Tải bản đầy đủ (.pdf) (86 trang)

GHIÊN CỨU SỰ TÁC ĐỘNG CỦA QUAN HỆ NGÂN HÀNG ĐẾN HIỆU QUẢ HOẠT ĐỘNG CÁC DOANH NGHIỆP NIÊM YẾT.PDF

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (4.76 MB, 86 trang )



B GIÁO DCăVÀăÀOăTO
TRNGăI HC KINH T TP.H CHÍ MINH



NGUYN TH L HUYN


NGHIÊN CU S TÁC NG CA QUAN H
NGÂN HÀNG N HIU QU HOTăNG
CÁC DOANH NGHIP NIÊM YT

LUNăVNăTHCăSăKINHăT

CHUYÊN NGÀNH: TÀI CHÍNH – NGÂN HÀNG
MÃ S: 60340201


NGIăHNG DN KHOA HC:
TS. NGUYN KHC QUC BO




TP. H Chí Minh - Nmă2014


LIăCAMăOAN
Tôi xin cam đoan lun vn ‘‘NGHIÊN CU S TỄCă NG CA


QUAN H NGÂN HÀNG N HIU QU HOTă NG CÁC
DOANH NGHIP NIÊM YT’’ă là công trình nghiên cu ca chính tác
gi, ni dung đc đúc kt t quá trình hc tp và các kt qu nghiên cu
thc tin trong thi gian qua, s liu s dng là trung thc và có ngun gc
trích dn rõ ràng. Lun vn đc thc hin di s hng dn khoa hc ca
TS. Nguyn Khc Quc Bo

Tác gi lun vn

Nguyn Th L Huyn












MCăLC
Trang ph bìa
Li cam đoan
Mc lc
Danh mc các ch vit tt
Danh mc các bng biu
Tóm tt 1
1. Chng 1: Gii thiu 2

1.1. Lý do chn đ tài 2
1.2. Mc tiêu và câu hi nghiên cu 3
1.2.1 Mc tiêu nghiên cu 3
1.2.2 Câu hi nghiên cu 4
1.3 i tng và phm vi nghiên cu 4
1.3.1 i tng nghiên cu 4
1.3.2 Phm vi nghiên cu 4
1.4. óng góp ca lun vn 4
1.5. B cc ca lun vn 5
2. Chng 2: Tng quan các kt qu nghiên cu trc đây 6
2.1. Khái nim v quan h ngân hàng 6
2.2. Các nhân t biu hin quan h ngân hàng 7
2.2.1.  dài mi quan h 7
2.2.2. Lng tín dng cho vay 8
2.2.3. Lưi sut cho vay … 9
2.2.4. S lng mi quan h 10
2.3. Thun li và bt li ca doanh nghip t vic xây dng mi quan h
vi ngân hàng…………………………………………………………… 11


2.3.1. Thun li t quan h ngân hàng 12
2.3.2. Bt li t quan h ngân hàng 15
2.4. Các nghiên cu thc nghim v tác đng ca quan h ngân hàng đn
hiu qu hot đng ca doanh nghip… 17
2.4.1. S lng mi quan h ngân hàng 19
2.4.2.  dài ca mi quan h ngân hàng… 21
2.4.3. Qui mô ca doanh nghip……………………… 23
2.4.4. Tui ca doanh nghip ………………………………………… 24
2.5 Tóm tt các nghiên cu trc đây…………………………………… 27
3. Chng 3: D liu và phng pháp nghiên cu 28

3.1. D liu 28
3.2 Mô t các bin đc s dng trong mô h̀nh và ngun d liu……28
3.3. Mô h̀nh nghiên cu 30
3.4. Phng pháp nghiên cu 36
4. Chng 4: Ni dung và kt qu nghiên cu 37
4.1 ng lc s dng ngun vn vay ngân hàng 37
4.2 Mô t thng kê các bin gii thích 40
4.3 Tng quan gia các bin đc lp trong mô hình 41
4.4 Kim đnh tính phù hp ca mô hình nghiên cu 42
4.4.1 Kim đnh mô hình Pool 42
4.4.1.1 Kim đnh Wald 42
4.4.1.2 Kim đnh hin tng phng sai sai s thay đi 43
4.4.2 Kim đnh mô hình GMM 45
4.4.2.1 Kim đnh Arellano-Bond 45
4.4.2.2 Kim đnh Sargan (Hansen's J Test) 46
4.5 Kt qu nghiên cu 47


4.5.1 Kt qu hi quy cho toàn mu 47
4.5.2 Kt qu hi quy cho nhóm doanh nghip ch quan h vi mt ngân
hàng 51
4.5.3 Kt qu hi quy cho nhóm doanh nghip quan h vi nhiu ngân
hàng…. 53
5. Chng 5: Kt lun 59

5.1 Kt lun và khuyn ngh 59
5.1.1 Kt lun………………………………………………………….59
5.1.2 Khuyn ngh…………………………………………………… 60
5.2 Hn ch và gi ý trong tng lai 61
5.2.1 Hn ch 61

5.2.2 Gi ý trong tng lai 61
Tài liu tham kho
Ph lc
















DANH MC CÁC CH VIT TT

NHTM: Ngân hàng thng mi
HOSE: Sàn Giao Dch Chng Khoán Thành Ph H Chí Minh
HNX: Sàn Giao Dch Chng Khoán Hà Ni
TTCK: Th Trng Chng Khoán
ROA: T sut sinh li trên tài sn
ROE: T sut sinh li trên vn ch s hu


















