Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Bánh Tráng Cuộn Thịt Heo pps

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (153.62 KB, 5 trang )

Bánh Tráng Cuộn Thịt Heo
Miếng ngon Đà Nẵng không thiếu nhưng dân dã mà đam mê không thể
không nói đến một thứ quà rất riêng ở phường Khuê Trung đó là món
bánh tráng cuộn thịt heo ở quán Mậu

Suốt dọc đường từ Đà Nẵng tới Hoà Vang, Điện Bàn có tới hàng chục điểm
bán bánh tráng cuộn thịt heo với biển hộp sơn kẻ đàng hoàng rực sáng ban
đêm như một nhà hàng chuyên doanh các món đặc sản. Người ngoài Bắc
vào, người miền Nam ra đều dừng chân tìm bữa, không ăn "cơm phở" mà lại
đổ vào quán mậu gần như không biển không tên để lót dạ ít bánh tráng cuộn
thịt heo nổi tiếng ở đây hầu như ai cũng biết kể cả khách vãng lai. Người Hà
Nội mới qua lần đầu được bác tài dẫn lộ theo chân nhóm đông cùng chuyến
đi kéo nhau vào nếm thử trong thâm tâm cứ ngỡ là món “bánh cuốn nhân
thịt” bán ở phố Hàng Cân buổi sáng hay cuối Mai Hắc Đế về đêm rất ngon
và rất Hà Nội. Nhưng không, khi ăn mới vở lẽ không phải, chỉ vì tiếng “bánh
tráng” hơi xa lạ dễ lầm. Người miền Bắc thường gọi là bánh đa, nướng lửa
cúng giòn dày cộp cuộn làm sao được, thế mà ở đây lại
Quán nhậu đơn sơ ở sâu phía trong bài trí chẳng có gì bay bướm. Bàn ăn
không phủ khăn không đánh bóng bằng gỗ thường bày ngoài trời dưới tán
cây ăn trái lưu niên đủ cả vú sữa, sa bu chệ (hồng xiêm) mận hổng đào
(doi) ngồi ăn như ngồi nghỉ trong khu vườn mát mẻ đầy bong râm. Riêng
cái chỗ ngồi ăn cũng đủ sức lôi cuốn rồi khác hẳn những nhà hàng to tát lộng
lẫy nhưng ngột ngạt.
Món "đặc sản dọc đường” lấn lượt được dọn ra cho từng suất như một bữa
ăn sành điệu. Một đĩa lớn rau xanh, kèm bên một trái ớt chín đỏ trông đã
thấy cay, một đĩa nhỏ thịt ba chỉ luộc màu phớt hồng, bì mở trắng bong, một
bát mắm cái màu nâu sẫm như tương đặc thoang thoảng đã ngửi thấy mùi
thơm, cuối cùng là một đĩa bánh tráng màu ngà. Chỉ riêng đĩa rau gia vị đã
có tới chục thứ nào là xà lách, chuối chát, mùi tàu, rau ngổ, bạc hà, húng dồi,
hành tươi nhưng rất "khẩu vị" là diếp cá ăn tanh lồng người ngoài Bắc không
quen. Người mới ăn lần đầu ngỡ ngàng phát hiện ra món ngon Đà Nẵng quá


