Tải bản đầy đủ (.pdf) (69 trang)

KẺ LẠ MẶT (truyện ngắn)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (806.11 KB, 69 trang )

Kẻ lạ mặt
Norman Whitney
(Biên dịch: Phạm Đức Huy)

Woodend là một
làng nhỏ yên tĩnh và
không có bất kỳ cửa
hiệu hay khách
viếng thăm nào. Một
ngày kia một ngời
lạ mặt xuất hiện
trong làng và mở
cửa hiệu ở đó. Và
cũng vào ngày đó, nhiều du khách bắt
đầu đến. Các khách hàng đặc biệt đến
thăm cửa hàng một cách bí mật. Họ cần
sự giúp đỡ và ngời lạ mặt giúp họ.

Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


2

hứ Bảy, ngày 31 tháng 10
năm 1964, một ngời đàn
ông xuất hiện ở ngôi làng
này. Đêm đã rất khuya. Anh ta đang
tìm chỗ nào đó để nghỉ qua đêm nay.
Anh gõ cửa và một phụ nữ ra mở.


- Chào bà, ngời đàn ông nói. Tôi
rất xin lỗi vì muộn thế này rồi. Nhng
bà làm ơn giúp tôi đợc không ạ? làng
này có nhà nghỉ nào không? Tôi muốn ở
lại đây đêm nay.
Ngời phụ nữ cời
- Khách sạn à? Tại Wooden này?
Không, tha cậu, tôi e là không có đâu.
- Đáng tiếc quá, ngời đàn ông nói.
Tôi là khách lạ đến đây và ngày mai
muốn đợc thăm quan làng của bà.
Ngời khách lạ ấy rất lịch thiệp.
Anh ta cao, tóc đen và có đôi mắt màu
xanh lục kỳ lạ.
T

Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


3

- Có lẽ Bà Harrison có thể giúp đợc
cậu đấy, ngời phụ nữ nói. Bà ấy có một
căn phòng. Có thể bà ấy sẽ cho cậu ở
cùng. Đợi chút. Tôi lấy áo rồi sẽ đa cậu
đến đó.
Ngời phụ nữ đa vị khách lạ tới
nhà bà Harrison. Bà Harrison đã giao

cho anh ta một phòng để nghỉ qua đêm
đó. Anh ta rất vui mừng. Đó là đêm cuối
cùng của Tháng mời nên trời rất lạnh.
Hôm sau là ngày Chủ Nhật. Ngời
đàn ông dạo quanh ngôi làng. Anh ta
rất quan tâm đến lịch sử của nó. Anh
gặp một vài ngời dân và hỏi han tên
của họ
Nhng anh ta không hề đến thăm
nhà thờ. Điều đó thật bất thờng. Nhà
thờ ở Woodend là toà nhà đẹp nhất
trong làng. Vậy mà vị khách đó lại
không để ý đến. Đêm đó anh ta cũng
không đến nhà thờ cùng tất cả những
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


4

dân làng. Đó là đêm đầu tiên của Tháng
mời một.
Khi dân làng rời khỏi nhà thờ thì
ngời đàn ông đó đã đi mất. Dân làng ai
cũng quý anh. Các chị em đều thừa
nhận rằng anh ta rất đẹp trai.
Một vài tuần sau anh ta quay trở
lại. Đó là ngày Chủ Nhật đầu tiên của
tháng Mời hai. Dân làng đang rời khỏi

nhà thờ. Trời tối và lạnh.
- Xin chào, anh nói. Tôi lại về với
mọi ngời đây. Rất vui khi một lần nữa
đợc gặp lại tất cả bà con.
Những lời tiếp theo của anh đều
làm ai nấy ngạc nhiên.
- Có lẽ mọi ngời giúp đợc tôi đấy,
anh ta nói. Tôi đang tìm một ngôi nhà.
Tôi muốn mua nhà ở đây mà.
- đây ? ai đó nói. Nhng tại sao
lại ở đây? Chẳng có việc gì ở Woodend
dành cho thanh niên đâu. Tất cả đều bỏ
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


5

làng đi hết rồi. Chúng tìm việc làm ở
Lidney, thành phố gần đây nhất ấy.
- Tôi sẽ kiếm việc ở một nơi nào đó,
vị khách lạ mặt nói. Cũng có thể ở
Lidney.
Một ngời dân làng kể cho anh ta
nghe về ngôi nhà của bà Smith. Ông
Smith đã mất vào mùa hè đó.
Ngôi nhà đó rất trống trải. Nó để
bán. Ngôi nhà nằm ở góc của con Phố
Chính và Đờng Nhà thờ.

