ĐỀ VĂN LUYỆN TẬP NGỮ VĂN 12-HKI
ĐỀ 1
Câu 1:(2 điểm)
Cảnh Khuya
!"#
# $%&'
()*+,
/01 234 '56#'789
Câu 2: (3 điểm)
:;/<=
Cô là người con gái trong một gia đình rất đông con. Cô sinh thiếu tháng nên mọi người nghĩ cô
khó mà sống được.
Nhưng cô vẫn sống khỏe mạnh. Năm lên 4 tuổi, cô bị viêm phổi và sốt phát ban. Sau trận ốm đó,
cô bị liệt chân trái và phải chống gậy khi di chuyển. Năm 9 tuổi, cô bỏ gậy và bắt đầu tự đi. Đến năm 13
tuổi cô đã có thể đi lại một cách bình thường và cô quyết định trở thành một vận động viên điền kinh. Cô
tham gia một cuộc thi chạy và về cuối cùng. Những năm sau đó cô tham dự tất cả các cuộc thi điền kinh,
nhưng cũng đều về cuối. Mọi người nói cô nên từ bỏ nhưng cô vẫn tiếp tục theo đuổi ước mơ trở thành
một vận động viên điền kinh. Và rồi cô đã chiến thắng trong một cuộc thi. Từ đó trở đi cô luôn chiến
thắng trong tất cả các cuộc thi mà cô tham gia. Sau đó cô đã giành được ba huy chương vàng Olimpic.
Cô là Wilma Rudolph.(>?@4A'B 6/3 8"+C,
D?E$FGE/<89
Câu 3: (5 điểm)
HI*/<7'7J5K1#'7)B=
2?$&
8&BL"
@F/M7
:N14'1
-'I?7O1F
-&"/FP
JQ8FA/ '
-&RQ???3?$
@F;'$
-&I$S
(*J5K1,T)B
ĐỀ 2
PHẦN I: ĐỌC – HIỂU ( 2.0 điểm)
=
)U/'&V
"Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. tạo hóa cho họ những quyền không ai có
thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh
phúc".
Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý
nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền
sung sướng và quyền tự do.
Bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: "Người ta
sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi".
Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.
:; 8 '"IM=
W-8BG*#
XY/ZARB# J54LF[Suy rộng ra\GE
'9
]-8GE#/<* 8
PHẦN II: LÀM VĂN ( 8.0 điểm)
Câu 1(3,0 điểm)
^E#(Z, 2I5=
Diễn giả Lê-ô Bu-sca-gli-a lần nọ kể về cuộc thi mà ông làm giám khảo. Mục đích của cuộc thi là
tìm ra đứa trẻ biết quan tâm đến người khác nhất. Người thắng cuộc là một em bé bốn tuổi.
Người hàng xóm của em là một ông lão vừa mất vợ. Nhìn thấy ông khóc, cậu bé lại gần rồi leo lên
ngồi vào lòng ông. Cậu ngồi rất lâu và chỉ ngồi như thế. Khi mẹ em hỏi em đã trò chuyện gì với ông ấy,
cậu bé trả lời: “Không có gì đâu ạ. Con chỉ để ông ấy khóc”.
(QPhép màu nhiệm của đờiT-YK_X``a,
Câu 2(5,0 điểm)
?6#bZ 2/<7=
Những đường Việt Bắc của ta
Đêm đêm rầm rập như là đất rung
Quân đi điệp điệp trùng trùng
Ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nan.
Dân công đỏ đuốc từng đoàn
Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.
Nghìn đêm thăm thẳm sương dày
Đèn pha bật sáng như ngày mai lên.
Tin vui chiến thắng trăm miền
Hòa Bình, Tây Bắc, Điện Biên vui về
Vui từ Đồng Tháp, An Khê
Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.
(*Việt Bắc c)B
Ngữ văn 126A?3-YKd4X``eWWXWW],
Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hi sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh
Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng lòa.
(*Đất nước c-f:$
Ngữ văn 126A?3-YKd4X``eWXg,
ĐỀ 3
Câu 1:
h%&Q?/R 2&.
