Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (59.28 MB, 25 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">
<small>1) THỜI TRUNG CỔ</small>
<small>2) THỜI CẬN ĐẠI ĐẾN HIỆN ĐẠIA) VƯƠNG QUỐC ANH</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4"><small>Vua John ký Magna Carta -tranh vẽ năm 1868</small>
<small>Vua John của Anh trong mộtcuộc đi săn hươu</small>
- Mâu thuẫn quyền lực đã phát triển tới đỉnh điểm vào thế kỷ 17 với cuộc
<i>Cách mạng Tư sản Anh và Cách mạng Vinh quang (1688-1689). Kết quả là</i>
Hoàng gia Anh phải chấp nhận Dự luật về các Quyền (the Bill of Rights) vào năm 1689, khẳng định quyền tối cao của Nghị viện. Tuy nhiên vẫn bị khống chế bởi giới quý tộc và Giáo hội Anh.
<i>- Phải đến thế kỷ 19 Hạ viện Anh mới có những bước biến chuyển để trở</i>
thành cơ quan lập pháp đại diện thực sự bởi Đạo luật Cải cách Lớn (1832)
<i>- Đạo luật cải cách 1867 tiến thêm một bước bằng cách mở rộng diện cử tri,</i>
một lần nữa nâng tổng số cử tri lên gấp hai. Kết quả là những người trung lưu lớp dưới, điền chủ, và một số cơng nhân cũng có quyền bầu cử.
<b>a) Vương Quốc Anh</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7"><b>=> Nguồn gốc quyền lực nhà nước của Anh chủ yếu đến từ sự thỏa hiệp giữa tầnglớp quý tộc với giai cấp tư sản và sự thay nhau cầm quyền giữa các đảng Tư sảna) Vương Quốc Anh</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">- Sau cuộc Minh Trị Duy tân (1868), Nhật Bản chuyển từ chế độ quân chủ nhị nguyên sang chế độ quân chủ lập hiến. Từ đây, Nhật hoàng vẫn là người đứng
đầu nhà nước có quyền lực rất lớn, nhưng quyền lực thực tế lại thuộc về Nghị viện. Nhân dân có quyền bầu cử, nhưng quyền lực của họ còn hạn chế.
<b>=> Nghị viện mang bản chất của tầng lớp quý tộc tư sản hóa, dân chủ b) Nhật Bản</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">- Sau Thế chiến II, Nhật Bản bại trận và bị Bộ chỉ huy tối cao lực lượng Đồng minh đứng đầu là Mỹ chiếm đóng. Yêu cầu cấp thiết: sửa đổi Hiến pháp nhằm
cải cách chính trị
<b>=> Dưới sự giám sát của Đồng minh, Nhật đã ban hành Hiếnpháp 1947. Hiến pháp 1947 đã khẳng định chủ quyền quốc gia</b>
<b>thuộc về nhân dân.</b>
- Theo Hiến pháp 1947, Nhật Bản theo hình thức chính thể qn chủ đại nghị, trong đó Nhật Hồng là ngun thủ quốc gia nhưng lại khơng có thực quyền mà chỉ mang tính biểu tượng cho
tinh thần đồn kết, thống nhất của dân tộc.
<b>=> Nguồn gốc quyền lực nhà nước của Nhật Bản là đến từ nhân dân.b) Nhật Bản</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">Là một chức danh rất quan trọng nhưng hoạt động lại rất hình thức, hồng đế có chức năng tập trung cho sự thống nhất và vững bền của dân tộc, tượng trưng cho quốc gia, đại diện cho xứ sở. Hoàng đế là
nguyên thủ quốc gia người thay mặt quốc gia và các đảng phái. Vua
không chịu trách nhiệm trước trước nghị viện và ngược lại. Vua không bao giờ sử dụng quyền phủ quyết. Vua tồn tại chỉ trên danh nghĩa “Nhà vua trị vì, nhưng khơng cai trị”. Chức vị tồn tại mang tính tượng trưng biểu tượng.
