Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.48 MB, 18 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">
<b>HỌC VIỆN BÁO CHÍ VÀ TUYÊN TRUYỀNKHOA PHÁT THANH TRUYỀN HÌNH</b>
<b>KIỂM TRA GIỮA KÌMƠN: NGƠN NGỮ BÁO CHÍ</b>
<b>NHĨM 6Sinh viên: Lê Phương AnhSinh viên: Lê Thị Bích NgọcSinh viên: Lê Thị Minh NguyệtSinh viên: Nguyễn Thanh ThảoSinh viên: Nguyễn Thị Thảo Vân</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2"><b>2. Biểu hiện của chuẩn mực ngơn ngữ báo chí:... 4</b>
<b>Câu 2: Khảo sát những lỗi ngôn từ trên các loại hình báo chí ở Việt Nam</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3"><b>Câu 1: Trình bày những hiểu biết của anh (chị) về chuẩn mực ngơn ngữbáo chí.</b>
<b>I.Ngơn ngữ báo chí1. Khái niệm</b>
Ngơn ngữ báo chí là loại ngơn ngữ được sử dụng đặc thù cho những người làm việc trong lĩnh vực báo chí, phát thanh, hay truyền hình.
<b>2. Mục đích</b>
Mục đích của ngơn ngữ báo chí là để truyền tải những thơng điệp chính trị - khoa học- kinh tế- xã hội đến với độc giả một cách khách quan nhất, qua đó nhấn mạnh vào nội dung cũng như ý nghĩa mà thơng điệp đó gửi đến người đọc.
<b>3. Đặc điểm</b>
Đặc điểm chính của ngơn ngữ báo chí, đó chính là tính ngắn gọn, linh hoạt, khơng mang sắc thái biểu cảm cao nhưng vẫn có sự súc tích và dễ hiểu. Ngơn ngữ báo chí dùng để thơng báo tin tức thời sự trong nước và quốc tế, phản ánh chính kiến của tờ báo và dư luận quần chúng, nhằm thúc đẩy sự tiến bộ của xã hội.
Ngôn ngữ báo chí được dùng ở những thể loại tiêu biểu là bản tin, phóng sự, tiểu phẩm,... Ngồi ra cịn có quảng cáo, bình luận thời sự, thư bạn đọc,... Mỗi thể loại có yêu cầu riêng về sử dụng ngơn ngữ.
<b>II. Chuẩn mực ngơn ngữ báo chí1. Khái niệm</b>
Theo PGS.TS Vũ Quang Hào trong cuốn "Ngôn ngữ báo chí", chuẩn mực của ngơn ngữ (chuẩn ngơn ngữ) cần được xét trên hai phương diện: chuẩn phải
</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">mang tính chất quy ước xã hội tức là phải được xã hội chấp nhận và sử dụng. Mặt khác, chuẩn phải phù hợp phát triển nội tại của ngơn ngữ.
Từ đó, khi xác định chuẩn ngơn ngữ, đặc biệt là chuẩn ngơn ngữ báo chí, cần phải:
- Dựa trên những cứ liệu thực tế của ngôn ngữ để nắm được quy luật phát triển và biến đổi của ngơn ngữ trên tất cả các cấp độ của nó là ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp và phong cách.
- Xét đến những lý do ngồi ngơn ngữ vốn ảnh hưởng đến sự phát triển của tiếng Việt. Những lý do đó là: những biến đổi lớn lao ngồi xã hội, công cuộc đổi mới đất nước... Những yếu tố xã hội đù có muốn hay khơng cũng có ảnh hưởng trực tiếp đến cấu trúc nội tại của tiếng Việt, ở từng thời đại lịch sử, nó được thể hiện tức thời, sâu sắc và với một tần số cao trên báo chí.
<b>2. Biểu hiện của chuẩn mực ngơn ngữ báo chí:</b>
- Quy tắc phân biệt các phụ âm và nguyên âm dễ nhầm lẫn (l/n, tr/ch, s/x...) - Quy tắc viết hoa: viết hoa cú pháp, viết hoa tu từ, viết hoa tên riêng, tên
địa danh,...
