Tải bản đầy đủ (.pdf) (61 trang)

Luận văn thạc sĩ Các nhân tố tác động đến cấu trúc vốn của các công ty niêm yết tại Việt Nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.36 MB, 61 trang )



1


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG IăHC KINH TăTP. H CHÍ MINH
  

N
N
G
G
U
U
Y
Y


N
N
H
H
U
U


N
N
H
H




N
N
H
H


CÁC
NHÂN T TÁC NG N CU TRÚC VN
CA CÁC CÔNG TY
NIÊM
YTăTI VIT
NAM



LUN
VN THC S KINH
T


CHUYÊN NGÀNH: TÀI CHÍNH ậ NGÂN HÀNG
MÃ S: 60340201




NGIăHNG DN: GS.TS TRN NGC TH
TP.H CHÍ MINH ậ NM 2013




2



MCăLC
LI M U
1. Tóm tt 1
2. Tính cp thit ca đ tƠi 2
3. Mc tiêu nghiên Cu 3
4. i tng nghiên cu và phm vi nghiên cu 3
5. Phng pháp nghiên cu 3
6. Ý ngha khoa hc và ý ngha thc tin ca đ tài 4
7. B cc ca đ tài 4
CHNG 1
MT S NGHIÊN CU THC NGHIM V CÁC NHÂN T TÁC NG N
CU TRÚC VN CA CÔNG TY TRÊN TH GII VÀ TI VIT NAM 5
1.1. LỦ Thuyt v Cu Trúc Vn vƠ Mt s nghiên cu trên th gii 5
1.2.
Mt s nghiên cu ti Vit Nam 15
CHNG 2
NGHIÊN CU TÁC NG CA CÁC NHÂN T N CU TRÚC VN CÁC
CÔNG TY NIÊM YT TI VIT NAM. 18
2.1. Tng quan và thc trng c cu vn các công ty ti Vit Nam 18
2.2. D liu, xác đnh các nhân t đc trng ca công ty, thng kê mô t và xây
dng mô hình nghiên cu 20
2.2.1. D liu 20
2.2.2. Xác đnh các nhân t tác đng đn cu trúc vn các công ty niêm yt ti Vit

Nam 21
2.2.2.1. Kh nng sinh li (Profitability) 21
2.2.2.2. Qui mô (Size) 21
2.2.2.3. Các c hi tng trng (Growth opportunities) 22


3


2.2.2.4. Tài sn hu hình (Tangibility) 23
2.2.2.5. òn by trung bình ngƠnh 24
2.2.2.6. S hu NhƠ nc (State-owned) 24
2.2.2.7. Ngành (Industry) 25
CHNG 3
NI DUNG VÀ KT QU NGHIÊN CU. 28
3.1 Phân tích thc trng cu trúc vn các công ty niêm yt ti Vit
Nam
28
3.2 Tóm tt thng kê mô t các nhơn t sau khi đc chun hoá v dng t l % đ hi
quy 28
3.3 Xây dng mô hình nghiên cu các nhân t tác đng đn cu trúc vn ca công
ty niêm yt ti Vit Nam 40
3.3.1. Mô hình quan h gia các nhân t và cu trúc vn 40
3.3.2. ánh giá s phù hp ca mô hình, kim tra t tng quan vƠ đa cng
tuyn 41
3.4 Kim đnh s phù hp ca 3 mô hình 42
3.5 Mô hình chi tit theo phng pháp OLS vƠ kim đnh hin tng đa công tuyn
trong mô hình : 45
3.6. Phân tích ma trn h s tng quan 49
3.7. Kt qu chy mô hình 52

TÀI LIU THAM KHO 56


1



LIăMăU
1. Tómătt
 tài s dng s liu ca 300 công ty phi tài chính niêm yt ti th
trng Vit Nam t nm 2007 đn nm 2011. Kt qu nghiên cu cho thy các
công ty niêm yt ti Vit Nam s dng n cao so vi các công ty trên th
gii. c bit, trong c cu n thì n ngn hn chim t trng rt ln. Các
công ty NhƠ nc có mc s dng n cao hn các ông ty khác, các công ty ln
có mc s dng n cao hn các công ty va và nh  c n ngn hn, n dƠi
hn vƠ tng n. Kt qu chính ca
đ
tài là phát hin nhng nhân t tác đng
đn cu trúc vn ca các công ty niêm yt ti th trngVit Nam
ging

v
i các nhân t tác đng đn cu trúc vn ca các công ty trên th gii. C th,
các nhân t: kh nng sinh li, tƠi sn hu hình, tc đ tng trng
tng tƠi sn, ngành Bt đng sn, ngƠnh nng lng đin khí gas có quan h
t l nghch vi đòn by tài chính ca công ty. Trong khi đó, nhng nhân t:
quy mô công ty, đòn by trung bình ngƠnh, s hu NhƠ nc, ngành Cao
su, Vin thông, Dch v Y t, Giáo dc, Thép, Sn xut – kinh doanh, Thy sn,
Thc phm, Vn ti, Vt liu- xơy dng, Nha bao bì có quan h t l
thu


n

vi đòn by tài chính ca công ty.








