Tải bản đầy đủ (.pdf) (94 trang)

CÁC NHÂN TỐ TÀI CHÍNH TÁC ĐỘNG ĐẾN VIỆC NẮM GIỮ TIỀN MẶT CỦA CÁC DOANH NGHIỆP VIỆT NAM.PDF

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.7 MB, 94 trang )

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T THÀNH PH H CHÍ MINH


INH NGUYN NH QUNH



CÁC NHÂN T TÀI CHệNH TÁC NG
N VIC NM GI TIN MT CA CÁC
DOANH NGHIP VIT NAM



LUN VN THC S KINH T




TP. H CHÍ MINH ậ NM 2014
B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T THÀNH PH H CHÍ MINH


INH NGUYN NH QUNH

CÁC NHÂN T TÀI CHệNH TÁC NG
N VIC NM GI TIN MT CA CÁC
DOANH NGHIP VIT NAM

CHUYÊN NGÀNH: TÀI CHÍNH ậ NGÂN HÀNG


MÃ S: 60340201

LUN VN THC S KINH T


NGI HNG DN KHOA HC:
PGS. TS. PHAN TH BÍCH NGUYT


TP. H CHÍ MINH ậ NM 2014

LI CAM OAN

Tôi xin cam đoan lun vn “Các nhân t tài chính tác đng đn vic nm gi tin
mt ca các doanh nghip Vit Nam” là đ tài nghiên cu ca riêng tôi, ni dung
đc đúc kt t quá trình hc tp và đc thc hin di s hng dn ca ngi
hng dn khoa hc. D liu đc s dng trong lun vn là trung thc, có ngun
gc rõ ràng, đc thu thp t nhng ngun đáng tin cy.
Tôi xin cam đoan nhng li nêu trên hoàn toàn đúng s tht. Nu phát hin có bt
k gian ln nào, tôi xin chu toàn b trách nhim trc hi đng.

TP.HCM ngày 25 tháng 06 nm 2014
Tác gi lun vn


INH NGUYN NH QUNH








MC LC

Trang
Trang ph bìa
Li cam đoan
Mc lc
Danh mc các bng, biu
Danh mc hình v, đ th
TÓM TT
CHNG 1: GII THIU 1
1.1. Lý do chn đ tài 1
1.2. Mc tiêu nghiên cu và câu hi nghiên cu 3
1.3. Phm vi nghiên cu vƠ phng pháp nghiên cu 3
1.4. óng góp ca đ tài 4
1.5. B cc ca đ tài 4
CHNG 2: TNG QUAN CÁC NGHIÊN CU TRC ÂY 5
2.1. Khung lý thuyt chung 5
2.1.1. Lý thuyt đánh đi cu trúc vn 5
2.1.2. Lý thuyt trt t phân hng 5
2.1.3. Lý thuyt v chi phí đi din 7

2.1.4. Mô hình qun tr tin mt 10
2. 2. Các bng chng thc nghim nghiên cu v vic nm gi tin mt 13
2.3. Các bng chng thc nghim v nhân t tƠi chính tác đng đn vic
nm gi tin mt 17
2.3.1. T l đòn by tài chính 17
2.3.2. T l chi tr c tc 18

2.3.3. Li nhun 19
2.3.4. Thanh khon 19
2.3.5. Quy mô công ty 20
2.4. Tng hp các nghiên cu trc đơy 22
CHNG 3: PHNG PHÁP NGHIÊN CU 31
3.1. C s d liu 31
3.2. Mô hình nghiên cu 32
3.2.1. Mô t d liu 32
3.2.2. Mô hình nghiên cu 33
3.3. Các gi thit nghiên cu 33
3.4. Các phng pháp kim đnh mô hình 36
3.4.1. Thng kê mô t 37
3.4.2. Phân tích tng quan 37
3.4.3. Phng pháp c lng mô hình 37
3.4.4. Phng pháp kim đnh các h s hi quy và s phù hp ca mô hình 39
CHNG 4: PHÂN TệCH D LIU VÀ KT QU NGHIÊN CU 41
4.1. Kt qu mô t d liu 41

4.2. Phơn tích tng quan 43
4.3. Kim đnh các gi thit nghiên cu 45
4.3.1. Kim đnh các gi thit nghiên cu 45
4.3.2. Tng hp kt qu nghiên cu 58
4.3.3. Tho lun kt qu nghiên cu 60
CHNG 5: KT LUN 64
5.1. Kt qu nghiên cu và kin ngh 64
5.2. Hn ch ca đ tƠi vƠ hng nghiên cu tip theo 65
5.2.1. Hn ch ca đ tài 65
5.2.2. Hng nghiên cu tip theo 66
Tài liu tham kho
Ph lc










DANH MC CÁC BNG, BIU
Trang
Bng 2.1: Tng hp các nghiên cu trc đây v các nhân t tác đng đn
nm gi tin mt 22
Bng 3.1: Mô t d liu 32
Bng 3.2: K vng nghiên cu ca các bin 36
Bng 4.1: Mô t thng kê các bin nghiên cu 41
Bng 4.2: Ma trn tng quan 44
Bng 4.3: Kt qu hi quy xem xét các nhân t tài chính tác đng đn vic
nm gi tin mt ca công ty - không xét yu t ngành. 46
Bng 4.4: Kim đnh phng sai thay đi và t tng quan bc nht cho
mô hình 1 47
Bng 4.5: Khc phc mô hình 1 bng phng pháp GLS 48
Bng 4.6: Kt qu hi quy xem xét các nhân t tài chính tác đng đn vic
nm gi tin mt ca công ty - Xét yu t ngành 51
Bng 4.7: Kim đnh phng sai thay đi và t tng quan
bc nht mô hình 1 53
Bng 4.8: Kt qu khc phc mô hình 2 bng phng pháp GLS 54
Bng 4.9: Kt qu c lng theo phng pháp 2SLS – Trng hp không
xét yu t ngành 56
Bng 4.10: Kt qu c lng theo phng pháp 2SLS – Xét yu t ngành 57