- Quy tắc viết tên riêng tiếng nước ngoài: giữ nguyên dạng - (Bill Clinton), chuyền tự (Moskva Mat-xco-va)
- Dùng từ phải đúng nghĩa: Chi đúng hiện thực khách quan (sự vật, hành động, tính chất) cần nói tới. Nếu chỉ khơng đúng hiện thực khách quan có thể dẫn đến bi kịch.
</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">- Biểu thị đúng khái niệm cần diễn đạt 2.3.Chuẩntrênphươngdiệnngữpháp: - Câu đúng về cấu tạo ngữ pháp - Câu phù hợp với logic của tư duy
- Câu phản ánh phải đúng thực tế khách quan - Câu vi phạm quan hệ đối lập
- Câu vi phạm quan hệ đối xứng - Câu sai quy chiếu
- Câu không mơ hồ về nghĩa
- Chuẩn trên phương diện phong cách: dùng phong cách khác vào phong cách báo chí (VD: phong cách nghệ thuật,...)
<b>Câu 2: Khảo sát những lỗi ngôn từ ( chữ viết, từ vựng, ngữ pháp và phongcách) trên các loại hình báo chí ở Việt Nam hiện nay.</b>
<b>1. Khái niệm:</b>
Lệch chuẩnngơnngữbáochílà hiện tượng sử dụng ngơn ngữ trong các bài báo không phù hợp với chuẩn mực chung của tiếng Việt hoặc với quy tắc, yêu cầu riêng của ngơn ngữ báo chí.
<b>2. Biểu hiện:</b>
- Sử dụngtừngữkhơngchínhxác: Dùng sai từ, dùng từ ngữ mơ hồ, thiếu rõ ràng, hoặc dùng từ ngữ không phù hợp với ngữ cảnh.
- Viếtcâudàidòng,lủngcủng: Câu văn quá dài, thiếu sự súc tích, khiến người đọc khó hiểu.
- Sử dụngqnhiềutiếnglóng,tiếngđịaphương: Tiếng lóng và tiếng địa phương có thể gây khó khăn cho người đọc ở các vùng miền khác nhau, hoặc khiến bài báo thiếu tính trang trọng.
</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">- Thiếutínhlogic,trìnhbàylộnxộn: Bài báo khơng có bố cục rõ ràng, các ý được sắp xếp một cách lộn xộn, khiến người đọc khó nắm bắt nội dung chính.
- Sử dụng cácbiệnpháptutừmộtcáchthiếuhiệuquả: Dùng quá nhiều biện pháp tu từ có thể khiến bài báo trở nên hoa mỹ, sáo rỗng, thiếu đi sự
Các từ ngữ hay sai chính tả trên báo chí là: vơ hình chung (đúng ra là vơ hình trung), sáng lạn (xán lạn), cọ sát (cọ xát), thăm quan (tham quan), sơ xuất (sơ suất).
class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">
VD2: “Hồng Quân có thể truyền (từ đúng là chuyền) ngược trở lại cho đồng đội của anh đang băng lên dứt điểm” (HồngQuânbỏlỡbaonhiêucơhội xélướiU23Myanmar?, báo Dântrí, ngày 14/6/2015);
VD3: “Giữa cầu, bốn chiếc ô tô 1 eurospace, 1 chiếc 16 chỗ, 1 sedan, 1 bán tải nằm dúm dó (đúng ra phải là rúm ró), trước đó là một cột đèn nằm ngang giữa đường ” (ThóttimkểchuyệndơnglốckhiếnHàNộitanhoang, báo ViệtNamNet, ngày 14/6/2015).
</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">.html
● Lạmdụngchữnướcngoài:
VD1: Trong bài báo ngày 26/03 của trang tin Kenh14, tác giả đã để tiêu đề là “TranhcãinetizenđùacợtqlốvớiJihyo(TWICE)saukhi cơng khai
u“IronMan”HànQuốc”. Có thể thấy từ “netizen” là một từ tiếng Hàn Quốc khá phổ biến với cộng đồng u thích văn hóa đất nước này. Tuy nhiên hồn tồn có thể sử dụng một từ thuần Việt có ý nghĩa tương tự là “cư dân mạng”. Có lẽ người đọc trẻ hoặc có tìm hiểu về lĩnh vực này thì sẽ hiểu nghĩa của nó. Nhưng khơng có nghĩa là tất cả mọi người đều có thể hiểu.
