Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Những cái chết tức tưởi vì chuyển viện ppsx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (127.58 KB, 5 trang )

Những cái chết tức tưởi vì chuyển viện
“Cháu tôi chết là vì bác sĩ cố tình trì hoãn, gây khó khăn khi chuyển
viện. Họ coi thường mạng sống con người”. Đó là lời ông Lý Tiết Cang,
ông nội cháu S. 7 tháng tuổi, tử vong vào 16/8.

Bé S. khi khỏe mạnh

Ông Lý Tiết Cang (trú ấp Cảng Buối, xã Hòa Đông, huyện Vĩnh Châu, tỉnh
Sóc Trăng), kể, rạng sáng 11/8, cháu S. mệt, khó thở nên gia đình đưa cháu
từ Vĩnh Châu lên Bệnh viện Đa khoa tỉnh Sóc Trăng. Tại đây, cháu nhập
viện tại khoa Hồi sức tích cực chống độc nhi do bác sĩ Trưởng khoa Âu Hữu
Đức trực tiếp điều trị. Năm ngày nằm tại bệnh viện, cháu S. ngày càng trở
nặng, mê man, sốt và phù toàn thân.

Trì hoãn chuyển viện?

Ngày 15/8, quá xót ruột, ông Cang đã gặp bác sĩ Đức xin chuyển viện lên
TPHCM. Nhưng bác sĩ Đức giải thích, cháu S. quá yếu, bệnh nặng, nếu
chuyển viện phải có xe cấp cứu chuyên dụng, trang bị đủ máy trợ tim, máy
thở, máy hút đàm, mà bệnh viện không có loại xe như vậy nên chuyển viện
không an toàn. “Tôi chấp nhận lời giải thích của bác sĩ và chờ đợi. Chiều
cùng ngày, tình trạng cháu càng nặng thêm nên tôi đã gọi điện cho người
thân ở TP HCM thuê xe về Sóc Trăng chuyển viện cho cháu”, ông Cang nói.

Đến sáng 16/8, Bệnh viện cấp cứu Trưng Vương TPHCM đã liên hệ với bác
sĩ Âu Hữu Đức để cho xe xuống Sóc Trăng chuyển cháu S. Không biết bác
sĩ Đức nói như thế nào mà sau đó, Bệnh viện cấp cứu Trưng Vương không
điều xe xuống nữa. “Tôi không bỏ cuộc. Một lần nữa, người thân của tôi lại
tìm được đơn vị vận chuyển chuyên nghiệp và thuê được xe để đưa cháu lên
TP HCM. Tuy nhiên, khi xe chuẩn bị xuống thì bác sĩ Đức bất ngờ thông
báo Bệnh viện Đa khoa Sóc Trăng cũng có xe chuyển viện cho cháu. Đến


chiều 16/8, chúng tôi rất bất ngờ khi xe 115 của bệnh viện đến khi không có
đủ trang thiết bị cần thiết như yêu cầu của bác sĩ Đức trước đó. Vì quá nôn
nóng nên chúng tôi chấp nhận cho cháu S. chuyển viện. Và trên đường đi,
cháu tôi đã tử vong nhưng hai điều dưỡng có mặt trên chuyến xe đó không
hay biết gì. Dẫu có kiện tụng thì cháu tôi cũng không sống lại, nhưng tôi vẫn
viết đơn khiếu nại để sau này các bệnh nhân khác không phải chết oan như
cháu của tôi”, ông Cang nói.

Trao đổi với chúng tôi, bác sĩ Âu Hữu Đức cho biết cháu S. nhập viện trong
tình trạng viêm phổi nặng, suy hô hấp, tổn thương đa cơ quan, ngay khi nhập
viện cháu đã phải thở máy. “Chúng tôi đã điều trị tích cực và đúng phác đồ
nhưng bệnh cháu ngày càng nặng. Gia đình cháu yêu cầu chuyển viện nhưng
vì không có xe chuyên dụng nên chúng tôi không thể đồng ý. Đến khi người
nhà kêu được xe cấp cứu của Bệnh viện Trưng Vương, bác sĩ Lê Thanh
Chiến, Giám đốc Bệnh viện này đã quyết định không điều xe xuống vì bệnh
tình cháu quá nặng, dù có xe chuyên dụng thì chuyển viện vẫn không an
toàn. Đến chiều 16/8, vì gia đình quá bức xúc nên chúng tôi chấp nhận điều
xe của Bệnh viện Đa khoa Sóc Trăng để chuyển cháu S. lên TP HCM. Vì xe
không đầy đủ phương tiện nên chúng tôi đã yêu cầu gia đình phải làm cam
kết. Sau đó sự việc đáng tiếc xảy ra”.

Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Sóc Trăng, bác sĩ Nguyễn Hoàng Các,
khẳng định bệnh viện đã làm hết khả năng. Việc không chuyển viện trong
thời gian cháu bị sốc là đúng. Tuy nhiên, khi chuyển viện, biết xe không đủ
phương tiện, cháu lại bệnh nặng nhưng bác sĩ Đức đã không cử bác sĩ đi
cùng thì đó là lỗi, cần phải nghiêm túc nhìn nhận.

Muốn chuyển thì phải xuất viện?

Trước đó, tháng 5/2011, anh là Nguyễn Quốc Bảo (ngụ phường Xuân

Khánh, quận Ninh Kiều, Cần Thơ) cũng gửi đơn khiếu nại Bệnh viện Nhi
Đồng Cần Thơ liên quan đến cái chết của con trai anh, cháu H. (14 tháng
tuổi). Cháu nhập viện vào đầu tháng tư do bị viêm phổi, nhiễm trùng, rối
loạn tiêu hóa. Trong suốt quá trình điều trị, gia đình anh Bảo đã bốn lần xin
chuyển viện nhưng không được chấp nhận.

Anh Bảo kể: “Từ 19 đến 22 giờ ngày 16/4, chúng tôi hai lần xin chuyển viện
nhưng bác sĩ của khoa Nội Tổng hợp trả lời là cuối tuần không chuyển viện,
người nhà muốn chuyển thì tự chuyển. Tôi đồng ý tự chuyển nhưng xin
được sao chép hồ sơ bệnh án và xin được nhờ dịch vụ chuyển bệnh của bệnh
viện thì bác sĩ này trả lời là không có dịch vụ gì hết, muốn thì xin xuất viện.
Cuối cùng, giữa đêm, gia đình tôi đã phải ký vào bệnh án xin cho cháu xuất
viện rồi tự thuê xe và bác sĩ ngoài đưa cháu lên Bệnh viện Nhi Đồng 1, TP
HCM. Tại đây, cháu được chuyển vào phòng bệnh nặng và cấp cứu, nhưng
10 ngày sau, cháu chết vì căn bệnh nhiễm trùng huyết/hội chứng thực bào
máu”. Theo anh Bảo, kíp trực đã cố tình không cho cháu chuyển viện dù
bệnh cháu ngày càng nặng. Bác sĩ ép xuất viện và không cung cấp hồ sơ
bệnh án của cháu để làm cơ sở cho tuyến trên điều trị tiếp. Vụ việc này sau
đó đã được Ban giám đốc bệnh viện nhìn nhận và xử lý nghiêm bác sĩ sai
phạm.

Trong cả hai vụ việc trên, điều mà gia đình các bệnh nhân bức xúc chính là
cách xử sự của các bác sĩ. Dư luận đòi hỏi phải có biện pháp xử lý nghiêm
minh chứ không phải chỉ là sự thừa nhận sai sót hoặc là nghiêm túc rút kinh
nghiệm

×