DANH MC CÁC BNG BIU

Bng 1: Tóm tt các nghiên cu trc đây ……………………………. 27
Bng 2: Các bin trong mô hình và ngun d liu …………………. 29
Bng 3: D báo v mi quan h gia các bin đc lp và hiu qu hot
đng ca doanh nghip ……………………………. 35
Bng 4: Mô t thng kê các bin gii thích ……………………………. 40
Bng 5: Ma trn tng quan gia các bin ……………………………. 41
Bng 6: Kim đnh Wald trong mô hình Pool…………………… 42
Bng 7: Kim đnh s tn ti ca hin tng phng sai sai s thay đi
trong mô hình Pool ………………… …………………… 43
Bng 8: Kim đnh Arellano – Bond …………………………………… 45
Bng 9: Kim đnh Sargan (Hansen’s J Test)…………………………… 46
Bng 10: Kt qu hi quy cho toàn mu…………………………………46
Bng 11: Kt qu hi quy cho nhóm doanh nghip ch quan h vi mt
ngân hàng…… ……………………………………………………… 51

Bng 12: Kt qu hi quy cho nhóm doanh nghip quan h vi nhiu ngân
hàng……………………………………………………………………… 53
Bng 13: Tóm tt kt qu nghiên cu so vi d báo ban đu…………… 57






PH LC

Ph Lc 1: Ch s tài chính các doanh nghip niêm yt nm 2009
Ph Lc 2: Ch s tài chính các doanh nghip niêm yt nm 2010
Ph Lc 3: Ch s tài chính các doanh nghip niêm yt nm 2011
Ph Lc 4: Ch s tài chính các doanh nghip niêm yt nm 2012
Ph Lc 5: Biu đ mô t thng kê các bin
Ph Lc 6: Kt qu mô hình hi quy














1
TịMăTT

Lun vn xem xét mi quan h ngân hàng nh hng nh th nào đn hiu
qu hot đng ca các doanh nghip niêm yt. Vi mt mu gm 50 doanh
nghip niêm yt trên th trng chng khoán Vit Nam quan sát trong giai
đon 2009 – 2012. Mô hình nghiên cu ca bài s dng d liu bng (panel
data) và đc hi quy theo hai cách: pooling và GMM (
Generalized Method of
Moments).  tìm hiu xem phng pháp hi quy nào phù hp nht trong hai
phng pháp trên, lun vn đư s dng ba kim đnh là kim đnh Wald (Wald
test), kim đnh Arellano-Bond (Arellano Bond test) và kim đnh Sargan
(Hansen's J test)
. Kt qu thc nghim đư cho thy rng hiu qu hot đng
ca doanh nghip gia tng khi s lng các mi quan h ngân hàng tng lên.
Hn na, nu mt doanh nghip thit lp mi quan h tín dng ngn hn mnh
m vi các ngân hàng thì hiu qu hot đng s kém, ngc li nu mt doanh
nghip có mi quan h tín dng dài hn vi các ngân hàng thì hiu qu hot
đng ca nó s tng lên. Nghiên cu cng cho thy rng li nhun trên vn
ch s hu và li nhun trên tài sn s tng khi cht lng mi quan h ngân
hàng tng lên đi vi các doanh nghip ln.
Cui cùng, các doanh nghip có vn ch s hu nhà nc t 51% tr lên thì
hot đng ít hiu qu hn so vi nhng doanh nghip thuc các loi hình khác.


T khoá: quan h ngân hàng, hiu qu hot đng doanh nghip, d liu
bng (panel data).







2
CHNGă1:ăGII THIU
1.1. LỦădoăchnăđătƠi
Nói đn mi quan h hp tác, ngân hàng và doanh nghip là nhng đi tác
quan trng, có ý ngha quyt đnh đn s thành bi ca nhau. Doanh nghip là
đi tng khách hàng đc quan tâm hàng đu ca các ngân hàng thng mi.
Ngun vn và các dch v ngân hàng li là tác nhân không th thiu giúp
doanh nghip hot đng thành công. Th nhng, có lúc nhng ngi ngi cùng
mt con thuyn y vn cha thc s t̀m đc ting nói chung, đc bit  thi
đim hot đng cho vay gp khó khn do chính sách tín dng cht ch đ kim
ch lm phát, n đnh kinh t v mô.
Vai trò ca mi quan h gia ngân hàng và doanh nghip đư đc nhn thc
sâu rng trong lnh vc tài chính ngân hàng t khá lâu bi tác đng li ích qua
li gia hai thc th. Nhìn t góc đ doanh nghip, vic to lp đc mi quan
h tt vi ngân hàng s giúp cho doanh nghip nâng cao đc uy tín, làm gim
kh nng rò r thông tin ca doanh nghip cho đi th cnh tranh, làm gim tác
đng tiêu cc ca thông tin bt cân xng, làm tng kh nng tip cn các
ngun vn vay và làm gim chi phí vn vay. iu này dn đn là các doanh
nghip s d dàng đu t vào các d án mi hn và lng d tr tin mt s
đc ti u hóa hn đ tng kh nng sinh li.
Ti Vit Nam, đi vi các doanh nghip đư niêm yt trên th trng chng
khoán, vic niêm yt trên sàn giao dch chng khoán và vn hoá th trng đư
to c hi cho các doanh nghip tip cn nhiu ngun vn hot đng vi khi
lng đáng k đc huy đng thông qua quá trình phát hành c phiu. Tuy
nhiên, ngun vn đc tài tr t ngân hàng vn chim mt v trí đc bit quan
trng trong vic duy tr̀ và phát trin lâu dài ca doanh nghip. Vic to dng