g-khai-yeu-iron-man-han-quoc-20240326114449163.chn?fbclid=IwAR22pXifU gkeXClBt6O5YtK9hrZW-EI6fnJCoIDjmAf2OSNZE_RGqvdqdi8
VD2: Đoạn đầu tiên trong bài đăng trên VnExpressvào ngày 4/11/2005: “Single đầu tay “Y’AllAin’tReady” của chồng Britney Spears bị rò rỉ trước khi phát hành và nhận phải nhiều lời chê bai khiến anh “vuốt mặt không kịp”. Theo kế hoạch, CD hip hop “TheTruth” của Kevin sẽ ra mắt vào đầu năm nay”. Đọc
</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">đoạn trên, một người khơng có vốn tiếng Anh kha khá hoặc khơng biết chút ít về âm nhạc để hiểu single khác với các thể loại phát hành khác như thế nào sẽ không hiểu được tường tận đoạn tin đang đưa, thay vào đó có thể dùng từ “đĩa
VD1: “Theo Trung tâm dự báo khí tượng Thuỷ văn TƯ...” (Kiênquyếtxử lýnếutrồngcây"nguyênbầu"làsaiquytrình- Báo Hànộimới, ngày
16/6/2015). Đáng ra, Trung ương phải viết tắt là TW (như trong các văn kiện Đảng) hoặc T.Ư (có dấu chấm ở giữa), cịn nếu viết tắt là TƯ thì rất dễ hiểu lầm.
</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">h-397991.html
VD2: Rồi nữa, ngay cái tên Hànộimớicủa tờ báo này cũng không viết đúng chuẩn tiếng Việt.
Hà Nội là danh từ riêng phải viết hoa tất cả các chữ cái ở đầu các âm tiết. Và, các âm tiết trong từ và cụm từ phải được tách rời nhau. Viết Hànộimới là làm mất đi sự trong sáng của tiếng Việt, nhất là một tờ báo của Thủ đô ngàn năm văn hiến.
● Lỗiviếthoa:
VD: Ngày 25/03, trang Tin tức đưa bài báo “Xétxử6cánbộ,nhânviên Ngânhàngnhànướcthiếutráchnhiệm”. Có thể thấy từ “nhà nước” trong tiêu đề này đã mắc phải lỗi không viết hoa. Căn cứ Mục V Phụ lục II ban hành kèm Nghị định 30/2020/NĐ-CP quy định các trường hợp viết hoa trong đó có danh từ thuộc trường hợp đặc biệt: Nhân dân, Nhà nước (chỉ tên riêng Ngân hàng Nhà nước, Kho bạc Nhà nước...)
</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">Phương diện từ vựng</b>
Từ ngữ sử dụng trong văn bản phải phù hợp với phong cách của văn bản ấy. Cần nắm chắc nghĩa của từ để sử dụng đúng với văn cảnh. => Tránh lệch chuẩn, thúc đẩy sự phát triển lành mạnh của ngôn ngữ dân tộc.
- Từ ngữ chuẩn mực xem xét trên hai phương diện:
+ Chuẩn mực mang tính quy ước xã hội: được xã hội chấp nhận và sử dụng. + Chuẩn mực phải phù hợp với quy luật phát triển nội tại của ngôn ngữ
trong từng giai đoạn lịch sử. - Thể hiện được 4 chức năng sau
</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">VD1: Tít báo “Ngườicóchínhkiến” đã nhầm lẫn dùng từ HV “chính kiến” khi giải thích thêm: “Nêu ý kiến của mình, bảo vệ ý kiến đó đến cùng vì cho là đúng đắn, như thế là người có chính kiến” đồng thời dẫn thêm các ví dụ minh họa: Một sinh viên Điện lực chạy xe ôm Grab, nhặt được của rơi nhất quyết phải trả lại chủ nhân, anh này đã thể hiện chính kiến của mình. Một nơng dân học hết lớp 7 sáng chế máy móc nhà nơng, bán ra 14 nước, từ chối 2 tỷ đồng tiền bán bản quyền, bỏ nơi làm việc ở nước ngồi với lương 30.000 đơ-la một tháng, quyết về nước chế tạo máy phục vụ nông dân nước mình. Đó là người có chính kiến.