phong phú, bước đầu đã gây hứng thú cho người ăn rồi nhưng còn cách ăn
vẫn xa lạ, khách phải tự cuốn lấy mà ăn nhưng đặt thứ nào trước xếp thứ nào
sau đây? Giá mà được đi ăn với người bạn gái xứ Quảng chắc không còn bỡ
ngỡ. Nhưng rồi người nọ mách bảo người kia dần dấn rồi cũng vỡ lẽ.
“Bài học" đầu tiên là hãy lựa lấy một lá bánh đa nem mỏng trải rộng ra chiếc
đĩa không trước mặt. Đặt Lên đó miếng nhỏ bánh tráng vừa dai vừa dẻo như
bánh tráng phơi sương Tràng Bàng, rồi một lát chuối xanh, một lá nhỏ xà
lách, một miếng thịt luộc
Thứ nào cũng chỉ một thôi đừng vội vã thứ gắp thứ không hay thứ nhiều thứ
ít phải thật “công bằng" đúng chuẩn mực nếu không miếng cuộn sẽ "to bự”
nuốt sao nổi? Cứ thế kiên nhẫn mới có thể nhặt đủ 10 thứ rau gia vị trong
một lần. Coi chừng diếp cá không ăn được thì cũng lấy một lá nhỏ cứ thử ăn
xem sao có chỉ mà ngại. Rau gia vị ăn bánh tráng cuốn thịt heo cũng như
thang thuốc Bắc thiếu một vị sẽ chẳng hiệu nghiệm bởi mỗi thứ rau chứa
đựng một loại tinh dầu riêng tổng hòa lại thấy đủ hương đủ vị khác nhau.
Bây giờ hãy cuộn chặt lại, hai đẩu bưng kín không để nhân thò ra ngoài,
mình cuốn không bục rách che giấu trung thành những gì còn ở bên trong
chỉ nhìn thấy qua lần vỏ trắng bánh đa nem mổ áo những vệt xanh xanh, tím
tím, đùng đục rỡ rau không rõ thịt trông ngon lành mát mẻ.
“Tác phẩm” đầu tay hơi “vất vả” nhưng thú lắm rồi, còn gì ham thích hơn là
miếng cuốn do chính tay mình cuộn lấy. Miếng sau không cần người chỉ bảo
cũng đã thạo rồi.
Bát mắm cái ngọt như tương bần hơi mằn mặn thơm thơm đã vợi ngay từ
miếng đầu tiên vì quá “thương” quá thèm. Bây giờ sắp hết rồi có lẽ phải gọi
thêm bát nữa chẳng biết có nên không? Thôi hãy thư thả mà nhai cho kỹ mới
cám nhận thấu đáo mùi thơm vị ngọt của chất thịt ngậy béo, cái “dai dẳng”
của mẩu bánh tráng lẫn vào rau nhưng vẫn giữ được cái cảm giác mềm mại
của chiếc cuốn. Vẫn cứ lại phái kiên nhẫn một lần nữa mà ăn như lúc ban
đầu tập cuốn, đừng vội vàng nhai nuốt sẽ chẳng còn chiêm nghiệm thêm
được điều gì mới lạ và chớ quên đi sự pha trộn hài hoà của mùi vị mà thịt và

mắm là hai thứ dậy mùi nhất, bởi thịt làm cuốn phái là thịt lợn tươi ngon
nhiều nạc ít mỡ bì không dày và phái biết luộc chín tới, miếng thịt vẫn nở
nang không quắt queo, khi ăn không thấy ngán ngấy. Kể cả lúc thái thịt cũng
phái có bàn tay khéo léo gần như nghệ thuật, con dao thái thịt phải mài cho
thật sắc, lưỡi dao thật mỏng như lưỡi dao bài, miếng thịt thái ra mới to bán
mỏng tang gốm đủ các lớp bì, mỡ, nạc của thứ thịt ba chi khéo chọn khéo
mua.

Mắm chấm cũng vậy, phải đặt hàng loại mắm cái đặc biệt chế biến hoàn
toàn bằng cá nục, pha đủ ớt chín thái lát, tỏi khô đập dập, đường kính, hạt
tiêu mì chính cho đủ ngọt không chua mặn không cay chát. Bát chấm góp
phần gần như quyết định cái ngon của miếng cuộn đúng y như bát nước
mắm giấm ăn nem. Thịt và mắm thứ nọ nâng đỡ thứ kia, tôn vinh lẫn nhau
kể cả rau gia vị không đủ chục thứ chẳng còn là gia vị. Có cầu kỳ mới ngon
mới thích.
Người Đà Nẵng có cái thú đến phường Khuê Trung ăn bánh tráng cuộn thịt
heo mỗi ngày kể cả khi tiếp bạn từ xa về cũng đưa nhau đến quán Mậu với
niềm vui tự hào như muốn khoe khoang, lòng đầy thích thú muốn chia sẻ với
bạn bè một miếng ngon quê hương.
“Bánh tráng cuộn thịt heo quán Mậu” không chỉ là một quán ăn đơn thuần
no bụng mà gần như đã biến thành một địa chỉ văn hóa ẩm thực giữa cái
thành phố trung gian hai miền Nam Bắc.

×