Tải bản đầy đủ (.docx) (14 trang)

NCKH Hợp pháp hóa hoạt động mại dâm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (168.23 KB, 14 trang )

HỢP PHÁP HÓA MẠI DÂM
Mở đầu:
Khi chọn phá vỡ đi trật tự truyền thống (hay chuẩn mực đạo đức) hẳn sẽ dẫn
đến những phản bác ghê gớm? Đặc biệt, khi người viết bài này đồng tình với quan
điểm “cho phép hợp thức hoá mại dâm”, từ phía phủ bác sẽ cương quyết chống trả.
Mại dâm là vấn đề rất nóng hiện nay và còn nhiều tranh cãi, có ý kiến cho rằng
chúng ta không nên hợp thức hóa mua bán mại dâm, có ý kiến lại cho rằng pháp luật
nước ta nên thừa nhận việc mua bán dâm? Nhưng theo quan điểm của chúng tôi, với
điều kiện kinh tế của Việt Nam và tương lai không xa, chúng ta sẽ hợp thức nó như
một ngành nghề.
Vậy dựa trên cơ sở nào hay đặt ra cơ sở nên tảng, căn để đồng tình và biện hộ
cho nó? Vấn đề này thật ra không phải là vấn đề mới, chẳng qua ở xứ sở này, nó còn
bị vướng, bị khuôn phép trong những hệ hình tư duy xưa cũ.
Chúng tôi không hẳn kẻ muốn làm Tây hoá văn hoá Việt mà đơn giản chung
tôi nghĩ nó là cần thiết trong chính sự phát triển của dân tộc. Marx từng viết: “Tình
dục là lực lượng bản chất mạnh mẽ của con người trong việc theo đuổi đối tượng của
mình". Ông còn viết: "Bản chất xã hội của con người là biết nhào nặn hiện thực theo
quy luật của cái đẹp". Hai câu nói ấy không hề mâu thuẫn, hai câu nói ấy trong tính
hệ thống cấu trúc nhất định sẽ biện minh cho sự tồn tại và tính hợp lý của nhau.
Chúng tôi không có suy cho tình dục như là tình dục mua vui hay cơn thác
loạn thú tính. Dưới con mắt của một nhà xã hội chúng tôi xem nó như là một hiện
tượng bình thường, hiện tượng vẫn diện ra như bao đời nay con người vẫn cần đến
nó, chẳng qua vì lí này lẽ nọ, họ không nhắc và nói một cách công khai. Dưới con
mắt một nhà triết học, chúng tôi xét tình dục như bản chất của nó là chuyện rất người,
rất đời, nó cũng đam mê và đầy cuốn hút. Dưới con mắt của một thi sĩ nó là khát
khao. Dưới con mắt của một nhà chính trị nó là chiêu bài hiểm ác (mỹ nhân kế).
Dưới con mắt một công dân nó là chuyện thường nghiệm, chuyện phải có và đáng để
đề cập. Thử hỏi, không có nó đời sống có cân bằng hay không? Không có nó chuyện
gì sẽ xảy ra? Người rao giảng về đạo đức lẫy lừng nhất cũng cần đến nó để biện minh
cho sự tồn tại? Dù muốn hay không chúng ta ko thể tách nó ra khỏi đời sông xã hội.
Có thể nói nhiều như thế, các bạn sẽ hỏi lại, nó liên quan gì đến việc chấp nhận hạy


không? Xin thưa, có chứ. Hãy quay lại với triết học của Marx, đến lý luận nhận thức
của Marx. Anh không thể lãng quên đời sống vật chất, anh không thể quay lưng và
phủ định sạch trơn tính người của mình? Anh càng không thể xoá bỏ “quan hệ người
– người” = “quan hệ vật chất mang tính người” đi được? Đời sống hiện tại có quá
nhiều vấn đề nảy sinh, con người với đầy nhục cảm đôi khi bế tắt thật sự trước những
sự thể của cuộc đời, trước những thất bại, trước những đổ vỡ. Chúng ta cần có những
“trung gian” như kiểu hợp đồng hay những dịch vụ nhằm hàn gắn và cân bằng lại
những “chông chênh” ấy. Hegel gọi đấy là “cái trung giới”. Chúng tôi gọi đó là bước
trung gian cần kiếp của xã hội. Nó diễn ra như một nhu cầu, chẳng qua vì những lí do
khác nhau nó chưa được thống kê một cách đầy đủ. Đôi khi chính những cách ngăn
hệ tư tưởng làm ta kinh tởm và “giả vờ” chối bỏ. Nhưng thật ra, nó diễn ra ngày càng
mạnh (không tin ư có thể qua đường Cộng Hoà, Nguyễn Chí Thanh, Cầu Thị
Nghè sẽ được chứng kiến). Nhiều hay ít ở đây chưa thể có câu trả lời chung quyết?
Thế nào là nhiều? Thế nào là ít? Cũng là vấn đề. Nếu đứng ở giác độ nghiên cứu
pháp luật, nó là lời cảnh tỉnh và sự suy ngẫm lâu dài cho một hiện tượng đã có từ lâu
nhưng chưa được hợp pháp hoá. Hợp pháp hoá không phải là chuyện đồng ý hay
không đồng ý? Có đạo đức và phá vỡ đạo đức? Mà trên hết là để thấy rõ được sức
mạnh của pháp luật trong đời sống đương đại. Khi nó, chứ không phải cái nào khác
đang mang vác sức mạnh to lớn và đầy quyền uy thống lĩnh và chi phối xã hội./.
Lý luận
1. Khái niệm và Một số hình thức mại dâm ( Lệ) Vậy mại dâm là gì?
- Mại dâm là hoạt động dùng các dịch vụ tình dục ngoài hôn nhân giữa người mua
dâm và người bán dâm để trao đổi với tiền bạc, vật chất hay quyền lợi (Từ điển Tiếng
Việt, GS. Hoàng Phê, NXB Từ điển Bách Khoa. Trang 452)
- Theo Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm 2003, bán dâm là hành vi giao cấu của
một người với người khác để được trả tiền hoặc lợi ích vật chất khác, mua dâm là
hành vi của người dùng tiền hoặc lợi ích vật chất khác trả cho người bán dâm để
được giao cấu, mại dâm là hành vi mua dâm, bán dâm.
 Một số hình thức mại dâm
Theo thống kê của Bộ Lao động – Thương binh và xã hội và Cục phòng chống tệ nạn

