũng trang điểm một cách cầu kì.
Móng tay thì sơn đủ các loại màu: xanh, đỏ, tím, vàng…Nhiều người nhìn
đến khó chịu nhưng cũng không tiện nói ra.
Do khéo ăn nói nên N được cân nhắc vào vị trí nhân viên kinh doanh. Một
tháng cũng có thể kiếm cho sếp kha khá hợp đồng làm ăn và tăng doanh thu.
Vì điều đó mà N được sếp tuyên dương. Cũng từ đó N tự cho mình một cái
chức ngang với trưởng phòng gì đó để dạy đời người khác.
Với bảo vệ, lúc nào cô cũng quát tháo: “thấy chị đi ra mà không dắt xe à? Ai
thuê các cậu làm việc như thế?” Ai cũng khó chịu nhưng rồi mọi người cũng
chẳng phàn nàn nhiều về chuyện đó vì coi đó là “chuyện thường ngày ở
huyện”.
Được đà lấn tới, N càng ngày càng tỏ ra khó chịu với người khác. Hễ người
khác nói to là mặt cô nàng sưng lên, khó chịu, rồi tỏ thái độ là nói như thế
không ai làm được việc thế nhưng dường như N thì được phép làm như vậy.
Nếu ai có thái độ khó chịu hoặc hiềm khích với N là y như rằng, cô nàng sẽ
nói này, nói nọ với sếp và lập tức người đó bị đuổi việc hoặc không cũng bị
sếp soi mói và để ý. Chẳng hiểu mỗi tháng N kiếm cho sếp được bao nhiêu
doanh thu mà sếp lại nghe cô đến lạ. Mọi người kháo nhau rằng: “khéo N
sắp lên làm sếp”.
Mọi chuyện vỡ lở đúng vào cái ngày mà vợ sếp lên công ty đột xuất. Bước


vào phòng, chị hỏi bảo vệ: “N đâu?”. Không ai biết chuyện gì đang xảy ra
nhưng nhìn thái độ hầm hầm cùng khuôn mặt khó chịu của chị, mọi người
có thể hiểu ra phần nào đó. Thì ra, mối quan hệ của sếp mà N không như
mọi người nghĩ. Hai người đã “thầm thương trộm nhớ” nhau từ rất lâu rồi và
đến bây giờ thì vợ sếp đã biết. “Sếp phu nhân” phải đến tận nơi để kiểm
chứng thì có lẽ mọi việc đã đến mức nghiêm trọng.
Ai cũng tá hỏa ra thảo nào sếp lại cưng chiều N đến vậy. Tìm mãi trong
phòng không thấy N đâu, thì ra cô đã trốn biệt khi nghe phong thanh tin vợ
sếp đến. Không “có tật” thì làm sao phải “giật mình”. Không ai nói gì nhưng
ai cũng mở cờ trong bụng “đáng đời cho kẻ đi cướp chồng người khác”.

×