Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

VIÊM CẦU THẬN MẠN ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (105.52 KB, 10 trang )

VIÊM CẦU THẬN MẠN

I. ĐẠI CƯƠNG
Viêm cầu thận mạn là một bệnh có tổn thương ở tiểu cầu thận tiến triển dẫn đến
suy thận mạn, có nhiều nguyên nhân dẫn đến và có khả năng xảy ra nhiều biến
chứng nguy hiểm. Nếu được phát hiện sớm và điều tư đúng thì có thể hạn chế
được quá trình tiến triển của bệnh và hạn chế được những biến chứng có thể xảy
ra.
1. Định nghĩa:
Viêm cầu thận mạn là một bệnh có tổn thương tiểu cầu thận tiến triển từ từ kéo dài
nhiều năm có biểu hiện lâm sàng có thể có tiền sử phù, protein niệu, hồng cầu
niệu, cao huyết áp nhưng cũng có thể chỉ có hồng cầu niệu, Protein niệu đơn độc.
Cuối cùng dẫn đến suy thận mạn với các triệu chứng:
- Có sự bất thường trong nước tiểu kéo dài (hồng cầu niệu và trụ niệu).
- Suy giảm chức năng thận từ từ.
2. Đặc điểm dịch tễ:
- Viêm cầu thận mạn là một bệnh gặp tương đối phổ biến ở cộng đồng. Theo thống
kê của PGS. Trần Văn Chất và BS. Trần Thị Thịnh (1991 - 1995) tại khoa Tiết
niệu Bệnh viện Bạch Mai thì bệnh viêm cầu thận mạn chiếm 31,5% trong đó lứa
tuổi hay gặp là 16-44 tuổi chiếm 88,32%. Như vậy bệnh gặp nhiều ở lứa tuổi lao
động nên ảnh hưởng sức lao động ở cộng đồng. Cũng theo 2 tác giả trên thì bệnh
không có sự liên quan đến giới và vùng địa dư. Điều trị chủ yếu là bảo tồn, cần có
kế hoạch phát hiện sớm các trường hợp viêm cầu thận mạn trong cộng đồng, cố
gắng tránh các yếu tố gây giai đoạn cấp đặc biệt là nhiễm trùng để kéo dài tuổi thọ
cho bệnh nhân.
II. NGUYÊN NHÂN GÂY BỆNH
- Do viêm cầu thận cấp (10-20%).
- Do viêm cầu thận có hội chứng thận hư.
- Do các bệnh toàn thể như Lupus, bệnh hệ thống như ban dạng thấp
- Bệnh chuyển hóa: đái tháo đường
- Bệnh cầu thận di truyền.


- Không rõ nguyên nhân.
Ngoại trừ bệnh cầu thận nguyên phát với tổn thương tối thiểu hầu hết các bệnh ở
cầu thận đều dẫn đến viêm cầu thận mạn. Do đó việc phát hiện sớm và phòng ngừa
các nguyên nhân gây viêm cầu thận cấp, cải thiện môi trường và sức khỏe ở cộng
đồng và giải quyết tốt các bệnh nhiễm trùng có ý nghĩa rất quan trọng trong việc
phòng bệnh và làm chậm sự tiến triển của viêm cầu thận mạn, kéo dài tuổi thọ cho
bệnh nhân.
III. TRIỆU CHỨNG LÂM SÀNG VÀ CẬN LÂM SÀNG
1. Protein niệu:
Từ 2-3 g/24h trong giai đoạn viêm cầu thận mạn tiềm tàng thì có thể ít hơn.
Nếu tăng trên 3,5 g/24h là biểu hiện có hội chứng thận hư.
2. Phù:
Phù trắng, mềm, ấn lõm, có khi chỉ nặng ở mí mắt, giai đoạn tiềm tàng phù không
rõ rệt. Nếu có hội chứng thận hư thì phù to toàn thân có thể tràn dịch các màng.
Đái ít lượng nước tiểu thay đổi tuỳ từng bệnh nhân và từng giai đoạn của bệnh.
3. Cao huyết áp:
Ở giai đoạn chưa có suy thận hoặc suy thận nhẹ tỷ lệ bệnh nhân cao huyết áp thấp.
Khi suy thận giai đoạn III, IV thì tỷ lệ trên 80% có cao huyết áp.
4. Hồng cầu niệu: Thường có, ít khi có đái máu đại thể.
5. Trụ niệu, trụ hồng cầu, trụ trong, trụ hạt: khi có suy thận thường có trụ to.
6. Thiếu máu:
Thường gặp khi có suy thận càng nặng thì thiếu máu càng nặng. Hồng cầu, huyết
sắc tố giảm khi có suy thận, thiếu máu đẳng sắc hoặc nhược sắc rất khó hồi phục.
7. Các triệu chứng biểu hiện hội chứng urê máu cao: (khi đã có suy thận rõ)
Nôn, rối loạn tiêu hóa, xuất huyết, có biểu hiện ở tim mạch, thần kinh các biểu
hiện của lâm sàng toan máu: (thở sâu, rối loạn kiểu thở) và nặng nhất là hôn mê do
urê máu tăng cao.
8. X quang:
Bóng thận teo nhỏ đều hai bên ở giai đoạn đã có suy thận. Khi chưa có suy thận
nếu chụp UIV thì thấy hình ảnh đài bể thận bình thường.