3
đc mi quan h mt thit đi vi ngân hàng s to ra đc mt s li th
nht đnh trong kinh doanh. Khi nn kinh t th trng phát trin, hi nhp
ngày càng mnh m thì s cnh tranh gia các doanh nghip s càng tr nên
gay gt. Doanh nghip nào bit tn dng ti đa nng lc sn xut và nâng cao
hiu qu s dng vn mi có th đng vng. ây cng đc coi là yu t hàng
đu bi nó không ch giúp cho doanh nghip đm bo an toàn v mt tài chính,
hn ch ri ro, m rng sn xut kinh doanh, tng li nhun mà còn nâng cao
kh nng cnh tranh, v th ca doanh nghip trên thng trng.
Mt khác, khi doanh nghip s dng n vay ngân hàng đ tài tr cho hot
đng sn xut kinh doanh, kt qu là cu trúc vn gia n và vn c phn thay
đi. N vay càng nhiu thì chi phí lãi vay càng ln, xác sut không tr đc n
cng gia tng. Nu doanh nghip s dng n vay không hiu qu, doanh
nghip s b l nng và có th dn ti phá sn. Và nh vy, doanh nghip luôn
phi đi mt vi mt dng ri ro tim n, ri ro v mt hot đng tài chính. Vì
th, s dng n vay nh th nào cho hp lý và hiu qu luôn là bài toán nan
gii ca các nhà qun tr doanh nghip.
Vn đ hiu qu ca mi quan h gia doanh nghip và ngân hàng đư đc
chng minh thông qua rt nhiu các nghiên cu trên th gii. Tuy nhiên, vn
đ này, c th ti mt th trng nh  Vit Nam, thì ít có nghiên cu đ cp.
Cng nh nhiu nghiên cu trc đây, lun vn s nghiên cu tác đng ca
quan h ngân hàng đn hiu qu hot đng ca doanh nghip đư niêm yt trên
th trng chng khoán Vit Nam đ làm sáng t mi quan h này .
1.2. McătiêuăvƠăcơuăhiănghiênăcu
1.2.1 Mc tiêu nghiên cu
Lun vn này nghiên cu s tác đng ca mi quan h ngân hàng đn hiu qu




4
hot đng ca các doanh nghip niêm yt.
1.2.2. Cơuăhiănghiênăcu
 tài cn tr li câu hi nghiên cu sau:
Quan h ngân hàng tác đng nh th nào đn hiu qu hot đng ca doanh
nghip?
1.3ăiătngăvƠăphmăviănghiênăcu
1.3.1ăiătng nghiên cu
 đt đc mc tiêu nghiên cu nói trên đi tng nghiên cu ca lun vn
bao gm:
Các yu t phn ánh v hiu qu hot đng ca doanh nghip và tác đng
ca mi quan h ngân hàng đn các yu t này.
1.3.2 Phm vi nghiên cu
Tác đng quan h cho vay ca ngân hàng đn hiu qu hot đng kinh
doanh ca doanh nghip.
Các s liu ca bài lun vn đc tính toán trong giai đon 2009-2012 ca
các doanh nghip niên yt trên sàn chng khoán Vit Nam.
Ngun s liu nghiên cu đc ly t báo cáo tài chính đư kim toán ca
các doanh nghip đc công b trên Website ca HNX, HOSE và Doanh
nghip c phn chng khoán FPT ().
D liu đc dùng cho nghiên cu đc trích t các báo cáo tài chính hàng
nm ca các doanh nghip niêm yt gm: Bng cân đi k toán, Báo cáo kt
qu hot đng kinh doanh và thuyt minh báo cáo tài chính. T các d liu
trên, tác gi tng hp và tính toán giá tr ca các bin s dng trong mô hình.

1.4. óngăgópăcaălunăvn
Lun vn này có 3 đóng góp chính nh sau :
Th nht, lun vn này góp phn làm sáng t thêm “vn đ nan gii quan h




5
cho vay gia ngân hàng và doanh nghip” bng cách cung cp thêm bng
chng  th trng mi ni nh Vit Nam.
Th hai, đa ra nhng li gii thích v quan h ngân hàng ca các công ty
niêm yt trên TTCK Vit Nam giai đon 2009-2012, tc là kim đnh và chng
thc đc đim công ty nh hng đn mi quan h gia ngân hàng và doanh
nghip  Vit Nam, mt đt nc mà mi quan h này ít đc nghiên cu đn.
Th ba, bài nghiên cu cng góp phn làm c s đ các ngân hàng đ ra các
gii pháp nhm tng cng thi gian mi quan h gia ngân hàng thng mi
và khách hàng doanh nghip, đng thi cng làm c s đ doanh nghip tham
kho khi thit lp mi quan h vi ngân hàng.
1.5. Băccăcaălunăvn
Lun vn này gm có 5 chng : chng 1 gii thiu trình bày tng quan
các ni dung chính ca lun vn và gii thích lý do tác gi chn đ tài này đ
nghiên cu. Chng 2 tr̀nh bày tng quan lý thuyt, ni dung, phng pháp
và kt qu ca các nghiên cu thc nghim có liên quan trc đây. Chng 3
mô t mu, phng pháp nghiên cu, mô hình nghiên cu và gii thích các
bin đc s dng đ phân tích. Chng 4 tho lun v nhng kt qu nghiên
cu t nhng bng chng thu thp đc v các doanh nghip niêm yt ti Vit
Nam. Chng 5 đa ra kt lun ca bài nghiên cu và nhng gi ý cho các
hng nghiên cu tip theo.