xã hội hiện nay có hơn 30.000 người hoạt động mua bán dâm. Phương thức hoạt
động tinh vi, phức tạp, tập trung ở cơ sỡ kinh doanh dịch vụ trá hình, sử dụng
Internet, mại dâm theo tour du dịch,… với sự phân khúc thị trường là bình dân, cao
cấp.
- Dưới hình thức kinh doanh dịch vụ bình dân
- Gái gọi, gái bao theo tour du lịch cao cấp
- Mại dâm qua mạng internet
2. 2. Thực trạng hoạt động mại dâm và quy định pháp luật về mại dâm của
các nước trên thế giới
2.1. Biểu đồ hoạt động mại dâm ở các nước trên Thế giới
Quy định pháp luật về mại dâm là khác biệt ở từng nước trên thế giới. Có những
nước coi mại dâm là hợp pháp, trong khi lại có những nước khác thì coi mại dâm là
trọng tội, có thể bị xử tử hình.
Tính tới năm 2012, có thể chia luật về mại dâm của các quốc gia và vùng lãnh thổ
trên thế giới thành 3 nhóm:
[33]
• Nhóm 1 (màu xanh lá): mại dâm là hợp pháp và được pháp luật quy định các
vấn đề liên quan. Nhóm này có 20 nước và 1 số bang của Úc.
Trong EU thì có 10 nước như Đức, Hà Lan, Áo Thụy Sỹ, Hy Lạp, Ý, … công nhận
mại dâm là một nghề, tất cả các cơ sở mại dâm đều được các cơ quan nhà nước tổ
chức, quản lý. Những đối tượng hoạt động mại dâm phải chấp hành lịch khám bệnh,
xét nghiệm định kỳ để đảm bảo sức khỏe cho chính đối tượng mau và bán dâm
• Nhóm 2 (màu xanh dương): ở những nước thuộc nhóm này, không có bộ luật
cụ thể để cấm mại dâm, nên mại dâm tự nó không phải là bất hợp pháp, nhưng hầu
hết các hoạt động liên quan (như mời gọi mua dâm nơi công cộng, nhà thổ và các
hình thức dắt khách khác ) là bất hợp pháp, điều này khiến cho việc mua bán dâm là
rất khó khăn để không vi phạm bất cứ điều luật nào. Nhóm này có 41 nước và vùng
lãnh thổ (năm 2012), ví dụ như Anh,Pháp, Tây Ban Nha, Braxin, Canada, Ấn
Độ, Nepal
• Nhóm 3 (màu đỏ): những nước đã ban hành các bộ luật cụ thể để cấm các

hành vi mua bán, tổ chức, môi giới mại dâm Nhóm này có khoảng 160 nước và
vùng lãnh thổ.
2.2.Hoạt động mại dâm ở Hà Lan
Hà Lan công nhận mại dâm là một nghề hợp pháp từ năm 2001, và được xem là
quốc gia đầu tiên công nhận mại dâm như một nghề. “Khu phố đèn đỏ” ở nhiều thành
phố Hà Lan là điểm đến của hầu hết các tour du lịch từ các quốc gia trên thế giới.
Chính phủ Hà Lan đảm bảo cho tất cả gái mại dâm được tiếp cận với các dịch vụ y
tế và làm việc trong khuôn khổ hành lang pháp lý. Các cô gái đến từ các quốc gia
khác nhau đều có nghĩa vụ phải đăng ký hành nghề, được cấp chứng chỉ, đeo số,
kiểm tra y tế. Các khu phố đèn đỏ hoạt động công khai nhưng vẫn nằm trong sự giám
sát của cảnh sát
Thời gian đầu Chính phủ tỏ ra lúng túng và bị động trước việc xử lý hiện tượng
này. Việc cấm đoán truy bắt cũng chỉ là việc làm “bắt cóc bỏ đĩa”. Nhiều cuộc tranh
cãi xảy ra và giải pháp cuối cùng là hợp thức hóa nghề mại dâm. Việc hợp thức hóa
không chỉ đáp ứng nhu cầu giải trí cho các quý ông và du khách đến tham quan, mà
quan trọng hơn là đẩy xa các tệ nạn mại dâm đứng đường không an toàn cũng như
các vụ hiếp dâm cưỡng bức phụ nữ và trẻ em.
Ước tính một năm ngành kinh doanh tình dục đã tạo cho Hà Lan một khoản tiền
ước tính đạt gần 900 triệu USD. Theo luật, các cô gái mại dâm phải nộp thuế 19%
sau mỗi lần mua vui với khách. Những cô gái có thu nhập dưới 25.000 USD/ năm sẽ
phải chịu thuế 33%. Những người có thu nhập trên 70.000 USD sẽ phải nộp 52%
thuế
2.3. Thái Lan
Ngành du lịch đóng góp khoảng 6,7% GDP cho Thái Lan trong năm 2007.
Du lịch tình dục tại Thái Lan đóng vai trò quan trộng trong việc thu hút khách.
Mặc dù về chính thức là bất hợp pháp, nhưng các nhà chứa ở Thái lan vẫn hoạt động
gần như công khai dưới sự quản lý lỏng lẻo của chính quyền, khiến cho lầm tưởng
mại dâm ở Thái Lan là hợp pháp. Người ta tin rằng hoạt động mại dâm cho người
nước ngoài chiếm khoảng 20% tổng số lượng dịch vụ mại dâm ở Thái Lan.
2.4. Việt Nam