2



2. TínhăcpăthităcaăđătƠi
Mt cu trúc vn phù hp lƠ quyt đnh quan trng vi mi doanh nghip
không ch bi nhu cu ti đa li ích thu đc t các cá nhơn vƠ t chc liên quan ti
doanh nghip vƠ hot đng ca doanh nghip mƠ còn bi tác đng ca quyt đnh nƠy
ti nng lc kinh doanh ca doanh nghip trong môi trng cnh tranh. Trc ht hu
nh các thay đi trong cu trúc vn s đa đn các thay đi trong giá tr th trng ca
doanh nghip. Th hai, li ích t tm chn thu t n đa đn giá tr doanh nghip gia
tng. Th ba, cu trúc vn ti u chu nh hng nng n bi ri ro kinh doanh ca
doanh nghip. Th t, khi các giám đc thc hin trong cu trúc vn ca doanh
nghip, các hƠnh đng nƠy s chuyn các thông tin quan trng đn các nhƠ đu t.
Cu trúc vn đ cp ti cách thc doanh nghip tìm kim ngun tƠi chính thông
qua các phng án kt hp gia bán c phn, quyn chn mua c phn, phát hƠnh trái
phiu vƠ đi vay. Cu trúc vn ti u lƠ phng án theo đó doanh nghip có chi phí vn
nh nht vƠ có giá c phiu cao nht.

Cu trúc vn ti u liên quan ti vic đánh đi gia chi phí vƠ li ích ca doanh
nghip. TƠi tr bng vn vay n to ra "lá chn thu" cho doanh nghip, đng thi
gim mc đ phơn tán các quyt đnh qun lỦ (đc bit vi s lng hn ch c hi
kinh doanh và đu t). Mt khác, Gánh nng n to áp lc vi doanh nghip. Chi phí
vay n có tác đng đáng k ti vn hƠnh kinh doanh thm chí dn ti đóng ca doanh
nghip. TƠi tr t vn góp c phn không to ra chi phí s dng vn cho doanh
nghip. Tuy nhiên, các c đông có th can thip vƠo hot đng điu hƠnh doanh
nghip. K vng cao vƠo hiu qu sn xut kinh doanh ca các nhƠ đu t cng to
sc ép đáng k cho đi ng qun lỦ. Do đó vic la chn cu trúc vn tht s lƠ mt
vn đ then cht ca mi Doanh Nghip. Vì mc đ quan trng ca nó nên vic
nghiên cu các nhơn t tác đng đn cu trúc vn ca các công ty lƠ vn đ thit yu.



3




3. Mc tiêu nghiên Cu
Mc tiêu nghiên cu ca đ tài là áp dng các lý thuyt v cu trúc vn cng
nh nhng nghiên cu thc nghim trên th gii và ti Vit Nam đ làm sáng t s
tác đng ca các nhân t đn cu trúc vn ca công ty niêm yt ti Vit Nam. Trên c
s đó, bài này s tp trung tr li cho hai câu hi:
- Thc tin cu trúc vn ca các công ty niêm yt ti Vit Nam? Có s khác
bit trong cu
trúc

vn
gia các công ty mà NhƠ nc nm t l vn chi phi và

các công ty NhƠ nc không nm t l vn chi phi, gia các công ty ln và các
công ty va và nh.
- Các nhân t vi mô tác đng đn cu trúc vn ca các công ty niêm yt ti
Vit Nam nh th nào? và có khác bit nào so vi nhng lý thuyt v cu trúc vn
và nghiên cu thc nghim trc đây?
4. i tng nghiên cu và phm vi nghiên cu
i tng nghiên cu là 300 công ty phi tài chính niêm yt ti th trng Vit
Nam đn thi đim 31/12/2011. Khong thi gian nghiên cu là t nm 2007 đn
nm 2011. Các nhân t nghiên cu gii hn  các nhân t vi mô, mang tính đc
trng ca tng công ty.
5.ăPhng pháp nghiên cu
 tr li nhng vn đ trên, đ tài s dng phng pháp đnh lng là thng
kê mô t kt hp phng pháp bình phng bé nht (OLS) đ chy mô hình hi qui
tuyn tính đa bin.
6. Ý ngha khoa hc và ý ngha thc tin ca đ tài
 tài là s k tha các nghiên cu thc nghim có trc đ làm sáng t tác
đng ca các
nhân
t

