Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Khám phá bí ẩn xuân dược phòng the doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (170.3 KB, 5 trang )

Khám phá bí ẩn xuân dược phòng the
Văn hóa phòng the thời phong kiến Trung Hoa đặc biệt nổi tiếng với các loại
xuân dược - những phương thuốc hỗ trợ cho việc ân ái. Dựa trên tài liệu y
văn cổ, người ta biết được rằng, xuân dược rất được ưa chuộng và coi trọng
trong đời sống cung đình. Ðã có nhiều ông vua chết vì lạm dụng thái quá
những loại dược chất này. Cho đến nay, nhiều loại xuân dược được ưa
chuộng thời đó vẫn còn bị bao phủ bởi bức màn cực kỳ huyền bí mà y học
hiện đại đang dần tìm cách làm rõ.
Phương thuốc “dĩ nhân” có “bổ nhân”?
Theo y học cổ truyền phương Đông, từ xưa đến nay, con người vẫn tin
tưởng rằng một số loại thức ăn, nước uống (huyết nhục của động vật, côn
trùng, cây cỏ, nhất là rượu) có khả năng đặc biệt là làm tăng ham muốn tính
dục, trợ giúp người ta kéo dài thú vui chăn gối. Các danh tác như Kinh yêu
đương (Kama Sutra, thế kỷ 4 trước Công nguyên, Ấn Độ), Tố nữ kinh (thế
kỷ 1-3, Trung Quốc), Vườn thơm (Hương viên, thế kỷ 16, Ả rập) đều dành
một số trang viết về xuân dược. Theo đó, có rất nhiều loài động vật, thực vật
và một số khoáng vật trong thiên nhiên có thể dùng để chế tạo ra xuân dược.
Đặc biệt hơn cả, có những loại xuân dược được chế tác theo nguyên tắc “dĩ
nhân bổ nhân” - nghĩa là dùng những thứ lấy từ cơ thể con người để bồi bổ
cho con người như hồng diên (kinh nguyệt phụ nữ), thu thủy (tinh dịch đàn
ông) hay tử hà sa nhau (nhau thai bà đẻ) Trong số này phải kể đến một thứ
được phong là “thần dược” mang tên “tiếp mệnh thần đan” mà nguyên liệu
chính để chế ra nó là hồng diên.
Theo sử sách còn ghi chép lại, “tiếp mệnh thần đan” bắt đầu được suy tôn
như một “thần dược” từ thời nhà Minh. Vào những năm Gia Tĩnh triều
Minh, có một người là Đào Trọng Văn đã dâng lên Minh Thế Tông Chu Hậu
Thông một loại xuân dược và nói rằng uống vào sẽ trẻ lại, sẽ được trường
sinh. Đào Trọng Văn là một tiến sĩ đã từng học qua thuật phù thủy. Sau khi
dâng thuốc, ông được thăng chức rất cao, ban thưởng rất hậu và giữ lại trong
cung hằng ngày cùng nhà vua luyện phép tu tiên và chế xuân dược.
Minh Thế Tông khi đó đã ngoài 50 tuổi, thế mà sau khi uống thuốc của họ


Đào đã có thể mây mưa với cung tần mỹ nữ liên tục tùy theo ý muốn, cả
ngày lẫn đêm. Từ đó, Minh Thế Tông càng sao nhãng công việc triều chính,
thậm chí còn làm rối loạn cả trật tự hậu cung. Luật thời đó ghi rõ, cung nữ
sau khi được nhà vua ngự hạnh, sáng hôm sau sẽ phải tới báo danh để tạ ơn
và sẽ được nhà vua ban cho danh hiệu. Nhưng Thế Tông đã ngự hạnh loạn
xạ, không kể ngày đêm nên việc tạ ơn và ban thưởng không sao thực hiện
được.
Thế Tông đã sử dụng rất nhiều xuân dược nhưng cuối cùng cũng chẳng được
trường sinh, ông đã qua đời khi 59 tuổi do ngộ độc thuốc. Sau khi Thế Tông
qua đời, con là Mục Tông lên kế vị, theo gót cha cũng trở thành một ông vua
hoang dâm vô độ dưới sự trợ giúp của “tiếp mệnh thần đan”. Mục Tông chỉ
làm vua được 6 năm và cuối cùng cũng chết do lạm dụng xuân dược khi mới
36 tuổi.