Thực ra, chính kiến là danh từ chỉ: “Ý kiến của mỗi người về chính trị, quan điểm chính trị”. Trong trường hợp trên, nó cần được thay thế bởi từ “chủ kiến” với nghĩa là ý kiến của chính mình, khơng phụ thuộc vào ý kiến người khác.
VD2: Tháng 5/2015, trong phần Tin tức do MC Hồi Anh dẫn có dịng phụ đề bị sai chính tả, thay vì "Tìmkinhphíchotrẻbịngộđộcchì" thì dịng phụ
</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">đề bị nhầm từ "chì" thành "trì". Trong một chương trình khác phát sóng trên kênhVTV1, thay vì phần phụ đề là "Doanhnghiệpbỏtrốnngườilaođộnglao đao" thì "trốn" lại viết là... "chốn", hay “chung kết Cúp C1” thì thành “trung kết”; “u nước phải có lý trí” thành “u nước phải có lý chí” (trong chương trình Cuộc sống thường ngày)…
Mới đây, trong tập 8 chương trình RapViệtmùa 3, Trấn Thành bị phát hiện nói sai thành ngữ Việt Nam. Cụ thể, sau màn trình diễn Hạtgạolàng tacủa LoR và Double2T, nam MC đã dành lời khen cho hai thí sinh: "Cặp này cũng gọi là kẻ tám cân, người nửa lạng". Trong khi đó thành ngữ nguyên gốc là “kẻ tám lạng, người nửa cân”.
</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">n-hinh-ar806438.html
<b>3.3. Phương diện ngữ pháp</b>
Ngữ pháp của một ngôn ngữ tồn tại một cách khách quan trong ngơn ngữ đó, nó có thể được các nhà nghiên cứu phát hiện ra và miêu tả hoặc giải thích.
- "Ngữ pháp là tồn bộ các quy luật, quy tắc hoạt động của các yếu tố ngôn ngữ có hai mặt".
- Các yếu tố ngơn ngữ có hai mặt bao gồm hình vị, từ, cụm từ, câu. - Một câu chỉ được cơng nhận là hồn chỉnh về hình thức khi nó có đủ các
thành tố cần thiết theo nguyên tắc ngữ pháp. - Các câu được coi là sai về ngữ pháp khi trong câu: + Thiếu chủ ngữ
+ Thiếu vị ngữ
+ Thiếu cả chủ ngữ và vị ngữ + Thiếu bổ ngữ bắt buộc
Các thành phần nòng cốt câu là những thành phần bắt buộc phải có mặt trong câu để đảm bảo cho câu độc lập về nội dung và hồn chỉnh về hình thức, đảm bảo được việc có thể hiểu được câu đó một cách độc lập mà không cần dựa vào văn cảnh (những câu xung quanh nó), hay dựa vào hồn cảnh giao tiếp.
VD1: Bài báo “NguyênPhóBTCQuậnủyCầuGiấylĩnhán12nămtù” trên tờ Petrotimeslại có câu “Người bị truy tố về tội không tố giác tội phạm”. Thực ra, đây chưa phải là câu hoàn chỉnh theo chuẩn tiếng Việt, vì câu này thiếu vị ngữ; cụm từ “bị truy tố về tội không tố giác tội phạm” mới chỉ là định ngữ cho danh từ “người” chứ chưa thể là vị ngữ của câu.
Có thể người viết định diễn đạt theo ý đây là thành phần chú thích cho câu trước đó “Trước khi tuyên án, Hội đồng xét xử tập trung làm rõ hành vi của bị cáo Nguyễn Quốc Văn (Chủ tịch HĐQT Công ty Cổ phần Đầu tư xây dựng
</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">thương mại tổng hợp và kinh doanh bất động sản)”, nhưng khi viết, đáng lẽ ra phải dùng dấu phẩy thì lại dùng dấu chấm để tách câu dẫn đến sai ngữ pháp.
m-tu-294646.html
VD2: Trên một tờ báo điện tử của tỉnh Hà Tĩnh, trong một bài có đoạn viết: “Kỳ nhơng thể hiện tính thích nghi theo bầy đàn, thức ăn chủ yếu là rau muống, rau khoai và sinh sản, phát triển rất nhanh”. Ở đây tác giả đang liệt kê những thức ăn chủ yếu của loài động vật này nhưng lại thêm “sinh sản, phát triển rất nhanh” một cách không hợp lý và không ăn nhập được hai vế câu.