đn cu trúc vn ca các công ty niêm yt ti th trng Vit


4


Nam. Kt qu nghiên cu s cung cp cho các nhà qun tr mt cách nhìn toàn din
hn v cu trúc vn ca công ty đ t đó có nhng quyt đnh chun xác, kp thi và
hiu qu. Ngoài ra, kt qu nghiên cu còn giúp các c quan NhƠ nc thy đc
thc trng cu trúc vn ca các công ty ti Vit Nam cng nh nhng bt cp trong

c ch qun lý đ t đó có nhng chính sách phù hp.
7. B cc ca đ tài:
Phn còn li ca đ tƠi đc kt cu nh sau
Chng 1: Mt s nghiên cu thc nghim v các nhân t tác đng đn cu
trúc vn trên th gii và ti Vit Nam.
Chng 2: Nghiên cu tác đng ca các nhơn t đn cu trúc vn các công ty
niêm yt ti Vit Nam.
Chng 3: Ni dung vƠ kt qu nghiên cu




















5







CHNG 1
MTăSăNGHIểNăCU THC NGHIMăV CÁC NHÂN TăTỄCăNGă
NăCUăTRÚC VNăCAăCỌNGăTYăTRểNăTHăGIIăVĨăTIăVITăNAM

1.1. LỦăThuytăvăCuăTrúcăVnăvƠăMt s nghiên cu trên th gii
LỦ thuyt đánh đi chp nhn li th ct gim thu t n trong khi cnh báo ri
ro chi phí phá sn. Nu doanh nghip tƠi tr n vt mc, doanh nghip s đi mt vi
ri ro mt kh nng chi tr. Harris vƠ Raviv (1991) cho rng cu trúc vn liên quan
đn s đánh đi gia chi phí vƠ li ích tính thanh khon ca c c đông vƠ nhƠ qun
lỦ. Tuy nhiên, nu đánh giá không đúng mc chi phí phá sn s d dn ti vay mn
quá mc. Do đó, doanh nghip nên có cu trúc vn hp lỦ đ ti đa hóa thƠnh qu
doanh nghip vƠ ti thiu hóa chi phí tƠi chính. Khi doanh nghip c gng tng t l n
trong cu trúc vn, li ích đt đc cơn bng vi giá tr hin ti ca lá chn thu. Li
ích nƠy giúp nơng cao giá tr ca doanh nghip. Tuy nhiên nó cng đng thi nơng cao
chi phí kit qu tƠi chính ca doanh nghip vƠ do đó ri ro phá sn tng lên. Bên cnh
đó, chi phí kit qu tƠi chính lƠm gim li ích ca ca lá chn thu. Theo Harris và
Raviv (1991) tác dng ca đòn by gia tng vi ngun vn c đnh, tm chn thu, c
hi đu t, vƠ quy mô doanh nghip vƠ gim sút vi ri ro, chi phí qung cáo, kh
nng v n, kh nng doanh li vƠ tính duy nht ca sn phm.
LỦ thuyt đi din gii thích mi quan h gia ngi ch vƠ nhƠ qun lỦ doanh
nghip; trong đó, ngi ch doanh nghip thuê nhng nhƠ qun lỦ điu hƠnh doanh
nghip. LỦ thuyt nƠy c gng gii thích hai vn đ đc trng liên quan đn ngi ch
vƠ ngi qun lỦ. ó lƠ gii quyt các vn đ đi din vƠ s khác bit ri ro gia các
nhóm. Vn đ đi din liên quan đn s mơu thun gia li ích ca nhng ngi s
hu vƠ nhng ngi đc thuê đ qun lỦ doanh nghip. Mi quan h nƠy nói chính



6


xác hn lƠ mi quan h gia ngi thuê vƠ ngi đc thuê. S chu đng ri ro khác
bit liên quan đn thái đ ca nhng ngi ch s hu vƠ các ch n. Khi doanh
nghip quyt đnh đu t mt d án hay mua tƠi sn thì thái đ đi mt vi ri ro ca
h nh th nƠo? Theo Jenshen vƠ Meckling (1976), hai vn đ đc trng trên liên quan
đn mơu thun đi din đó lƠ: Ngi ch s hu vi nhƠ qun lỦ vƠ ngi cho vay vi
ngi đi vay.
i vi mơu thun gia nhng ngi ch s hu vƠ điu hƠnh doanh nghip, có
s chia r trong quyt đnh tƠi tr d án đu t bi vn ch s hu. Jensen vƠ
Meckling (1976) đƣ nhn mnh vai trò quan trng v chi phí đi din mƠ ny sinh t
s chia r đó. S lng nhƠ đu t trên vn ch s hu tng lên t nguyên nhơn do áp
lc tng cao vƠ k vng ca nhƠ qun lỦ. Nhng nhƠ qun lỦ có xu hng tng s lm
dng ca h hn lƠ c gng nơng cao giá tr ca doanh nghip. Chi phí đi din tng
lên bi vì mơu thun đi kháng v li ích gia nhng ngi s hu vƠ nhƠ qun lỦ.
Các c đông mong mun nhƠ qun lỦ vn hƠnh doanh nghip theo cách lƠ lƠm tng giá
tr ca h. Trong khi đó, các nhƠ qun lỦ li điu hƠnh doanh nghip theo hng có li
cho h c v mt quyn lc vƠ li ích cho dù điu đó không phi lƠ li ích ca c
đông. Li ích ca c đông tng lên khi doanh nghip tng huy đng n cho nhng d
án đu t, trong khi ban qun lỦ li không đc nhn li ích nƠy. Bên cnh đó, h phi
điu hƠnh hot đng kinh doanh đ tránh các ri ro phá sn bi các khon n đƣ huy
đng vƠ trách nhim ca nhƠ qun lỦ cng tng lên đi vi các ch n doanh nghip.
Bi vy, mi quan h gia nhƠ qun lỦ vƠ nhng nhƠ s hu mang tính đi kháng v
li ích nên to ra chi phí đi din nh hng xu lên thƠnh qu ca doanh nghip.
Khi doanh nghip quyt đnh tƠi tr d án đu t bi n, chi phí đi din cng
xut hin t s đi kháng v li ích gia ch n vƠ nhng ngi s hu vn c phn.
S mơu thun nƠy ngƠy cƠng trm trng hn khi doanh nghip đi mt vi ri ro phá

