BỘGIÁODỤCVÀĐÀOTẠO
VIỆNKHOAHỌCGIÁODỤCVIỆTNAM
NGUYỄNTHÀNHLÂM
DẠYHỌC ĐỌCHIỂUKỊCHBẢNVĂNHỌC
ỞTRƯỜNGTRUNGHỌCTHEO ĐẶCTRƯNGLOẠITHỂ
LUẬNÁNTIẾNSĨKHOAHỌCGIÁODỤC
HÀNỘI,2016
BỘGIÁODỤCVÀĐÀOTẠOVIỆN
KHOAHỌCGIÁODỤCVIỆTNAM
NGUYỄNTHÀNHLÂM
DẠYHỌC ĐỌCHIỂUKỊCHBẢN VĂNHỌC
ỞTRƯỜNGTRUNGHỌCTHEOĐẶCTRƯNGLOẠITHỂ
LUẬNÁNTIẾNSĨKHOAHỌCGIÁODỤC
Chunngành:Lí luận vàphươngpháp dạyhọcVăn-TiếngViệt
Mãsố:62.14.01.11
Ngườihướngdẫnkhoahọc:TS.NguyễnTrọngHồn
PGS.TS.NguyễnThúyHồng
HÀNỘI,2016
LỜICAMĐOAN
Tơixin
cam
đoan
đây
làcơng
trìnhnghiêncứuk h o a
họccủa
r i ê n g t ơ i . Các số liệu và kết quả nghiên cứu trong luận án là trung thực và chưa
được aicơngbốtrongbấtkỳcơngtrìnhnàokhác.
Tácgiả
NguyễnThànhLâm
LỜICẢMƠN
Luận án này là kết quảcủa quá trình học tập và nghiênc ứ u c ủ a t ô i
t ạ i Viện Khoa học Giáo dụcV i ệ t N a m d ư ớ i s ự h ư ớ n g d ẫ n c ủ a
c á c n h à k h o a h ọ c . Với tình cảm chân thành, tơi xin bày tỏ lòng biết ơn
sâu sắc tới các thầy giáo, côgiáo trong Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam đã
nhiệt tình giảng dạy, trang bịchotơi những tri thức chun mơn quý giá trong
quá trình học tập vàt h ự c h i ệ n đềtàinày.
Đặcbiệt,tơixinbàytỏlịngbiếtơnsâusắcđếnTiếnsĩNguyễnTrọngHồn,PhógiáosưTiếnsĩNguyễnThúyHồngđãtrựctiếphướngdẫntơinghiên cứu đềtàiluậnán.
Nhândịpnày,tơixingửilờicảmơnchânthànhđếnSởGiáodụcvàĐàotạotỉnh Quảng Ninh,
các đồng nghiệp, các em học sinh, bạn bè gần xa đã ln cổ
vũ,độngviên,giúpđỡtơitrongsuốtqtrìnhhọctập,nghiêncứu.
Tơi xin gửi lời tri ân sâu sắc đến những người thân trong gia đình đã
lnbêntơitrongsuốtthờigianquađểtơicóthểhồnthànhtốtluậnán.
Dù tâm huyết và hết sức cố gắng, song bảnl u ậ n á n k h ô n g t r á n h
k h ỏ i những khiếm khuyết. Kính mong sự chỉ dẫn của các nhà khoa học và các
đồngnghiệpxagần.
Xintrântrọngcảmơn!
HàNội,
thángnăm
2016Tácgiả
NguyễnThànhLâm
DANHMỤCCÁCCHỮVIẾTTẮT
STT
Chữviếtđầyđủ
Chữviếttắt
1
Đọchiểuvănbản
ĐHVB
2
Giáoviên
GV
3
Họcsinh
HS
4
Kịchbảnvănhọc
KBVH
5
Nănglực
NL
6
Câuhỏi
CH
7
Phươngpháp
PP
8
Chươngtrình
CT
9
Phươngphápdạyhọc
PPDH
10
Nghiêncứusinh
NCS
11
ChươngtrìnhvàSáchgiáokhoa
CTvàSGK
12
Vănbản
VB
13
Tácphẩm-Tácphẩmvănhọc
TP-TPVH
14
Thựcnghiệm
TN
15
Đốichứng
ĐC
16
Vănhọc
VH
17
Phổthơng
PT
18
Nhàxuấtbản
NXB
19
Tiểuhọc
TH
20
Trunghọccơ sở
THCS
21
Trunghọcphổthơng
THPT
22
Bàitập
BT
MỤCLỤC
1. Lýdochọnđềtài............................................................................................1
2. Tổngquanvấnđềnghiêncứu..........................................................................3
3. Mụcđíchnghiêncứu....................................................................................15
4. Đốitượngvàphạmvinghiêncứu...................................................................16
5. Nhiệmvụvànộidungnghiêncứu...................................................................16
6. Giảthuyếtkhoahọc.....................................................................................16
7. Phươngphápnghiêncứu.............................................................................16
8. Đónggópmớicủaluậnán.............................................................................17
9. Cấutrúccủaluậnán.....................................................................................18
ChươngI:CƠSỞLÍLUẬNVÀTHỰCTIỄNCỦA DẠYHỌCĐỌC
HIỂUKỊCHBẢNVĂNHỌCTHEOĐẶCTRƯNGLOẠITHỂ......................19
1.1.Cơsởlíluậncủadạyhọcđọchiểukịchbảnvănhọc..........................................19
1.1.1. Líthuyếtđọchiểuvănbản........................................................................19
1.1.1.1. Quanniệmvềđọchiểu......................................................................19
1.1.1.2. Nộidungđọchiểuvănbản.................................................................22
1.1.1.3. Dạyđọc hiểuvănbảntrongtrườngtrunghọc....................................23
1.1.1.4. Líluậndạyhọchiệnđạivàdạyhọcđọchiểu
kịchbảnvănhọcởtrườngtrunghọc................................................................24
1.1.1.5. Dạyhọcđọc hiểuv ă n b ả n t r o n g d ạ y học N gữ v ă n ởtrườ ng t r u n g
họctheođịnhhướngpháttriểnnănglựcvàphẩmchấtcủangườihọc.............................26
1.1.2. Quanniệmvềloạivàthểtrongvănhọcvàýnghĩacủadạyhọctheođặctrưngloạit
hể
29
1.1.2.1. Quanniệmvềloạivàthể....................................................................29
1.1.2.2. DạyhọcđọchiểuvănbảnvănhọctheođặctrưngloạithểtrongdạyhọcN
