Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (186.16 KB, 6 trang )
SỰ THẬT KHỦNG KHIẾP
Nhi bị hiếp dâm trong một đêm khi ở nhà một mình. Cô đã rất sốc. Hàng xóm
phát hiện cô trong tình trạng lõa lồ với người dính đầy máu xen lẫn vết cào cấu,vết
ngón tay hằn lên cổ, họ nhanh chóng đưa cô ấy đến bệnh viện.
Làm việc với cảnh sát thì Nhi kể lại đầu đuôi sự việc. Cảnh sát yêu cầu Nhi mô tả
lại hình ảnh của người đã hiếp dâm cô, dựa vào lời khai đó họ đã vẽ phác họa bức
tranh tên tội phạm. Tấm hình dựng 3D xong thì họ triệu tập tất cả những người
đàn ông có ngoại hình giống bức vẽ.
Lũ lượt đàn ông trong xóm được đưa vào đồn để Nhi nhận dạng nhưng họ đều
được thả về. Bỗng đôi mắt Nhi đưa về phía một gã có ngoại hình khá là giống
người trong hình. Nhi khẳng định kẻ hiếp dâm cô chính là gã. Ngay lập tức gã bị
bắt và bị bỏ tù.
Nhưng bất ngờ thay, 11 năm sau khi mà cảnh sát tiến hành kiểm tra ADN thì phát
hiện thủ phạm không phải là gã. Lúc này gã được trả tự do và kẻ hiếp dâm Nhi thật
sự đã bị bắt. Ngày gã được trả tự do cũng là ngày Nhi bị sốc lần hai. Cô cảm thấy
thật khủng khiếp và tai hại , cô có cảm giác mình là kẻ gây ra tội lỗi lớn. Chỉ vì lời
khai thiếu suy nghĩ của mình mà đã để cho một người đàn ông hiền lành phải ở tù
suốt 11 năm.Ông trời cũng thật trêu ngươi khi hung thủ và gã giống nhau như gịot
nứơc nên mới khíên Nhi nhầm lẫn như vậy.
Với 11 năm đó, Nhi đã có chồng, có hai đứa con ,có một gia đình hạnh phúc. Còn
gã thì sao? Gã bị tra tấn, bị đánh đập, bị hành hạ bởi các tù nhân với nhau… tương
lai của gã sẽ ra sao? 11 năm của gã đã thành một chữ số không to tướng. Nhi tự
trách bản thân rất nhiều. Hàng đêm Nhi không ngủ và nằm mơ thấy ác mộng. Nhi
uống thuốc an thần liều cao nhưng ác mộng vẫn cứ đến triền miên. Cũng có khi
Nhi sợ bị gã trả thù lại mình. Nỗi ám ảnh dai dẳng khiến Nhi phải tìm gặp gã để
nói xin lỗi.
“Xin lỗi anh, thật sự tôi có nói tỷ lần lời xin lỗi cũng không thể nào xóa hết lỗi
lầm mà tôi đã gây ra cho anh. Chỉ biết mong anh tha thứ …tôi vô cùng xin lỗi!”.
Nhi nói với gã mà giọng nghẹn lại không thành câu. Thật bất ngờ khi gã không hề
đánh đập, la mắng, hoặc trách móc Nhi mà chỉ nói một câu: “Chào cô. Đừng khóc
nữa, tôi nghĩ cô và tôi đều là nạn nhân trong vụ này.Con người không ai là hoàn