Đa số các quốc gia theo chế độ quân chủ đại nghị được tổ chức theo chế độ tam quyền phân lập
</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">- Nghị viện là cơ quan quyền lực cao nhất và là cơ quan lập pháp. Thời kì chủ nghĩa tư bản tự do cạnh tranh là thời hoàng kim của nghị viện.
- Nghị viện có những quyền hạn:
+ Quyền quyết định ngân sách và thuế. - Vai trò và quyền hạn của nghị viện lớn như vậy là để hạn chế tới mức tối đa
quyền hạn của nhà vua, làm cho ngai vằng + Quyền lập pháp.
</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">* Cơ cấu Nghị viện được tổ chức theo mơ hình lưỡng viện gồm:
+ Hạ viện (Viện dân biểu): là cơ quan quyền lực cao nhất, là cơ quan lập pháp, có chức năng phê chuẩn các đạo luật và Hiệp ước ký với nước ngồi, có quyền phủ quyết đối với các quyết nghị của Thượng viện. Hạ viện thành lập Chính phủ và có thể giải tán Chính phủ
thơng qua bỏ phiếu bất tín nhiệm. Hạ viện thực hiện quyền giám sát của mình đối với tổ chức của Chính phủ bằng việc buộc Chính phủ phải từ chức thông qua một nghị quyết về việc “bất tín nhiệm”.
+ Thượng viện: vốn là nền tảng của viện nguyên lão gồm: đại quý tộc mới, không phải qua bầu cử mà do tầng lớp đại tư sản quý tộc cử ra. Sau này nghị viên vừa hoạt động rất hình thức, mang tính chất vừa là thế lực kiểm chế và đối trọng của hạ viện. Trong Thượng viện có nhiều Thượng nghị sĩ là những quý tộc có phẩm hàm (tước vị). Trong đó từ bá tước trở lên thì được cha truyền con nối chức thượng nghị sĩ.
<small>- </small>
+ Trong việc quyết định các vấn đề quốc gia thì Hiến pháp ghi nhận sự “ưu tiên” của Hạ viện cao hơn Thượng viện.
- Các thủ lĩnh tôn giáo đương nhiệm - Các thủ tướng hết nhiệm kì.
- Một số khác do đích thân vua bổ nhiệm.
</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">- Quyền hành pháp thuộc về Chính phủ bao gồm Thủ tướng và các Bộ trưởng chịu trách nhiệm tập thể trước Quốc hội.
-Thủ tướng phải là thành viên của Quốc hội, do Quốc hội bầu và nhà vua phê chuẩn. Thủ tướng có quyền bổ nhiệm và cách chức các bộ trưởng. Thủ tướng được Quốc hội bổ nhiệm trong số các thành viên của Quốc hội, có thể là thành viên của Hạ viện hoặc Thượng viện. Chịu trách nhiệm trước Quốc hội. Bộ trưởng là thành viên của Chính phủ, do Thủ tướng chỉ định.
- Chính phủ hoạt động dựa trên nguyên tắc “thống nhất toàn thành viên” Nguyên tắc này địi hỏi các quyết định hoặc hành vi củaChính phủ đều phải được tất cả các thành viên thông
- Trách nhiệm của Chính phủ cũng là một khía cạnh thể hiện hoạt động của cơ quan nắm giữ quyền hành pháp.
-Việc kiểm soát quyền lực nhà nước (nói chung) chỉ đạt được trên cơ sở
nguyên tắc phân công quyền lực thành 3 nhánh ( lập pháp -hành pháp-tư pháp). Với tư cách là nguyên tắc cơ bản được thừa nhận chung quan trọng nhất của Nhà nước quân chủ lập hiến.
-Tính hợp biến, hợp pháp và tính chính đáng của quyền lực nghị viện, giới hạn quyền lực Hồng gia.
- Pháp luật cơng bằng cho tất cả mọi người tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm cơng lý
-Sự minh bạch và trách nhiệm giải trình của Thủ tướng và Chính phủ trước cơ quan Nghị viên.