Hoạt động mại dâm ở Việt Nam hiện nay là bất hợp pháp.
Theo thống kê, cả nước có khoảng 53.000 nữ nhân viên phục vụ tại cơ sở kinh
doanh dịch vụ, trong đó có 3.500 cơ sở và 6.983 đối tượng nghi hoạt động mại dâm;
lập hồ sơ quản lý 1.353 đối tượng có biểu hiện chứa mại dâm, 932 đối tượng có biểu
hiện môi giới mại dâm và 2.065 gái bán dâm,……Nhận thấy đây chỉ là một phần nổi,
trên thực tế con số này có thể lớn hơn gấp nhiều lần
Đội ngũ cán bộ chuyên trách về phòng chống mại dâm ở các cấp, cơ sở còn thiếu,
kiêm nhiệm nhiều việc. Kinh phí trung bình mỗi tỉnh chi là 200 triệu/năm cho công
tác phòng chống mại dâm. Số tiền đó quá thấp để hoạt động trong một năm nhưng
không hề nhỏ cho đất nước 63 tỉnh thành nếu cộng số tiền đó qua nhiều năm. Quả
thực, nguồn ngân sách có bị hao hụt, nhưng chưa giải quyết được vấn đề trọng tâm.
3. Ảnh hưởng của mại dâm đối với văn hóa - xã hội ( một vấn đề luôn có hai
mặt, cần nhìn nhận mặt tiêu cực lẫn tích cực) ( Dung)
Hợp thức hóa mại dâm tuy đem lại không ít lợi ích, nhưng bên cạnh đó, việc hợp
pháp hóa này cũng mang đến không ít tranh cãi về mặt tiêu cực của nó:
• Vẫn còn nhiều quan niệm gắn cho mại dâm cái mác xấu xa: coi mại dâm là vết nhơ
khi con người phải mang cơ quan sinh dục và nhân phẩm ra để bán như hàng hóa.
• Hợp thức hóa mại dâm nghĩa là coi mại dâm là một nghề thì phải có đào tạo, nâng
bậc hay biểu dương, tôn vinh nghề nghiệp, ai sẽ là người làm việc này? Ngay ở các
nước đã hợp thức hóa mại dâm thì việc kinh miệt vẫn phổ biến. Người ta đánh đập,
nhục mà, hành hạ, thậm chí giết hại người làm mại dâm thì làm sao họ lại tự tin, tự
hào về nghề nghiệp của mình được?
• Mại dâm xuất phát từ quy luật cung – cầu nhưng về mặt gia đình thì mại dâm làm tan
nát nhiều gia đình. Sự nghi ngờ lẫn nhau giữa vợ và chồng sẽ là liều thuốc độc làm
sói mòn và giết hạnh phúc gia đình.
• Một hậu quả ít ai lường tới là khi công khai danh tín của những cô gái bán dâm rồi
thì số phận của họ sẽ như thế nào với cái nghề này, liệu họ có thể lấy chồng và có
một gia đình hạnh phúc? Dù họ có vượt qua thì gia đình và xã hội có chấp nhận?
• Mại dâm là một mối đe dọa sức khỏe cộng đồng. quan hệ tình dục dưới hình thức
trao đổi thương mại mang nhiều rủi ro hơn so với quan hệ tình dục thông thường.

Không chỉ những người trực tiếp tham gia vào việc giao cấu tình dục phải chịu rủi ro
về sức khỏe, tinh thần. Từ lâu các nghiên cứu y tế công cộng đã khẳng định mại dâm
là một trong những cơ chế chủ yếu lây truyền HIV ở cộng đồng. Ở Việt Nam, các tổ
chức y tế địa phương và quốc tế đều chưa tìm được giải pháp hữu hiệu để đảm bảo
tình dục an toàn với những người mại dâm.
Tuy rằng hợp pháp hóa mại dâm dẫn đến nhiều hệ lụy khác nhau và nhất là mảng
văn hóa xã hội nhưng chúng ta vẫn có thể khiểm soát bằng khung pháp lý đặt ra để
hạn chế và quản lý tốt hơn vấn nạn này. Một sự việc đều có hai mặt của nó, điều
quan trọng chúng ta cần phải xét đến khả năng và nức độ khắc phục các mặt tiêu cực
của vấn đề để so sánh, đối chiếu với những vấn đề khi ta không hợp pháp hóa mại
dâm. Theo đó, nhóm vẫn ủng hộ quan điểm nên hợp thức hóa mại dâm và việc hợp
thức hóa mại dâm không nhằm mục đích cổ súy cho hoạt động mại dâm phát triển
mà là để mại dâm tồn tại trong một khuôn khổ nhất định, có sự kiểm soát.
4. Sự tác động tích cực của mại dâm đối với nền kinh tế (Hiệp + Phương)
4.1 Hợp pháp hóa mại dâm – Nguồn thu ngân sách lớn ở VN
Cũng như những ngành nghề kinh doanh hợp pháp khác, ở Hà Lan nghề kinh
doanh tình dục tại các khu phố đèn đỏ bị điều tiết bởi luật thuế. Ước tính trong một
năm ngành kinh doanh tình dục đã đem về cho đất nước HL một khoảng tiền đạt gần
900 triệu USD. Theo luật mới, những cô gái mại dâm có thu nhập dưới 25.000
USD/năm sẽ phải chịu mức thuế 33%, còn nếu trên 70.000 USD sẽ phải nộp
52%.Qua đó, hoạt động mại dâm được pháp luật thừa nhận ở HL không cổ xúy cho
việc hoạt động một cách tràn lan mà là một sự quản lí khôn khéo khi nhà nước HL
đánh thuế rất cao.
Theo thống kê 2003, số tiền thu về từ ngành công nghiệp tình dục tại Thái Lan là
4,3 triệu USD, tương đương với 3% tổng thu nhập của toàn bộ nền kinh tế. Tại Hàn
Quốc, mại dâm là một nghề bất hợp pháp, tuy nhiên Bộ giới tính và Công bằng Gia
đình ước tính nghề mại dâm đóng góp khoảng 4% vào GDP nước này.
Tình dục trên mạng (cybersex) đang là vấn nạn tăng nhanh ở mức báo động ở
Philippines. Dịch vụ chatsex luôn lấy giá chung từ 15 USD/giờ hoặc 10 USD/phút
đối với khách bất kì nơi nào.