sn cao. C đông mong mun doanh nghip đu t các d án hay tƠi sn mƠ đem li
li nhun cao. Tuy nhiên li nhun li t l thun vi ri ro. Kt qu lƠ ch n cng
phi gánh chu ri ro t phía c đông. Vi li nhun c đnh t vic cho vay vn, ch


7


n s không đc nhn nhiu hn nu quyt đnh tƠi chính mang đn nhiu li ích ti
doanh nghip trong khi thng d li nhun s đc s dng đ chia cho các c đông.
Hn na, khi doanh nghip phá sn thì chính các ch n cng phi đi mt vi kh
nng mt vn.
Tóm li, có s khác bit trong s gánh chu ri ro ca ch n vƠ c đông. Do
vy, s la chn mt cu trúc vn phù hp đ tƠi tr cho các d án đu t thì quyt
đnh tƠi chính nên đc xem xét mt cách cn trng. iu nƠy s giúp gim nh bt
chi phí đi din vƠ ci thin hiu qu hot đng doanh nghip.
Theo lỦ thuyt Trt T Phơn hng doanh nghip thích ngun tƠi tr ni b hn
lƠ ngun tƠi tr bên ngoƠi, thích phát hƠnh vn chng khoán n hn lƠ chng khoán
vn c phn. LỦ thuyt trt t phơn hng thun túy cho rng, doanh nghip không có
mt c cu n/vn s hu rõ rƠng. Luôn có s phơn bit trong vic la chn gia vn
c phn ni b vƠ bên ngoài.
Myers vƠ Majluf (1984) đƣ mô t vn đ nghiên cu nh sau: Doanh nghip a
thích ngun tƠi tr ni b hn ch yu lƠ li nhun tái đu t, sau đó mi lƠ phát hƠnh
n vƠ cui cùng lƠ phát hƠnh vn c phn t bên ngoƠi. LỦ thuyt trt t phơn hng
truyn thng đc gii thích bi chi phí giao dch vƠ chi phí phát hƠnh. S dng li
nhun gi li, chi phí giao dch, chi phí phát hƠnh n có li hn so vi chi phí giao
dch vƠ phát hƠnh c phiu. TƠi tr n cng đc khu tr thu nu doanh nghip phi
chu thu thu nhp doanh nghip. Myers vƠ Majluf (1984) đa thông tin bt cơn xng
đ gii thích LỦ thuyt trt t phơn hng ca mình. Mô hình d báo đem đn kt qu lƠ
khái nim LỦ thuyt trt t phơn hng ca cu trúc vn, ti đó li nhun gi li đc

a thích hn phát hƠnh chng khoán n, còn chng khoán n đc a thích hn lƠ vn
c phn. Mô hình d báo cng cho thy ti sao nhng doanh nghip có li nhun thp
li phát hƠnh c phiu. Nhng nhƠ đu t lỦ trí d đoán đc điu nƠy vƠ yêu cu mt
s gim giá trong ln phát hƠnh c phiu ra công chúng ln đu. S gim giá nƠy lƠ chi
phí cho vic tng vn c phn, cái mƠ s đc chi tr bi c đông ni b. Tín hiu phát
hƠnh n đn th trng vn đc ban hƠnh bi nhng doanh nghip có giá tr cao.