Bng 4.11: Tng hp kt qu nghiên cu ca đ tài 59

DANH MC CÁC HÌNH V
Trang
Hình 2.1: Mi liên h gia chi phí nm gi và duy trì s d tin mt 11
Hình 2.2: Mô hình Baumol 12




















TÓM TT
Tin mt là tài sn ngn hn có tính thanh khon cao nht, đóng vai trò quan trng
trong hot đng sn xut kinh doanh. Vì vy, vic qun tr tin mt tt s mang li
thành công nht đnh cho doanh nghip.  qun tr tin mt đt hiu qu cao thì

nhà qun tr cn xem xét đn các nhân t có th tác đng đn vic nm gi tin mt,
s tác đng y din ra theo chiu hng nào. Xut phát t thc t đó, đ tài s đi sâu
nghiên cu các nhân t tác đng đn vic nm gi tin mt ca các doanh nghip
Vit Nam. Lun vn s dng d liu mi đc cp nht ca 234 công ty phi tài
chính đc niêm yt trên hai sàn chng khoán HOSE và HNX giai đon 2007-2013
đ nghiên cu vn đ này. Vi phng pháp d liu bng, kt hp phân tích và la
chn mô hình Fixed Effect đã đc chn trong s 3 mô hình Pooled Regression,
Fixed Effects, Random Effects. Kt qu cho thy: Th nht, có mt mi quan h
ngc chiu gia đòn by tài chính và t l nm gi tin mt ca doanh nghip. Th
hai, có mt mi quan h đng bin gia nm gi tin mt và t sut sinh li trên
vn ch s hu và t s kh nng thanh toán ca doanh nghip. Th ba, có s khác
nhau trong vic nm gi tin mt ca doanh nghip gia các ngành ngh khác nhau.
T đó cho thy rng các công ty nên xem xét vic nm gi tin mt trong mi tng
quan vi đòn by tài chính, li nhun, kh nng sinh li, t l thanh khon, chính
sách c tc và quy mô công ty; ngoài ra cng nên xem xét ti chin lc, v trí,
ngành ngh và chu k kinh doanh ca công ty đ đt đc hiu qu cao nht trong
hot đng kinh doanh.

T khóa: nhân t tài chính, nm gi tin mt.



1

CHNG 1: GII THIU
1.1 Lý do chn đ tƠi
Tri qua chng đng 5 nm cuc khng hong kinh t toàn cu, các doanh nghip
trên toàn th gii nói chung và Vit Nam nói riêng đã và đang chu nh hng bi
nhng khó khn nht đnh. Có nhiu doanh nghip đã vt qua đc nhng nh
hng ca khng hong, hot đng tt và kinh doanh có lãi ln nh Tng công ty

khí Vit Nam (GAS), Tng công ty Phân bón và hóa cht du khí (DPM), Công ty
CP Dt May - u t – Thng mi Thành Công, Tp đoàn Hoa Sen…, các công ty
đng ký thành lp mi có s gia tng. Tuy nhiên, vn có không ít các doanh nghip
đang trong tình trng khó khn. S doanh nghip gp khó khn phi gii th hoc
ngng hot đng nm 2013 là 60.737 doanh nghip, tng 11,9% so vi nm trc,
trong đó s doanh nghip đã gii th là 9.818 doanh nghip, tng 4,9%; s doanh
nghip đng ký tm ngng hot đng là 10.803 doanh nghip, tng 35,7%; s doanh
nghip ngng hot đng nhng không đng ký là 40.116 doanh nghip, tng 8,6%
(Theo báo cáo ca tng cc thng kê ngày 23/12/2013). T đó cho thy đc vic
qun tr doanh nghip là ht sc quan trng và đc bit là qun tr tin mt, đây là
yu t có vai trò to ln góp phn vào s thành công ca doanh nghip.
Khi nhìn vào bng cân đi k toán ca mt công ty, dòng “tin mt” là dòng đu
tin, đc quan sát nhanh và d dàng nht, phn ánh tình trng và cu trúc tài sn, là
tài sn ngn hn có tính thanh khon cao nht. Chính vì có tính thanh khon cao
nht nên tin mt đóng vai trò quan trng trong hot đng sn xut, kinh doanh.
Lng tin mt có sn trong kinh doanh có ý ngha đc bit quan trng, nó khác vi
li nhun trong hot đng kinh doanh và tin mt sn sàng cho vic thanh toán. Li
nhun kinh doanh có đc là sau khi hoàn tt hot đng kinh doanh, sau khi đã tri
qua mt giai đon nht đnh, còn lng tin mt đc xem xét ti mt thi đim c
th. Tin mt là quan trng nhng vic nm gi tin mt quá nhiu s làm phát sinh
nhiu chi phí cho công ty nh chi phí c hi, chi phí đi din, công ty phi b qua
các c hi đu t tt, to ra rt ít hoc không to ra thu nhp… Ngc li, khi mt
2

doanh nghip không có đ lng tin mt cn thit đ duy trì hot đng kinh doanh,
không đ tin mt cn thit cho vic d phòng và chi tr cho nhng trng hp
khn cp thì s dn đn tình trng kit qu tài chính, phá sn. Lng tin mt ca
công ty ti mi thi đim s phát ra tín hiu tt hoc xu cho các nhà đu t, vi
mt lng tin mt di dào, đây cng cha hoàn toàn là mt tín hiu tt, mà còn có
kh nng phát ra nhng tín hiu xu, vic qun lý lng tin mt nh th nào cho