Vậy, có thể nói thu nhập của một người hoạt động trong hoạt động bán dâm là khá
cao so với những người công nhân làm việc bình thường. Theo đó, số lượng người
lao động là tăng nhanh trong lĩnh vực này. Cho thấy, mức thu nhập này khá hấp dẫn
đối với những người lao động bình thường, không có kiến thức chuyên môn, họ chấp
nhận những rủi ro về sức khỏe, kể cả danh dự để có thể có một cuộc sống tốt hơn.
Một câu hỏi đặt ra ở đây, liệu rằng những người bán dâm, những công nhân thiếu
hiểu biết, thiếu kiến thức, họ sẽ như thế nào khi không được bảo vệ chính đáng?
Ngân sách nhà nước là một sự kết hợp giữa thu và chi cho các vấn đề kinh tế, xã
hội, an ninh, quốc phòng, giáo dục Nguồn thu chính yếu và quan trọng hơn hết
chính là thuế. Khi mại dâm được hợp pháp hóa, người hành nghề mại dâm có thể
hành nghề với tư cách cá nhân hoặc trong tổ chức đăng kí hành nghề hoạt động, trước
hết có thể đặt ra hai khoản thuế đã được ghi nhận trong pháp luật về thuế của Việt
Nam, thuế thu nhập cá nhân và thuế thu nhập doanh nghiệp. Một quốc gia không thể
vận hành một cách tốt đẹp, mang lại phúc lợi tối đa cho người dân nếu đó là một
quốc gia có dự trữ ngân sách ít ỏi, và dường như việc xem mại dâm là một tệ nạn, vô
tình chúng ta đã để quốc gia thất thu một khoản ngân sách đáng kể.
Dưới góc độ kinh tế, có thể khẳng định mại dâm có đầy đủ tính chất của một
ngành nghề dịch vụ, vì thế tự bản thân nó đã hình thành một thị trường, “thị trường
mại dâm” một nơi tấp nập kẻ mua người bán.Vì vậy khi đi sâu vào vấn đề, có thể
nhận thấy việc hợp pháp hóa mại dâm không những không cổ xúy cho loại hình dịch
vụ này phát triển, mà có thể hướng ngành nghề này phát triển trong sự kiểm soát của
Chính phủ bằng bằng công cụ rất đắt lực là thuế.
Theo nghiên cứu của Chương trình Chung về Bình đẳng giới tháng 2 năm 2012,
thu nhập trung bình từ hoạt động mại dâm là 8,6 triệu đồng/tháng, cao hơn khoảng 4
lần so với thu nhập trung bình của dân cư đô thị ở Việt Nam (2,13 triệu) - trong đó
đối với nữ là 10,6 triệu và nam là 6,55 triệu. Đặc biệt có khoảng 5% số người trả lời
có thu nhập từ hoạt động mại dâm là từ 20 triệu trở lên, tương đồng với kết quả
nghiên cứu thực nghiệm khác trên thế giới.
Theo như thu thập số liệu và tính toán từ nhiều nguồn thông tin (Báo Lao động,
Báo Công an nhân dân, các trang tin pháp luật ) ta có bảng tính về thu nhập hàng

tháng của mỗi loại cơ sở kinh doanh mại dâm như sau:
Loại
hình cơ
sở
Lượt
khách mỗi
ngày
Thu nhập mỗi
lượt (nghìn
đồng)
Thu nhập
hàng ngày
(nghìn đồng)
Thu nhập hàng
tháng (nghìn đồng)
Gía rẻ 15 50-100 750-1.500 22.500-45.000
Bình
dân
15 100-300 1.500-4.500 45.000-135.000
Cao
cấp
15 300-1.000 4.500-15.000 135.000-450.000
Như vậy đối với việc hoạt động kinh doanh mại dâm, chủ chứa có thể có một
nguồn thu nhập khá lớn, trung bình chung tối thiểu là 22,5 triệu mỗi tháng đến mức
trung bình chung tối đa 450 triệu mỗi tháng, những con số mà khó ai có thể từ chối.
Tuy nhiên bên cạnh đó phải đối mặt với những rủi ro khá lớn về tội hình sự. Vì vậy,
suy nghĩ một cách khác đi, khi ta hợp pháp hóa mại dâm chẳng phải đây sẽ là nguồn
thu từ thuế khổng lồ cho nhà nước hay sao? Theo quy định của pháp luật về thuế đối
với thu nhập cá nhân, cá nhân hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh, dịch vụ thì với
thu nhập trung bình của một người hoạt động mại dâm là 5-10 triệu/tháng thì mức