- Để hôm sau cháu sẽ hỏi ngôi nhà
đó, chàng trai đáp. Biết đâu cháu sẽ gặp
may. Chào mọi ngời. Mai gặp lại ạ.
Dân làng nhìn anh ta bỏ đi. Họ
ngắm chiếc xe của anh. Nó rất to và
sang trọng. Trông anh ta rất giàu có.
Một vài ngày sau, nhà bà Smith đã
đợc bán. Và vào giữa Tháng mời hai
vị khách lạ ấy lại đến.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


6

Anh ta chuyển tới ngôi nhà và làm
việc rất hăng say. Anh lợp lại mái nhà,
chữa lại những cánh cửa bị gãy. Anh đã
làm thay đổi toàn bộ ngôi nhà.
Nhng có một sự ngạc nhiên lớn
dành cho những dân làng. Sáng Thứ
hai, ngày 21 tháng 12 họ nhìn thấy một
tấm biển to trớc cửa ngôi nhà. Và trên
đó là dòng chữ:
Cửa hàng góc phố
Chủ hàng: Dave Slatin.
Dân làng không thể
nào tin đợc. Cửa hàng ở
Woodend à! Mọi ngời

kháo nhau. Đã từng có
một cửa hàng ở
Woodend, nhng nó đã
đóng cửa từ 20 năm
trớc rồi.
Có ngời thì thích cửa hàng, ngời
khác lại không a. Tối hôm đó dân làng
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


7

tiếp anh tại trụ sở của làng. Mọi ngời
đều có mặt. Ai cũng quan tâm đến cửa
hàng mới.
- Quầy hàng góc phố là một sáng
kiến hay đấy, ai đó nói. Chúng ta cũng
cần có một cửa hàng ở làng mà. Chúng
ta sẽ không cần phải đến Lidney nữa.
Rồi đến lợt bà Harrison nói. Bà
quý vị khách lạ, David Slatin này.
- Tôi tán thành, bà nói. Cửa hàng ở
làng là ý tởng hay. đây quá vắng vẻ.
Woodend cần có một cửa hàng.
- Vô lý! cô Brown nói. Cô là cô giáo ở
làng. Lidney không hề xa. Có quá nhiều
cửa hàng ở đấy rồi.
Chẳng mấy chốc mọi ngời quát ầm

ĩ lên. Rồi lại đến lợt ông Hart lên tiếng.
Ông rất béo với giọng nói sang sảng.
- Mọi ngời hãy nghe đây này! ông
quát lên. Trớc đây chúng ta cha bao
giờ gặp rắc rối trong cái làng này cả.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


8

Chúng ta luôn hoà nhã và vui vẻ. Vậy
mà bây giờ cái cửa hàng ấy lại đang gây
rắc rối thế này đây.
- Để anh Slatin nói, ai đó lên tiếng.
Đó là cửa hàng của anh ta mà. Để anh
ta nói xem.
- Tha bà con, Dave Slatin nói. Tôi
không hề muốn gây ra chút rắc rối nào.
Tôi vẫn là một khách lạ trong ngôi làng
của mọi ngời mà. Nhng tôi muốn trở
thành một trong số các vị. Tôi muốn là
bạn của mọi ngời. Tôi yêu quý mọi
ngời ở Woodend này!
Anh cời làm một số ngời vỗ tay
tán thởng. Họ mến anh.
- Cửa hàng góc phố sẽ bán mọi thứ,
anh ta tiếp tục nói. Sẽ bán thức ăn và
mọi thứ cho gia đình. Mọi thứ sẽ rất rẻ.