8


Vic vn dng và kim tra tính thc tin các lý thuyt v cu trúc vn nh: lý
thuyt cu trúc vn không nh hng đn giá tr doanh nghip ca Modigliani và
Miller (1958), Modigliani và Miller (1963); lý thuyt đánh đi cu trúc vn; lý
thuyt trt t phân hng ca Myers và Majluf (1984); lý thuyt ngi đi dinầđã
đc thc hin ti nhiu quc gia và vùng lãnh th gn đây là khá ph bin. Bên
cnh mt s nghiên cu thc nghim cho kt qu tán đng vi các lý thuyt trên,
vn còn nhiu kt qu nghiên cu trái chiu nhau.
Ti các th trng mi ni, có nhiu nghiên cu đáng chú ý. Ví nh nghiên cu
thc nghim ca Pandey (2001)  th trng Malaixia t nm 1984 đn 1999 bng
phng pháp nghiên cu lƠ thng kê mô t và phng pháp hi qui bình phng cc
tiu. Kt qu nghiên cu cho thy các nhân t: tng trng, qui mô công ty có mi
quan h t l thun vi đòn by tài chính ca công ty. Trong khi đó, các nhân t: ri
ro kinh doanh, c hi đu t, kh nng sinh li và tài sn hu hình có mi quan h
ph đnh vi đòn by tài chính ca công ty. Trong khi đó, nghiên cu ca Mitton
(2006) ti 34 th trng mi ni bao gm Châu M La tinh, Châu Á, Châu Phi,
Trung ông, ông Âu vi hn 11.000 công ty trong giai đon t 1980 đn 2004.
Bài này ch yu tp trung vào tác đng ca bn
nhân
t ch yu: qui mô công ty,

kh nng sinh li, tài sn hu hình và c hi tng trng. Bng phng pháp
thng kê mô t và phng pháp hi qui OLS cho thy kt qu là các công ty có mc
đ s dng n nhiu là các công ty có qui mô ln hn, tài sn hu hình nhiu hn
nhng kh nng sinh li thp hn và c hi tng trng ít hn. Ngoài ra, bài nghiên
cu còn cho thy mt quan h t l thun gia thu thu nhp công ty vi mc đ s
dng n và mt quan h t l nghch gia tm chn thu phi n và mc đ s dng
n ca công ty. Thêm vào đó, mt kt lun khác cng đáng quan tâm ca bài nghiên
cu là s phát trin tài chính ca mt nc dn đn t s n s thp hn, còn s m
rng tài chính s dn đn t s n s cao hn.
i vi các nc đang phát trin cng có nhiu nghiên cu thc nghim đã
đc thc hin ti nhiu quc gia. Nghiên cu thc nghim ca Booth và các cng
s (2001) ti 10 nc đang phát trin gm: Châu Á, Châu Phi và Nam M trong


9


khong giai đon 1980 đn 1991 cho mt kt qu là các nhân t tác đng đn cu
trúc vn ti các nc đang phát trin cng ging nh các nhân t tác đng đn cu
trúc
vn
ti các nc đã phát trin. C th, t s n dài hn có mi quan h t l
nghch vi các nhân t: t l thu thu nhp, tài sn hu hình, kh nng sinh li và có
mi quan h t l thun vi nhân t quy mô công ty. Tuy nhiên, mc đ tác đng ca
các nhân t thì khác nhau theo mi quc gia, nó ph thuc vào tc đ tng trng
GDP, t l lm phát, s phát trin th trng vn ca mi quc gia đó. Mt nghiên
cu thc nghim khác ca Deesomsak và các cng s (2004) ti bn nc Châu Á
Thái Bình Dng (gm Thái Lan, Malaixia, Sing-ga-po và Úc) t nm 1993 đn nm
2001 cho thy mt tác đng t l thun ca nhân t qui mô công ty và tác đng t l
nghch ca các nhơn t: c hi tng trng, tm chn thu phi n, tính thanh khon,

giá c phiu đn đòn by tài chính ca công ty. Tuy nhiên, hình thc và mc đ tác
đng ca các nhân t đó ph thuc vào đc trng ca mi quc gia. Chng hn, nhân
t tài sn hu hình t l thun vi đòn by tài chính công ty nhng li không có ý
ngha thng kê  các nc Thái Lan, Malaixia và Singgapo trong khi li có ý ngha
ti Úc, hay nh nhân t kh nng sinh li có tác đng t l nghch vi đòn by tài
chính công ty nhng li không có ý ngha thng kê tr Malaixia. Trong khi đó, nhân
t c hi tng trng tác đng t l nghch vi đòn by tài chính công ty ch có ý
ngha thng kê ti Thái Lan và Malaixia.
Mt nghiên cu khác tht s đáng chú ý, đó là nghiên cu thc nghim ca
Bas và các cng s (2009) đi vi 11.125 công ty ti 25 nn kinh t đang phát trin t
nm vùng khác nhau trên th gii. Bài nghiên cu tp trung phân tích s khác bit
trong tác đng ca các nhân t gia các công ty t nhân và công ty niêm yt, gia
các công ty nh và các công ty ln. Mt s kt lun có th rút ra t nghiên cu này:
- Các công ty nh có ít điu kin tip cn các ngun tài tr hn là các công
ty va và công
ty
l
n.
Mt khác, các công ty niêm yt có mc đ thông tin minh
bch hn nên kh nng vay n d dàng hn vì vy mà đòn by tài chính cao hn.
- Các công ty ln và công ty niêm yt có mc n dài hn cao hn các công