gữvănởtrườngtrunghọc..............................................................................30
1.1.2.3. Conđườnghìnhthànhtrithứcloại
thểkịchbảnvănhọcchohọcsinhtrunghọc.......................................................33
1.1.3. Kịchvàkịchbảnvănhọc..........................................................................36
1.1.3.1. Kịchlàgì?........................................................................................36
1.1.3.2. Kịchbảnvănhọc..............................................................................37
1.1.4. Đặctrưngloạithểcủakịchbảnvănhọc.....................................................37
1.1.4.1. Cốttruyện,sựkiện,hồncảnhkịchtậptrungcaođộ.............................38
1.1.4.2. Tìnhhuốnglàmơitrườngnảysinhxungđộtkịch................................39
1.1.4.3. Xungđộtkịchtạonênkịchtính,là“linhhồn”củakịch.........................40
1.1.4.4. Nhânvật làhìnhtượngtrịdiễn.........................................................40
1.1.4.5. Ngơnngữkịchgiàutínhhànhđộng,cátínhhóa,giàuẩný,giàuchấttrữtình
41
1.1.4.6. Kếtcấuphânhồi,màn,cảnhlàđặctrưngcủabốcụckịch......................42
1.1.5. Phânloạikịchvà đặctrưngnổibật củacácthểloạikịch.............................43
1.1.5.1. ĐặctrưngthểloạicủachèodângianViệtNam....................................43
1.1.5.2. Đặctrưngthểloạicủabikịch.............................................................46
1.1.5.3. Đặctrưngthểloạicủahàikịch............................................................50
1.1.5.4. Đặctrưngthểloạicủachínhkịch(kịchdrama)....................................52
1.2.Cơsởthựctiễn...........................................................................................53
1.2.1. Vềkịchbảnvănhọctrong chươngtrìnhvàsáchgiáokhoaNgữvăntrunghọc
53
1.2.1.1. KịchbảnvănhọctrongchươngtrìnhvàSGKTHCS...........................54
1.2.1.2. KịchbảnvănhọctrongchươngtrìnhvàSGKTHPT...........................54
1.2.2. VềhệthốngcâuhỏihướngdẫnđọchiểukịchbảnvănhọctrongSGKNgữvănhi
ệnhành............................................................................................................56
1.2.2.1. Kếtquảthốngkêmộtsốcâu
hỏiđềcậpđếnđặctrưngthểloạiđãđượcsửdụngtrongcácbàiđọchiểuvănbảntro
ngSGKNgữvănhiệnhành............................................................................56
1.2.2.2. Nhậnxétchungvềnộidungcâuhỏihướngdẫnđọchiểuvàcáchoạtđộngđ
ọchiểukịchbảnvănhọc đượcđềxuấtở cácbàiđọc SGKNgữvăn..................59
1.2.3. Vềthựctrạngdạyhọcđọchiểukịchbảnvănhọcởtrườngtrunghọctheođặctrư
ngloạithể.........................................................................................................60
1.2.3.1. Đốitượng,phạmvikhảosát:.............................................................60
1.2.3.2. Kếtquảkhảosát...............................................................................62
1.2.3.3. Đánhgiákếtquảkhảosát...................................................................62
1.2.4. Vấnđềđặtratừthựctrạng.........................................................................64
ChươngII:MỘTSỐBIỆNPHÁPTỔCHỨCHOẠTĐỘNGDẠYHỌCĐỌCHIỂUKỊ
CHBẢNVĂNHỌCTHEOĐẶCTRƯNGL O Ạ I THỂ...........................................66
2.1. Cơ sở và nguyên tắc đề xuất các biện pháp dạy học đọc hiểukịch
bảnvănhọctheođặctrưngloạithể..................................................................66
2.1.1. Các biện pháp đề xuất phải phù hợp với tâm sinh lí lứa tuổi học sinh
vàmụctiêudạyhọcởtrườngphổthơng...............................................................66
2.1.2. Các biện pháp đề xuất đảm bảo phù hợp quan điểm dạy học hiện đại
lấyhọc sinh làm trung tâm hoạt động học, góp phần nâng cao năng lực tự học
chohọcsinh......................................................................................................67
2.1.3. Các biện pháp đề xuất phải thực hiện được mục tiêu dạy học kịch
bảnvănhọctheođặctrưngloạithể......................................................................67
2.2. Đềxuấtmộtsốbiệnpháptổchứchoạtđộngdạyhọcđọchiểukịchbảnvănhọc
theođặctrưngloạithể....................................................................................68
2.2.1. Hướngdẫnhọcsinhtựđọcvănbản............................................................68
2.2.1.1. Đọclướt.........................................................................................69