6
CHNGă2: TNGăQUANăCỄCăKTăQUăNGHIểNăCUă
TRCăỂY

2.1 Khái nim v quan h ngân hàng

Quan h ngân hàng đã đc đnh ngha bi t đin “Tài chính ngân hàng”
(Law và Smullen, 2005) ca Oxford nh sau: “Quan h ngân hàng là s thit
lp mi quan h dài hn gia mt ngân hàng và các khách hàng ca nó. Li
ích chính ca mi quan h này là nó to điu kin cho ngân hàng phát trin
nhng kin thc sâu sc v kinh doanh ca khách hàng. iu này giúp cho nó
có kh nng đa ra đc các quyt đnh đúng đn liên quan ti các khon vay
ca khách hàng. Các khách hàng cng k vng đt đc nhng li ích do
đc ngân hàng tng cng h tr trong sut thi k doanh nghip gp khó
khn”.
Nghiên cu thc nghim ca Ongena và Smith (2000) đa ra mt cách hiu
v thut ng trên nh là “s kt ni gia ngân hàng và khách hàng mà vt
qua c các gii hn giao dch tài chính đn thun”. Các tác gi mun ch ra
rng ngân hàng không ch tp trung vào vic cung cp các dch v tài chính
đn thun cho doanh nghip mà còn khai thác các yu t thông tin t doanh
nghip đ phc v các hot đng m rng kinh doanh sau này đ tng li
nhun (Boot, 1999).
Kt hp gia đnh ngha ca t đin Oxford (Law và Smullen, 2005) và ca
Ongena và Smith (2000), chúng ta có đnh ngha v “Quan h ngân hàng” nh
sau:
“Quan h ngân hàng là s kt ni gia ngân hàng và khách hàng trong mi
quan h cung cp tín dng. S kt ni này vt qua c các giao dch tín dng
đn thun và to điu kin cho ngân hàng phát trin nhng kin thc sâu sc
v kinh doanh ca khách hàng đng thi khai thác các yu t thông tin ca




7
khách hàng đ đa ra các quyt đnh cho vay đúng đn. Các khách hàng cng
k vng đt đc nhng li ích do đc ngân hàng tng cng h tr trong
sut thi k doanh nghip gp khó khn”.
Quan h ngân hàng đc chia làm hai loi quan h: quan h tin gi và
quan h cho vay (quan h tín dng). Trong đó, mi quan h tin gi là mi
quan h gia khách hàng gi tin và ngân hàng nhn tin gi, ngc li quan
h cho vay là mi quan h gia ngân hàng cho vay và khách hàng nhn tin
vay. Lun vn này ch đi sâu nghiên cu mi quan h cho vay gia ngân hàng
và doanh nghip.

2.2 Các nhơnătăbiuăhin quanăhăngơnăhƠng

Mi quan h gia ngân hàng vi doanh nghip đc biu hin thông qua
bn nhân t chính: đ dài ca mi quan h, lng tín dng cho vay, lưi sut
cho vay và s lng mi quan h.

2.2.1.ăădƠiăcaămiăquanăh

 dài ca mi quan h nói lên thi gian mà ngân hàng và doanh nghip
quan h vi nhau thông qua quá tr̀nh tài tr tín dng.
 dài ca mi quan h giúp cho ngân hàng nm bt đc nhiu thông tin
hn, còn doanh nghip to lp đc uy tín hn thông qua hàng lot các giao
dch.
Vic duy trì các mi quan h lâu dài gia doanh nghip và ngân hàng s
mang li li ích cho c phía doanh nghip và ngân hàng. Ði vi ngân hàng, s
duy trì mi quan h lâu dài vi khách hàng s giúp ngân hàng có nhiu thông

tin v khách hàng. Ðiu này s làm gim ri ro trong hot đng tín dng do
thông tin bt đi xng (Diamond, 1984, Berger và Udell, 1995). Do mc đ
ri ro thp nên ngân hàng có th cho vay nhng khách hàng quen thuc vi lãi
sut thp hn và đòi hi th chp ít hn. Thm chí, các ngân hàng có th cho



8
vay mà không cn li nhun trong nhng lúc khó khn vi nim tin h có th
đc bù đp trong sut thi gian quan h lâu dài. Bên cnh đó, các ngân hàng
thu đc nhng thông tin riêng t ca các doanh nghip trong sut thi gian
ca mi quan h nên có th trói buc doanh nghip vi mình và khai thác li
nhun đc quyn da trên nhng thông tin này (Petersen và Rajan, 1995; Von
Thadden, 1998). Ði vi doanh nghip, nhng mi quan h bn vng vi ngân
hàng đc xem là tài sn quý giá vì chúng có th làm gim chi phí tip cn tín
dng và tng s sn có ca các ngun tín dng (Boot và Thaker, 1994, Von
Thadden, 1995, Petersen và Rajan, 1994). Bng uy tín tr n đc to lp t
nhng ln vay trc đây, các khách hàng quen thuc có th đc hng nhng
u đưi trong các hp đng tín dng hay h đc bit đn là nhng ngi đi
vay đáng tin cy nên d đc các ngân hàng chp nhn hn khi có nhu cu vay
vn.

