Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (93.58 KB, 3 trang )
Giáo dục nhân cách qua lịch
sử
Từ nhân chứng sống
Mỗi lần sinh hoạt tổ chuyên môn hay cùng đồng nghiệp
trao đổi chuyện nghề, cô Hoa không phủ nhận vai trò của
bộ môn đối với việc truyền thụ những kiến thức lịch sử
của đất nước, vai trò dựng nước và giữ nước của cha ông.
Tuy nhiên, theo cô Hoa, bài học của lịch sử còn lớn hơn
nhiều. So với văn chương, con đường giáo dục nhân cách
cho thế hệ trẻ ở môn lịch sử tuy không “lộ diện” rõ nét
nhưng cũng không quá xa vời. Cô Hoa đưa ra dẫn chứng,
đó là bài học sử về cuộc kháng chiến chống Pháp trong 9
năm trường kỳ và gian khổ đã đi qua trong học kỳ 1
nhưng nhiều HS vẫn khắc ghi trong tâm trí câu chuyện về
người anh hùng quân đội La Văn Cầu. Sớm có lòng căm
thù giặc và yêu Tổ quốc, mới 16 tuổi anh đã tình nguyện
đi bộ đội. Chỉ hai năm sau người thanh niên dân tộc Tày
đã được kết nạp Đảng với những thành tích lẫy lừng trong
chiến đấu. Từ đó trở đi trận đánh nào anh cũng có mặt ở
tuyến đầu. Nhưng dấu ấn lịch sử mà người anh hùng trẻ
tuổi in đậm nhất là trận đánh Đông Khê trong chiến dịch
Biên giới năm 1950. Khi đang chỉ huy tổ bộc phá hàng
rào để đơn vị tiến công đồn, anh bị thương gãy nát cánh
tay. Thay vì trở về phía sau để cứu chữa như nhiều
thương binh khác thì anh lại ra lệnh cho đồng đội chặt đứt
cho khỏi vướng rồi dùng tay trái ôm bộc phá đánh mở
đường tạo thời cơ thuận lợi cho đơn vị xung phong chiếm
đồn địch và đem lại chiến thắng. Không chỉ anh hùng
trong chiến đấu, anh Cầu còn là anh hùng trong cuộc sống
khi từ chối mọi ưu tiên của Đảng và Chính phủ dành cho
anh bởi vì anh chỉ có một suy nghĩ thật đơn giản: “Đó là