10


ty va và công
ty

nh

vì mc đ tip cn vi th trng d dàng hn.  nhng nc
đang phát trin, các công ty đi chúng có mc n dài hn cao hn các công ty t
nhân vì  các công ty đi chúng, vn đ bt cân xng thông tin ít hn các công ty t
nhân.
Các nhân t: tài sn hu hình, kh nng sinh li, t l lm phát có tác đng
t l nghch đn đòn by tài chính ca công ty. Các nhân t: qui mô công ty, tng
trng, lãi vay, thu, thu nhp bình quân đu ngi, tng trng tng sn phm
quc ni quan h t l thun vi đòn by tài chính ca công ty. Tuy nhiên, hai nhân
t là tài sn hu hình và t l lm phát có tác đng t l thun vi n dài hn ca
công ty, còn lãi vay và thu thì tác đng t l nghich vi n dài hn ca công ty. Trong
khi đó, nghiên cu thc nghim ca Bevan và Danbolt (2000) vi 822 công ty ti
Anh ch yu tp trung vào tác đng ca bn nhân t là: tng trng (đc xác đnh
bng giá tr th trng trên giá tr s sách ca tng tài sn), qui mô công ty (đc
tính bng logarit t nhiên ca doanh thu), kh nng sinh li (đc tính bng li
nhun trc thu, lãi vay và khu hao trên tng tài sn) và tài sn hu hình (đc xác
đnh bng tài sn c đnh trên tng tài sn) đn cu trúc vn ca công ty. Theo đó, cu
trúc vn ca công ty đc hai tác gi xác đnh trên c s bn t s: các khon phi tr
(gm n phi tr, tín nhim thng mi và tng đng) trên tng tài sn, n phi
tr trên tng tài sn, n phi tr trên tng ngun vn và n điu chnh (n phi tr
tr đi tin mt và chng khoán kh mi) trên ngun vn điu chnh (tng n cng giá
tr s sách ca vn ch s hu cng giá tr s sách ca c phiu u đãi cng các
khon d phòng cng thu thu nhp hoãn li và tr giá tr tài sn vô hình). Tt c
các nhân t tác đng đn c
u

trúc
vn đu ly trung bình và đc lƠm tr ba nm so
vi cu trúc vn. Kt qu nghiên cu cho thy nhân t tng trng có tác đng t l
thun đn t s các khon phi tr trên tng tài sn nhng li tác đng t l nghch
đn t s n điu chnh trên ngun vn điu chnh nhng hai tác đng này có mc đ

rt nh. Trong khi cu trúc vn đc đo lng bng các t s th trng thì nhân t
tng trng có tác đng t l nghch. Nhân t qui mô có tác đng t l thun đn tt
c các t s đo lng cu trúc vn ca công ty theo giá tr s sách nhng cu trúc


11


vn ca công ty đo lng theo giá tr th trng thì nhân t này tác đng không có
ý ngha thng kê. Nhân t kh nng sinh li li có tác đng t l nghch đn tt c các
t s đo lng cu trúc vn ca công ty theo giá tr s sách và theo giá tr th trng.
Nhân t tài sn hu hình có tác đng t l nghch đn t s các khon phi tr trên
tng tài sn nhng có tác đng t l thun đn t s n trên tng tƠi sn và t s n
điu chnh trên ngun vn điu chnh.
Mt nghiên cu thc nghim khác ca Huang và Song (2006) vi hn 1.000
công ty niêm yt ti Trung Quc đn thi đim nm 2000 nhm tìm ra mc đ tác
đng ca các nhân t đn cu trúc vn ca công ty và xem tác đng các nhân t
này đn cu trúc vn ca các công ty  các nc khác có ging vi tác đng đn
cu trúc vn ca các công ty ti Trung Quc hay không. S dng phng pháp
thng kê mô t cùng vi phng pháp hi qui bình phng cc tiu, tác gi cho
thy các nhân t: qui mô công ty (đc đo lng bng logarit t nhiên ca doanh
thu), bin đng kh nng sinh li (đc xác đnh bng đ lch chun ca li nhun
trc thu và lãi vay), tài sn hu hình (đc đo lng bng t s tài sn c đnh
trên tng tài sn), s hu thuc các đnh ch (đc xác đnh bng tng s c phn
nm gi ca nhà qun tr, giám đc và các c quan giám sát) có mi quan h khng
đnh vi đòn by tài chính ca công ty, các nhân t: kh nng sinh li (đc đo
lng bng t s li
nhu