2.2.1.2. Đọcphầnlờidẫn...............................................................................70
2.2.1.3. Đọcsâuphầnlờithoạicủanhânvật:...................................................70
2.2.2. Sửdụnghệthốngcâuhỏiđọchiểu bámsátđặctrưngthểloại......................72
2.2.2.1. Câuh ỏ i h u y đ ộ n g tríthứcthểloại,kinhnghiệm,hiểubiếtvănhó
a
74
2.2.2.2. Câuhỏitáihiệndùngđểtómtắtnộidungcốttruyện,xácđịnhtìnhhuốngkị
ch,hệthốngnhânvật.....................................................................................75
2.2.2.3. Câuhỏi đánhgiá,
nhậnđịnh,phântíchsựpháttriểncủamâuthuẫn,tíchcáchnhânvật.................76
2.2.2.4. Câuhỏipháthiện,đánhgiánộidung,đặcđiểmngơnngữkịch..............77
2.2.2.5. Câuhỏiđánhgiá,thẩmbìnhgiátrịnội
dungvàgiátrịthẩmmĩcủavănbảnkịch............................................................78
2.2.2.6. Câuhỏigợi
mởgiúpnângcaonănglựctổnghợp,nănglựcliênhệ,liênkếtcác
nguồntrithứcđểgiảiquyếtvấnđề...................................................................79
2.2.3. Tổchứcthảoluận,tậpnghiêncứu,sưutầmtưliệutheochunđềthểloại.....81
2.2.3.1. Đềtàithảoluận,đềtàinghiêncứulàcácvấnđềngồivăn bản.82
2.2.3.2. Đềtàithảoluận,đềtàinghiêncứulàcácvấnđềtrongvănbản................83
2.2.4. Tổchứchoạtđộngngoạikhóa..................................................................84
2.2.4.1. Thưởngthứckịchtrênsânkhấugópphầnhiểurõhơntácphẩm852.2.4.2.Th
amgiacáchoạtđộngdiễnkịch.......................................................................86
2.2.4.3.Tổchứccác
buổithảoluậnvớicácchủđề,đềtàiliênquanđếnnộidunghọctập......................88
2.3. Vận dụng các biện pháp đã đề xuất để tổ chức dạyhọc đọc hiểu
kịchbảnvănhọctheođặctrưngloạithể.................................................................................89
2.3.1. Hướngdẫnhọcsinhthựchiệnquytrìnhtựđọchiểuvănbản.........................89
2.3.1.1. Thựchiệnđọclướtkhibắtđầuqtrìnhđọchiểuvănbảnkịch...............90
2.3.1.2. Đọckĩphầnlờidẫnđểcóhìnhdungđầyđủvềtìnhhuốngkịch,cóchỉdẫ
nvềhành độngvàsựxuấthiệncủacácnhânvật...................................................91
2.3.1.3. Đọcsâu,đọckĩlờithoạiđểkhámphácácgiátrịnộidung,tưtưởngnhâ
n sinhvàgiátrịnghệthuậtcủatácphẩmkịch.......................................................91
2.3.2. Xâydựnghệthốngcâuhỏiđọchiểuvănbảnhàikịch.................................93
2.3.2.1. Câuhỏi địnhhướnghọcsinhxácđịnhthểloại....................................94
2.3.2.2. Câuhỏiđịnhhướngpháthiệncácthủphápgâycười............................95
2.3.2.3. Câuhỏixácđịnhtìnhhuốngkịch.......................................................96
2.3.2.4. Câuhỏi địnhhướngtìmhiểuđặcđiểmnhânvật.................................97
2.3.2.5. Câuhỏixácđịnhxungđộtkịch...........................................................98
2.3.2.6. Câuhỏi địnhhướngtìmhiểuđặcđiểmngơnngữkịch........................99
2.3.3. Xâydựnghệthốngcâuhỏiđọchiểuvănbản chínhkịch...........................100
2.3.3.1. Câuhỏixácđịnhthểloại..................................................................100
2.3.3.2. Câuhỏikhaithác nộidung,đềtài.....................................................101
2.3.3.3. Câuhỏixácđịnh mâuthuẫn,xungđộtkịch......................................102
2.3.3.4. Câuhỏixácđịnhkiểuloạinhânvậtvàtuyếnnhânvật.........................103
2.3.3.5. Câuhỏitìmhiểungơnngữkịch........................................................104
2.3.3.6. Câuhỏihướngdẫntìmýnghĩanhânsinh,giátrịkháiqttưtưởngvàgiát
rịnghệthuậtcủavănbản...............................................................................105
2.3.4. Xâydựnghệthốngcâuhỏiđọchiểutrongdạyhọcđọchiểubikịch.1062.3.4.1.C
âuhỏikhaithác xungđộtbi kịch..................................................................107
2.3.4.2. Câuhỏiphântíchnhânvậtbikịchvàlỗilầmbikịch............................109
2.3.4.3. Câuhỏitìmhiểungơnngữbikịch.....................................................112
2.3.4.4. Câuhỏi phát hiệnýnghĩatưtưởngvà giátrịnhânsinh.....................112
2.3.5. Tổchứchướngdẫnhọcsinhthảoluậnnhóm,thựchiệncácbàitập
tựnghiêncứu..................................................................................................114
2.3.6. Hướngdẫntổchứcmộtsốhoạt độngngoạikhóa....................................116
ChươngIII:T H Ự C NGHIỆMSƯPHẠM..........................................................121