hiu qu là câu hi đi vi các nhà qun lý. Do đó, vn đ đt ra là chúng ta cn xác
đnh đc vai trò ca vic nm gi tin mt trong qun tr tài chính doanh nghip
cng nh các nhân t tài chính nào tác đng đn vic nm gi tin mt cng nh s
tác đng ca các nhân t này đn vic nm gi tin mt trong doanh nghip ra sao.
Các yu t quyt đnh vic nm gi tin mt cn đc nghiên cu vì vic nm gi
tin mt là có chi phí. Các công ty có th nm gi tin mt đ đáp ng cho các
khon d phòng trong tng lai, điu đó có ngha là h s không đu t vào các d
án có li nhun khác, vi NPV dng. Mc đ nm gi tin mt cao s phát sinh
chi phí đi din gia các nhà qun lý ca công ty và các c đông (Jensen, 1986).
Mt chi phí quan trng khác ca vic nm gi tin mt là chi phí c hi nu công ty
ngng các d án có li nhun đ nm gi tin. ã có nhiu bài nghiên cu và nhiu
bng chng thc nghim trên th gii cho thy vai trò ca vic nm gi tin mt
đn hiu qu hot đng ca công ty, da vào các bng chng này, chúng ta có th
thy đc s tác đng ca vic nm gi tin mt tác đng nh th nào đn giá tr
công ty. Tuy nhiên, trc khi xem xét tác đng ca vic nm gi tin mt đn giá tr
công ty thì vic xác đnh các yu t tài chính tác đng đn nm gi tin mt là điu
cn thit,  Vit Nam hin cha có nhiu bài nghiên cu nhc đn vn đ này. ó là
lý do tác gi chn đ tài nghiên cu “Các nhân t tài chính tác đng đn vic nm
gi tin mt ca các doanh nghip Vit Nam”. Các nhân t tài chính này bao gm
các bin s liên quan đn cu trúc vn và chính sách c tc ca doanh nghip, quy
mô doanh nghip, chng hn nh t l n trên tng tài sn, t l chi tr c tc, sut
sinh li trên vn c phn, t l thanh khon, quy mô công ty.

3

1.2 Mc tiêu nghiên cu vƠ cơu hi nghiên cu
 tài đc thc hin nhm gii quyt các mc tiêu nghiên cu nh sau:
- Xem xét vai trò ca tin mt đi vi hot đng ca các doanh nghip ti Vit
Nam
- nh hng ca các nhân t tài chính đn vic nm gi tin mt ti các công ty

Vit Nam.
 thc hin đc mc tiêu nghiên cu, tác gi xây dng các câu hi nghiên cu:
- Mt là, tin mt có vai trò nh th nào đi vi hot đng kinh doanh ca các
doanh nghip nói chung và doanh nghip Vit Nam nói riêng.
- Hai là, các nhân t tài chính nào quyt đnh đn vic nm gi tin mt ca các
công ty Vit Nam.
1.3 Phm vi nghiên cu vƠ phng pháp nghiên cu
 tài nghiên cu ly d liu ca các doanh nghip phi tài chính đã đc niêm yt
trên 2 sàn chng khoán HOSE và HNX t nm 2007 đn 2013. Các công ty tài
chính và các công ty không có đy đ d liu nh yêu cu đã đc loi ra khi mu.
Mu d liu đc chn bao gm 234 công ty phi tài chính vi 1638 quan sát qua
các nm 2007-2013.
S liu ca các công ty đc thu thp t báo cáo tài chính, báo cáo thng niên, báo
cáo kt qu hot đng kinh doanh, báo cáo lu chuyn tin t ca các doanh nghip
niêm yt, các thông tin chính thc, website ca các công ty, ca S giao dch chng
khoán thành ph H Chí Minh, Hà Ni.
D liu đc thu thp và tng hp di dng d liu bng (Panel Data) theo tng
công ty và phân b qua các nm. Bài nghiên cu s dng mô hình hi quy đa bin
cho d liu bng, s dng các mô hình Pooled Regression, Fixed Effects, Random
Effects, lp phng trình đ c lng các nhân t tài chính tác đng đn vic nm
gi tin mt ca công ty, sau đó phân tích các kt qu hi quy và đa ra các lý gii
cho kt qu nghiên cu. Mô hình hi quy s dng trong đ tài đc thc hin bi s
h tr ca phn mm Stata 11.1.

4

1.4 óng góp ca đ tƠi
 tài k tha và phát trin thêm các đ tài nghiên cu trc đó v các nhân t tài
chính tác đng đn quyt đnh nm gi tin mt ca công ty. Trong đó, đ tài đi sâu
nghiên cu nhng bin đi v tng tài sn, tng n, t sut sinh li trên vn c

phn, t s đòn by tài chnh, ch s tính thanh khon, t l chi tr c tc, quy mô
công ty đ tìm ra s thay đi trong t l tin mt đc nm gi, xác đnh đc các
nhân t nào là nguyên nhân trc tip tác đng đn vic duy trì t l tin mt ca
công ty. Bên cnh đó, thông qua vic nghiên cu thc nghim t s liu thc t thu
thp đc, bài nghiên cu k vng s ch rõ đc mi quan h ca các yu t tài
chính, làm rõ s tác đng ca các nhân t tài chính đn t l nm gi tin mt ca
công ty qua các giai đon khác nhau.
Nhng kt qu đc thc hin bi đ tài này s giúp cho ban qun tr công ty có
công c đ kim soát và duy trì t l tin mt ca công ty ti mi thi đim khác
nhau, duy trì đc t l tin mt hp lý, cân bng gia li ích và chi phí, t đó s
chú trng nhiu hn đn vic qun tr tin mt công ty, mt trong nhng yu t góp
phn quan trng trong vic qun tr tài chính doanh nghip.
Các nhà đu t cng có th s dng kt qu nghiên cu ca đ tài trong vic xem
xét tính hp lý trong vic nm gi tin mt ca công ty đ đa ra các quyt đnh đu
t đúng đn và có li nht.
1.5 B cc ca đ tƠi
Chng 1: Gii thiu đ tài
Chng 2: Tng quan các nghiên cu trc đây
Chng 3: Phng pháp nghiên cu ca đ tài
Chng 4: Ni dung và các kt qu nghiên cu
Chng 5: Kt lun



