Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

GƯƠNG NGƯỜI TỐT TRƯỜNG TIỂU HỌC LÊ VĂN TÁM

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (82.99 KB, 2 trang )

TRƯỜNG TIỂU HỌC LÊ VĂN TÁM
TPT ĐỘI: Từ Minh Kết
GƯƠNG NGƯỜI TỐT VIỆC TỐT
Giáo viên Tạ Hồng Thu: Học theo Bác, phấn đấu không mệt mỏi vì sự nghiệp
“trồng người”
Từng vòng xe lăn bánh chậm chạp nhưng chắc chắn. Thân hình người phụ nữ
bé nhỏ ngày ngày dò dẫm trên chiếc xe đạp lọc cọc tới trường, bước lên mục giảng
nhiệt huyết “gieo chữ” cho bao thế hệ học sinh…Hình ảnh đó của cô giáo Tạ Hồng
Thu đã trở nên quá đỗi quen thuộc với người dân ấp Thạnh Hưng 2, xã Vĩnh Hưng,
huyện Vĩnh Lợi, Tỉnh Bạc Liêu, các phụ huynh và các em học sinh Trường tiểu học
Lê Văn Tám.
Cô Tạ Hồng Thu đã gần 50 tuổi rồi mà vẫn sống độc thân. Cô không ở chung
cha mẹ nhưng vẫn chăm lo tận tình. Khi cha mẹ đau ốm cô là người đầu tiên chăm
sóc. Cô còn nhận nuôi 1 đứa con của người em mình khi nó còn rất nhỏ. Vòng tay cô
đỡ nâng đến nay nó đã lập gia đình. Đồng lương ít ỏi mà cô vừa phải lo cho cha mẹ
vừa phải lo cho con thật khó khăn vô cùng mặt dù vậy cô Tạ Hồng Thu không bao
giờ để cuộc sống riêng tư gia đình làm ảnh hưởng đến việc giảng dạy của mình.
Đồng chí Đàm Văn Trường (Hiệu trưởng) thấy cô một mình không có nhà ở ,trường
thì xây dựng mới dư nhiều phòng nên cho cô ở tạm 1 phòng ở Thạnh Hưng 1.
Con cô lớn đi bộ đội. Dù một mình nhưng sáng sáng cô Tạ Hồng Thu đều cố
gắng dậy thật sớm sắp xếp những trang giáo án soạn sẵn cả đêm vào chiếc cặp màu
đen cũ sờn quen thuộc. Vai mang cặp, đôi chân nhỏ bé thoăn thoắt nhẹ nhàng đạp
những vòng xe lăn bánh tới trường, và cô không bao giờ có ý định từ bỏ đam mê
truyền con chữ cho các em học sinh.
Cô Tạ Hồng Thu tấm lòng cao thượng “thương người quên mình” của cô làm
cho mọi người trong trường vô cùng xúc động. ngoài việc giảng dạy cho học sinh
khi đi dạy cô còn làm từ thiện kiếm thuốc nam gửi vào chùa. Cô nhận thuốc từ chùa
đem về cho những người nghèo bị bệnh. Có hôm nọ chùa thiếu cây râu mèo bảo cô
tìm giúp. Trời mưa dầm rồi nắng chang chang cô đạp xe té chật chân. Cô không
quản ngại miễn sau tìm cho có. Cô tìm mãi gần 1 tuần không có. Một hôm cô nghe ở
Thạnh Hưng 2 có người trồng cô tìm đến nhà đễ xin . Cây râu mèo có mà ít quá


không đủ đễ cho chùa, cô mới đem về trồng và chăm sóc . Chắng mấy chóc cây
nhảy ra rất nhanh lan ngọn, xòe lá um tùm rồi cô mới chặt phần ngọn cho chùa làm
phước. Tôi hỏi:
- Có cây thuốc rồi sau cô không cho đi mà còn trồng đễ làm gì tốt thời gian
vậy ?
Cô nói :
- Cây ít cho rồi hết mai mốt chùa cần lấy gì cho. Trồng đễ mai mốt chùa có
cần thì mình có cho.
Cô tạ Hông Thu rất quan tâm đến đồng nghiệp. Có lần công đoàn ngành giúp
đỡ cho mỗi trường 1 giáo viên có hoàn cảnh khó khăn một số tiền. Nhà trường chon
3 người : Nguyễn Thị Sen, Lê Văn Phúc, Tạ Hồng Thu đễ giáo viện xem xét trao
phần trợ giúp đó. Cô Tạ Hồng Thu được giáo viên toàn trường chọn nhận. cô nói :
- 1 -
- Tôi nghèo thật nhưng còn xây sở được. cô Sen mới về trường nhà không có
mà còn con nhỏ thôi các đồng chí hãy trao cho đồng chí Sen đi!
Thời gian tới trường chuẩn bị nâng cấp phòng học. Đồng chí Trường (hiệu
trưởng) nói sẽ cho cô căn phòng khác ở ấp Nam Thạnh không biết rồi khi dời nhà
lần nữa mãnh đời của cô giáo này rồi sẽ ra sau. Nhưng tôi rất mong rằng cuộc sống
cô sẽ tốt hơn vì tôi tin rằng “người tốt sẽ gặp nhiều may mắn”

Vĩnh Hưng , ngày 9 tháng 3 năm 2011
Người viết
Từ Minh Kết
- 2 -

×