thuế áp dụng 10-15% và thu nhập khoảng 32-52 triệu/tháng thì mức thuế được áp
dụng là 25%.
Dưới đây là bảng tính về số tiền thuế thu được vào ngân sách Nhà nước trên cơ sở
thuế thu nhập cá nhân:
Đối tượng hoạt
động
Số lượng
Mức thu
nhập (triệu
đồng)
Thuế suất
(%)
Mức thuế
thu nhập (triệu
đồng)
Cá nhân độc lập 33.789 290.585,4 10% 29.058,54
Cơ sở kinh
doanh
1.861 83.745 25% 20.936,25
(Thu nhập trung bình của mại dâm nam và nữ là 8,6 triệu/tháng, thu nhập tối thiểu
của cơ sở kinh doanh là 45 triệu/ tháng).
Như vậy nguồn thu nhà nước có thể thu được là 49.994,79 triệu/tháng mà chưa kể
đến số lượng đáng kể các đối tượng hoạt động mà không nằm trong sự quản lí của
cơ quan nhà nước. Trong khi đó năm 2012, cả nước đã phải chi 70 tỉ đồng để phục vụ
công tác phòng, chống mại dâm (Cục Phòng, Chống tệ nạn xã hội). Ngoài ra, việc
quản lí đối với những hoạt động lén lút, có nhiều hình thức che dấu tinh vi sẽ tốn kém
và khó khăn hơn nhiều so với việc quan lí đối với hoạt động đã được hợp pháp hóa.
Hơn nữa, việc quản lí sẽ dễ dàng hơn, ít thời gian hơn, các cơ quan Nhà nước có thể
chuyên tâm vào giải quyết các vấn đề xã hội khác, góp phần bình ổn phát triển xã
hội, nâng cao đời sống cho nhân dân. Ở một số quốc gia trên thế giới khi đã hợp pháp

hóa mại dâm thì mức thuế được áp dụng là khá cao, Hà Lan 33-52% thay vì cách tính
là 10-25% như trên. Như thế, từ việc hợp pháp hóa mại dâm, chúng ta xem đó là một
ngành nghề có điều kiện và có thể quy định một mức thuế cao cho những ai tham gia
vào ngành nghề này.
Tóm lại, qua những phân tích trên, việc hợp pháp hóa hoạt động mại dâm không
được hiểu trên phương diện chúng ta ủng hộ cho hoạt động này được phát triển rộng
rãi và mạnh mẽ hơn mà hợp pháp hóa để quản lí và hạn chế mức độ hoạt động trên
thực tế.
4.2. Làm tiền đề cho các ngành khác phát triển (du lịch, giao thông,…)
Ngành “Công nghiệp không khói” giữ vị trí quan trọng trong nền kinh tế toàn cầu,
tác động mạnh mẽ tới các nước đang phát triển trong đó có Việt Nam.Việt Nam có
đủ các yếu tố để phát triển ngành du lịch trở thành nền kinh tế mũi nhọn, với tiềm
năng du lịch đa dạng và phong phú. Tuy nhiên so sánh với Thái Lan, giữa 2 nước có
tài nguyên du lịch tương đương nhau nhưng Thái Lan thu hút khách du lịch nước
ngoài gấp 3 lần Việt Nam.Vậy tại sao Việt Nam lại thua kém Thái Lan nhiều đến vậy
khi cả 2 nước được nhận định là có tiềm năng du lịch khá tương đồng?
Thiết nghĩ Việt Nam nên học tập Thái Lan trong việc phát triển du lịch dịch vụ để
ngành du lịch nước ta có thể trở thành ngành chính của nền kinh tế như Thái Lan
hiện nay. Thái Lan nổi tiếng với loại hình du lịch tình dục, về hình thức mặc dù mại
dâm bị luật pháp nghiêm cấm nhưng trên thực tế các nhà thổ lại hoạt động công khai
được bảo kê của Mafia và sự làm ngơ (thậm chí sự hợp tác bảo kê) của chính quyền
địa phương. Sự trái ngược giữa pháp luật và việc thực hiện lớn đến nỗi nhiều người
lầm tưởng rằng mại dâm ở Thái Lan là hoàn toàn hợp pháp.Về bản chất, mại dâm ở
Thái lan được chính quyền kiểm soát và theo dõi để tránh các bệnh truyền nhiễm qua
đường tình dục và tránh thái quá. Tốc độ phát triển của ngành công nghiệp không
khói này khiến nhiều người không khỏi giật mình khi nó đem về khoản lợi nhuận
khổng lồ cho quốc gia này và hình thành nên những trung tâm mại dâm nổi tiếng
khắp thế giới.
Ở Việt nam, khi nhắc đến Đồ Sơn người ta nghĩ ngay đến một trong những khu du
lịch nổi tiếng ở miền Bắc. Nó không chỉ nổi tiếng với phong cảnh hữu tình mà tại đây