5

CHNG 2: TNG QUAN CÁC NGHIÊN CU TRC ÂY
2.1. Khung lý thuyt chung
2.1.1. Lý thuyt đánh đi
Lý thuyt v nm gi tin mt đc xây dng trên c s lý thuyt đánh đi. Lý

thuyt đánh đi cho thy rng các công ty ti u hóa giá tr bng cách cân nhc gia
chi phí biên và li nhun biên. Vi gi đnh các nhà qun tr hng đn vic ti đa
hóa tài sn ca c đông, vic nm gi tin mt s làm phát sinh chi phí “nm gi”.
Chi phí này liên quan đn s chênh lch gia vic nm gi tin mt và lãi sut mà
công ty s phi tr đ tài tr thêm bng tin mt (Dittmar và cng s, 2003). Bng
chng thc nghim ca Dittmar và cng s (2003) cho thy rng các nhà qun lý
không đc giám sát cht có th s làm lãng phí dòng tin t do, đng thi ch ra
đc vai trò ca qun tr tác đng đn giá tr ca vic nm gi mt lng tin mt
vt mc cn thit. Nu mt công ty có trình đ qun lý yu kém thì giá tr ca
lng tin mt d ra này s ít đi đáng k. Chính vì th, các công ty có trình đ qun
lý kém s s dng lng tin mt d không hiu qu và đu t ít có li nhun hn
so vi các công ty có trình đ qun lý tt. Có nhiu yu t tài chính khác nhau quyt
đnh vic nm gi tin mt, ngi ta s dng các nghiên cu thc nghim đ phn
ánh lý thuyt này, ví d Al-Najjar and Belghitar (2011), ni tip theo Ozkan,
Ozkan (2004), Opler và cng s (1999) đã điu tra thc nghim v lý thuyt đánh
đi t các quan đim nm gi tin mt thông qua cách s dng đòn by, chính sách
c tc, quy mô doanh nghip, ri ro, tính thanh khon ca tài sn. Vi vic s dng
d liu bng, s dng d liu ca các quc gia EMU nghiên cu ca Ferreira và
Vilela (2004) cng s dng thanh khon, đòn by, tng trng và quy mô đ kim
chng thc nghim đi vi lý thuyt này.
2.1.2. Lý thuyt trt t phơn hng
Bên cnh lý thuyt đánh đi, lý thuyt trt t phân hng cng là c s đ đánh giá
các yu t tài chính tác đng đn vic nm gi tin mt. Lý thuyt này cho rng
6

không có mc ti u ca vic nm gi tin mt cho công ty. Da trên thông tin bt
cân xng, các nghiên cu ca Myers (1984), Myers và Majluf (1984) cho thy rng
các công ty tuân theo mt trt t tài chính đ ti thiu hóa chi phí liên quan đn
thông tin bt cân xng. Th t bt đu vi các ngun vn t ni b, và sau đó công
ty s s dng các ngun bên ngoài. Trt t bt đu vi các ngun ni b và các

công ty s s dng các ngun bên ngoài sau khi các ngun ni b đang dn cn kit.
Myers (1984) cho rng các công ty tài tr các qu bên ngoài bng n nhiu hn vi
vic phát hành vn c phn mi, bi vì n có chi phí thông tin thp hn so vi vn
c phn. Theo đó, các công ty nên tài tr cho các khon đu t trc ht bng li
nhun gi li, sau đó là n an toàn và n ri ro, và cui cùng là s dng vn c
phn đ ti thiu hóa chi phí ca thông tin bt cân xng và các chi phí tài chính
khác. Các công ty không có mc tin mt mc tiêu, nhng tin mt li đc s
dng nh là bc đm gia li nhun gi li và nhu cu đu t. Tin mt có th
đc xem nh là kt qu ca các quyt đnh đu t và tài chính khác nhau theo mô
hình phân cp tài chính (Dittmar và cng s, 2003). Ferreira and Vilela (2004) cho
rng tin có th đc s dng cho đu t tài chính đ tr n cho công ty và tip theo
là d tr tin mt. Nhng li ích ca nm gi tin mt là: gim đi kh nng ri vào
khng hong, kit qu tài chính, cho phép công ty theo đui các d án đu t khi
các ràng buc v tài chính đc đáp ng, ti thiu hóa chi phí huy đng ngun vn
t các qu bên ngoài, thanh lý các tài sn hin hành. Dittmar và cng s (2003)
cng phát hin ra rng nhng công ty có mc đ luân chuyn tin mt cao thng
hng đn phân phi c tc, cho vay tài chính, nh là kt qu ca nm gi tin mt.
Các lý thuyt trc đó cho thy rng vic thông tin bt cân xng vô cùng quan
trng, và có th s quan trng hn  các nc đang phát trin (Al-Najjar, 2011;
Booth và cng s, 2001). Nh vy,  môi trng ca các nc đang phát trin thì
vn đ v vic bo v quyn li ca các c đông còn rt ít, cng nh kh nng xy
ra vic bt cân xng thông tin là nhiu hn.