Mi quan h càng dài lâu càng giúp cho doanh nghip d dàng tip cn đi
vi ngun vn vay ca ngân hàng (Sharpe, 1990; Petersen và Rajan, 1994) và
làm gim các khon th chp (Berger và Udell, 1995). Mt s nghiên cu đa
ra các kt lun trái ngc nhau v nh hng ca thi hn quan h đi vi
khon lưi sut phi tr. Petersen và Rajan (1994) không t̀m thy mi quan h
gia đ dài mi quan h và khon lưi sut phi tr, trong khi đó Berger và
Udell (1995) li thy rng lưi sut phi tr gim dn trong đ dài ca mi quan
h.


2.2.2.ăLngătínădngăchoăvay

Lng tín dng đc vay là mt biu hin thành công nht v mi quan h
ca doanh nghip vi ngân hàng. Doanh nghip càng d dàng tip cn tín dng
và càng nhn đc nhiu nhng khon tài tr tín dng thì càng chng t ngân
hàng đư có đ các thông tin cn thit và to dng đc uy tín vi ngân hàng.



9
Hiraki và cng s (2003) cho rng lng tín dng biu hin s gn bó gia
ngân hàng và doanh nghip. Mi quan h càng tt th̀ doanh nghip ngày càng
k vng tín dng s tng lên hoc d dàng tip cn hn và điu này dn ti
thc t là các doanh nghip s ni lng các hn ch v tính thanh khon ca
dòng tin, tng c hi đu t và gim khó khn v tài chính ca doanh nghip,
t đó dn ti hiu qu hot đng ca doanh nghip tng lên (Robert và Elston,
1996; Shen và Wang, 2005).

2.2.3.ăLưiăsutăchoăvay

Trong quan h tín dng gia doanh nghip và ngân hàng, lãi sut cho vay
phn ánh giá c ca đng vn mà ngi s dng vn là các doanh nghip phi
tr cho ngi cho vay là các NHTM. i vi các doanh nghip, lãi sut cho
vay hình thành nên chi phí vn và là chi phí đu vào ca quá trình sn xut
kinh doanh. Do đó, mi s bin đng v lãi sut cho vay trên th trng cng
đu nh hng trc tip đn hiu qu sn xut kinh doanh hay nói cách khác là
tác đng trc tip đn li nhun ca doanh nghip và qua đó điu chnh các
hành vi ca h các hot đng kinh t. Lãi sut cho vay ca NHTM tng s đy
chi phí đu vào và giá thành sn phm tng lên, làm suy gim li nhun cng

nh kh nng cnh tranh ca doanh nghip, gây ra tình trng thua l, phá sn
trong hot đng sn xut kinh doanh. Xu hng tng lưi sut Ngân hàng s
luôn đi lin vi xu hng ct gim, thu hp quy mô và phm vi ca các hot
đng sn xut kinh doanh ca các doanh nghip trong nn kinh t. Ngc li,
khi lãi sut Ngân hàng gim s to điu kin cho doanh nghip gim chi phí,
h giá thành, nâng cao hiu qu kinh doanh và kh nng cnh tranh. Lãi sut
cho vay thp luôn là đng lc khuyn khích các doanh nghip m rng đu t,
phát trin các hot đng sn xut kinh doanh và qua đó kích thích tng trng
trong toàn b nn kinh t. Lưi sut cho vay nhn đc là kt qu ca mi quan



10
h ca doanh nghip đi vi ngân hàng. Tuy nhiên nhiu nghiên cu đư đa ra
các kt lun khác nhau v khon lưi sut cho vay mà doanh nghip phi tr.
Diamond (1984, 1991), Fama (1985), Rajan (1992), Holmstrom và Tirole
(1997), Bolton và Freixas (2000) cho rng do các ngân hàng tích ly đc các
thông tin ni b ca doanh nghip trong quá trình tài tr tín dng nên các các
ngân hàng có th làm gim chi phí vay mn thông qua tin tr̀nh giám sát ca
mình.
Xét v đ dài quan h, các doanh nghip k vng là lưi sut khon cho vay
s gim trong sut thi k quan h và điu này đư đc Peterson và Rajan
(1994) chng minh. Tuy nhiên, Greenbaum và các cng s (1989) li thy
rng các ngân hàng s to điu kin u đưi trong thi gian đu nhng sau đó s
tính cao lên trong các giai đon sau.
Xét v khía cnh to dng mi quan h vi mt hoc nhiu ngân hàng th̀
Pertersen và Rajan (1995) thy rng nhng doanh nghip nh và tr có xu
hng ít ràng buc v mt tín dng và nhn đc lưi sut vay mn tt hn
khi h vay t mt ngân hàng. Cùng vi quan đim này, Ongena và Smith
(2000) đư ch ra rng nhng doanh nghip nh có xu hng vay mn t ít

ngân hàng hn các doanh nghip ln và h đt đc chi phí vay mn thp
hn là khi đi vay mn vi nhiu ngân hàng.