$8 '
-I/?FRO
$8'?/i<j87
(Trích Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên)
:;/<78 'k58l=
W-8G*#/<79
XY/Z5AAF/<7 '84# 5m5349
]-81;2I*I7=$8'?/i<j879
Câu 2: Gn=Cuộc sống là nguyên liệu thô, chúng ta là những nghệ nhân. Nhào nặn nên
một tác phẩm tuyệt đẹp hay một vật thể xấu xí tất cả đều nằm trong tay chúng ta.
^E#hbZ 26/Z8
Câu 3: Phân tích đoạn thơ sau:
“Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi
…Làm nên Đất Nước muôn đời”
(Trích Chương V – Trường ca “Mặt đường khát vọng” – Nguyễn Khoa Điềm)
ĐỀ 4
Câu 1:
“Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa,
Kìa em xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa\
:;/<78 'k58l=
W:<78m5I?<$#9
XF[xiêm áo\[khèn\[man điệu\[e ấp\ o$ 5m5B$
_/pA ?2q 'I?<"*I9
]I7Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa /Pr456$9-85j56
#5AAF/
Câu 2:Gn=Nếu anh bắn súng lục vào quá khứ thì tương lai sẽ bắn anh bằng đại bác
-?/6A/'Ks<t/Z=Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ
tay vì bạn cứ mải đắm chìm trong quá khứ hay ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình
trong từng khoảnh khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình
h(Z,E'&B"8i
I]=HI*/<*[:i-&\(*7Jc"[+0/" ;\c-f
u:2?,/m'?vOv[:i-&#-I4I\
ĐỀ 5
Câu I (2,0 điểm)
Có một dòng thi ca về sông Hương, và tôi hi vọng đã nhận xét một cách công bằng về nó khi nói
rằng dòng sông ấy không bao giờ tự lặp lại mình trong cảm hứng của các nghệ sĩ. Mỗi nhà thơ đều có
một khám phá riêng về nó: từ xanh biếc thường ngày, nó bỗng thay màu thực bất ngờ, “dòng sông trắng -
lá cây xanh” trong cái nhìn tinh tế của Tản Đà, từ tha thiết mơ màng nó chợt nhiên hùng tráng lên “như
kiếm dựng trời xanh” trong khí phách của Cao Bá Quát; từ nỗi quan hoài vạn cổ với bóng chiều bãng
lãng trong hồn thơ Bà Huyện Thanh Quan, nó đột khởi thành sức mạnh phục sinh của tâm hồn, trong thơ
Tố Hữu. Và ở đây, một lần nữa, sông Hương quả thực là Kiều rất Kiều, trong cái nhìn thắm thiết tình
người của tác giả Từ ấy.
Có một nhà thơ từ Hà Nội đã đến đây, tóc bạc trắng, lặng ngắm dòng sông, ném mẩu thuốc lá
xuống chân cầu, hỏi với trời, với đất, một câu thật bâng khuâng: Ai đã đặt tên cho dòng sông?
(*Kq*h/w/084oR9)'H#-;",
:; 8 'k58l=
W-8G*# 9
XFB<Itinh tế , khí phách, nỗi quan hoài vạn cổ , thắm thiết tình người 5
j4f/<'9
]IMAi đã đặt tên cho dòng sông? GE$9
Câu II (3,0 điểm):
Tuyên dương 16 thanh niên tham gia cứu nạn tại Lào Cai
-'gbxbX`Wy:'8)3^ 8H)'-3/w0A?0847Wg
8 8?/wz< <Q'WbxbX`Wy<wo^'
5KY{|'
Wg8 8/P847'' 8#?4Z?<m?HJI
/8/"F)'-38^H4Z
kAz <?'Q kWX"r<
'yW"Z7?/wZA"R&/7 Zz?zz '
4L/NA/5</"?o?}? kIlX``?./miAz%P<I
8Q0A<~
(Q4? ,
$'E#bZ 2 i/2/0FR8(' g``F,
Câu III (5,0 điểm)
?6#bZ 2/<7=
:i'7/"
-&'7Q?1?
:i-&'7op
:i-&'7Q?/7%&l?