7

2.1.3. Lý thuyt v chi phí đi din
Nm gi tin là có phát sinh chi phí, mt loi chi phí quan trng không th không
nhc đn đó là chi phí đi din. Chi phí đi din là chi phí phát sinh khi quyn s
hu và quyn qun lý tách bit vi nhau, khi đó s xy ra s thiu đng thun gia

mc đích ca ngi qun tr và ngi s hu trong mt công ty. Ngi đi din là
ngi làm vic thay mt cho ngi s hu công ty. Bi vì các c đông ca công ty
không có hoc rt ít có điu kin giám sát thng xuyên tng hành đng ca ngi
qun tr, dn đn vic phát sinh tình trng thông tin bt cân xng, t đó gây ra các
vn đ ri ro đo đc và la chn đi nghch. Trong lý thuyt v chi phí đi din, có
hai quan đim ph bin v vai trò ca qun tr trong ti đa hóa giá tr doanh nghip.
Jensen và Murphy (1990) cho rng mt quyn s hu qun lý cao và qun tr ni b
tt có tác đng tích cc khi đánh giá công ty. Quyn s hu qun lý cao ch ra rng
các nhà qun lý có rt ít kh nng có chuyn hng các ngun lc xa mc tiêu ti
đa hóa giá tr vi phn chi phí phát sinh t các quyt đnh ca h. Do đó, chi phí đi
din đc k vng là thp hn bi vì vi tác đng ca lãi sut có th làm gia tng
kh nng huy đng ngun tài chính bên ngoài ca công ty, làm gim s tích ly tin
mt ca công ty. Tuy nhiên, nu vic qun tr doanh nghip kém thì s dn đn vic
đnh giá công ty thp khi công ty có lng tin mt d tha cao.
Theo Wolfgang Drobetz, Matthias C. Grüninger (2006), khi t l phn trm v
quyn s hu qun lý cao thì t l tin mt đc nm gi thp, điu này giúp làm
gim bt s xung đt gia các nhà qun lý và các c đông. Khi có s xung đt gia
ban qun tr và các c đông thì ban qun tr có xu hng nm gi tin mt nhiu
hn đ có th theo đui các mc tiêu ca h, ban qun tr cng có th nm gi tin
mt nhiu nu h không a thích ri ro. Ngoài ra, các c hi tng trng cng có
liên quan đn chi phí đi din ca vic gia tng các khon n, phát sinh s mâu
thun gia các c đông và các trái ch, s mâu thun trong nhu cu gia các c
đông và các nhà qun lý có th s liên quan đn vic nm gi tin mt. Các nhà
qun lý có lý do đ nm gi tin mt vt tri vì h e ngi ri ro (Fama và Jensen,
1983; Stulz, 1988), hoc không mun đa dng hóa toàn b vì h không th chia nh
8

ngun nhân lc ca mình, vì vy các nhà qun lý bo th s nm gi lng tin mt
vt mc yêu cu đ tránh các ri ro ca th trng. Nh vy, khi có s qun lý mt
cách t do, thì ban qun tr s có đng c nm gi tin mt nhiu hn đ h có th

theo đui các d án đu t riêng mt cách linh đng hn. Tin mt có th giúp ban
qun tr đu t vào các d án mà th trng vn không sn sàng đu t vào. Tin
mt d tr vt tri còn cho phép các nhà qun lý ti đa hóa li ích ca mình đng
thi tránh đc nhng phn ng ca th trng vn, đu t vào tin mt làm gia
tng chi phí tài chính bên ngoài, t đó tác đng bt li đn giá tr công ty. Nhng
nhà qun tr t li có khuynh hng nm gi tin mt nhiu hn vì nh đó h có th
tránh đc quy lut ca th trng. Các công ty có c hi tng trng cao s có chi
phí đi din cao, đ ch đng trong ngun vn, các công ty này có xu hng nm
gi nhiu tin mt hn. Vì th, chi phí đi din nu không đc chú trng s tác
đng nhiu đn hiu qu hot đng ca công ty vì vic nm gi nhiu tin mt vt
mc cn thit s làm gia tng chi phí tài chính bên ngoài. Trong đng c giao dch,
các công ty s đi mt vi vic đánh đi gia chi phí và li ích ca vic nm gi
tin mt. Mi quan h ngc chiu gi tài sn c đnh hu hình và t l tin mt
cho thy các công ty có tài sn có th d dàng chuyn đi s nm gi ít tin mt đ
ti thiu hóa chi phí c hi ca tài sn có tính thanh khon. Ngoài ra, các công ty có
t l đòn by tài chính cao s nm gi ít tin mt đ tài tr cho các d án kinh doanh
mà  đó chi phí c hi ca vic nm gi tin có s gia tng theo t l đòn by.
Ngc li, các công ty có t l n thp li nm gi tin mt nhiu hn bi vì t l
đòn by tài chính thp thì công ty ít có liên quan đn vic kim soát th trng.
Wolfgang Drobetz, Matthias C. Grüninger (2006) đã nêu ra mt s bng chng thc
nghim cho thy các công ty ln s nm gi ít tin mt bi vì tính kinh t theo quy
mô trong vic phát hành chng khoán. Bên cnh đó, mi quan h ngc chiu gia
t l đòn by và nm gi tin mt là phù hp vi lý thuyt trt t phân hng, quy
mô công ty thng đc xem xét nh là yu t ngn cn quyn kim soát, kt qu
nghiên cu này cng cho thy các công ty có xu hng nm gi tin mt nhiu hn
khi kh nng xy ra khng hong và các cú sc tài chính gia tng.
9

Vic kim soát chi phí đi din trên thc t là rt khó, đó là do có s tách bit gia
quyn qun lý và quyn s hu trong tình trng thông tin bt cân xng. Nhà qun