Hoàng đế Minh Thế Tông sử dụng
xuân dược nhưng chỉ thọ 59 tuổi.
Bí mật của thần dược
Giới y dược học thời bấy giờ rất nhiều người tin vào tác dụng thần kỳ của
hồng diên. Sử liệu ghi chép rằng, từ khi Đào Trọng Văn dâng “tiếp mệnh
thần đan” lên Thế Tông, nó ngay lập tức được coi là thần dược. Không
những thế, sau khi biết được bí mật của “tiếp mệnh thần đan” nằm ở tinh
chất hồng diên - được chế xuất từ máu kinh của con gái thì tinh chất này đã
trở thành thứ dược liệu chính để chế ra đủ loại xuân dược khác. Có những
phương sĩ và thầy thuốc nhờ chế được “thần dược” từ hồng diên đã thăng
quan tiến chức, phát tài rất nhanh.
Các sách y học và dưỡng sinh thời đó cũng thường đề cập tới phương pháp
khai thác, bào chế và hết lời ca ngợi tác dụng của thứ dược liệu này. Như
sách Nhiếp sinh chúng diệu phương của Trương Thời Triệt nhà Minh viết:
Dùng máu kinh của con gái khỏe mạnh, mới hành kinh lần đầu là tốt nhất.
Để phục vụ cho việc chế thuốc và hành lạc, năm Gia Tĩnh thứ 31, nhà vua đã

lệnh tuyển vào cung 300 thiếu nữ từ 8 đến 14 tuổi, sau đó năm Gia Tĩnh thứ
34 lại tuyển thêm 160 thiếu nữ dưới 10 tuổi.
Sau khi lấy được hồng diên còn phải trải qua quá trình bào chế hết sức tinh
vi và phức tạp nữa mới có thể chế ra “tiếp mệnh thần đan”. Cách chế xuân
dược của họ Đào được tiến hành đại thể như sau: Lấy hồng diên cho vào một
dụng cụ bằng bạc, thêm nước ô mai, sắc 7 lần cho cô đặc, lại cho thêm bột
sữa, thần sa, nhựa thông và một số tá dược trộn đều. Sau đó lại luyện tiếp
trong lò theo phương pháp “tiên thiên đan diên” mới trở thành “tiếp mệnh
thần đan” được.
Còn về tác dụng, sách Nhiếp sinh chúng diệu phương viết: “Thuốc này mỗi
năm chỉ cần uống 1-2 lần, hoặc 3-5 năm uống 2-3 lần là đã đủ để tiếp thêm
“sinh lực” cho đàn ông, nó khiến khí huyết và tinh thần sung mãn khác
thường. Có dùng hàng trăm ngàn loại thảo dược cũng không bằng 1-2 lần sử
dụng hồng diên”.
Tuy được một số nhà luyện đan và nhà dưỡng sinh suy tôn hết mức nhưng
trên thực tế có lẽ tác dụng của “tiếp mệnh thần đan” lại không được thần kỳ
như mong đợi. Vì thế mà tới thời nhà Thanh, chẳng thấy còn mấy ai dùng
hay để ý tới loại thần dược này nữa. Đối với hồng diên, Lý Thời Trân - nhà
dược học nổi tiếng cuối thời Minh đã có một thái độ hết sức trái ngược.
Trong sách Bản thảo cương mục, ông đã viết, đại thể: Kinh nguyệt là thứ
không sạch sẽ, bị bọn phương sĩ dùng tà thuật để tô vẽ, coi đó là loại thần
dược bí truyền. Nhiều kẻ ngu muội đã tin theo những điều vô căn cứ đó nên
mới đưa thứ uế trọc này vào người, làm cho âm dương khí huyết bị tổn
thương, sinh ra đủ thứ tật bệnh… đâu có biết rằng, đó là thứ người quân tử
cần phải tránh xa…
Các nghiên cứu về sau cũng đã khẳng định, trong hồng diên cũng như kinh
huyết của phụ nữ không chứa các chất có tác dụng hồi xuân cũng như những
chất đặc biệt có tác dụng để chữa bệnh. Vì vậy, trong các sách thuốc của
Đông y hiện đại không còn thấy đề cập đến hồng diên nữa


×