n


tr
c thu và lãi vay trên tng tài sn), các c hi tng
trng (đc đo lng bng t s giá tr th trng trên giá tr s sách ca tng tài
sn), tm chn thu phi n (đc xác đnh bng t s khu khao trên tng tài sn) li
có mi quan h ph đnh vi đòn by tài chính ca công ty. Ngoài ra, nghiên cu
còn cho thy các công ty Trung Quc da vào s tài tr t bên ngoài nhiu hn mà
ch yu là t n vay hn là phát hành vn ch s hu. Bi vì đa s các công ty ca
Trung Quc đu thuc s hu ca NhƠ nc, mà NhƠ nc va là ch công ty va
là ch các t chc tài chính trung gian nên vic đi vay ca các công ty này là rt thun
li.
Cng ti Trung Quc, nghiên cu thc nghim ca Li, Yue và Zhao
(2007) t nm 2000
đn

n

m
2004 vi 417.068 công ty niêm yt và cha niêm yt


12


tp trung vào các nhân t: qui mô công ty, kh nng sinh li, tài sn hu hình, tài sn
đn hn, tp trung ca ngành, đòn by tài chính trung bình ca ngành, s hu Nhà
nc, s hu nc ngoài và vn hoá th trng. i vi cu trúc vn đc đo lng
bng tng n trên tng tài
s


n
thì các nhân t: qui mô công ty, tài sn đn hn, đòn
by tài chính trung bình ca ngành, s hu Nhà nc có tác đng t l thun, còn
các nhân t còn li: kh nng sinh li, tài sn hu hình, tp trung ca ngành, s hu
nc ngoài có tác đng t l nghch đn cu trúc vn công ty. i vi cu trúc vn
đc đo lng bng t s n ngn hn trên tng tài sn thì các nhân t: qui mô công
ty, đòn by tài chính trung bình ca ngành có tác đng t l thun, nhng nhân t
khác: kh nng sinh li, tài sn hu hình, tp t
rung

ngành,
s hu nc ngoài li có
tác đng t l nghch. Trong khi đó, đi vi n dài hn ca công ty thì các nhân t:
qui mô công ty, đòn by tài chính trung bình ca ngành, s hu Nhà nc có tác
đng t l thun, nhng nhân t còn li: kh nng sinh li, tp trung ngành, s hu
nc ngoài li có quan h t l nghch. c bit, trong nghiên cu này, tác gi cho
thy các công ty có vn ch s hu ca NhƠ nc càng cao thì mc đ s dng
càng cao mà ch yu là n dài hn và nhng công ty này ch yu tp trung  các
vùng kém phát trin. Ngc li, nhng công ty có s hu vn ca nc ngoài cao
thng s dng n ít so vi các công ty tng t nhng có mc s hu nc ngoài
thp hn. V qui mô công ty, bài nghiên cu còn cho thy nhng công ty va có mc
s dng n cao nht, ch yu là n ngn hn. Trong khi các công ty ln thì s dng
n dài hn nhiu nht.
Có th nói, nghiên cu v tác đng ca các nhơn t đn cu trúc vn công ty ti
các nc phát trin đƣ có t thp niên 60 vƠ nhng nghiên cu nƠy lƠ tin đ cng nh
lƠ nhng nghiên cu mu đ so sánh vi nhng nghiên cu sau nƠy ti các nc có th
trng mi ni vƠ các nc đang phát trin. Nghiên cu ca Titman vƠ Wessels
(1988) vi 469 công ty ca M trong giai đon t nm 1974 đn nm 1982 cho nhiu
kt qu có ý ngha:
- Kt qu nghiên cu cho thy các công ty nh s dng n ngn hn nhiu

hn các công ty ln bi vì chi phí giao dch s tn kém hn đi vi các công ty nh


13


khi phát hành n dài hn và vn ch s hu. iu đó cng gii thích ti sao các
công ty nh d b tn thng hn các công ty ln khi mt s suy thoái tm thi ca
nn kinh t xy ra.
- Ngoài ra, kt qu nghiên cu còn cho thy mt tác đng t l nghch ca
nhân t đc đim riêng ca tài sn ca công ty đn mc đ s dng n ca công ty.
Trong khi đó, nhân t qui mô
công
ty và c hi tng trng tác đng t l thun
đn t s n s sách ca công ty. Còn nhân t kh nng sinh li thì có tác đng t l
nghch đn t s n th trng ca công ty.
Cng ti nn kinh t M giai đon 1950-2000, Frank và Goyal (2003) đã
nghiên cu tác đng ca 39 nhân t đn các quyt đnh cu trúc vn ca công ty,
trong đó có c nhng nhân t t đc thù ca công ty đn nhng nhân t v mô. Kt
qu ca nghiên cu cho thy rng, các nhân t: mc n bình quân ca ngành, qui
mô công ty, tài sn vô hình, tài sn th chp có quan h t l thun mnh đn đòn
by tài chính ca công ty. Trong khi đó, các nhân t: ri ro phá sn, chi tr c tc,
tng trng li có quan h t l nghch vi đòn by tài chính ca công ty. Mt s các
nhân t khác nh: sut sinh li trên vn ch s hu (-), l lu k nm trc chuyn
sang (-), ràng buc tài chính (-), kh nng sinh li (-), thay đi tng tài sn (+),
thu thu nhp công ty (+) và lãi sut trái phiu (+) có tác đng nhng mc đ tin cy
thp.
Theo Harris vƠ Raviv (1991, trang 334), các nghiên cu có sn "thng
đng Ủ rng có mi quan h gia s gia tng đòn by và tƠi sn c đnh, lá chn thu
không n, c hi tng trng, vƠ quy mô doanh nghip vƠ gim bin đng, chi phí

