Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Tự lực cánh sinh potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (204.27 KB, 4 trang )



Tự lực cánh sinh


Những người xuất thân bình thường, không vốn liếng, không một xu dính túi,
muốn vượt lên trên người khác, muốn tạo dựng sự nghiệp riêng cho mình, thì
phải biết dựa vào bản thân.

Tự lực cánh sinh
Không nên kỳ vọng người khác sẽ thay bạn làm tất cả. Những lúc cần phải
chịu đựng gian khổ, thì chính bạn chứ không ai khác phải lăn lưng để chịu
đựng những gian khổ đó; những gì cần phải trải nghiệm, nếm trải bạn cũng
không thể tìm cách trốn tránh, thoái thác.
Ý thức được tầm quan trọng của việc dựa vào bản thân, không chờ đợi, không
dựa dẫm vào người khác, chính là một dấu mốc đánh dấu quyết tâm muốn
thay đổi hiện trạng.
Trần Kiến Dân (Trung Quốc) – người đã đưa món “đậu phụ rỗ” du nhập vào
Nhật Bản, và được người Nhật gọi bằng cái tên thân mật “Ông vua của đậu
phụ rỗ” – là ví dụ điển hình về một con người biết dựa vào bản thân để thành
công.
Trần Kiến Dân vốn là người Hồng Kông, nhưng hiện nay đã trở thành ông
chủ của “Khách sạn Tứ Xuyên” nổi tiếng nhất Nhật Bản.
Khi còn là một chàng trai trẻ, không một xu dính túi nhưng tràn đầy nhiệt
huyết và ý chí, Trần Kiến Dân đã mượn một người quen 200 đôla sang Nhật
làm ăn với quyết tâm tạo dựng sự nghiệp. Nhưng chẳng bao lâu sau, Trần
Kiến Dân đã tiêu hết 200 đôla và trở thành kẻ lang thang đầu đường xó chợ
sau khi bị đuổi ra khỏi nhà trọ rẻ tiền nhất. Một tháng sau, Trần Kiến Dân đến
xin việc ở một quán ăn người Hoa trên đất Nhật. Trước sự van nài của Trần
Kiến Dân, chủ quán đành phải nhận Trần Kiến Dân vào làm đầu bếp. Chủ
quán muốn Trần Kiến Dân từ bỏ món ăn Tứ Xuyên “vừa cay lại vừa khó ăn”,


để chuyển sang học cách nấu những món ăn Bắc Kinh “vừa thơm ngon lại
vừa dễ ăn”. Còn Trần Kiến Dân thì luôn tâm niệm rằng món ăn Tứ Xuyên rất
ngon và có phong cách riêng. Ông nung nấu ý chí một ngày nào đó sẽ tự mở
một nhà hàng bán những món ăn Tứ Xuyên đầy phong cách đó.
Vài năm sau, Trần Kiến Dân xin thôi việc rồi mua sắm dao thớt xoong, chảo,
tự chế một chiếc xe đẩy nhỏ, quyết tâm tạo dựng tiếng tăm cho món ăn Tứ
Xuyên trên đất Nhật.
Lúc đầu có rất ít người Nhật để ý đến những món ăn đó. Buôn bán nhỏ lẻ, tiền
lời chẳng được là bao, nên cuộc sống của Trần Kiến Dân vô cùng chật vật vất
vả. Nhưng ông không nản chí, một lòng một dạ quyết tâm giới thiệu những
món ăn Tứ Xuyên đến với người Nhật. Ông tự thề với bản thân dù có khó
khăn đến mấy cũng không bỏ cuộc. Trải qua mấy chục năm gian khổ phấn
đấu, cuối cùng ông cũng đã thành công và trở thành nhân vật nổi tiếng mà
mọi người dân Nhật đều biết đến.
Trần Kiến Dân đã từng lưu lạc đầu đường xó chợ nơi đất khách quê người
nghèo túng không một xu dính túi, thế nhưng dựa vào ý chí và nghị lực bản
thân, ông đã thực hiện được ước mà ông nung nấu kể từ khi mới đặt chân lên
đất Nhật.
Lời bình:
Trên đời này, cái không đáng tin cậy nhất là ngoại lực, cái đáng tin cậy và
đáng để chúng ta dựa dẫm nhất chính là nội lực, chính là bản thân chúng ta.
Ý thức được tầm quan trọng của việc dựa vào bản thân, không chờ đợi không
dựa dẫm vào người khác, chính là một dấu mốc đánh dấu quyết tâm muốn
thay đổi hiện trạng.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×