lý có nhng thông tin mà nhà đu t không th có hoc không mun có do chi phí
đ thu thp các thông tin đó là quá cao. Chng hn nh nhà qun lý có th bit đc
mc đ n lc ca mình trong khi nhà đu t không bit đc; nhà qun lý nh trc
tip điu hành nên có đc nhng thông tin ni b mà nhà đu t hoc không bit
đc hoc bit nhng không hiu đc đy đ. Do tình trng thông tin không cân
xng này mà nhà qun lý có c hi đ thc hin các hành vi có li cho mình và
không s b trng pht. Wolfgang Drobetz, Matthias C. Grüninger (2006) đã tin
hành mt cuc kho sát nhm nghiên cu s nh hng ca vic nm gi tin mt
trong điu kin bt cân xng thông tin. Khác vi các nghiên cu trc ch yu tp
trung vào giá tr biên ca tin mt trong phng din ca các ch đ qun tr doanh
nghip khác nhau, nghiên cu ca tác gi kho sát giá tr th trng ca d tr tin
mt trong mi quan h vi bt cân xng thông tin c th và luôn bin thiên. Theo lý
thuyt trt t phân hng, các vn đ la chn đi nghch khin cho vic tài tr tn
kém và hàm ý mt giá tr th trng cao hn ca mt đng đô la tng thêm khi
thông tin bt đi xng xy ra. Ngc li, lý thuyt dòng tin t do d đoán rng
nm gi tin mt quá nhiu đi kèm vi thông tin bt cân xng cao hn s to ra các
vn đ v ri ro đo đc.
Theo kt qu nghiên cu ca Myers (1977), các công ty đang tng trng có chi phí
đi din cao hn vì công ty s có nhng khon n ri ro và c hi tng trng nhiu
hn đ có th đáp ng đc các c hi đu t có giá tr cao trong nhiu điu kin t
nhiên. Dittmar và cng s (2003) cho rng chi phí đi din là yu t quan trng
trong vic nm gi tin mt ca công ty, nghiên cu đa ra kt qu là các công ty
thuc các quc gia có vic bo v quyn c đông không tt thì có xu hng nm gi
tin mt gp đôi các công ty  các quc gia có vic bo v quyn c đông tt hn.
Ngoài ra, đi vi các quc gia có vic bo v quyn c đông còn yu, vic các nhân
t chung nh hng đn vic nm gi tin mt nh là c hi đu t, vn đ bt cân
xng thông tin tr nên ít quan trng hn. Vi vai trò quan trng ca chi phí đi
10

din, kt qu nghiên cu này đã cho thy mt điu đó là các công ty nm gi mt s

d tin mt ln hn khi đu t vào các qu bên ngoài s d dàng hn. Bài nghiên
cu cng đa ra bng chng d đoán rng các nhà đu t  các quc gia có s bo
v c đông ít thì khó có th bt buc các nhà qun lý loi gim bt s d tin mt
vt tri.
Nguyên nhân ca chi phí đi din xut phát t vn đ bt cân xng thông tin. Li
ích ca vic nm gi tin mt da trên 2 hot đng: ti thiu hóa giao dch và đng
c phòng nga. Trong các nghiên cu trc đây, các công ty nên gi tin mt khi
chi phí và chi phí c hi tng cao hn (liên quan đn vic thâm ht tin mt),
(Dittmar và cng s, 2003; Miller và Orr, 1966; Tobin, 1956). ng c phòng
nga, da trên nh hng ca thông tin bt cân xng v huy đng vn, điu đó cho
thy rng khi công ty có kh nng huy đng vn t th trng vn, h có th min
cng làm nh vy bi vì các vn đ phát sinh t th trng (ví d nh nu th
trng có giá c phiu thp hn giá chng khoán d kin phát hành). Ozkan và
Ozkan (2004) tip tc lp lun rng các công ty có s gia tng t l tin mt đ tp
trung các ngun lc tài chính vào các hot đng đu t khi mà chi phí cho các hot
đng tài chính bên ngoài tng cao. Ferreira và Vilela (2004) lp lun rng nm gi
tin mt là đ gim bt xác sut ca khng hong tài chính đc gây ra bi nhng
thua l bt ng. Các công ty nm gi tin mt ngay khi h đang  mt v th tt hn
đ hng các ngun lc ca mình vào các k hoch đu t, thm chí ngay c khi mà
rt khó đ có đc vn. S không hoàn ho ca th trng th hin rõ hn  các th
trng mi ni so vi th trng ca các nc phát trin, cng nh chi phí liên quan
đn phá sn là đáng k ti các th trng mi ni này, và do đó lý thuyt đánh đi
có th gii thích quyt đnh nm gi tin mt  nhng th trng này. Al-Najjar
(2011), Booth và cng s (2001) h tr cho lp lun này trong bi cnh th trng
các nc mi ni.
2.1.4. Mô hình qun tr tin mt
Lý thuyt chính v s a thích tin mt đc Keyness (1936) xây dng 3 đng c
chính cho vic gi tin:
11


- ng c giao dch: Các cá nhân nm gi tin vì tin là phng tin trao đi đ
thc hin các giao dch hng ngày
- ng c d phòng: Keyness cho rng ngoài nhu cu thc hin các giao dch
hng ngày, ngi ta còn cn gi thêm tin cho nhng nhu cu chi tiêu bt ng. Tin
mt đc nm gi vì lý do an toàn. Khi đó s d tin mt s đc nm gi đ d tr
cho các bin đng không lng trc đc. T quan đim ca đng c d phòng,
doanh nghip s duy trì s d tin mt đ tn dng li th mua hàng vi giá tt.
- ng c đu c: Keyness cho rng tin là phng tin ct gi ca ci và đng
c gi tin là đng c đu c, nhu cu đu c ph thuc vào k vng ca các ch
th kinh t đi vi quá trình tng lãi sut, tùy thuc vào k vng lãi sut dài hn mà
các ch th kinh t s quyt đnh nm gi tin mt hay là nm gi chng khoán.
Bên cnh lý thuyt v s a thích tin mt, lý thuyt đánh đi qun tr tin mt đc
xem là nn tng trong vic đa ra các quyt đnh nm gi tin mt trong doanh
nghip, bi mi quyt đnh là s đánh đi gia li ích và chi phí ca doanh nghip.