Tôi hứa đấy!
Ai nấy đều nghe thấy rất kỹ.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


9

- Nhng tôi còn có một ý tởng khác
nữa, anh tiếp tục. Tôi sẽ bán các sản
phẩm của làng
- Làm sao cậu chứng minh đợc?
ông Brown hỏi.
- Cháu sẽ cho ông biết, đó là cô
Brown, anh nói. Tôi biết cô làm bánh mì
và bánh ngọt rất khéo.
Cô Brown cời. Đúng vậy. Ai cũng
biết điều đó mà.
- Còn ông, ông Hart. Tôi đã từng
ngắm hoa của ông. Ông trồng hoa rất
đẹp đấy.
Lúc này ông Hart cũng cời. Phải,
hoa của ông ta rất đẹp. Ai cũng biết đến
chúng mà.
- Còn ông Everett làm chậu hoa
đấy, ai đó nói.
- Lại bà Davies làm búp bê nữa chứ,
một giọng nói khác vang lên.
Kẻ lạ mặt

Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


10

- Thêm tôi vẽ tranh làng nữa, bà lão
Lucy Gray nói.
- Vâng, Dave nói. Mọi ngời có thể
làm tất cả những thứ đó. Các vị rất tài
giỏi. Các bạn làm đợc rất nhiều thứ.
Chúng ta có thể bán chúng cho những
du khách. Vào mùa hè Woodend có thể
sẽ phát tài cho mà xem!
- Thế còn tiền thì sao? ông Hart hỏi.
Cậu sẽ trả cho chúng tôi thế nào?
- Đó là một câu hỏi hay, Dave nói.
Và đây là câu trả lời. Mọi ngời sẽ mang
các thứ đến cho tôi. Tôi sẽ bán hộ các vị.
Tôi sẽ giữ lại một phần lãi. Các vị sẽ
đợc phần còn lại.
- í tởng hay quá! cô Brown nói.
- Đợc, tôi đồng ý, ông Hart nói.
Tất cả dân làng cũng đồng ý theo.
Mọi ngời trong làng rất vui với kế
hoạch của Dave Slatin.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt



11

Cửa hàng góc
phố mở cửa vào Thứ
hai, ngày mùng 4
tháng Giêng năm
1965. Chẳng mấy
chốc cửa hàng trở
nên bận rộn khiến Dave cần thên một
ngời phụ tá.
Ngời phụ tá mới trong Cửa hàng
góc phố là Anna. Cô bắt đầu công việc
vào cuối tháng Giêng.
Dave Slatin giữ đúng lời hứa. Mọi
thứ ở cửa hàng đều ngon và rẻ.
- Cậu ta làm điều đó bằng cách nào
vậy nhỉ? bà Harrison nỏi. Giờ là mùa
đông nhng cậu ta lại đang bán rất
nhiều rau quả. Chúng lại rẻ. Bây giờ tôi
không bao giờ phải đến Lidney nữa.
Những dân làng khác đều tán
thành. Cửa hàng góc phố là một sự
thành công nên Dave dờng nh rất
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


12


hạnh phúc. Anh trả Anna lơng cao.
Thỉnh thoảng bạn trai cô, Peter đến cửa
hàng giúp và Dave cũng trả tiền cho
anh ta.
Dave quảng cáo trên báo nên những
sản phẩm của làng bán rất chạy. Mọi
ngời từ Lidney cũng kéo đến cửa hàng.
Có rất nhiều khách du lịch đến làm
cho Woodend trở nên hấp dẫn hơn.
Dù rất ngạc nhiên nhng dân làng
cũng rất vui. Họ làm ra rất nhiều tiền.
Dave sống độc thân, trong một
phòng trên cửa hàng. Dù luôn đợc quý
mến trong làng, nhng từ trớc đến giờ
cha ai đặt chân đến nhà anh cả. Mà
cũng cha ai từng nhìn đợc vào trong
đó.
cuối cầu thang có hai cánh cửa.
Một dẫn đến kho hàng. Trên cánh khác
có một dòng chữ:
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


13

chỉ dành cho những yêu cầu đặc
biệt:

Không nhiệm vụ miễn vào!
Cánh cửa này luôn khoá kín. Anna
cha bao giờ đặt chân vào phòng giành
cho Những yêu cầu đặc biệt này cả.
- Sao anh lại khoá trái phòng đó
vậy?, một hôm Anna hỏi Dave. Có gì
trong đó thế ạ?
- Nó giành cho những yêu cầu đặc
biệt, anh đáp lại. Những yêu cầu quan
trọng.
Nhng anh sẽ không nhận đợc
những yêu cầu quan trọng nào ở cái
làng Woodend này đâu, Anna nói.
Dave không
nói gì. Anh cũng
không nhắc gì về
căn phòng đó nữa.
Ba tháng trôi
qua mọi thứ vẫn bình thờng. Rồi một
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


14

ngày Tháng t, một vị khách lạ nữa lại
đến cửa hàng. Vị khách mới là một cô
gái rất xinh đẹp. Cô mặc quần áo đắt
tiền và đến bằng chiếc xe lớn.