người dân Việt Nam lẫn du khách nước ngoài đều biết tới thương hiệu ngầm của Hải
Phòng là “ sex Đồ Sơn”. Hoạt động mại dâm ở Đồ Sơn đã tồn tại từ rất lâu ,đây là 1
thực tế mà không ai có thể phủ nhận, tuy nhiên để cấm được hoạt động này rất khó vì
thương hiệu “sex Đồ Sơn” là 1 trong những điểm mạnh để thu hút khách du lịch. Mô
hình hoạt động mại dâm ở Đồ sơn đem lại lợi nhuận tương đối cao. Tuy nhiên mại
dâm không thể công khai và được thừa nhận vì pháp luật không cho phép, nhưng khi
cầu vẫn quá dồi dào thì nguồn cung sẽ không bao giờ bị dập tắt. Trên thực tế, tại Đồ
Sơn, các cơ quan chức năng vẫn quản lý theo kiểu làm ngơ với vấn đề mại dâm như
nhìn nhận của bộ trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường trong 1 cuộc đối thoại trức
tuyến với nhân dân đã nói : “Mại dâm là 1 hiện tượng xã hội và muốn hay không nó
vẫn tồn tại”.Một ví dụ điển hình cho việc làm ngơ là 10 năm trở lại đây ,thành phố
Hải Phòng đã đồng ý cho các tổ chức phi Chính Phủ như World Vision hay FHI
( sức khỏa gia đình quốc tế)…triển khai các dự án tuyên truyền ,phòng chống HIV,
chăm sóc sức khỏe cho đối tượng là phụ nữ bán dâm, hướng dẫn gái mại dâm cách
tình dục an toàn. Đó là 1 quyết định sáng suốt trong quá trình hoạch định đường lối,
chính sách phát triển nền kinh tế, chúng ta có thể học tập theo cách của Thái Lan để
biến Đồ Sơn trở thành Thái Lan của Việt nam góp phần làm tăng doanh thu, cải thiện
cơ cấu nền kinh tế trong tình hình kinh tế suy thoái, thử ngiệm những hình thức mới
dưới sự quản lý chặt chẽ của pháp luật và các cơ quan có thẩm quyền trong sự phát
triển của ngành du lịch sẽ là lời giải cho tình trạng suy giảm du khách quốc tế, tạo ra
ấn tương tốt hơn trong mắt bạn bè thế giới. Vì vậy xét theo mặt tích cực của kinh tế
thì nếu xem mại dâm là một nghề thì nó sẽ đem lại 1 nguồn lợi nhuận khổng lồ và
góp phần thúc đẩy nền kinh tế của nhiều nước đi lên trong thời điểm suy thoái kinh tế
như hiện nay
Du lịch là ngành kinh tế mang tính liên ngành, liên vùng. Trong thành tựu phát
triển vượt bậc của ngành du lịch luôn luôn có sự đóng góp quan trọng của ngành giao
thông vận tải. Điều này được thể hiện qua việc nâng cấp cơ sở hạ tầng giao thông
đường bộ, nhà ga, bến tàu, các tuyến bay hàng không được tăng cường, mở rộng đến
nhiều thị trường mới. Bộ giao thông vận tải đã dự báo tốc độ phát triển trung bình
nhu cầu vận tải hành khách sẽ gia tăng 12% năm trong giai đoạn 1990-2030. Du lịch

và giao thông vận tải mang tính chất liên ngành,tác động qua lại lẫn nhau. Như đã
phân tích, mại dâm phát triển làm tiền đề phát triển ngành du lịch, mặt khác du lịch
phát triển sẽ kéo theo sự phát triển của các ngành khác ,đặc biệt là ngành giao thông
vận tải. Do vậy, nếu nhìn nhận một cách tích cực xem mại dâm là một nghề thì nó sẽ
tạo ra 1 chuỗi mắt xích trong hệ thống các ngành nghề với nhau là cầu nối cho sự hợp
tác phát triển các ngành nghề là động lực thúc đẩy phát triển nền kinh tế.
4.3. Giải quyết việc làm ( khám sức khỏe, tham gia BHYT, tham gia Công
Đoàn, hưởng lương hưu,….)
Vấn đề việc làm có ý nghĩa to lớn đối với đời sống kinh tế xã hội của mỗi quốc
gia.Trên thế giới có khoảng trên 100 triệu người không có đủ việc làm để đảm bảo
mức sống tối thiểu, trong đó phần là ở các nước đang phát triển. Việt Nam là 1 trong
những quốc gia đang phát triển, quy mô dân số và mật độ dân cư tương đối lớn so với
các nước trên thế giới và tốc độ phát triển nhanh ,trong đó việc giải quyết việc làm
gặp nhiều hạn chế như thiếu vốn sản xuất ,lao động chưa hợp lý…càng làm cho
chênh lệch giữa cung và cầu về lao động rất lớn ,gây sức ép về vấn đề giải quyết việc
làm trong toàn quốc. Tạo công ăn việc làm ổn định cho người dân là chức trách của
các nhà hoạch định chính sách. Dưới góc độ kinh tế, khi một khối lượng lớn việc làm
được tạo ra, trước hết sẽ tạo thêm nguồn ngân sách cho đất nước thông qua việc đóng
thuế, sau đó bằng sự tồn tại của mình, khối lượng người có công ăn việc làm ổn định
đó, cụ thể là những người hành nghề mại dâm lại tác động trực tiếp hoặc gián tiếp
ngược lại đối với kinh tế, họ lúc đầu là người cung cấp dịch vụ, sau đó lại trở thành
người thu hưởng dịch vụ hoặc trở thành người tiêu dùng trong các lĩnh vực ngành
nghề khác ,trở thành một bộ phận của chu trình vận động phát triển kinh tế. Theo Bộ
luật lao động 2012 của nước CHXHCN Việt Nam thì việc làm được định nghĩa như
sau: “ việc làm là hoạt động lao động tạo ra thu nhập mà không bị pháp luật cấm”.
Hợp pháp hóa mại dâm sẽ đáp ứng điều kiện mà Bộ luật lao động qui định để mở
rộng mại dâm trở thành 1 nghề trong xã hội
Mại dâm nếu được hợp pháp hóa, tức là nhà nước thừa nhận mại dâm là một
nghề, thừa nhận người bán dâm là người lao động. Khi đó, người bán dâm sẽ được
nhà nước bảo hộ bằng các quy định của pháp luật, họ cũng sẽ có quyền và nghĩa vụ,