2.2.4.ăSălngămiăquanăh

S lng mi quan h vi ngân hàng đã đc đ cp trong hu ht các
nghiên cu. Tùy vào tng loi hình doanh nghip khác nhau mà các doanh
nghip s quyt đnh to lp mi quan h vi mt ngân hàng hay nhiu ngân
hàng. Nu xét v quy mô thì doanh nghip nh thng theo đui chính sách
quan h vi mt ngân hàng, còn doanh nghip ln th̀ to lp mi quan h vi
nhiu ngân hàng hn (Peterson và Rajan, 1994).



11
Nu xét v thi gian thành lp thì doanh nghip mi thành lp thng theo
đui mi quan h vi mt ngân hàng duy nht trong khi đó doanh nghip có
tui đi lâu nm s to dng mi quan h vi nhiu ngân hàng hn (Diamon,
1991).
Nu xét v lnh vc kinh doanh thì các doanh nghip trong các ngành công
ngh cao và có đu t ln vào lnh vc nghiên cu và phát trin thì thng đeo
đui mi quan h vi mt ngân hàng do kh nng bo mt thông tin t mt
ngân hàng s tt hn là t nhiu ngân hàng (Bhattacharya và Chiesa, 1995).
Nu xét theo đc tính ca h thng kinh t thì nhng doanh nghip  các nc
kém phát trin hoc h thng pháp ch kém thì các doanh nghip s to lp
nhiu mi quan h đ to ra gii pháp cho vn đ ngân sách mm (Ongena và
Smith, 2000).
Nu xét v hiu qu s dng tín dng thì nhng doanh nghip có hiu qu
s dng tín dng thp thng có xu hng thit lp nhiu mi quan h vi
ngân hàng hn các doanh nghip có kh nng s dng tín dng hiu qu

(Memmel và cng s, 2006).
Khi theo đui mi quan h đn l vi mt ngân hàng, các doanh nghip to
đc li th v mt bo mt thông tin, gim chi phí giao dch so vi vic giao
dch vi nhiu ngân hàng cùng mt lúc (Bris và cng s, 2005) và gim chi phí
đi din cho các khon vay (Prowse, 1990). Nhng đánh đi li, nu doanh
nghip to lp đc mi quan h vi nhiu ngân hàng thì doanh nghip s tng
sc mnh đàm phán và nh vy s có li th đc nhn các khon tín dng
đem li hiu qu cao (Bolton và Scharfstein, 2006).

2.3.ăThunăliăvƠăbtăliăcaădoanhănghipătămiăquanăhăviăngơnăhƠng

Vic thit lp tt mi quan h vi ngân hàng mt mt to ra đc nhng
thun li nht đnh nhng mt khác doanh nghip cng phi đi mt vi mt
s chi phí bt li.



12

2.3.1. ThunăliătăquanăhăngơnăhƠng
Các nghiên cu lý thuyt và thc nghim đư ch ra nhng thun li ca
doanh nghip khi thit lp đc mi quan h gn gi vi ngân hàng. Nhng
thun li chính yu có th đc k nh sau:
Th nht, làm gim bt vn đ thông tin bt cân xng đ thông qua đó d
dàng tip cn hn đi vi các khon tín dng t ngân hàng và gim các chi phí
vay mn. Thông tin bt cân xng là mt vn đ trung tâm ca th trng tín
dng. Trong nghiên cu lý thuyt ca Stiglitz và Weiss (1981), thông tin bt
cân xng đy th trng khi đim cân bng cnh tranh hoàn ho.  gim bt
tác đng tiêu cc ca thông tin bt cân xng, các ngân hàng thông qua quá
trình tài tr tín dng cho doanh nghip đã tích ly đc nhng thông tin cn

thit v ni b doanh nghip (Diamond, 1984-1991; Fama,1985; Rajan, 1992;
Holmstrom và Tirole, 1997; Bolton và Freixas, 2000). Các thông tin này đc
Pertersen và Rajan (1994) phân bit thành thông tin bí mt và thông tin đi
chúng và chúng đc s dng đ sàng lc các doanh nghip trong quá trình tài
tr tín dng (Streb và cng s, 2002).
Các doanh nghip khi thit lp đc mi quan h gn gi vi ngân hàng
thông qua quá tr̀nh tài tr tín dng th̀ s khin cho ngân hàng nm rõ hot
đng ca doanh nghip và thông qua đó d dàng chp thun các khon tài tr
tín dng cùng vi chi phí vay mn thp hn (Houston và James, 1996;
Pertersen và Rajan, 1995) .
Th hai, gii quyt vn đ ràng buc thanh khon ca dòng tin và suy
gim đu t. m bo dòng tin n đnh là mt trong nhng vn đ sng còn
ca doanh nghip. Doanh nghip có th đm bo dòng tin thông qua quá trình
bán hàng, thu hi công n, tài tr vn c phn t th trng vn và tài tr tín
dng t th trng tín dng. Nghiên cu ca Fazzari và cng s (1988), Hoshi
và cng s (1990), Ramirez (1995), và đc bit là Shen và cng s (2004) đư