9. Siêu âm thận:
Kích thước thận bình thường khi chưa có suy thận. Thận teo nhỏ đều hai bên khi
có suy thận. Mức độ teo nhỏ tuỳ thuộc vào giai đoạn tiến triển của suy thận và tuỳ
vào nguyên nhân khởi đầu.
10. Sinh thiết thận:
Trong giai đoạn chưa có suy thận hoặc suy thận nhẹ độ 1, 2 có thể tiến hành sinh
thiết thận. Qua sinh thiết thận sẽ cho biết loại tổn thương mô bệnh học.
IV. CHẨN ĐOÁN
1. Chẩn đoán xác định:
Dựa vào:
- Phù.
- Protein niệu.
- Hồng cầu niệu.
- Trụ niệu.
- Cao huyết áp.
- Urê máu.
- Creatinin máu tăng.
- Hình ảnh X quang, chụp thận.
- Tuy nhiên trong giai đoạn tiềm tàng để chẩn đoán xác định phải sinh thiết thận.
2. Chẩn đoán phân biệt:
- Viêm thận bể thận mạn tính. Trong viêm thận bể thận mạn bệnh nhân thường có
tiền sử viêm nhiễm tiết niệu, sỏi thận - tiết niệu nhưng không có phù, Protein niệu
thấp, ít khi quá l g/24h, bạch cầu niệu nhiều, có vi khuẩn niệu. Nếu có trụ thì là trụ
bạch cầu. Hai thận to nhỏ không đều, bờ thận thường gồ ghề, đài thận bể thận có
thể giãn rộng (chụp UIV).
- Xơ mạch thận lành tính (tức là bệnh cao huyết áp) trong viêm cầu thận mạn,
Protein niệu thường xuất hiện trước khi có cao huyết áp hoặc cùng một lúc. Trong
bệnh cao huyết áp protein niệu nếu có thì xuất hiện muộn và số lượng ít.
- Xơ mạch thận ác tính (cao huyết áp ác tính) trong viêm cầu thận mạn kéo dài, hai
thận thường teo nhỏ và có thiếu máu, trong cao huyết áp ác tính hai thận không teo

