Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.88 KB, 1 trang )
Người mà tôi hằng yêu mến, kính trọng và khâm phục – đó chính là mẹ tôi.
Mẹ có thân hình hơi gầy, dáng vẻ tần tảo vì làm nhiều việc. Mẹ nấu ăn cho công ty
An Dương, nấu cho mọi người xong, mẹ xuống nghỉ ngơi được hơn 2 tiếng rồi lại lên
rửa bát, đũa. Xong việc ở công ty, mẹ về nhà rồi lại đi làm thêm vào các chiều thứ 3,
thứ 5, thứ 7. Mặc dù bận bịu như vậy, nhưng mẹ vẫn luôn dành chút thời gian quý
báu của mình để trò chuyện với hai chị em tôi.
Tôi vừa đấm bóp cho mẹ đỡ mệt mỏi vừa nói chuyện với mẹ. Mẹ luôn luôn nhắc nhở
hai chị em hãy cố gắng học hành cho nên người vì mẹ làm lụng vất vả chỉ muốn
chúng tôi ăn học tử tế. “Nhà mình không có điều kiện kinh tế cao nên các con đừng
ăn chơi, đua đòi theo các bạn khác”. Tôi đã thấm nhuần từng lời nói, từng lời răn dạy
của mẹ.Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên bố mẹ tôi phải làm nhiều việc và rất vất
vả. Bố tôi hay đi công tác xa, nhưng mỗi tháng chỉ gửi ít tiền về mọi việc lớn bé trong
gia đình đều do mẹ gánh vác, lo toan, xoay xở.Tôi nhớ có lần bị ốm nặng, mẹ thức
ba đêm chăm sóc cho tôi, xem tôi có mệt mỏi, đau nhức chỗ nào không. Hôm đó là
mùa hè oi bức, mẹ ngồi quạt cho tôi, vì khi bật quạt tôi bảo với mẹ rằng bật quạt điện
đấy lạnh lắm.
Tôi thương mẹ tôi lắm! Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng mong mỏi của
mẹ.
Hoàng Thùy Dương (Lớp 4A – Trường tiểu học Nguyễn Trãi, Hà Nội)