Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.62 KB, 2 trang )
THƯ GỞI NGƯỜI BẢO VỆ RỪNG
Đại Ngãi, ngày / 01/2011
Anh Kiểm lâm kính mến!
Tôi muốn chia sẻ cùng anh nỗi hãi hùng vẫn còn đọng trong tôi hiện giờ sau khi cơn lũ đi
qua. Anh ơi! Lúc chiều hôm ấy, bầu trời xám xịt sau hiên nhà, phong ba bão táp từ đâu tràn
về, hòa cùng nước lũ mênh mông đã nhấn chìm một cây Gáo vàng sau đồng ruộng, cây
Gáo vàng lặng lẻ ngâm mình trong biển nước ngoài đồng ruộng, trơ trọi cô đơn phó mặt
cho gió đẩy mây đưa trong tuyệt vọng. Chao ơi! Sao tôi cảm thấy nao lòng thương tiếc cho
cây Gáo nhỏ bé yếu đuối mỏng manh trước thiên nhiên vô tận. Nếu như cây Gáo vàng
chính là tôi thì anh nghĩ sao? Anh phải lên tiếng và làm gì để cứu lấy đứa em yếu đuối của
mình anh nhỉ! Nó cần bàn tay bảo vệ và che chở của anh rất nhiều anh ạ!
Anh quý mến! Khi gặp thiên tai tôi mới chợt nhớ nhiều về anh, người anh đã cần mẫn,
chăm chỉ siêng năng ngày đêm âm thầm lặng lẽ canh giữ và bảo vệ rừng.
Anh thân yêu! Như anh và mọi người ai cũng đều biết qua báo chí, chương trình thời sự
trong radio, tivi, … những mô tả hình ảnh về lũ, lũ đã tràn về để lại cho người dân một tổn
thất nặng nề thiệt hại biết bao về người và của, mới đây tại Quảng Ngãi theo số liệu thống
kê: có 25 người chết, 22 người mất tích và hàng ngàn căn nhà, cùng đường xá cầu cống bị
nhấn chím trong mưa lũ, rất cần sự cứu giúp, tiếp sức của mọi người trong cả nước. Nhiều
cảnh tang thương mất mát hiện về làm tôi thấy xót xa. Với bàn tay nhỏ bé của mình, không
biết phải làm gì? Và phải như thế nào để cứu lấy mọi người, nhằm làm xoa dịu nỗi đau
thương mất mát ấy, làm sao để giảm nhẹ thiên tai thiệt hại trên? Nhiều câu hỏi đặt ra trong
đầu tôi? Tại sao mưa lũ lại tràn về một cách xối xả như thế? Con người chúng ta không lẻ
phải bó tay trước thảm họa thiên nhiên hay sao?
Anh ơi! Tôi là cây Gáo con bé nhỏ, yếu đuối dễ tan biến vào hư không, một cây Gáo muốn
sống và tha thiết sống giữa mưa lũ, sóng to gió lớn, nhưng không biết làm sao, chỉ biết tự
bảo vệ mình. Than ôi! cây Gáo bé nhỏ mong manh quá phải không anh? Một cây Gáo đơn
lẻ, cùng các cây khác và muôn thú trong rừng, muốn tồn tại bình an duy trì sự sống không
có con đường nào khác hơn là phải biết đoàn kết lại, thường xuyên liên tục ngày đêm cùng
nhau giữ gìn và bảo vệ những cây cối trong rừng. Tất cả mọi người đang hít thở không khí
trong lành từ đâu? Từ thiên nhiên trong đó có rừng, từ ngàn xưa thiên nhiên đã gắn bó cần
thiết con người, con người sống tồn tại được là dựa vào thiên nhiên, do đó con người phải