- Đây có phải Cửa hàng góc phố
không? cô gái hỏi. Cô ngó quanh nhng
có vẻ hơi ngạc nhiên một chút.
- Đúng ạ, Anna trả lời. Đây chính là
Cửa hàng góc phố. Cửa hàng duy nhất ở
ngôi làng này đấy.
- Tôi đang tìm ngài Slatin, chủ cửa
hiệu này, cô ta nói.
- Tôi nghĩ là anh ấy đang ở trên gác,
Anna nói. Tôi sẽ đi báo cho anh ấy. Anh
ta có biết tên cô không vậy?
- Có, tôi nghĩ thế, cô gái trả lời. Nói
với anh ta , ngời phụ nữ ngừng lại.
Nói với anh ta có cô Gordon đang ở đây.
Cô Greta Gordon.
Anna sửng sốt. Chị là Gordon, ngôi
sao màn bạc ?
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


15

- Phải, đúng vậy. Ngời phụ nữ cời
nhng vẫn hiện lên vẻ lo lắng.
- Đợi chút ạ, Anna nói. Tôi sẽ bảo
với ngài Slatin là chị đang ở đây.
Anna chạy tới cuối cầu thang và
gọi. Dave! Anh Dave à! Có ngời muốn

gặp anh đấy!
- Ai vậy? Dave hỏi với xuống từ trên
gác.
- Cô Greta Gordon! Anna hét lên.
Chính là Greta Gordon. Ngôi sao màn
bạc đấy!
- Tôi ra đây! anh nói rồi đi xuống
ngay.
- Rất vui lòng đợc gặp cô, cô
Gordon, anh nói.
- Chào anh, Greta Gordon nói.
Cô và Dave bắt tay nhau. Cô có đôi
bàn tay rất đẹp và đeo đầy những nhẫn
kim cơng lộng lẫy! Trớc kia Anna
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


16

cha bao giờ nhìn thấy nhiều kim cơng
nh thế.
Cô Gordon nhìn quanh. Đây là nơi
anh làm việc sao, ngài Slatin? cô hỏi.
Một lần nữa dờng nh cô lại lo lắng.
- Vâng, Dave nói. Dù chỗ này nhỏ
nhng với tôi thế là đủ. Hãy theo tôi
nào, cô Gordon.
Anna rất ngạc nhiên. Dave và

Greta Gordon không hề quen biết nhau.
Anh ta không gọi cô ấy là Greta còn
cô ta cũng không gọi anh bằng Dave.
Trông anh dờng nh có gì đó vội vàng
còn cô ta có vẻ sỡ hãi.
Anna theo dõi họ. Dave và Greta đi
ra sau quầy hàng rồi vào phòng dành
cho Những Yêu cầu đặc biệt.
Greta Gordon chính là một vị khách
đặc biệt! Anna nghĩ điều đó thật kỳ lạ.
Cô muốn kể về Greta Gordon với ai đó.
Anna rất thích phim ảnh. Cô muốn kể
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


17

với Peter về ngôi sao màn bạc này.
Nhng cô phải ở lại trông hàng.
Mời phút sau, Greta Gordon bớc
ra khỏi phòng dành cho Những yêu cầu
đặc biệt. Dave đi thẳng lên gác còn
Greta bớc ra trớc cửa hàng.
Ngôi sao màn bạc trông thật khủng
khiếp! Cô tái nhợt đi. Cô đang khóc. Đôi
mắt đỏ ngầu và ớt lệ.
- Có gì không ổn vậy? Anna hỏi. Tôi
giúp đợc gì cho cô không, cô Gordon?