3.1. Giớithiệuchung.....................................................................................121
3.1.1. Mụcđíchthựcnghiệm..........................................................................121
3.1.2. Nhiệmvụthựcnghiệm..........................................................................121
3.2. Đốitượng,địabànvàthờigianthựcnghiệm................................................121
3.2.1. Tiêuchuẩnlựachọn địabànthựcnghiệm..............................................121
3.2.2. Lựachọn vàbồidưỡnggiáoviêndạy tiếtthựcnghiệm...........................122
3.2.3. Họcsinhthựcnghiệm...........................................................................122
3.3. Nộidungthựcnghiệm.............................................................................124
3.3.1. Nguyêntắcthiếtkếgiáoánvàgiáoánthựcnghiệm...................................124
3.3.1.1. Thiếtkế1:"ÔngGiuốc-đanhmặclễphục".........................................127
3.3.1.2. Thiếtkế2:"BắcSơn"..........................................................................135
3.3.1.3. Thiếtkế3:"HồnTrươngBa,dahàngthịt"...........................................142
3.3.2. Tổchứcdạythựcnghiệm.......................................................................151
3.3.3. Đánhgiáthựcnghiệmvềmặtđịnhlượng…............................................151
3.3.3.1. Kỹthuậtđánhgiáthựcnghiệm.........................................................151
3.3.3.2. Kếtquảt h ự c nghiệmsư phạm....................................................154
3.3.4. Đánhgiákết quảthựcnghiệmvềmặtđịnhtính.......................................162
3.3.4.1. Vềthiết kếgiáốn...........................................................................162
3.3.4.2. Vềhứngthúhọctậpcủahọcsinh.......................................................163
3.4. Nhậnxét,đánhgiákếtquảthựcnghiệm......................................................163
3.5. Rút kinh nghiệm từ kết quả thực nghiệm, từ đó hồn chỉnh hệ
thốngphươngpháp,biệnphápđềxuất..............................................................165
KẾTLUẬN........................................................................................................167
TÀI LIỆUTHAMKHẢO...................................................................................173
PHỤLỤC
1. Lýdochọnđềtài
1.1. Theoquan
điểmchỉ
đạovề
đổi
mới
căn
bản,
toàn
diện
giáod ụ c v à đàotạo, điểm 3, Nghị quyết số29-NQ/TWngày 04/11/2013 Hội
nghịT r u n g ương8kh óa XIđãnêurõ:“Pháttriểngiáodục vàđà o t ạ o l à n â n g c
a o dâ n trí,đàot ạ o n h â n
lực,
bồi
dưỡng
nhân
tài.
Chuyển
m ạ n h q u á t r ì n h g i á o d ụ c t ừ chủyếu trang bị kiến thức sang phát
triển toàn diện năng lực và phẩm chất ngườihọc. Học đi đôi với hành; lý luận
gắn với thực tiễn; giáo dục nhà trường kết hợpvới giáo dục gia đình và giáo dục
xã
hội”.
Như
vậy,
mục
tiêu
của
dạy
học
Ngữvăntrongnhà tr ườ ng phổ t h ô n g khôngchỉlà dạykiếnt h ứ c vănhọc, n g ô
n ngữmàquantrọnghơnlàdạyHScáchhọcvàtổchứccáchoạtđộngđịnhhướngconđường chiếm lĩnh kiến
thức.
Qua
đó,
phát
triển
năng
lực
tự
học,
tự
nghiên
cứu,đồngthờipháttriểnhàihồcảvềtrítuệvà nhâncách.
1.2. Dạy học đọc hiểu văn bản Ngữ văn trong nhà trường PT đang
cónhững đổi mới nhằm nâng cao năng lực đọc hiểu cho HS. Đọc hiểu là một
phạmtrù khoa học trong nghiên cứu và giảng dạy văn học, dù đã rất được quan
tâmtrong những năm qua, nhưng vẫn cần được tiếp tục nghiên cứu từ nhiều góc
độkhácn h a u . M ơ n N g ữ v ă n t r o n g n h à t r ư ờ n g k h ô n g c h ỉ n h ằ m c u n g c ấ p t r
i t h ứ c văn học, bồi dưỡng tình cảm, năng lực thẩmmĩ mà mụctiêu quan trọng
làđ à o tạonănglựcđọcnănglựckhôngthểthiếucủaconngườitrongthờiđạithôngtinbùngnổhiệnnay.Dạyđọc
hiểukịchbảnvănhọcbámsátđặctrưngthểloạikhông chỉ giúpHS biết cách tiếpcận đúng loại thể
vớim ỗ i v ă n b ả n k ị c h - t h ể loại đang rất phát triển trong xã hội hiện
đại - mà còn cung cấp tri thức nền tảng,tri thức công cụ vàtri thức phương pháp
để HS cókhảnăng tự đọc, tự họck h i đọchiểu cácv ă n b ả n k ị c h k h á c ở
t r o n g v à n g o à i n h à t r ư ờ n g v à g ó p p h ầ n n â n g cao chất
lượng dạy học bộ mơn Ngữ văn, giúp HS u thích một loại hình nghệthuật gần
gũi trong đời sống, bồi dưỡng năng lực thưởng thức nghệ thuật,
nângcaotrìnhđộdântrí,ýthứcvănhóachomỗihọcsinh.