13
t̀m hiu tác đng ca quan h ngân hàng đi vi đu t ca doanh nghip. Các
nghiên cu đư ch ra rng vic to dng mi quan h tt vi ngân hàng s ci
tin c cu tài chính ca doanh nghip, nó giúp cho doanh nghip ít b ph
thuc vào tính thanh khon ca dòng tin bên trong doanh nghip và t đó
doanh nghip có th d dàng đu t vào tài sn c đnh vi chi phí t bn thp
hn. ng tình vi quan đim trên, Fohlin và Iturriaga (2006) cng thy rng
mi quan h gn gi vi ngân hàng s giúp cho doanh nghip ci thin các
ràng buc tài chính thông qua vic nâng cao tính thanh khon.
Th ba, gii quyt vn đ ngi đi din. Thông qua tin trình tài tr tín
dng, ngân hàng s dng quyn giám sát đ nhm đm bo ngun tín dng cho

vay đc bo toàn và s dng đúng mc đích. Vi vic s dng quyn giám
sát, vn đ ngi đi din cng b hn ch li v̀ nu ngi đi din c t̀nh
theo đui các d án hoc các quyt đnh mang tính ri ro cao thì h phi đi
mt vi vic suy gim tài tr tín dng t ngân hàng và điu này s là gim sút
v th quyn lc ca h cng nh là tác đng không tt ti hiu qu hot đng
ca doanh nghip (Rajan, 1992). Tng t nh vy, Stiglitz và Weiss (1981)
đã ch ra rng nhng nguy c t vic hn ch tín dng trong tng lai ca ngân
hàng s khin cho vn đ ri ro đo đc t ngi đi din trong doanh nghip
gim đi. Ngân hàng có th tng v th quyn lc ca mình bng cách tham gia
vào hi đng qun tr hoc ban kim soát, tham gia nm gi c phn ca
doanh nghip (Peltoniemi, 2004). Dass và Massa (2006) thông qua nghiên cu
thc nghim ca mình đư kt lun rng quan h ngân hàng s làm thay đi cu
trúc qun lý doanh nghip thông qua quyn giám sát và điu này tác đng
thun chiu ti hiu qu hot đng ca doanh nghip.
Th t, tng cng kh nng tip cn th trng vn. Khi to ra đc mt
v th quan h gn gi vi ngân hàng thông qua nhiu ln vay vn th̀ doanh
nghip s tng đc uy tín ca m̀nh trên các kênh huy đng vn khác nhau.



14
iu này là do kh nng tr n đc coi là thc đo uy tín ca bên đi vay. Các
t chc đi vay thng la chn vic vay n t ngân hàng trc đ thit lp uy
tín ca m̀nh, sau đó mi tip cn ti th trng vn khác (Diamond, 1991).
Kutsuna và cng s (2003) khi nghiên cu v tác đng ca quan h ngân hàng
đi vi kh nng tip cn th trng vn ca các doanh nghip Nht Bn đư
thy rng khi doanh nghip to dng mi quan h tt vi ngân hàng thng
mi th̀ s làm tng kh nng tip cn th trng vn ca doanh nghip, trong
khi đó nu doanh nghip to dng đc mi quan h vi ngân hàng đu t s
giúp cho các doanh nghip thun li hn trong các đt IPO. Theo Ongena và

Smith (1998) thì nhng bn tuyên b v các khon vay mn ngân hàng
truyn đt nhng thông tin mang tính tích cc ti các nhà đu t khác và làm
gim chi phí vay mn t các ngun đi chúng cho các doanh nghip niêm
yt.
Th nm, gi bí mt hot đng kinh doanh ca doanh nghip. Quan h ngân
hàng cho phép mt doanh nghip đt đc các tho thun tài tr tài chính mà
không phi tit l các thông tin đáng giá ra ngoài công chúng. Campell (1979)
là ngi đu tiên nhn ra rng các hp đng vay mn vi ngân hàng đc a
thích hn khi các nhà qun lý mun duy tr̀ bí mt kinh doanh. Bhattacharya và
Chiesa (1995) cho rng tính bo mt t vic vay mn khuyn khích doanh
nghip đu t vào vic nghiên cu và phát trin. Yosha (1995) đa ra kt lun
rng nhng doanh nghip đc đánh giá là hot đng hiu qu s la chn tài
tr song phng vi ngân hàng đ tránh rò r thông tin thông qua vic tài tr
đa phng hoc là t kênh th trng chng khoán.
Th sáu, có ngun tài tr trong các thi k khó khn. Vic to dng đc
mi quan h gn gi vi ngân hàng s góp phn giúp cho các doanh nghip
vt qua các thi k hot đng khó khn (Ongena và Smith, 1998).
Suwanaporn (2003) đã nhn thy trong hu ht các ngân hàng c th̀ các



15
giám đc chi nhánh ngân hàng đu tr thành giám đc quan h doanh nghip
và tham gia vào vic tr giúp cho các doanh nghip có kích c trung b̀nh và
nh vt qua các thi đim khó khn v tài chính và kinh doanh.
Th by, tác đng lên hiu qu hot đng ca doanh nghip. Rt nhiu các
nghiên cu đư ch ra rng quan h ngân hàng tác đng lên hiu qu hot đng
ca doanh nghip, đây cng chính là trng tâm nghiên cu trong lun vn này.
Tác đng này s đc trích dn k hn trong mc 2.4.