:i'7•?AP' 2oq<•
-&'7•R?&m7•
(*Mặt đường khát vọngT7Đất NướcT-fu:2?,
4&oI
8?0&
€&"
-'/8?R#/P
|oQ?&/
?7oz
(*SóngcYI•‚,
ĐỀ 6
PHẦN I. ĐỌC HIỂU ( 2,0 điểm)
:; 'k58l84&
[F&//w2/ZE 27"/ZE'ƒ }R/#
"En7'"/pA-/IA 6s&;q#)YI)7B
Bl?"#"'R??j./wO'B"7/P2
?wJ'-fsRB/m<BI7[+l\?'o =
1R"P?'4
„./}/''?V
ƒRA7'OB/2'[/pA\A5#'0B
&?l#' ''?3"&?<-'7HAKRc/7cQ/w'?
'7 2/lo; 'O"qQ/<A…4R/
R8 E4I.A#/0/2m/Q?7-'7
'R/$??R/" m R8'3k#"\
(Mấy ý nghĩ về thơ – Nguyễn Đình Thi)
W Y/ZA7zm/<#/< 8
X :< 8r46A6'9-85j# 5r4/9
] )wBR'/q9
^ )€-d†- :‡-d ^h†
W -f:$/P?54''
#"R4I-?K3
X -f:$'#'7[:i
-&\
] -f:$'"5E/'R
R{'ROE kI?<
?'oOm<mA8
$ ;
y ^#R?2m<=q*
51m
PHẦN II. TẠO LẬP VĂN BẢN (8,0 điểm)
Câu 1.(3,0 điểm)
Câu chuyện của hai hạt mầm
Có hai hạt mầm nằm cạnh nhau trên một mảnh đất màu mỡ. Hạt mầm thứ nhất nói: Tôi muốn lớn
lên thật nhanh. Tôi muốn bén rễ sâu xuống lòng đất và đâm chồi nảy lộc xuyên qua lớp đất cứng phía
trên
Tôi muốn nở ra những cánh hoa dịu dàng như dấu hiệu chào đón mùa xuân Tôi muốn cảm nhận
sự ấm áp của ánh mặt trời và thưởng thức những giọt sương mai đọng trên cành lá.
Và rồi hạt mầm mọc lên.
Hạt mầm thứ hai bảo:
- Tôi sợ lắm. Nếu bén những nhánh rễ vào lòng đất sâu bên dưới, tôi không biết sẽ gặp phải điều
gì ở nơi tối tăm đó. Và giả như những chồi non của tôi có mọc ra, đám côn trùng sẽ kéo đến và nuốt ngay
lấy chúng. Một ngày nào đó, nếu những bông hoa của tôi có thể nở ra được thì bọn trẻ con cũng sẽ vặt lấy
mà đùa nghịch thôi. Không, tốt hơn hết là tôi nên nằm ở đây cho đến khi cảm thấy thật an toàn đã.
Và rồi hạt mầm nằm im và chờ đợi.
Một ngày nọ, một chú gà đi loanh quanh trong vườn tìm thức ăn, thấy hạt mầm nằm lạc lõng trên
mặt đất bèn mổ ngay lập tức.
()ˆ‰-dŠ‹Œ--=)<I?TFB/2
$4ZT•-QŽ '-YKPAH)+APAi',
^E#(Z, 2 i/2/0I589
Câu 2.(5,0 điểm)
:;[8R:36A\#)*+Gn=[8R:36A'?3
5Zr R\ƒGn=[8R:36A'?3 *6i
1\Fkm#?$ 2 58bZiB6.8'9
ĐỀ 7
PHẦN I – ĐỌC HIỂU (2,0 điểm)
:; 'k58l84&=
[-&8/ii44'AIR/2sr4wA*&O
27Z<545*F'?3pA'8I< ol'&&
*i?&A/iI!O/P&l? 'ƒ'8IIƒ<
K5AA*k/m 5& ' 5F '<?45?&/m4$
j2 B</256Pl'&8/i\
(Q^;&AWX,
1. )w$?]% 2*4LFBAA
X -347#/< 8'$9
] )w/08/< 89
PHẦN II – TẠO LẬP VĂN BẢN (8,0 điểm)
Câu 1.(3,0 điểm)
+3??3R?/&A/P?Z#''/$/m'
It?Z/"R^P"'/Q8< 2A*l/mj
R…u/Bl$4oRi?3/<??