1
1.3. Kịch là một loại hình văn học ra đời sớm và được đánh giá rất
caotrong lịchsửnghiên cứuv ă n
học
nhân
loại.
Trong
lịch
s ử , n h i ề u n h à v ă n l ớ n từng sáng tác văn học kịch và đã ghi những dấu
ấn khá đậm trên dòng chảy vănhọc thế giới. Thưởng thức kịch trên sân khấu là
một thói quen thưởng thức nghệthuật lâu đời nhất của nghệ thuật biểu diễn. Bởi
vậy, các tác phẩm văn học thuộcloại hình kịch có thể nói là những tác phẩm
được phổ biến rộng rãi nhất, gần gũinhất với không chỉ bạn đọc trong nhà
trường,
bạn
đọc
chuyên
sâu
mà
cả
với
bạnđọcphổ t h ô n g. Kịchcóvịtrírấtquantrọngtrong đờisốngnghệthuậtcủa
mỗidânt ộ c . Vớibạ nđọc HS,vă nhọckịc h khơngchỉ bóhẹ p t r o n g n h à trường,
t h i cử mà cịn là loại hình được tiếp xúc nhiều trong cuộc sống. Bởi vậy, hoạt
độngdạyh ọ c N g ữ v ă n t r o n g n h à t r ư ờ n g c ầ n b ồ i d ư ỡ n g v à p h á t t r i ể n n ă n g
l ự c đ ọ c hiểu kịchb ả n v ă n h ọ c đ ể H S c ó t h ể v ậ n d ụ n g v à o
v i ệ c t ự đ ọ c h a y t h ư ở n g t h ứ c các tácphẩmkịch.
Văn bản kịch làloại văn bản cón h ữ n g n é t đ ặ c t h ù đ ò i h ỏ i
p h ư ơ n g p h á p dạy học phù hợp nhưng trên thực tế việc dạy học theo đúng
đặc trưng loại thểchưa thực sự được quan tâm đúng mức. Kịch được dạy trong
nhà trường khơngphải với tính chất là một loại hình nghệ thuật biểu diễn. Dạy
học
kịch
ở
đây
chủyếu
khai
tháctrênphương
diệnvăn
bảnvănhọc,
nhưngk h ô n g t h ể d ạ y g i ố n g nhưtácphẩmtựsựhaytácphẩmtrữtình.Việcthưởngthứcmộttácphẩm
thuộcthể loại kịch khơng giống với tác phẩm văn học khác. Với những đặc trưng
riêngvề thể loại do sự quy định của yêu cầu biểu diễn trên sân khấu, kịch cần
cóphương pháp, biện pháp tiếp cận phù hợp để vừa đảm bảo phù hợp với tính
chấtloại hình sân khấu,vừa phát huy đượcvai trịc ủ a m ộ t n ộ i d u n g h ọ c
t ậ p t r o n g nhàtrườngphổthông.
1.4. Thựct ế d ạ y h ọ c ở t r ư ờ n g p h ổ t h ô n g c h o t h ấ y v i ệ c d ạ y h ọ c K B V
H gặpnhiềukhókhănhơnsovớicácthểloạivănhọckhác.GVvàHSvốnkhơngmặn mà với các giờ dạy học
KBVH.
Hiện
tượng
tâml í
này
ảnh
hưởng
tiêu
c ự c tớihoạtđộngdạ y họcc ủ a GVv à h oạ t độngtiếp n hậ n c ủa HS.Dùc á c văn
bản
kịch được đưa vào chương trình và SGK phổ thơng đều là những tác phẩm hay,phù hợp
với HS nhưng vẫn khôngt ạ o đ ư ợ c s ự h ứ n g t h ú v ớ i c ả G V v à H S
n h ư dạy học các tác phẩmtự sự,t r ữ t ì n h . M ộ t t r o n g n h ữ n g n g u y ê n
n h â n c ủ a t h ự c trạng này là do việc dạy học kịch phần lớn giống với dạy học tác
phẩm tự sự, ítchú ýkhai thác các yếu tốđặct r ư n g
củakịch
như:
hành
đ ộ n g k ị c h , x u n g đ ộ t kịch, ngôn ngữ đối thoại của kịch... Cịn thiếu các hoạt
động liên mơn, hoạt độngthực tế để mở rộng kiến thức, đào sâu suy nghĩ của HS với
loại hình nghệ thuậttổnghợpnày.
Trênđây lànhững lýdo đểchúngtơilựachọnnghiêncứu vấnđề“Dạyhọcđọchiểu
kịchbảnvănhọc ởtrườngtrunghọctheođặctrưngloạithể”.
2. Tổngquanvấnđềnghiêncứu
2.1. Cácnghiêncứuvềhoạtđộngđọc
Từ khi con người có chữ viết, có văn bản thì cũng là lúc có hoạt độngđọc.
