Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

BỆNH DA TRONG TIỂU ĐƯỜNG (Kỳ 2) ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (164.26 KB, 5 trang )

BỆNH DA TRONG TIỂU ĐƯỜNG
(Kỳ 2)
oooOOOooo


Điều trị
-Chế độ ăn kiêng và tập luyện
-Chăm sóc sức khỏe ban đầu hoặc chuyên gia nội tiết khi dùng không chỉ
thuốc hạ đường huyết uống mà còn cả insulin.
-Luôn luôn chú ý và xem xét bàn chân.
-Giảm bớt các yếu tố nguy cơ.
- Một số tình trạng bệnh da liên quan với tiểu đường là hậu quả trực tiếp
của các thay đổi chuyển hóa như tăng đường huyết và tăng lipid máu. Tiến trình
tổn thương về hệ thống mạch máu, thần kinh, miễn dịch cũng góp phần gây ra các
bệnh cảnh da. Cơ chế của các tình trạng da liên quan với tiểu đường hiện nay chưa
rõ.
- Tăng đường huyết dẫn đến không có các men phân hủy đường (NEG,
nonenzymatic glycosylation) làm thay đổi cấu trúc và điều hòa các protein, kể cả
collagen. Mặc dù NEG xảy ra bình thường ở tuổi già, tiến trình này bị thúc đẩy
nhanh trong tiểu đường. NEG dẫn dến hình thành AGEs (advanced glycation end
products) mà chúng làm giảm vừa độ tan của acid vừa tiêu hủy các men của
collgen ở da. Các rối loạn như chứng da dày ở tiểu đường và giới hạn cử động
khớp (LJM, limited joint mobility) trực tiếp xuất hiện qua sự tích lũy AGEs. Các
nghiên cứu nhận thấy rằng tỷ lệ AGEs ở da song hành với bệnh lý võng mạc, thận,
và các biến chứng vi mạch khác trong tiểu đường.
-Sự mất sắp xếp của cơ chế điều hòa miễn dịch cũng xảy ra trong tiểu
đường. Tăng đường huyết và nhiễm toan keto-acid gây hạn chế hóa ứng động, tính
thực bào và khả năng diệt khuẩn của các tế bào bạch cầu. Trước kia, nhiễm trùng
là nguyên nhân chủ yếu gây tử vong cho bệnh nhân tiểu đường. Điều này được
thay đổi do sự cải thiện trong kiểm soát đường và sử dụng kháng sinh. Không kể
sự cài thiện này, một số bệnh nhiễm trùng như viêm tai ngoài nặng, nhiễm trùng


mô mềm hoại tử, bệnh lý phá hủy của viêm mạc cơ…xảy ra rất thường gặp trên
bệnh nhân tiểu đường.
- Các bất thường chuyển hóa, như tăng insulin máu, thấy trong tiểu đường
type 2 đề kháng insulin, có thể góp phần gây ra các bệnh cảnh da. Tác động của
insulin trên thụ thể IGF-1 (insulin-like growth factor-1) trung gian gây ra bất
thường tăng sinh thượng bì và phenotype bệnh gai đen. Rối loạn điều hòa chuyển
hóa lipid xảy ra trong suy giảm insulin liên quan với tiểu đường. Hoạt tính của
LPL (lipoprotein lipase) lệ thuộc trực tiếp vào insulin, dựa vào insulin trong tiến
trình tạo ra chylomicron giàu triglyceride và VLDL (very low density lipoprotein).
Trong người tiểu đường suy giảm insulin, tiến trình thiếu hụt lipid dẫn đến tăng
triglyceride máu, bệnh cảnh trên da là phát ban u hạt vàng. Trong tự nhiên, các
tiến trình rối loạn lipid cũng có vai trò thúc đẩy các bệnh lý mạch máu trong tiểu
đường.
- Bệnh lý mạch máu lớn và mạch máu vi thể cũng góp phần gây ra các biến
chứng da trong tiểu đường. Ở bệnh nhân tiểu đường, có sự gia tăng “khe hở”
(leakiness) hoặc tính thấm thành mạch, giảm đáp ứng mạch máu từ hệ giao cảm
nội mạch, giảm khả năng đáp ứng với nhiệt độ và stress giảm oxy. Phối hợp với
xơ vữa động mạch các mạch máu lớn, các bất thường mạch máu vi thể này góp
phần hình thành các vết loét trong tiểu đường; thêm vào đó, sự giảm cảm giác sâu
ở da cũng xảy ra trong tiểu đường, làm cho bệnh nhân bị nhiễm trùng và vết
thương. Thiếu hụt tế bào thần kinh viêm có vai trò gây nên sự không lành bệnh,
làm loét chi dưới; người tiểu đường có vấn đề về chi dưới có 15,5 lần gia tăng bị
cắt cụt chi.
- Các rối loạn ở da liên quan với tiểu đường thường đặc trưng là theo sau
các rối loạn có bằng chứng sinh bệnh học về chuyển hóa, mạch máu, thần kinh,
miễn dịch bao gồm các bất thường glucose, insulin và các rối loạn liên quan với
tiểu đường, nhưng không có sinh bệnh học rõ ràng.
III- Các bệnh lý da trong Tiểu đường liên quan với các bất thường
chuyển hóa, mạch máu, thần kinh, miễn dịch:
1.Bệnh gai đen (acanthosis nigricans):

* Dịch tể học: là bệnh cảnh da xuất hiện nhanh trong tiểu đường, thường
gặp, hầu hết trường hợp liên kết với béo phì và kháng insulin. Trong một số
trường hợp, gia tăng sản xuất androgen đã được xác định. Bệnh gai đen do thuốc
và tự phát hoặc có tính gia đình đã được báo cáo. Nhìn chung, bệnh gai đen có tiên
lượng phát triển trên tiểu đường type 2. Nói rộng hơn, một nghiên cứu trên dân số
tại Galveston, Texas, bệnh gai đen hiện diện trong 7% trẻ em tuổi đi học, tỷ lệ này
gia tăng đến 66% ở các trẻ có cân nặng gấp 200% trọng lượng cơ thể cho phép.
Trong nghiên cứu này, chuẩn độ đường huyết lúc đói song hành với sự hiện diện
và độ nặng của bệnh da. Tỷ suất bệnh gai đen thay đổi khác nhau theo nhóm dân
tộc; trong nghiên cứu Galveston, với tỷ suất béo phì tương đương nhau, thì lưu
hành ở nhóm da trắng (0,5%) và nhóm người Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha
(Hispanics) (5%) thấp hơn các trẻ người Mỹ gốc Phi (13%). Điều này cho thấy có
khả năng di truyền hoặc gia tăng độ nhạy của da với tăng insulin máu theo từng
nhóm dân số. Mặc dù dữ liệu trước kia đã nhấn mạnh mối liên quan giữa bệnh gai
đen với bệnh lý ác tính, nhưng liên quan chính xác thì hiếm; chỉ khi khởi phát đặc
biệt nhanh, lâm sàng nhìn thấy rõ ràng, hoặc ở người lớn không có béo phì hoặc
không có tiểu đường thì bệnh gai đen phải được lượng giá về bệnh lý ác tính. Theo
kinh nghiệm của các tác giả (Andrea A. Kalus, Andy J. Chien, John E. Olerud), có
> 12.000 bệnh nhân ung thư thì chỉ có 2 phát triển từ bệnh gai đen.

×