Z7??&E=Ta phải cướp miếng thịt của con chó kia mới được-E'
'?iN?Z/<?R/m?Z &
JFR$& L }?3R?3t?/P$q
i"?;"/Rl?/o/-&?<Z$?{?4&4oR
(Q Con chó và miếng thịt - Truyện ngụ ngôn Việt Nam – -fJ-;-YKJ;X``],
I58P(Z,BE$ 239
Câu 2(5,0 điểm)
:;7/l#'I(•sƒ,Gn=[:<7/w !&?1
"/;zIK1L E5ƒi4B43m?\^<G
n=[:<7/w4k8/P?3zP/'ir 2"I\•WyI
7/lbZwiG8'9
ĐỀ 8
Câu I::;I5 '"IM=
Trái tim hoàn hảo
?3'8/zBZi '8?$?/pAi $t2?3$
<z':?/R/2/G/'?/pAi?';FiK%?3'i
5 '=•?#R/pAn?RV•'L/?/R1?$?
#-//6A?<?!/lB pBAl#?/wZi 'B
??/P/1A 'R F*8<?32'lLO?O?•B
/"w '?'R2??'?'"=
T1'/LV?#R'o#{'B?1A /lp ' 1
T+% 1?RP?3"?'R8R{'BR?'o'
?pZ<NR.?3?…??$;"$;ƒ!<?3?…
?#;/mR/1A '7 F.B?…?t''?…?
#?pR&7?…R<;P< &?…?#R 'RuR
n8q<BAlL?'RR8? $q1O/$8?'R
/w_{R?…?#?$R2/P6<$q<8
B $8/Rqtlk/2/Aj<sLB /6//&
R }R ;?3''/;!<R?…?#;iA/l
?'RR"/P
'/z8 &;&?18?h&&.?3?…F?'#
?$ '''ƒ.?3?…F?/l *#'q
FR''&A<8?3/"O?O?8?'?#
Ro'</pA7" $$8F?#'/w?
IW=-34*# 8'$9
IX=D?m' 2/2Trái tim hoàn hảo?
I]=J8kPABA7zm/<'9
Iy=:0/m?656m5# 8'$9
Ia=)wGEmP#=Vết sẹo,Đường rãnh khuyết,Đường lởm chởm9
Ig=)w* 2[giọt nước lăn trên má\#'
I•=K';$/PqFI589
Ie=J/< 8?6#(Z, 2I = “Trái tim của anh không thật sự hoàn hảo
nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết vì tình yêu từ trái tim của cụ già đá chảy trong trái tim anh”?
Câu II:J_/pAI?"AB8jhình tượng sóng trong bài thơ “Sóng” của Xuân
Quỳnh.
ĐỀ 9
Câu 1::;/<* '"IM=
Người ta hay nhắc đến mang nặng đẻ đau.Có những quá trình không phải hoài thai,không đẻ
gì(theo nghĩa hẹp và theo nghĩa đen sinh học)nhưng rất khổ dau và nặng nhọc đèo bòng.Ngọc trai nguyên
chỉ là một hạt cát,một hạt bụi biển xâm lăng vào vỏ trai,lòng trai.Cái bụi bặm khách quan nơi rốn bể lẻn
vào cửa trai.Trai xót lòng.Máu trai liền tiết ra một thứ nước dãi bọc lấy cái hạt buốt sắc.Có những cơ thể
trai đã chết ngay vì hạt cát từ đâu bên ngoài gieo vào giữa lòng mình(và vì trai chết nên cát bụi kia vẫn
chỉ là hạt cát).Nhưng có những cơ thể trai vẫn sống,sống lấy máu,lấy rãi mình ra mà bao phủ lấy hạt
đau,hạt xót.Tới một thời gian nào đó,hạt cát khối tình con,cộng với nước mắt hạch trai,đã trở thành lõi
sáng của một hạt ngọc tròn trặn ánh ngời.
-34/<*8'$9
w<*iFB</< 89
d*E#F[/No\9
4uj#j$0;/No/m$';/Pm5OI '9
Q-56m/<6#/< 8'$9
•$<;/< 8m8O//2$9
Hạt cát khối tình con'$/Pr45AA56'9
F/< 8mq';$39
Câu 2=$'E#bZ 2j5?m5I=
TThà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm
(*Giục giãTYIs5,
TSống tung sóng gió thanh cao mới
Sống mạnh dù trong một phút giây
(*ĐiT)B,
TSống trong đời sống cần có một tấm lòng
(*Để gió cuốn đi(F,TZR^7,
Câu 3:)$P|TA…?[:'d#|T\(,