Làmộttrong
nhữnghoạtđộngtiếpthu
trithứccơbảnnhấtcủalồingườinênhoạtđộngđọcđượcquantâmvàđượcdạytrongnhàtrườ
ngcáccấp.Từđây,đọcvàviệcdạyđọctrởthànhđốitượngnghiêncứucủakhoahọcnóichung
vàkhoahọcgiáodụcnóiriêng.Từnhữngthậpniên70
củathếkỉXXtrởlạiđâyđãcórấtnhiềucơngtrình,bàibáoviết về vấn đề đọc và liên quanđến đọc hiểu trong
phạmtrùđọcvănbản,tiêubiểunhư:K.Goodman(1970),A.Pugh(1978),P.Arson(1984),L.BakerA.Brown(1984),U.Frith
(1985),M.Adams(1990),R.JaussvớiHoạtđộngđọcvàHiệntượngđọc và học, R.Vemezki
vớiu
cầu
kĩ
năng
của
việc
đọc,
B.Naidensov
vớiPhươngphápđọcdiễncảm,SorenbenaltvớiPhảnứngtâmlícủaqtrìnhđọc...,Morti
merAdlervớiĐọcsáchnhưmộtnghệthuật(2008),
A.Blake.
KvớiCáckĩnăngđọcởtrườngtrunghọcphổthơng…
Khoảngn ă m 2 0 0 2 2 0 0 3 , m ộ t c ô n g t r ì n h v ề đ ọ c h i ể u k h á đ ồ s ộ đ ư ợ c cơngbốcủatậpthểtácgiảcóuytínvề
vấn đề này. Nội dung cuốn sách kháphong phú. Sách đề cập đếnLịch sử việc đọccủa Erich
Schon,Tâm
lí
học
củaviệcđ ọ c c ủ a U r s u l a C h r i s t m a n n , N g h i ê n c ứ u v i ệ c đ ọ c ứ n g d ụ n
gdoNorbert
Groeben viết. Đặc biệt phần quan trọng của cuốn sách với tiêu đềXã hội
đọc,giảng dạy văn học và yêu cầu đọc trong nhà trườngdo Mechthild Dehn
vàGudrundSchulfviếtđãnhấnmạnhviệchọcđọcvàviệcdạyđọccóhiệuquả.
Các cơng trình nghiên cứu trên đều quan tâm và khẳng định đọc là hoạtđộng
quan trọng của con người. Đọc để tiếp thu tri thức, để phát triển con ngườivề cả
tâmh ồ n v à t h ể c h ấ t n h ư M . G o r k i t ừ n g n ó i “ M ỗ i c u ố n s á c h
l à m ộ t b ậ c thang nhỏ mà khi bước lên, tôi tách khỏi con thú để đi tới gần con
người”. Nhậnxét này đã khái qt một cách chính xác vai trị của sách đối với cuộc
sống nhânloại.
Đối diện với trang sách hay, người đọc được hoàn toàn độc lập và tự dophát huy
tưởng tượng và suy luận của mình. Sách hay, sách tốt giúp con ngườiphát triển trí
tưởngtượng,tư duy sáng tạo vàđộc lậpsuy nghĩ.Mỗi trangs á c h hay sẽ mang đến chongười đọc
những
tri
thức
thú
vị.
Ngồi
trước
trang
sách
làngườiđ ọ c đ a n g t h ự c h i ệ n c u ộ c đ ố i t h o ạ i v ớ i t á c g i ả . V ớ i h ì n h t h ứ c n g ô n n g ữ
chữ viết - phương tiện giaotiếpq u a n
trọng
nhất
-
nhiều
cuốn
sách
g i ú p n g ư ờ i đọc có điều kiện nghiền ngẫm, suy nghĩ và tiếp nhận chính xác, đầy đủ
nội dungthơng tin.Hơnthếnữa,sáchlà phương tiện cókhản ă n g
truyền
đạt
t h ơ n g t i n rộng rãi vàtiện lợinhất bởi hìnhthứctiếpnhận thơng tin đơng i ả n l à
đ ọ c . V ì vậy,nghiên cứu vềđ ọ c n h ư m ộ t h o ạ t đ ộ n g k h o a h ọ c l à
v ấ n đ ề đ ư ợ c c á c n h à khoa họcquantâm nghiêncứu.
ỞV i ệ t N a m, v ấ n đề đ ọc s á c h đ a n g r ấ t đư ợ c x ã h ộ i q u a n t â m , b ở i t r o n g thời đại
công nghệthông tin, khoahọc kĩt h u ậ t
phát
triển
mạnh
nhưhiện
n a y , vănhóađ ọ c t u y r ấ t đ ư ợ c q u a n t â m s o n g c h ấ t l ư ợ n g đ ọ c
c ò n n h i ề u v ấ n đ ề c ầ n lưu ý. Trong bài viết “Sự thay đổi thói quen đọc sách
và vấn đề văn hóa đọc”,GS.TS Trần Đình Sử, một nhà nghiên cứu tâm huyếtv ớ i
vấn
đề
dạy
h ọ c N g ữ văn trong nhàtrường hiện nay, đãnhấnm ạ n h :
“ S á c h l à k h o t à n g t r i t h ứ c c ủ a dân tộc và nhân loại. Đọc sách là phương
thức
tích
lũy,
phát
triển,
tiếp
biến
trithứcc ủ a n h â n l o ạ i ” , n h ư n g v ă n h ó a đ ọ c h i ệ n n a y đ ã x u ố n g c ấ p d o n g u ồ n đ ọ c
phong phúnên việclựachọn sách đểđ ọ c , t h ờ i g i a n đ ọ c , c á c h đ ọ c , m ụ c
đ í c h đọcgặpnhiều khókhăn. Vìv ậ y , “ N ó i đ ế n v ă n h ó a đ ọ c k h ơ n g t h ể
k h ơ n g n ó i đến thói quen đọc, phương pháp đọc và danh mục sách cần phải đọc”.
