Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.66 KB, 4 trang )
Nhà lý luận phê bình
Hoàng Ngọc Hiến
(PLO)- Giáo sư, nhà lý luận phê bình, dịch giả văn học và
triết học Hoàng Ngọc Hiến vừa từ trần vào 23h30 đêm 24-
1, tại Bệnh viện Hữu nghị Việt-Xô (Hà Nội) vì bệnh hiểm
nghèo.
Ông Hoàng Ngọc Hiến sinh ngày 21-7-1930 tại Nam Định.
Quê gốc của ông ở làng Đông Thái, xã Tùng Ảnh, huyện
Đức Thọ, Hà Tĩnh. Cuối những năm 50 của thế kỷ trước,
ông được gửi sang Liên Xô học đại học và tốt nghiệp Tiến
sĩ chuyên ngành lý luận, phê bình văn học, ở Đại học
Tổng hợp Matxcơva. Là một nhà sư phạm, Giáo sư
Hoàng Ngọc Hiến đã dạy học nhiều năm, ông cũng từng
là Hiệu trưởng trường viết văn Nguyễn Du ở Hà Nội.
Là một nhà nghiên cứu, ông viết nhiều tác phẩm khảo
cứu, phê bình văn học: “Maiacôpxki - con người, cuộc đời
và thơ” (1976), “Văn học Xô Viết đương đại” (1987), “Văn
học và học văn” (1997), “Triết lí văn hóa và triết luận văn
chương” (2006).
Ông cổ súy cho đổi mới văn học ở Việt Nam từ rất sớm.
Năm 1979, báo Văn Nghệ số 23 đăng bài viết của ông có
nhan đề “Về một đặc điểm của văn học của ta trong giai
đoạn vừa qua”, trong đó ông đưa ra khái niệm nổi tiếng
cho mãi tới bây giờ: chủ nghĩa hiện thực phải đạo. Theo
Hoàng Ngọc Hiến, đó là đặc điểm cơ bản, bao trùm của
văn học Việt Nam suốt thời kỳ chiến tranh, với việc tác
phẩm bị quy về yếu tố xã hội nhiều hơn là yếu tố nghệ
thuật…