nhỏ, bệnh thường tiến triển nhanh, suy thận nặng nhưng không có thiếu máu nặng.
- Protein niệu lành tính trường hợp này protein niệu thường chỉ có từng lúc, không
thường xuyên, không bao giờ dẫn đến suy thận như viêm cầu thận mạn.
- Viêm cầu thận cấp: bệnh nhân có tiền sử nhiễm khuẩn ở họng và da, sau đó xuất
hiện phù, đái ít, đái máu, cao huyết áp. Chẩn đoán xác định bằng siêu âm hoặc
chụp thận nếu hai thận nhỏ hơn bình thường là viêm cầu thận mạn.
- Viêm cầu thận cấp tiến triển nhanh: bệnh nhân có tiền sử nhiễm khuẩn ở họng và
da, sau đó xuất hiện phù, đái ít, đái máu, cao huyết áp, urê máu và creatinin máu
tăng. Chẩn đoán xác định bằng chụp thận hoặc siêu âm thận, thấy thận nhỏ hơn
bình thường là viêm cầu thận mạn.
3. Chẩn đoán thể bệnh:
- Thể tiềm tàng:
Dựa vào bệnh nhân có tiền sử bệnh cầu thận, xét nghiệm có hồng cầu niệu, trụ
niệu kéo dài. Chẩn đoán chắc chắn dựa vào sinh thiết thận.
- Đợt cấp của viêm cầu thận mạn:
Bệnh nhân có tiền sử viêm cầu thận mạn và có các yếu tố thuận lợi như:
+ Cao huyết áp ác tính.
+ Có các đợt nhiễm khuẩn.
+ Có thai
Viêm cầu thận mạn là một bệnh mạn tính do các bệnh tại cầu thận tiến triển, kéo
dài hàng tháng, đến hàng năm. Việc phát hiện ra sớm dựa vào bệnh nhân đã bị
bệnh cầu thận nhưng có hồng cầu niệu và protein niệu kéo dài và xuất hiện thêm
các triệu chứng: phù, cao huyết áp, thiếu máu nên rất dễ phát hiện sớm ở cộng
đồng.
V. ĐIỀU TRỊ
1. Điều trị triệu chứng và biến chứng:
- Nghỉ ngơi, ăn nhạt và dùng lợi tiểu khi có phù và cao huyết áp.
- Khi huyết áp cao thì:
+ Ăn nhạt, hạn chế nước đưa vào.
Khi có suy thận cần hạn chế protid trong khẩu phần thức ăn.

+ Lợi tiểu: Lasix 40mg x 1 viên/24h. Có thể cho liều cao hơn nếu vẫn còn phù.
+ Thuốc hạ áp các nhóm thuốc đều dùng được. Khi có suy tim thì không dùng
thuốc chẹn β giao cảm.
. Nifedipin 20mg x l-2 viên/24h.
. Coversyl 40mg x 1-2 viên/24h.
Nếu bệnh nhân đáp ứng tốt với nhóm ức chế men chuyển có thể giúp bảo vệ nhu
mô thận lâu dài.
- Cho kháng sinh khi có đợt viêm nhiễm:
Cần cho dùng các kháng sinh thích hợp, tránh các kháng sinh độc cho thận, dùng
kéo dài từ 7-14 ngày. Đối với viêm họng thì tốt nhất là Penicillin hoặc Ampicillin.
2. Điều trị bệnh chính như:
Bệnh toàn thể, hệ thống, chuyển hóa: Lupus ban đỏ hệ thống hoặc đái tháo
đường
3. Điều trị bệnh phối hợp như:
Hội chứng thận hư (nếu có).
VI. PHÒNG BỆNH
1. Phòng bệnh viêm cầu thận cấp:
Phòng viêm họng và chống các ổ nhiễm trùng ở da.
2. Phát hiện sớm bệnh bằng cách xét nghiệm định kỳ nước tiểu ở những bệnh nhân
bị viêm cầu thận
3. Phòng và điều trị các yếu tố gây viêm cầu thận mạn nặng thêm:
- Điều trị cao huyết áp nếu có.
- Điều trị các ổ nhiễm khuẩn nếu có.
- Hạn chế không nên có thai ở những bệnh nhân viêm cầu thận mạn.
- Hạn chế đạm khi bệnh nhân có biểu hiện suy thận.
- Không dùng thuốc độc với thận.
Viêm cầu thận mạn là bệnh hay gặp, việc điều trị viêm cầu thận mạn mục đích
chính là điều trị bảo tồn, phòng các yếu tố nguy cơ dẫn đến sự tiến triển nhanh của
bệnh là vấn đề hết sức quan trọng trong quá trình kéo dài cuộc sống của người
bệnh.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×