Vậyphương pháp đọc và danh mụcs á c h c ầ n đ ọ c đ ó l à g ì ? Đ i ề u n à y
cần
được
cả
x ã hộiq u a n t â m , t r o n g đ ó n h à t r ư ờ n g g i ữ v a i t r ò c h ủ c h ố t v à q u y ế t đ ịn h s ự t h a
y đổichấtlượngvănhóađọc.
Về vấn đề phương pháp đọc và dạy đọc, ở Việt Nam có nhiều cơng
trìnhnghiênc ứu v ề đ ọ c , t ừ s á c h d ị c h đế n s á c h c ủ a c ác n h à n g h i ê n c ứ u t r o n g
n ư ớ c . Đó làPhương pháp đọc sách(1976) của A.Primacopxki,Đổi mới đọc và
bìnhvăn(1999),Dạy học tập đọc ở tiểu học(2001) của Lê Phương Nga,Đọc
sáchsiêutốc(2013) củaChristian Gruning do NXBB á c h K h o a v à C ô n g
t y S á c h TháiHàdịch,Phươngphápđọcdiễncảm(2007)c ủ a H à N g u y ễ n K i
m Giang,... cùng nhiều bài báo bàn về chuyện đọc sách, cách đọc sách và văn
hóađọc.
Các cơng trình nghiên cứu vàcácý k i ế n đ ề u c h o t h ấ y đ ọ c s á c h
đang
l à vấnđ ề r ấ t đượcq u a n t â m t r o n g xã h ộ i h i ệ n đại,k h i cácphương t i ệ n t h ô n g ti n đạ
ichúngphongphúđangthuhẹpdầnthờigiandànhchosáchcủabạnđọc.Trong nhàt r ư ờ n g , n h i ệ m v ụ g i á o
dụcvăn
hóa
đọc,
cách
đọc
lại
càng
đ ư ợ c quantâmvàđượcdưluậnchúýnhiềuhơn.
2.2. NghiêncứuvềĐHVBtrongdạyhọcNgữvănởtrườngtrunghọc
Ngay từ khi có chữ viết, có văn bản là đã có hoạt động đọc. Khi văn họcđược
đưa vào nhà trường, hoạt động đọc văn bản văn học cũng được thực hiệnthường xuyên.
Trong lịch sử phát triển giáo dục, hoạt động đọc văn bản thuộcmôn Ngữ văn được
nghiên
cứu
với
các
cách
gọi
khác
nhau.
Càng
về
sau,
“đọchiểu”c à n g đ ư ợ c c h ú ý n g h i ê n c ứ u v ớ i t ư c á c h l à m ộ t t h u ậ t n g ữ k h o a h ọ c v
à vấnđềđọchiểuvănbảnđượcnghiêncứutừnhiềugócđộhơn.
Từ khi thuật ngữ “đọc hiểu” được đưa vào chương trình và SGK, và
“đọchiểuvănbản”thaythếchotêngọi“giảngvăn”thìvấnđềđọchiểuvănbảncàng
được quan tâm nghiên cứu. Việc dùng tên gọi “đọc hiểu văn bản” thay cho
cáchgọi“giảngvăn”,“phântíchtácphẩm”,“bìnhgiảng”,…
thể hiệnquanđiểmchúýđến chủ thể hoạt động là học sinhvà hoạt động chủ đạol à
đọchiểuvăn
b ả n . Sov ớ i c á c h d ạ y v à q u a n đ i ể m d ạ y h ọ c t r u y ề n t h ố n g , v i ệ c đ ư a “ đ ọ c h i ể
u v ă n bản”thànhthuậtngữchỉphânmôncủamônNgữvănchothấysựchútrọngđổimới dạy học Ngữ văn nhằm đề
cao vai trò trung tâm của người học trong hoạtđộngdạy học.
Đểc ó c ơ s ở k h o a h ọ c v à h ệ t h ố n g l í l u ậ n c h o v i ệ c d ạ y Đ H V B ở n h à trư
ờngphổthông,vấnđềĐHVBđãđượcquantâmnghiêncứu.Nhữngngườiquan tâm đến vấn đềnày phải kể đến
các tác giảN g u y ễ n T h a n h H ù n g , T r ầ n Đình Sử, Lê Phương Nga, Đỗ Ngọc
Thống, Nguyễn Thị Hạnh, Nguyễn TrọngHoàn,PhạmThị Thu Hương,Nguyễn
TháiHồ,cùng
đội
ngũ
các
nhàn g h i ê n cứutrẻ,độingũgiáoviê n đangtrựctiếpdạyhọc.Ởmỗigócđộnghiên cứ
u,vịtrí làmviệc,nhu cầu bồi dưỡng chun mơn,…k h á c
đều
c ó cách tìmh i ể u ,
nhìn
nhận
và
đánh
nhau,
giá
mỗi
người
riêngnhưng
đ ề u h ư ớ n g đ ế n m ụ c đ í c h chung là nâng cao chất lượng dạy học Ngữ văn
nói riêng và chất lượng giáo dụcnóichung.
