Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

NÂNG CAO CHẤT LƯỢNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (52.24 KB, 1 trang )

1. Phải tuyển chọn và đào tạo ra một lực lượng thầy, cô giáo theo quan điểm mới. Nghĩa là
đào tạo ra một lớp thầy cô giỏi chuyên môn, có nhân cách, đạo đức tốt và có đời sống vật chất
đảm bảo ở mức cao so với các ngành nghề khác trong xã hội để người thầy chỉ chuyên tâm vào
mỗi việc giảng dạy sao cho thật tốt, không bao giờ có ý nghĩ phải tổ chức dạy thêm để kiếm tiền,
dù ở bất kỳ hình thức nào.
2. Chương trình và hệ thống sách giáo khoa phải "Rất chuẩn",coi đây là pháp lệnh giáo dục
mà các thầy cô giáo ở mọi cấp học phải tuân theo, không đưa thêm bất kỳ một tài liệu nào khác
vào chương trình mà chưa được Bộ GD&ĐT cho phép.
3. Tạo điều kiện tốt nhất cho mọi người được tham gia học tập, nhưng chất lượng đòi hỏi
phải cao. Đề thi phải bao hàm tất cả nội dung học tập, có độ khó nhất định đòi hỏi học sinh phải
nỗ lực. Tỷ lệ sàng lọc cao dần theo các cấp học: Cấp I (Tiểu học) chỉ cần 90% chuyển cấp, cấp II
(THCS) 80%, cấp III (THPT) 70% và chỉ 50-60% vào đại học. Đại học trở lên cốt ở đào tạo tài
năng chứ không cần số lượng (nhiều Kỹ sư, Cử nhân, Tiến sĩ mà thất nghiệp thì nhiều để làm
gì?!). Số học sinh không lên lớp, chuyển cấp phải tự học lại cho có kiến thức chờ kỳ thi năm tới.
Tuyệt đối không nên tổ chức thi lần 2 để vớt những học sinh yếu kém - nguyên nhân của hiện
tượng ngồi nhầm lớp! Số học sinh không vào đại học thì đã có hệ thống trường đào tạo nghề.
Đất nước chúng ta cần nhiều bàn tay vàng hơn là nhiều tri thức rởm!
4. Quản lí giáo dục cần tinh giản gọn nhẹ mà hiệu quả hơn, hoạt động chủ yếu dựa vào
pháp lệnh. Các trường phải làm đúng chức năng của mình. Nhà quản lí cấp Bộ, tỉnh chỉ việc lên
kế hoạch thanh tra (không báo trước) để đánh giá năng lực tổ chức quản lí của các trường, đánh
giá nghiêm khắc, khách quan về chuyên môn của giáo viên, sẵn sàng loại bỏ những người không
làm tốt chức năng của mình, người có cuộc sống bê tha, mất uy tín trước học sinh và phụ
huynh Đồng thời khen thưởng xứng đáng những giáo viên có nhiều thành tích, có nhiều sáng
kiến góp phần nâng cao chất lượng giáo dục, có uy tín trong xã hội.
5. Đánh giá chất lượng đào tạo khách quan thông qua kết quả của các kỳ thi. Học sinh đỗ
nhiều hay ít không nên quy kết vào trách nhiệm của giáo viên, nhà trường. (Học sinh lười
nhác thì đến mười ông Bộ trưởng cũng đầu hàng!). Vì vậy, nên đoạn tuyệt cái bệnh thành tích do
việc "giao chỉ tiêu" phấn đấu gây nên. Thầy dạy hết mình thì trò cũng phải học hết mình. Thầy có
làm tốt nhiệm vụ của mình hay không thì đã có Thanh tra ngành đánh giá, còn học sinh thi đỗ
hay không là do nỗ lực của học sinh và kết quả thi mang lại, phải tự chịu trách nhiệm, không đổ
lỗi cho nhà trường hay giáo viên!


6. Cấm tuyệt đối mọi loại hình dạy thêm, học thêm. (Chỉ vì dạy trong trường không đảm bảo
nên mới có chuyện dạy thêm, học thêm!). Mấy năm gần đây, thủ khoa của các trường đại học
trong mùa tuyển sinh không phải là học sinh ở các thành phố, trung tâm giáo dục lớn, mà rất
nhiều ở nông thôn - nơi không có hiện tượng dạy-học thêm tràn lan, phổ biến (Thanh Hoá, Ninh
Bình, Quảng Ngãi, Kon Tum ).
7. Trách phạt nghiêm minh (Phạt một người khiếp đảm muôn người - Luật Việt Nam không
hiệu lực thực thi vì hình phạt quá nhẹ!) hiện tượng "chạy trường, chạy chỗ, chạy bằng cấp" ở
trong ngành giáo dục, coi đó là hành vi vi phạm đạo đức người thầy, làm hoen ố hình ảnh người
thầy và uy tín ngành giáo dục.
Thực hiện được 7 nội dung này nhất định sẽ nâng cao chất lượng ngành giáo dục Việt Nam.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×