</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18">Kiểm tra:
Đảm bảo cho việc tổ chức và thực hiện mỗi nhánh quyền lực được thực thi có hiệu quả
</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19">- Trên nền tảng thể chế, luật pháp này, các đảng chính trị, các đảng đối lập cạnh tranh và với sự tham gia của các tổ chức chính trị -xã hội, các nhóm lợi ích. Điểm chung là đều có tổ chức, nguồn lực riêng cũng như có động cơ trong việc giám sát đối với việc thực thi quyền lực đảng cầm quyền.
-Kiểm soát của nhân dân đối với nhà nước -Nhà nước tự kiểm soát quyền lực
</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20">- Sau khi Hạ viện được thành lập, Nhà vua bổ nhiệm người đứng đầu đảng chiếm đa số ghế trong Hạ viện làm Thủ tướng.
- Chức vụ Thủ tướng lập ra từ Nghị viện nên chịu trách nhiệm trước Nghị viện. Nghị viện có quyền giám sát Chính phủ.
- Nghị viện chất vấn Chính phủ vào các ngày đã được quy định, các nghị sĩ đặt câu hỏi đối với các thành viên Chính phủ và các thành viên này phải có trách nhiệm trả lời. Mọi câu hỏi chất vấn đều do các nghị sĩ thuộc các
đảng đối lập chiếm số ít trong Nghị viện đưa
</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21">- Chính phủ nằm dưới sự kiểm sốt của Nghị viện và có thể bị bãi bỏ bởi Nghị viện. - Hạ viện tiến hành các thủ tục truy tố, Thượng viện xét xử và kết tội. Các ủy ban của Hạ viện cũng có quyền điều tra một hoạt động, lĩnh vực cụ thể của Chính phủ.
- Hạ viện Anh có quyền bỏ phiếu bất tín nhiệm đối với Chính phủ, buộc Chính phủ phải từ chức. Việc bỏ phiếu bất tín nhiệm khơng cần phải Thượng viện hay Nữ
hoàng phê chuẩn.
</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22">- Toà án tối cao có tiếng nói cuối cùng trong việc quyết định tính hợp hiến của các đạo luật, mệnh lệnh, quy định hoặc quy tắc.
- Hiệu quả kiểm soát quyền lực không đến từ cấu trúc nhà nước, từ những cơ sở pháp lý chính thức mà hình thành từ truyền thống văn hóa, từ cam kết chính trị và sự tự kiểm soát của giới cầm quyền.
<b>Về Lập Pháp : Nghị viện là cơ quan quyền lực nhà nước</b>
cao nhất, cơ quan lập pháp duy nhất ở Nhật Bản. Gồm 2 viện:
+ Thượng Viện : 247 thành viên bầu bằng cử tuyển phổ thơng đầu phiếu, nhiệm kì 6 năm; 3 năm 1 lần, 1 nửa số thượng nghị viên được miễn nhiệm và bầu thay thế.
+ Hạ Viện : 480 thành viên được bầu bằng tuyển cử phổ thông đầu phiếu nhiệm kì 4 năm.
Cả 2 viện đều do nhân dân bầu ra, độ tuổi tham gia bầu cử của cơng dân: từ 20 trở lên có quyền bầu cử, từ 25 tuổi trở lên có quyền ứng cử vào hạ viện, từ 30 tuổi trở lên có quyền ứng cử vào thượng viện.
<small>NHẬT BẢN</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 24</span><div class="page_container" data-page="24"><b>Hành Pháp : Nội các bao gồm Thủ tướng,</b>
các bộ trưởng chịu trách nhiệm trước Nghị Viện. Thủ tướng, thành viên Nghị
Viện do Nhật Hồng Phê chuẩn. Thủ tướng có quyền bổ nhiệm và cách chức
các Bộ trưởng.
<b>Tư Pháp : Tối cao pháp viện gồm chánh</b>
án được Nhật Hoàng bổ nhiệm, 14 vị thẩm phán do nội các chọn.
NHẬT BẢN
</div>