Tác giả Nguyễn Thanh Hùng với một số bài báo và tiểu luận khoa học,
đãkhẳngđịnhvịtrí,vaitrịcủaviệcdạyđọchiểuvănbảntrongtrườngphổthơngvà làm
sángtỏmộtsốphươngdiệnthuộcvềbảnchấtcủahoạtđộngdạyhọcđọchiểu. Trong Tiểu luậnDạy đọc hiểu là tạo
nền tảng văn hoá cho người học, tácgiả đã đề cập đến vị trí của việc đọc đối với sự
phát triển nhân cách và rèn luyệnnăng lực văn hoá choH S . T á c g i ả k h ẳ n g
định
“đọc
được
xem
là
năng
lực
v ă n hốc ó ý n g h ĩ a c ơ b ả n đ ố i v ớ i s ự p h á t t r i ể n n h â n c á c h b ở i v ì p h ầ n l ớ n c á c t r i
thứchiện đại được truyền thụ qua việc đọc trên cơ sở đó tạos ự
phát
triển
n ă n g lực và kĩ năng đọc đặc biệt đối với việc đọc các tác phẩm văn học của HS
trongnhà trường phổ thông là nhiệm vụ cơ bản của GV Ngữ văn. Khơng chỉ thế,
đọccịnl à phươ ng t i ệ n t h ô n g t i n n h i ề u l o ạ i k h á c n h a u v ề q u a n điể m, t h á i đ ộ , k i n h
nghiệm, tri thức. Đây là bình diện văn hố của việc đọc”. Trong bài viết này, tácgiả
cũng khẳng định “Dạy đọc là dạy học sinh học tập cách đọc để có những kĩnăng đọcvà
biết vận dụng chúng trong cuộc sống một cách cóh i ệ u q u ả ” , t i ể u luận đã đưa
ra một số vấn đề khá cụ thể cần lưu ý khi dạy đọc. Quan điểm trênđây của tác giả cũng
phù hợp khi Việt Nam chính thức tham gia chương trìnhđánh giá quốctế
PISAnăm2012.
Sau đó, trong bài viếtNăng lực đọc hiểu tác phẩmvănchươngc ủ a h ọ c sinh
THPT, tác giả đã đưa ra quan niệm “đọc tác phẩm văn chương là giải
quyếtvấnđềtươngquancủabatầngcấutrúctồntạitrongtácphẩm,đólàcấutrúcngơnngữ, cấu trúc hình
tượngthẩmmĩvàcấutrúctưtưởngthẩmmĩ.Cácquanniệmkhác nhau về đọc văn cũng đã được tác giả nhắc
đến trong bài viết này cùng vớiquan niệmc ủ a t á c g i ả v ề “ V ấ n đ ề đ ọ c
h i ể u t r o n g n h à t r ư ờ n g v à đ ọ c h i ể u t á c phẩm văn chương”. Đến
bàiRèn luyện năng lực đọc hiểu,tác giả đã đi sâu trìnhbày một số khái niệm then chốt
của đọc hiểu và quy trình đọc hiểu văn bản theoquan niệm của mình. Bài viết đã chỉ ra
một
số
thao
tác
cụ
thể
cần
thiết
để
ngườiđọccóthểđọcvàhiểutácphẩmbằngcáchlầnlượtđọchiểugiátrị,ýnghĩacủaba tầng
cấutrúccủavănbản:tầngcấutrúcngơntừ,t ầ n g c ấ u t r ú c h ì n h t ư ợ n g nghệ thuật, tầng cấu
trúc tư tưởng và ý nghĩa vị nhân sinh của tác phẩm. Tác giảcũngđã phác thảora
một“quy
trìnhđọc
hiểumộtvăn
bản
nghệthuậtv ớ i s ự quant â m tớ i v i ệ c phânt íc h t á c p h ẩ m ” . N h ữ n g l u ậ n đ i ể m đ ư ợ c t r ì
n h b à y t r o n g cáccơngtrìnhnghiêncứu đãcơng bốĐọc vàtiếp nhậnv ă n c h ư ơ n g , H i ể u
v ă n dạy vănvà những bài viết về đọc hiểu, tác giả Nguyễn Thanh Hùng đã có
nhữngđóng góp có ý nghĩa cho vấn đề đổi mới dạy học môn Ngữ văn. Những vấn
đềmấu chốt của vấn đề đọc hiểu văn bản văn học trong nhà trường phổ thơng đãđược
trình bày tương đối đầy đủ và hệ thống trong cuốnKĩ năng đọc hiểu Văn,“Đọc hiểu là
một phạm trùkhoa họct r o n g n g h i ê n c ứ u v à g i ả n g d ạ y v ă n h ọ c . Bản
thân nó là khái niệm có quan hệ với năng lực đọc, hành động đọc, kĩ
năngđọcđểnắmvữngýnghĩacủavănbảnnghệthuậtngôntừ...”[53;26].