Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

Dựa vào cốt truyện “Vào nghề” hoàn chỉnh thành bài văn kể chuyện.

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (62.56 KB, 4 trang )

Dựa vào cốt truyện “Vào nghề” hoàn chỉnh thành bài văn kể
chuyện(2)
Phạm Thu Hằng - lớp 4G
Đề bài: Dựa vào cốt truyện “Vào nghề” hoàn chỉnh thành bài văn
kể chuyện.
Bài làm
Nhân dịp sinh nhật, Va-li-a được bố mẹ cho đi xem xiếc.
Chương trình xiếc hôm đó hay tuyệt, nhưng Va-li-a thích nhất tiết
mục cô gái phi ngựa, đnáh đàn. Từ đó, lúc nào trong trí óc non nớt
của Va-li-a cũng hiện lên hình ảnh cô diễn viên phi ngựa, đánh
đàn. Cô mơ ước một ngày nào đó cũng được như cô – phi ngựa và
chơi những bản nhạc rộn rã.
Rồi một hôm, rạp xiếc thông báo cần tuyển diễn viên, Va-li-a
xin bố mẹ ghi tên học nghề. Sau khi nghe nguyện vọng của Va-li-
a, bác giám đốc dẫn Va-li-a xuống chuồng ngựa. Ở đó có con ngựa
bạch tuyệt đẹp, Va-li-a ngạc nhiên
- Thưa bác, cháu xin làm diễn viên chứ đâu làm quét
dọn chuồng ngựa!
Bác giám đốc gật đầu cười, bảo em:”Công việc của diễn viên phi
ngựa, đánh đàn bắt đàu như thế đấy, cháu ạ. Cái tháp cao nào cũng
phải xây từ mặt đất lên”. Suốt thời gian làm việc, Va-li-a đã làm
quen với chú ngựa, bạn diễn tương lai của em. Những ngày đầu,
Va-li-a rất bỡ ngỡ. Có lúc em nản chí. Nhưng cứ nhớ đến hình ảnh
cô diễn viên phi ngựa, em lại thấy phấn chấn lên. Thế là Va-li-a
bước ra sàn diễn, những tràng vỗ tay nồng nhiệt lại vang lên. Chỉ
trong nháy mắt, cô đã đứng trên lưng ngựa, tay ôm cây đàn vĩ cầm.
Rồi tiếng đàn cất lên. Vẻ thán phục lộ rõ trên gương mặt từng khán
giả. Kết thúc tiết mục vẻ mặt Va-li-a lộ rõ vẻ hạnh phúc.
Thế là mơ ước từ thưở nhỏ của Va-li-a đã trở thành
hiện thực
Nguyễn Phương Anh - lớp 4G


Đề bài: Dựa vào cốt truyện “Vào nghề” hoàn chỉnh thành bài văn
kể chuyện.
Bài làm
Một buổi snág đẹp trời, Va – li – a được bố mẹ cho đi xem
xiếc. Trong buổi biểu diễn đó có bao nhiêu tiết mục hay nhưng tiết
mục mà Va – li – a thấy hay và thích nhất đo là “Cô gái phi ngựa,
đánh đàn” . Em mơ ước một ngày nào đo cũng được như cô phi
ngựa và chơi những bản nhạc rộn rã.
Rồi một hôm, rạp xiếc thông báo cần tuyển diễn viên. Va – li
– a xin bố mẹ cho ghi tên học nghề. Sáng ấy, em đến gặp bác giám
đốc rạp xiếc. Sau khi nghe Va – li a bay tỏ nguyện vọng của mình,
bác giám đốc rạp xiếc nói:
- Quét dọn chuồng ngựa sẽ là công việc của cháu.
Nghe vậy, Va – li – a ngạc nhiên vì cô muốn trở thành diễn
viên chứ đâu có muốn làm người quét dọn chuồng ngựa. Bác giám
đốc gật đầu cười bảo em:”Công việc của diễn viên phi ngựa, đánh
đàn bắt đầu như thế đấy, cháu ạ Cái tháp cao nào cũng phải xây từ
mặt đất lên”
Từ đó, ngày nào Va – li –a cũng đến chuồng ngựa làm việc.
những ngày đầu, Va – li – a rất bỡ ngỡ. Có lúc em nản chí. Nhưng
cứ nhớ đến hình ảnh cô diễn viên phi ngựa, em lại thấy phấn chấn
lên. Cuối cùng, em quen với công việc và thân thiết với chú ngựa,
bạn diễn tương lai của em.
Thế rồi cũng đến ngày Va – li – a trở thành một diễn viên thực thụ.
Cứ mỗi lần Va – li – a bước ra sàn diễn, những tràng vỗ tay nồng
nhiệt lại vang lên. CHỉ trong nháy mắt, cô đã đứng lên trên lưng
ngựa, tay ôm cây đàn vĩ cầm. Rồi tiếng đàn cất lên. vẻ thán phục lộ
rõ trên khuôn mặt từng khán giả. Vậy là điều Va – li –a mơ ước
cũng đã thành hiện thực.

×