Ngun: Trn Ngc Th (2007)
Hình 2.1: Mi liên h gia chi phí nm gi vƠ duy trì s d tin mt
12


Ngun: Trn Ngc Th (2007)
Hình 2.2: Mô hình Baumol
Theo mô hình Baumol, C* là đim mà d tr tin mt ti đó phí c hi bng phí
giao dch và tng phí đt cc tiu. Khi đó, khi lãi sut cao thì doanh nghip s nm
gi s d bình quân tin mt thp hn, làm cho doanh s bán trái phiu kho bc nh
hn nhng vi tn sut bán nhiu hn. Nu giá phi tr cho mi ln bán trái phiu
cao thì doanh nghip nên nm gi mt s d tin mt ln hn. (Trn Ngc Th,
2007). Theo mô hình Baumol, ông gi đnh trng doanh nghip chi tr tin mt mt
cách n đnh, mc s dng tin mt đu đn, có th d kin đc. Tuy nhiên, điu
này là không kh thi trong thc t, vì không phi lúc nào mi k hoch chi tr tin

mt ca doanh nghip đu có th n đnh nh d kin đc.
Tng chi phí = (k) +
Vi: C là d tr tin mt
k là chi phí c hi ca vic nm gi tin mt
T là tng cu v tin mt trong nm
F là đnh phí cho mi ln b sung tin mt
C* là lng tin mt d tr làm cc tiu tng phí
C* =
13

Lý thuyt đánh đi trong qun tr tin mt đã làm ni bt lên s đánh đi c bn
gia chi phí c đnh ca vic bán chng khoán và chi phí tn tr ca vic nm gi
tin mt. T đó, mô hình Baumol giúp làm rõ hn và lý gii vì sao các doanh
nghip va và nh li nm gi mt s d tin mt đáng k, ngc li đi vi các
công ty ln s có xu hng nm gi tin mt ít hn, vì chi phí giao dch mua và bán
chng khoán tr nên rt nh so vi c hi phí mt đi do lu gi mt s lng tin
mt nhàn ri (Trn Ngc Th, 2007).
2.2. Các bng chng thc nghim nghiên cu v vic nm gi tin mt
ã có nhiu nghiên cu trên th gii đa ra các lp lun v vic nm gi tin mt.
Faulkender và Wang (2006) đ cp đn các nguyên nhân tác đng thc t đn vic
nm gi tin mt, giá tr biên ca vic nm gi tin mt. Mt công ty khi nm gi
đ lng tin mt cn thit s không phi t b các d án có NPV dng bi vì s
không hoàn ho ca th trng, chi phí giao dch hoc thông tin bt cân xng, khi
đó các công ty cng s tránh đc lãi vay. Ngoài ra, vic nm gi tin mt s góp
phn làm gim xác sut ca kit qu tài chính. Tuy nhiên, tin mt t bn thân nó
li là mt phn ca vn đ chi phí đi din, làm suy yu quy tc th trng và gia
tng quyn t ch ca giám đc điu hành. Nhà qun lý có th có đng lc nm gi
nhiu tin mt đ theo đui các d án, nhng mc tiêu riêng ca cá nhân vi chi phí
ca các c đông, ví d nh tiêu th bng lc, tham gia các khon đu t không hiu
qu. Các d đoán lý thuyt đc cho rng cha rõ ràng, và vn tn ti mt câu hi

thc nghim là có hay không vic nm gi tin mt đc thc hin bi đng c
phòng nga hoc là đng c ti u hóa k hoch tài chính hn là đng c qun lý.
Opler, Pinkowitz, Stulz, và Williamson (1999) điu tra v các yu t quyt đnh đn
vic nm gi tin mt, s gia tng lãi sut lý gii vì sao công ty li nm gi tin
mt. Ban qun tr mun ti đa hóa giá tr ca c đông s thit lp mt mc d tr
tin mt ti u là ti đó li ích biên ca vic nm gi tin mt bng vi chi phí biên
ca nó, Opler và cng s (1999) xác đnh mc nm gi tin mt ti u là khi chi phí
biên ca vic nm gi tin mt phù hp vi chi phí biên ca vic thiu tin mt. Chi
phí ca vic nm gi tài sn lu đng bao gm vic nhn đc mt t l sut sinh
14

li thp hn t các tài sn này bi vì lãi thanh khon, nhng bt li v thu. Có hai
li ích chính ca vic nm gi tài sn lu đng:
- Th nht, công ty s tit kim đc chi phí giao dch trong vic huy đng vn,
và không cn phi thanh lý tài sn đ thc hin thanh toán.
- Th hai, công ty có th s dng tài sn lu đng đ đu t cho các hot đng tài
chính nu các ngun vn khác không sn có hoc có chi phí s dng tn kém.
Trong bi cnh ca nc Anh, Al-Najjar và Belghitar (2011) đã cho thy tin mt
chim trung bình 9% tng tài sn, Dittmar và Mahrt-Smith (2007) s dng d liu
ca nc M cho thy khong 13% tng tài sn là tin mt và tài sn tng đng
tin mt. Vì vy mà tin mt đi din cho quy mô tài sn ca công ty. Tác gi
nghiên cu tin mt vi 3 lý do: Th nht, d tr tin mt có th d dàng tip cn
vi ít s giám sát và phn ln vic s dng là tùy ý. Th hai là các công ty nm gi
mt lng tin mt đáng k và ngày càng gia tng t l này, và giá tr ca vic nm
gi tin mt là đi din cho mt phn đáng k ca tài sn công ty. Cui cùng, qua
thi gian, khi trình đ qun lý doanh nghip t nó thay đi ít đi thì s có s thay
đi đáng k v mc đ nm gi tin mt ca doanh nghip.
Các yu t quyt đnh đn nm gi tin mt đc s dng bi các nghiên cu thc
nghim đ phn ánh các lý thuyt nêu trên. Ferreira và Vilela (2004) s dng quy
mô doanh nghip và dòng tin tht đ phân tích thc nghim các lý thuyt này.

