Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Năm quy tắc tránh làm tổn thương đường mật trong cắt túi mật nội soi (Kỳ 3) doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (222.85 KB, 5 trang )

Năm quy tắc tránh làm tổn thương đường
mật trong cắt túi mật nội soi
(Kỳ 3)

Quy tắc 5: Đừng bỏ ngoài tai những than phền của bệnh nhân trong
thời gian hậu phẫu.

Bỏ ngoài tai những lới than phiền của bệnh nhân là vi phạm nguyên tắc
chuyên môn. Bất kỳ một tiếng kêu cứu nào cũng phải được đáp ứng. Bạn cố quên
một biến chứng có thể xảy ra không có nghĩa là bạn dứt bỏ được nó.

Một ca LC có biến chứng có thể không có dấu hiệu bất thường gì trong
vòng 24-48 giờ. Vì thế, bất kỳ một sự than phiền hay một cuộc gọi nào vào phòng
hành chánh từ phía bệnh nhân cũng phải được đánh giá một cách đầy đủ. Chậm trễ
trong việc chẩn đoán và xử trí các biến chứng được xem là bất cẩn và đây là yếu tố
buộc tội bạn sau này. Thời gian phát hiện biến chứng càng lâu, khả năng xử lý
chúng càng khó và nguy cơ xảy ra di chứng sau này càng cao.

Tôi đã biết một trường hợp sai sót về chuyên môn mà ttrong đó tiếng kêu
cứu của bệnh nhân đã bị bỏ qua và hậu quả mà biến chứng này mang đến cho bệnh
nhân rất là bi thảm và cuối cùng cả bệnh nhân và bác sĩ đều gặp nhau ở tòa. Một
trường hợp khác, sự than phiền của bệnh nhân bị bỏ qua suốt 12 ngày và cuối cùng
bệnh nhân rơi vào tình trạng chướng bụng, nhiễm trùng nặng, vàng da và thiếu
máu. Trong trường hợp thế này thì phẫu thuật viên chỉ có nước đầu hàng và cầu
xin một sự tha thứ.

Gần đây, tôi có thực hiện một ca LC cho một phụ nữ 30 tuổi. Người phụ nữ
này thuộc týp người dễ bị xúc động. Hai ngày sau mổ, cô ta gọi điện thoại báo
rằng mình bị đau và chướng bụng và hơi thở ngắn.Tôi gặp cô ta trong phòng cấp
cứu và trong vòng 3 giờ tôi đã có trong tay xét nghiệm công thức máu, chức năng
gan, amylase, lipase và xạ hình gan (HIDA-hepatobiliary iminodiacetic acid). Kết


quả bình thường. Cô ta vẫn than vãn. Chúng tôi xúc tiến một CT dựng hình mạch
máu để loại trừ thuyên tắc động mạch phổi. May mắn là kết quả bình thường và cô
ta cuối cùng cũng bình thường !. Điều này tốt đối với cô ta nhưng không tốt đối
với tôi chút nào bởi vì tôi đã bỏ qua cơ hội để có chẩn đoán sớm hơn. Việc thực
hiện một loạt các xét nghiệm có lẽ hơi phí tiền một chút, nhưng làm ít hơn thế sẽ
nằm dưới tiêu chuẩn của sự chăm sóc. Một biến chứng có thể xảy ra không phải là
chuyện cân đo đong đếm.

Kết luận:

Năm quy tắc nói trên không phải giúp bạn tránh hẳn BDI, nhưng nếu bạn
tuân theo chúng, nguy cơ BDI sẽ giảm đáng kể và nó giúp bạn có cơ sở để bào
chữa cho mình trong phiên tòa .

Cuối cùng, cho tôi đề cập đến một trong những biện hộ phổ biến của BDI
trong phiên tòa. Đó là một "sai sót không cố ý". Một vài chuyên gia biện hộ rằng
BDI là kết quả của một ảo giác, một sự giả định không chủ thức. Thông thường,
khi một bác sĩ ngoại khoa gây ra một BDI, anh ta sẽ bào chữa cho bản thân mình
và cố "cãi chày cãi cối", cho rằng anh ta không biết cái mà anh ta kẹp là ống mật
chủ. Điều đó đúng và thực tế anh ta không nói dối. Nhưng cách lập luận nói trên
không thuyết phục được tôi cũng như không thuyết phục được bồi thẩm đoàn.
Cách lập luận này cũng giống như cách lập luận của một người lái xe tông phải
người đi bộ đang qua đường trên phần đường dành cho mình. Người lái xe biện hộ
rằng anh ta bị ảo giác, không quan sát thấy tấm biển báo ở bên đường. Cách lập
luận này không được chấp nhận trong các vụ kiện về tại nạn lưu thông, càng
không thể được chấp nhân trong LC.

May mắn là cho đến nay tôi chưa hề cắt ngang một ống mật chủ nào. Nếu
điều này có xảy ra,, tôi sẽ không có cảm giác rắng mình không đáng bị trách mắng
và biện hộ rằng không phải mình bất cẩn mà gây ra lỗi.Hơn nữa, cái ảo giác chết

tiệt kia thực tế mà một tội phạm. Khi tôi bắt đầu được đào tạo ngoại khoa, chúng
tôi đã được dạy rằng không được đổ thừa cho y tá, cho ánh sáng, cho chỉ khâu, cho
dụng cụ, cho người phụ và cho bất kỳ điều gì khác. Và chắc chắn rằng không kết
tội cái ảo giác. Cố gằng đừng gây ra biến chứng, nhưng nếu có lỡ gây ra chúng,
bạn hãy nhận trách nhiệm về mình.

Khi một bệnh nhân yêu cầu bác sĩ cắt bỏ túi mật của mình, họ đã ký vào
bản cam đoan và nhận thức được biến chứng như BDI là có thể xảy ra đối với
mình. Tuy nhiên, họ không chấp nhận việc bác sĩ mổ cho mình rũ bỏ trách nhiệm
nếu như họ thực hiện ca mổ trong sự bất cẩn.

Các đồng nghiệp của tôi, cho tôi kết luận rằng nếu như chúng ta không thể
chụp hình đường mật, không chuyển sang mổ mở và gây ra BDI thì xem như
chúng ta đã không biết tận dụng bản thân chúng ta trước những thông tin và như
thế chúng ta đã phẫu thuật trong một trạng thái bất cẩn.

Tôi mong nhận được sự phản hồi từ các bạn

Dr. Seid là một phẫu thuật viên ngoại khoa tổng quát ở Los Angeles. Ông
một CEO và nhà sáng lập của OR Technologies

Người dịch Lê Hùng
Nguồn: General Surgery News
theo ngoaikhoathuchanh


×