2.3.2.ăBtăliătăquanăhăngơnăhƠng

Các doanh nghip không ch nhn đc các li ích t vic thit lp mi
quan h vi ngân hàng mà còn đi mt vi các ri ro nht đnh. Các ri ro có
th k đn nh sau:
Th nht, làm gim tính thanh khon ca c phiu và làm cho giá c phiu
tr nên bt n hn. Nghiên cu ca Dass và Massa (2006) v s đánh đi gia
tính thanh khon và giám sát tim n trong mi quan h gia ngân hàng và
doanh nghip đã ch ra rng thông qua quá trình tài tr tín dng, ngân hàng
đóng vai trò nh là “ngi trong ni b”. H đóng vai trò giám sát và không
khuyn khích các nhà qun lý chp nhn đu t vào các d án mang tính ri ro
cao, điu này khin cho li nhun k vng ca doanh nghip s không có
nhng bc đt phá do đó giá c phiu tr nên n đnh và thanh khon ca c
phiu gim. ây cng là nguyên nhân dn ti chi phí tài tr ti th trng vn
tng lên.
Th hai, tit l các thông tin nhy cm. Trong quá trình xây dng mi quan
h bn vng, các ngân hàng nm đc rt nhiu thông tin và đc bit là các
thông tin nhy cm và quan trng liên quan ti hiu qu hot đng ca doanh
nghip. iu này dn ti là các ngân hàng vô t̀nh hoc c ý s tit l thông tin



16
cho đi th cnh tranh. Vn đ này s càng trm trng hn nu nh doanh
nghip có mi quan h vi nhiu ngân hàng (Berger và Udell, 1998).
Th ba, tng chi phí chuyn đi. Khi doanh nghip càng to dng đc mi
quan h dài hn thì ngân hàng càng đòi hi có đc các thông tin đc quyn đ
li dng các thông tin thu thp đc qua quá trình thng lng. Nó cng có
ngha là các doanh nghip không th công b các thông tin cho các t chc tài
chính khác đ thit lp mi quan h tín dng vi h. iu này dn ti vn đ

tc nghn và làm phát sinh chi phí chuyn đi cho vic tìm kim đn v cung
cp khon vay mi và phân b vn không hiu qu hoc mt đi các c hi đu
t ln (Greenbaum và cng s, 1989; Sharpe, 1990; Rajan, 1992; Thadden,
1998).
Th t, cn tr quá trình m rng quy mô ca các doanh nghip nh. Nhiu
nghiên cu thc nghim đư ch ra rng các doanh nghip nh thng có xu
hng thay đi ngân hàng trong mi quan h tài tr tín dng, và khi doanh
nghip nh có nhiu c hi tng trng thì cng là lúc thay đi quan h ngân
hàng (Farinha và Santos, 2001).  không mt quyn lc chi phi doanh
nghip, ngân hàng thng có xu hng kim ch các d đnh tng trng ca
doanh nghip nh (Gambini và Zazzazo, 2009).
Th nm, ny sinh vn đ ch c ngân sách mm (Soft Budget Constraint).
Khi mt khách hàng có mi quan h lâu bn thì ngân hàng thng có xu
hng tài tr thêm cho khách hàng khi khách hàng lâm vào hoàn cnh khó
khn đ nhm mc đích thu hi các khon vay trc đó (Boot, 2000). iu này
dn ti là các doanh nghip s  li và thiu n lc đ ngn chn các hu qu
xu xy ra do k vng rng cui cùng thì ngân hàng cng s can thip. Trong
lý thuyt trò chi, cân bng trong trò chi này (sub-game perfect equilibrium)
chính là “không n lc - can thip”. Doanh nghip đc hành đng trc và
nó s có xu hng chn “không n lc”. Khi doanh nghip đã chn hành đng



17
là “không n lc”, ngân hàng ch có cách chn “can thip” thì mi có li. Và
c th, doanh nghip s luôn không n lc và ngân hàng luôn phi can thip.
Giannetti (2001) thy rng tht khó đ phân bit gia “ch ngha t bn thân
hu” và “mi quan h ngân hàng”. Ch ngha t bn thân hu xut hin nu
mt doanh nghip tái tài tr nhng khon vay mi đi vi nhng d án không
đ kh nng tr n, và thông thng s cng dn thua l cho c hai phía. Và

đó cng chính là biu hin ca vn đ ch c ngân sách mm.
Nói chung là các thun li và bt li trong mi quan h vi ngân hàng đan
cài vào nhau và th hin hàm ý đánh đi. Nhng s đánh đi này cui cùng
vn có li cho doanh nghip khi to lp đc mi quan h tt vi ngân hàng.
Khi đó, hiu qu hot đng ca doanh nghip s dn đc ci thin.

2.4 Các nghiên cu thc nghim v tácăđng ca quan h ngơnăhƠngăđn
hiu qu hotăđng ca doanh nghip

Nghiên cu v hiu qu hot đng doanh nghip xut phát t lý thuyt t
chc và qun tr chin lc trong doanh nghip (Murphy và cng s, 1996).
Hiu qu hot đng đc đo lng trên c phng din tài chính và t chc.
Các nhà nghiên cu v qun tr thng a thích s dng các bin s tài chính
nh ROA (li nhun trên tài sn), ROE (li nhun trên vn c phn), ROI (li
nhun trên đu t) hay ROS (li nhun trên doanh thu) đ đo lng hiu qu
hot đng ca doanh nghip, trong đó hai bin s ROA và ROE đc s dng
ph bin hn c (Pandya và Narendar, 1998). Bin s ít đc s dng hn đó
là giá c phiu (Jame, 1987).
Theo lý thuyt trt t phân hng, nhà qun tr doanh nghip bao gi cng có
thông tin v giá tr doanh nghip tt hn nhng nhà đu t bên ngoài. S bt
cân xng v thông tin này dn ti chi phí huy đng vn t bên ngoài, k c
ngun vn huy đng t các t chc tín dng, s cao hn rt nhiu. Vì th, các

×