</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">ml
<b>3.4. Phương diện phong cách</b>
Dùng từ sai phong cách tức là dùng từ khơng hợp văn cảnh, hồn cảnh giao tiếp theo nghi thức.
- Hoàn cảnh giao tiếp theo nghi thức: địi hỏi ngơn ngữ được sử dụng trong đó phải trang trọng, nghiêm túc, hồn chỉnh, có tính gọt giũa.
- Hồn cảnh giao tiếp khơng theo nghi thức (cịn gọi là hồn cảnh giao tiếp thân mật, khơng mang tính chính thức xã hội): cho phép dùng ngơn từ tự do, thoải mái.
Nếu người nói người viết khơng nắm vững điều này thì dễ dàng mắc lỗi phong cách.
- So với các kiểu lỗi khác, kiểu lỗi này nghiêm trọng hơn ở chỗ là nó ít nhất cũng phá vỡ tính thống nhất trong giọng điệu chung của tồn văn bản. Ngồi ra cịn tạo nên những băn khoăn, thắc mắc khó tránh khỏi cho người đọc, người nghe.
</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17">VD1: Tờ báo đăng bài với tít: “ThầygiáođànhbỏgiảngđườngvàoSài Gịnchạyxmđểchămvợchạythận”; rồi tiếp thời gian ngắn sau lại đăng thêm bài khác: “Thầy giáo chạy xe ôm trở lại giảng đường”. Mới đọc qua, người đọc ngỡ nhân vật trong bài báo là một giảng viên đại học, hoặc học viên đang theo học hệ đại học vừa làm vừa học, vì từ giảng đường có nghĩa là “Phòng lớn làm nơi giảng dạy ở trường đại học”.
Nhưng đọc kỹ hai bài báo thì được biết, thầy giáo Nguyễn Ngọc Thành là giáo viên đã 17 năm dạy mơn Tốn ở Trường THCS Ngơ Văn Sở, TP Quy Nhơn, tỉnh Bình Định có vợ bị bệnh thận, đành phải nghỉ dạy hẳn để đưa vợ vào Sài Gòn chạy thận. Ngồi thời gian chăm sóc vợ, anh Thành chạy GrabBike kiếm tiền trang trải cuộc sống. Sau đó, nhờ sự vận động của báo chí, các mạnh thường quân, anh được lãnh đạo Trường THCS – THPT Hồng Hà mời về dạy lại. Trường hợp này nên thay từ HV “giảng đường” bằng từ “bục giảng” là phù hợp hơn: “Thầy giáo X rời bục giảng, trở lại bục giảng…” cho độc giả khỏi nhầm lẫn thầy giáo nọ quay lại giảng đường/ lớp học để tiếp tục dạy hoặc học đại học.
</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18">e-cham-vo-chay-than-185848437.amp
VD2: Ngày 02/05/2015, trên VTV1, trong bản tin thời sự quốc tế khi nói về tin: "Nepal1tuầnsauthảmhọa", BTV Phương Thảo đọc lời dẫn như sau: "1 tuần sau trận động đất lịch sử, số người thiệt mạng tại Nepal đã tăng lên hơn 6.620 người. Bản tin 17h hôm nay sẽ điểm lại những con số ấn tượng trong thảm họa kinh hoàng này”. Cụm từ “con số ấn tượng” khiến người xem... giật mình. Ở phút thứ 2, BTV Phương Thảo lại đề cập đến cụm từ này: “Một tuần sau thảm họa người dân Nepal vẫn chưa khỏi bàng hồng về những gì xảy ra, nhiều người cịn sợ hãi không dám trở về nhà do lo ngại những dư chấn sau động đất. Chúng ta sẽ cùng nhìn lại những con số ấn tượng về sức tàn phá kinh hoàng của trận động đất lịch sử tại Nepal”.
Nhiều người khi xem bản tin đã không khỏi ngỡ ngàng vì bản tin thay vì dùng từ "khủng khiếp" thì lại chọn "ấn tượng" để nói về những con số kinh hoàng mà vụ động đất gây ra cho người dân Nepal.