Ngoài ra, Afza và Adnan (2007) mô t vic duy trì t l thanh khon phù hp trong
mt t chc là nn tng cho vic hot đng thun li. Lng tin mt mà mt công
ty duy trì là th hin s đc trng ca các chính sách v cu trúc vn, yêu cu v
vn lu đng, qun tr dòng tin, chi tr c tc, đu t và qun tr tài sn (Opler và
cng s, 1999). Hi đng qun tr và giám đc điu hành chu trách nhim trong
xây dng qun lý tin mt, qun tr doanh nghip, và các chính sách khác trong t
chc. Chính vì vy, quy mô ca hi đng qun tr và giám đc điu hành đng thi
nm gi quyn s hu đóng vai trò quan trng trong t chc và có th dn đn vic
duy trì mt s d tin mt cao hn. S d tin mt cao nh th s dn đn vn đ v
chi phí đi din bi vì ch tch hi đng qun tr và giám đc điu hành không th
15

làm vic theo yêu cu ca các c đông đ ti đa hóa giá tr tài sn cho h. Theo các
bng chng thc nghim trc đây, mt s bin có kh nng gây nh hng đn
vic nm gi tin mt ca doanh nghip, trong nghiên cu ca Charul Shah (2011)
ly bi cnh nghiên cu t Canada. Nghiên cu này có s la chn các bin bao
gm: tin mt, t l giá tr th trng trên giá tr s sách, t l dòng tin trên tài sn
ròng, t l vn lu đng ròng trên tài sn, tính thanh khon, quy mô công ty, c tc,
quy mô ca hi đng qun tr, CEO nm gi quyn s hu và quyn qun lý, bin
gi công nghip. Kt qu nghiên cu cho thy t s giá tr th trng trên giá tr s
sách, dòng tin t do, vn lu đng, t l đòn by tài chính, quy mô công ty, quy
mô hi đng qun tr có nh hng đn quyt đnh nm gi tin mt ca các công ty
đc nghiên cu  Canada, kt qu nghiên cu gi ý rng có th áp dng chung cho
các ngành sn xut công nghip và dch v. Al-Najjar và Belghitar (2011) s dng
đòn by và li nhun nh là các bin s tài chính đ đa ra quyt đnh vic nm gi
tin mt. Cùng nói v tác đng ca các nhân t tài chính lên vic nm gi tin mt,
có mt s bài nghiên cu nh Afza và Adnan (2007) ly d liu t th trng chng
khoán Karachi đ kim đnh mi quan h gia nm gi tin mt và t l giá tr th
trng trên giá tr s sách, t l dòng tin trên tài sn ròng, t l vn lu đng trên
tng tài sn, t l đòn by, quy mô công ty, c tc.

Bài nghiên cu ca tác gi Wolfgang Drobetz, Matthias C. Grüninger (2006) điu
tra v tác đng ca hi đng qun tr lên vic nm gi tin mt ti các công ty phi
tài chính ca Thy S t nm 1995-2004. Kt qu nghiên cu cho thy trung bình
các công ty ca Thy S hu nh nm gi tin mt và các tài sn tng đng tin
nhiu gp hai ln mc trung bình ca công ty Anh và M. Kt qu cng ch ra mi
quan h tng quan nghch gia tài sn c đnh hu hình và quy mô công ty, không
có mi quan h phi tuyn gia t l đòn by và tính thanh khon. Chi tr c tc và
dòng tin hot đng có mi quan h tng quan thun đn nm gi tin mt, kt qu
không tìm thy mi quan h có ý ngha gia c hi tng trng và nm gi tin
mt. Xét đn cu trúc qun tr doanh nghip, bng chng thc nghim ch ra mi
quan h phi tuyn gia quyn s hu qun lý và nm gi tin mt, và có tác đng
16

ca liên kt thúc đy cng nh là tác đng ngc liên quan đn vic làm gia tng
các ri ro không mong mun.
Wolfgang Drobetz, Matthias C. Grüninger (2006), B.Al-Naijar (2012) lp lun v
s khác nhau trong vic nm gi tin mt ca các công ty thuc các quc gia khác
nhau là xut phát t bi cnh tài chính và cu trúc tài chính, chng hn nh vic bo
v quyn c đông. Ly bi cnh mu d liu bao gm 1992 công ty thuc các quc
gia: Brazil, Nga, n  và Trung Quc trong khong thi gian t nm 2002 đn
nm 2008, sau đó so sánh các kt qu vi mu chun ti M và Anh, B.Al-Naijar
(2012) cho thy các công ty hot đng trong các quc gia có s bo v cho quyn
c đông còn thp thì s nm gi tin mt nhiu hn. ng thi, vi b d liu chéo
và d liu v chui thi gian, tác gi s dng công c phân tích bin đ kim soát
ni sinh ca các chính sách tài chính (d tr tin mt, cu trúc vn, và chính sách c
tc). Kt qu nghiên cu cho thy mt s bng chng liên quan đn cu trúc vn và
chính sách c tc tác đng ti d tr tin mt. Gia các nc phát trin và các nc
đang phát trin có s tng đng vi nhau v các yu t tài chính tác đng đn vic
nm gi tin mt ca công ty.
Venkat Subramaniam, Tony T. Tang, Heng Yue, Xin Zhou (2010) đã nghiên cu

các nhân t tác đng đn vic nm gi tin mt xét  góc đ cu trúc công ty. Kt
qu cho thy các công ty đc đa dng hóa s nm gi tin mt ít hn đáng k so
vi các công ty tng t nhng đc tp trung hóa. Kt qu nghiên cu tác đng
mnh ti vic điu chnh sn xut công nghip ti các phân khúc, và các yu t khác
trc đây đc xem là các nhân t tác đng lên vic nm gi tin mt. Vi vic s
dng chui thi gian, d liu chéo và các kim đnh cht ch, nghiên cu đã ch ra
rng vic nm gi tin mt ít hn trong các công ty đc đa dng hóa nhm hng
đn vic gia tng các c hi tng trng qua các giai đon khác nhau ca nhng
công ty này, gia tng s sn sàng ca th trng vn ni đa đang hot đng.


×