- Không, cảm ơn. Tôi không sao
đâu, Greta Gordon nói.
- Vậy cô ngồi ghế nhé? Anna hỏi.
Cô lấy ra một chiếc ghế tựa và ngôi
sao màn bạc ngồi xuống.
- Tôi đi gọi bác sĩ nhé? Anna nói.
- Đừng! Đừng! Greta nói. Làm ơn
đừng nói với ai về chuyến viếng thăm
của tôi ở đây. Đừng nói với ai cả nhé.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


18

Anna thất vọng. Cô muốn kể với
mọi ngời về Greta Gordon. Cô muốn kể
với họ về vị khách nổi tiếng của mình.
- Tôi muốn tặng bạn cái gì đó, Geta
Gordon nói. ở đây có một tấm hình của
tôi. Tôi sẽ ký lên.
Cô ký lên tấm hình và
tặng cho Anna.
- Hãy giữ lấy nó,
Greta nói. Và hãy giữ
kín bí mật của chúng ta nữa
nhé. Đừng kể với ai đấy.
- Đợc mà, Anna nói. Tôi hứa mà.
Ngôi sao màn bạc hôn Anna. Cô

cầm lấy đôi tay của Anna.
Một ngời phụ nữ mới đẹp làm sao,
Anna nghĩ. Đến cả đôi tay cũng đẹp
nữa!
Rồi Anna nhận ra điều gì đó.
Những chiếc nhẫn kim cơng đã biến
mất.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


19

Dave không bao giờ nhắc đến Greta
Gordon. Anh ta không kể về chuyến
viếng thăm của cô tới Quầy hàng góc
phố.
Một hôm Anna hỏi anh về ngôi sao
màn bạc kia.
- Làm sao anh quen đợc Greta
Gordon? Anna hỏi. Cô ấy là một trong
số những ngời bạn của anh à?
- Tôi không muốn nhắc đến cô ta
nữa, Dave đáp lại. Cô ta là một vị khách
có Yêu cầu đặc biệt. Anna này đừng hỏi
thêm điều gì về cô ta nữa nhé.
Vì vậy nên Anna không hỏi thêm
điều gì nữa. Cô không hỏi về yêu cầu
đặc biệt của Greta Gordon cũng nh về

những chiếc nhẫn kia.
Anna giữ đúng lời hứa. Cô không
bao giờ kể với bất kỳ ai về ngôi sao màn
bạc ấy.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


20

Chẳng mấy chốc mùa xuân đã về.
Anna và Dave rất bận rộn. Ông Hart
mang rất nhiều hoa đến Cửa hàng góc
phố còn Anna bán lại chúng cho những
khách du lịch. Năm đó có rất nhiều du
khách.
Tháng Năm, Peter ngỏ lời xin cới
Anna. Cô đồng ý. Họ trở nên bận rộn.
Họ chuẩn bị đám cới vào năm tới. Hiện
họ cần tiền vì thế họ làm việc chăm chỉ
để dành dụm. Họ rất yêu nhau.
Vào các ngày Thứ bảy Peter đá
bóng hoặc chơi críckê. Còn Anna thờng
đi xem phim ở Lidney. Chàng ham mê
thể thao còn nàng thì nhiệt thành phim
ảnh.
Một hôm Anna đọc cuốn Tin tức
màn bạc. Đó là một tạp chí nói về các
ngôi sao màn bạc. Cô lật qua các trang.

Có một tấm hình Greta Gordon này!
Anna rất vui. Thật là ngạc nhiên! Ngời
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


21

đàn bà xinh đẹp sẽ trở thành một bộ
phim lớn. Và lúc này Greta Gordon đã
giành đợc vai quan trọng đó. Anna
muốn nói với Peter về Greta, nhng cô
phải giữ lời hứa. Cô không nói với ai cả.
Tuy vậy cô đã khoe cuốn báo đó với
Dave Slatin.
- Xem này Dave, cô nói. Trong này
có một câu chuyện về Greta Gordon đấy.
Tuyệt không này! Chị ấy đã giành đợc
vai chính trong Ngời đàn bà xinh đẹp.
Dave nhìn cuốn tạp chí.
Tin tức màn bạc

1965


Greta gordon sẽ diễn xuất
trong 'ngời đàn bà xinh đẹp'
Ngôi sao của Ngời đàn bà xinh đẹp
lẽ ra là Joanna Leigh, nhng cô Leigh

