Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.21 KB, 4 trang )
Dạy con theo kiểu tranh
công đổ lỗi
Không thể phủ nhận sự quan tâm, động viên của phụ huynh tới việc
hình thành nhân cách, học hành và lập nghiệp của con trẻ. Tuy vậy, vẫn
đang tồn tại rất nhiều cách nhào nặn con em mình theo những mẫu hình xấu
và mở đường cho những lối sống không tốt.
Nói đến việc giáo dục người ta nghĩ ngay đến nhà trường. Coi đó như
một phép màu và nghiễm nhiên cho rằng nhà trường là nơi chịu trách nhiệm
chính trong việc dạy dỗ con em mình theo kiểu: trò hư tại thày. Nhưng kì
thực sự trưởng thành của mỗi con người bao giờ cũng nhờ vào sự chung sức
của cả trường học lẫn trường đời. Khi mà cha mẹ, người thân chính là những
hình mẫu luôn hiện diện trước mắt và đáng tin tưởng nhất với các em.
Lí thuyết là vậy nhưng thực tế thì sự dạy bảo ấy đang diễn ra muôn
hình vạn trạng. Người lớn chưa thực sự ý thức được hậu quả những gì mình
làm sẽ tác động như thế nào đến thế hệ sau. Nhiều người tự cho mình cái
quyền "thoả mái" trong lối sống từ lời ăn, tiếng nói, sinh hoạt với mục tiêu:
Cốt được việc của mình, cốt làm sao qua được còn mặc kệ những chuyện
khác. Bởi thế mà từ lúc bé bắt đầu đến trường đã là cảnh chạy chọt luồn
lách, xin điểm, xin xoá khuyết điểm Rồi vừa đắc ý khoe khoang, vừa lấy
đó làm lời dăn bảo con: tao phải chạy mày mới vào được, liệu mà học con ạ!
Nói là thế chứ mọi lối đi đến với sự chân thành, trung thực, ngay
thẳng và công bằng của trẻ đều bị phong toả bởi cách hành xử của cha mẹ.
Bầu không khí trong nhiều gia đình luôn âm u, nặng nề bởi cái áp lực thành
tích học tập của con để cha mẹ không bị bẽ mặt với xã hội. Con học giỏi ba
mẹ vui đã đành, nhưng nhiều vị khoe khoang quá đà như thể ngoài quý tử