được đối xử bình đẳng như những người lao động khác, được đóng bảo hiểm, được
hưởng các chế độ phúc lợi xã hội…
Mặt khác, họ cũng sẽ hạn chế hơn được sự xâm hại từ phía khách hàng. Bởi lẽ,
hành vi mua bán dâm là hành vi “nhạy cảm”, lại trong điều kiện lén lút, vụng trộm vì
sự ngăn cấm của pháp luật và sự lên án của xã hội, thì mức độ rủi ro bị xâm hại của
người bán dâm rất cao, xâm hại về thể xác, về tinh thần, về sức khỏe và về kinh tế.
Sự xâm hại đó không chỉ từ phía khách làng chơi, mà còn từ phía tú ông, tú bà -
những người chủ chứa, môi giới. Để kiếm nhiều lợi nhuận, các chủ chứa tìm mọi
cách để khai thác người bán dâm như nô lệ tình dục. Khi bị xâm hại, người bán dâm
không thể cầu cứu sự bảo hộ của pháp luật mà đành phải cắn răng chịu đựng. Người
bán dâm không phải ai cũng có thể thuê “bảo kê”, nhất là những người bán dâm tự
do, do vậy mức độ rủi ro của những người này cao hơn rất nhiều so với những người
bán dâm có tổ chức, họ có thể gặp những khách hàng bạo dâm, hoặc bị quỵt tiền,
cướp tiền, thậm chí cướp cả tính mạng mà không có bất cứ sự bảo trợ nào. Khi mại
dâm được coi là một nghề thì người bán dâm sẽ được quản lý dưới các doanh nghiệp
một cách công khai, được nhà nước bảo hộ, tránh được những tình trạng nêu trên. Và
vì thế người bán dâm sẽ được bảo vệ, hạn chế tối đa những “tai nạn và rủi ro nghề
nghiệp”.
Khi người bán dâm được coi là người lao động, những người môi giới mại dâm là
những người kinh doanh. Từ đó xuất hiện mối quan hệ lao động và người sử dụng lao
động. Các “doanh nghiệp mại dâm” sẽ bảo vệ “nhân viên” dưới việc tuân theo những
qui định chăt chẽ của pháp luật. Hợp pháp hóa mại dâm, nghĩa là người bán dâm phải
đăng ký, phải công khai danh tính với cơ quan chức năng, giúp các tổ chức bảo vệ
phụ nữ, bảo vệ quyền lợi gái mái dâm, công đoàn cho gái mại dâm có thể chính danh
hoạt động, và có quyền lực để hoạt động hiệu quả. Các tổ chức bảo vệ sức khoẻ cộng
đồng, phòng tránh các bệnh lây truyền qua đường tình dục của cả nhà nước và nước
ngoài (các tổ chức phi chính phủ) có thể tiếp cận được những người hoạt động trong
nghề và khách hàng của họ sâu sát hơn. Bên cạnh đó, nếu được coi là một nghề thì
người bán dâm sẽ được trả trợ cấp hay tìm 1 công việc khác ổn định cuộc sống khi
“về hưu”sớm.

5. Các giải pháp hợp pháp hóa mại dâm ở Việt Nam (Hương)
Việc lựa chọn cách kiểm soát mại dâm thích hợp với Việt Nam cần dựa trên kinh
nghiệm thực tiễn của các quốc gia trên thế giới để xác định mô hình phù hợp và đúng
đắn với tình hình kinh tế,xã hội của Việt Nam.
5.1. Các mô hình luật pháp về mại dâm trên thế giới:
Khái niệm “Mại dâm” hiểu theo nghĩa rộng là: chứa chấp,môi giới,bảo kê,bán
dâm, mua dâm, khiêu dâm…
Theo điều tra trên 72 nước thì có 4 ô hình mại dâm:
 Mô hình “ tội phạm hóa mại dâm” (Prohibition):mô hình này quy định mại dâm là
bất hợp pháp và người bán dâm sẽ bị trừng trị một cách nghiêm khắc.Nó được áp
dụng khá rộng rãi tại các nước trên thế giới như Trung Quốc,…từ nhiều thế kỷ trước.
Tuy nhiên mô hình này đã cho thấy các vấn nạn về tệ nạn xã hội ngày càng tăng cao
và không có nguy cơ chấm dứt.
 Mô hình hợp pháp hóa mại dâm(Legalization):đối với mô hình này thì Chính phủ
quản lý mại dâm chủ yếu dưới hình thức: khoanh vùng, đăng ký, cấp giấy chứng
nhận hành nghề và khám sức khỏe bắt buộc đối với người bán dâm. Mô hình này dựa
trên cơ sở là quyền con người và rút kinh nghiệm từ các nước theo mô hình “tội
phạm hóa mại dâm” và nó được áp dụng tại Hà Lan, Đức,Singapore và một số bang
của Úc.
 Mô hình “phi tội phạm hóa mại dâm”(Decriminalization):mô hình dựa trên việc gỡ
bỏ các tội phạm mại dâm ra khỏi luật hình sự, coi mại dâm là một nghề và không
thường chịu sự quản lý gắt gao của nhà nước. Chính sách này giúp giảm phân biệt
đối xử với người bán dâm, tăng cường trật tự xã hội và sức khỏe cộng đồng, giảm
thiểu mại dâm trá hình. Tuy nhiên, điều này cũng dễ nảy sinh vấn đề chồng chéo về
mặt pháp luật. Đây là mô hình hiện được coi là tiên tiến, được nhiều tổ chuhwcs cộng
đồng ủng hộ
 Mô hình “ không truy tố” hay còn gọi là thực thi có chọn lọc (Non- prosecution):
các chế tài về mại dâm không được nêu trong luật nhưng việc quản lý được thực thi
thong qua các chính sách dưới luật hoặc “hướng dẫn quốc gia”. Theo mô hình này thì
luật mại dâm và các chính sách khác không chủ trương truy tố hay bắt bớ người bán