đã bị gãy tay.
"Tôi không biết chuyện gì đã xảy
ra", cô Leigh tâm sự. "Tôi đang ở trong
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


22

phòng ngủ. Tôi đã bị trợt chân và té
ngã."
Bây giờ Greta Gordon sẽ là ngôi sao
của Ngời đàn bà xinh đẹp.
"Tôi thật là may mắn", hôm qua
Greta đã nói với chúng tôi. "Tôi đã luôn
muốn có đợc vai diễn này. Tôi không
thể tin đợc."
- Tôi không biết gì về phim ảnh cả,
anh ta nói. Greta Gordon là một ngôi
sao lớn à?
Anna cời. Sao lớn? Phải, là cô ấy
đấy. Cừ cha!
Dave có vẻ không thèm quan tâm.
- Hy vọng là cô ta sẽ hạnh phúc với
vai diễn lớn đó, tất cả những gì anh ta
nói chỉ có vậy.
Mùa hè những du khách đang kéo
nhau đến Woodend. Thời tiết thật đẹp
nên các cửa hàng làm ăn tấn tới.

Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


23

Vậy mà Anna vẫn không thấy vui.
Cô thờng nghĩ đến chuyến viếng thăm
của Greta Gordon. Tại sao cô ta lại đến
thăm Dave? Chuyện gì đã xảy ra với
những chiếc nhẫn kim cơng trên tay cô
ấy nhỉ?
Còn một vấn đề
khác. Anna yêu
Peter và sẽ kết hôn
với anh nhng cô
cũng lại thích Dave.
Dave nhiều tuổi
hơn, nhng cô vẫn thích anh. Tất cả chị
em đều thích anh ta. Tuy nhiên cả buổi
Anna ở rất gần anh. Ban ngày Anna ở
với Dave. Tối đến cô lại bên Peter. Anna
đang sống hai cuộc sống. Một với Dave,
còn lại cạnh Peter.
Rồi một ngày Thứ sáu Dave làm
Anna ngạc nhiên.
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt



24

- Ngày mai em rảnh không? anh hỏi
cô. Em có thể dành hôm đó bên tôi đợc
chứ? Chúng ta có thể đi đến đâu em
muốn. Chúng ta sẽ đi bằng xe của tôi.
- Xin lỗi nhé Dave, Anna nói.
Nhng Peter sẽ không thích đâu!
- Đừng ngốc thế em, Dave nói.
Chúng ta sẽ không đi xa đâu! Tra anh
sẽ đóng cửa hàng và chúng ta sẽ đến
Lidney nhé.
Anna muốn đi với Dave, nhng cô
rất ngại Peter.
- Đừng ngại Peter, Dave nói. Thứ
bảy anh ta luôn bận bịu mà.
Anna nghĩ một thoáng.
- Thôi đợc, cô nói. Nếu anh có thể
đa em đến rạp hát và nhà hàng tốt
nhất thì em sẽ đi cùng anh.
- Tất nhiên, Dave cời. Bất cứ điều
gì em muốn, Anna ạ!
Kẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặtKẻ lạ mặt
Kẻ lạ mặt


25


Thế nên chiều hôm sau Dave và
Anna cùng nhau tới Lidney. Họ đã có
một khoảng thời gian vui vẻ. Dave mua
cho Anna một chiếc váy mới, đắt tiền.
Rồi, họ tới một rạp chiếu bóng, sau đó là
một nhà hàng.
Thứ bảy đó Peter chơi críckê. Anh
không bao giờ hay biết đến ngày bên
Dave của Anna. Anh đang chơi ở một
làng khác rồi trở lại Woodend rất muộn.
Dave và Anna cũng về rất muộn.
Dave dừng xe gần Cửa hàng. Màn đêm
thật ấm áp.
- Cám ơn anh, Dave, Anna nói.
Thật là một ngày thú vị.
- Anh cũng thích lắm, Dave nói.
Anh choàng tay qua vai cô rồi hôn cô.
Dù đó là một nụ hôn vội, nhng với
Anna nó thật tuyệt vời.
Mùa hè trôi qua. Cửa hàng lúc nào
cũng bận rộn. Có lúc Dave còn mở cửa

×