dâm hoặc chủ chứa. Nếu có sự phối hợp tốt giữa chính phủ và các tổ chức cộng đồng,
chính sách này sẽ giúp kìm hãm đáng kể tỉ lệ lây nhiễm HIV, giảm tội phạm và bạo
lực. Tuy nhiên mô hình này đòi hỏi trách nhiệm cao của ngành công an và sự linh
hoạt trong việc thực thi chính sách theo bối cảnh vùng miền. Điển hình thành công là
Thái Lan.
5.2. Mô hình phù hợp cho mại dâm tại Việt Nam:
Từ những mô hình và kinh nghiệm của các nước trên thế giới chúng ta có thể lựa
chọn một mô hình phù hợp để thí điểm tại một khu vực tại Việt Nam. Theo sự phân
tích bốn mô hình luật ở trên thì Việt Nam nên áp dụng mô hình luật pháp thứ
tư(không truy tố) mà Thái Lan đang áp dụng. Đây có thể là mô hình phù hợp nhất đối
với Việt Nam hiện nay và trong tương lai không xa sẽ dần hợp pháp hóa hoạt động
này . Tuy nhiên để có thể áp dụng mô hình này thì Việt Nam cần có một cơ chế giám
sát thực thi pháp luật một cách có hiệu quả và minh bạch, đồng thời cân nhắc kỹ
lưỡng bối cảnh văn hóa vùng, miền.
 Các giải pháp hợp pháp hóa mại dâm:
Để mại dâm trở thành một nghề lao động hợp pháp thì nhất thiết phải có được
những điều kiện sau:
_Nhà nước cần có các văn bản quy phạm pháp luật làm căn cứ để hoạt động này
được thực thi, đồng thời khung pháp lý phải vững mạnh và thực sự rõ ràng.
_Các khu đèn đỏ nếu được xây dựng thì phải đáp ứng được điều kiện luật định về
diện tích, vệ sinh, an ninh… Chủ kinh doanh phải có nhân thân tốt và chỉ được tuyển
người bán dâm trên 18 tuổi và phải có những quy định rõ ràng về mức lương, thời
giờ làm việc…
_Các cơ quan y tế có nhiệm vụ phối hợp với các cơ quan khác để đảm bảo tình
trạng sức khỏe cho những người bán dâm.
Kết luận (Lệ)
Nhận thức của con người ngày càng phát triển cùng với sự phát triển của xã hội.
Mại dâm ngày từ thời rất xa xưa đã xuất hiện và tồn tại cho đến ngày nay dù ở chế độ
hay quốc gia nào trên thế giới. Đó là việc khách quan, hình thành và phát triển theo
nhu cầu của con người. Tuy nhiên, cho đến bây giờ, mại dâm vẫn bị coi là một tệ

nạn, trái với luân thường đạo lý của con người, đi ngược lại với sự phát triển của xã
hội. Liên hệ ở Việt Nam, hàng ngàn thế kỷ qua, chúng ta đã đưa ra rất nhiều phương
án, rất nhiều chính sách và hình phạt nhằm ngăn chặn hoạt động mại dâm, thế nhưng
sao đến giờ “mại dâm” không được loại bỏ mà ngày càng lan rộng ra đến mức khó
kiểm soát. Chúng ta càng cấm, hành vi mại dâm càng trở nên tinh vi, liều lĩnh hơn và
kéo theo những mầm mống gây nguy hiểm cho xã hội như HIV/AIDS, tệ nạn xã hội,
… Qua đó, có thể thấy việc nghiêm cấm của chúng ta là chưa có hiệu quả, trong khi
đó chi phí bỏ ra để quản lý, ngăn chặn những hành vi mua bán dâm này cực kỳ lớn.
Đối với quan điểm “Hợp thức hóa mại dâm ở Việt Nam” không phải để ủng hộ,
khuyến khích hoạt động mại dâm phát triển rầm rộ mà chính là cách để chúng ta hạn
chế chúng. Với những quy định nghiêm ngặt, chặt chẽ cho vấn đề này sẽ giúp cho
Nhà nước nắm rõ hơn tình hình họat động mại dâm, đồng thời sẽ có những biện pháp
hữu hiệu để quản lý. Bên cạnh đó, những người hoạt động trong lĩnh vực này sẽ bị
ràng buộc về quyền lợi và nghĩa vụ của mình đối với ngành nghề, theo đó, mối nguy
hiểm cho xã hội sẽ được loại trừ dần.

×