qung cáo, nghiên cu vƠ chi phí phát trin, xác sut phá sn, li nhun vƠ tính đc
đáo ca sn phm. "Tuy nhiên, Titman vƠ Wessels (1988, trang 17) thy rng" kt qu
không cung cp h tr cho hiu qu v các t l n phát sinh t lá chn thu không n,
tính d bin đng, giá tr tƠi sn th chp, hoc tng trng trong tng lai.
Khi la chn các yu t kim soát mt s đim nghiên cu bn yu t đc s
dng bi Rajan vƠ Zingales (1995). Các yu t ca h lƠ: T l giá tr th trng trên


14


giá s sách, li nhun, hu hình vƠ doanh. Nhng yu t nƠy lƠ hp lỦ, nhng danh
sách nƠy không bao gm các nh hng ca lm phát k vng và thúc đy ngƠnh công
nghip trung bình.
Theo Murray Z.Frank and Vidhan K.Goyal (2007) BƠi vit nƠy góp phn vƠo
s hiu bit ca chúng ta v c cu vn theo nhiu cách. u tiên, bt đu vi mt
danh sách dƠi các yu t t các tƠi liu trc, tác gi kim tra yu t đáng tin cy đc
ký kt, vƠ đáng tin cy quan trng đ d đoán đòn by. Cui cùng, nó đƣ đc lp lun
rng các lỦ thuyt khác nhau áp dng cho các công ty theo nhng hoƠn cnh khác
nhau.  gii quyt mi quan tơm nghiêm trng, nh hng ca điu kin trong nhng
hoƠn cnh đc nghiên cu. Tác gi tìm thy các mu đáng tin cy thc nghim, mt
tp hp 6 yu t cho hn 27% ca dao đng trong đòn by, trong khi 19 yu t còn li
ch thêm hn 2%. Tác gi gi đơy sáu yu t "yu t ct lõi" vƠ mô hình bao gm sáu
yu t nh lƠ ct lõi " mô hình đòn by ". Các yu t ct lõi có du hiu phù hp vƠ Ủ
ngha thng kê. Các yu t còn li lƠ gn nh không nht quán. Các yu t ct lõi nh
sau:
• Industry median leverage (òn by trung bình ngành): Các công ty có đòn
by trung bình ngành cao có xu hng có đòn by cao.
• Market ậto- book asssets ratio (T l giá tr th trng trên giá s sách): Các
công ty có mt t l giá th trng trên giá s sách cao có xu hng có đòn by thp.

• Tangibility (Hu hình): công ty có nhiu tƠi sn hu hình có xu hng có tính
đòn by cao.
• Profits (Li nhun): Các công ty có li nhun nhiu hn có xu hng có đòn
By thp hn.
• Firm size (Quy mô công ty): Các công ty ln có xu hng có tính đòn by
cao.
• Expected inflation ( lm phát d kin): Khi lm phát đc d kin s cao,
các công ty có xu hng có đòn by cao


15


Mt nghiên cu thc nghim khác gn đơy ca Frank và Goyal (2009) trên các
công ty thng mi ca M trong giai đon t 1950 đn 2003 nhng ln này trên c
s nhiu nhân t, tác gi đã tìm ra sáu nhân tt ct lõi là: đòn by tài chính bình quân
ca ngành, tài sn hu hình, li nhun, qui mô công ty, t s giá tr
th
 trng trên
giá tr s sách ca tài sn và t l lm phát k vng tác đng tin cy nht đn cu
trúc vn ca công ty. C th, các nhân t: đòn by tài chính bình quân ca ngành,
tài sn hu hình, qui mô công ty, t l lm phát k vng có tác đng t l thun đn
t s t
ng

n
 trên giá tr th trng ca tài sn. Trong khi đó, các nhân t: t s giá
tr th trng trên giá tr s sách ca tài sn, li nhun có tác đng t l nghch đn
t s tng n trên giá tr th trng ca tài sn. Tuy nhiên, đi vi t s tng n trên
giá tr s sách ca tài sn thì các nhân t qui mô công ty, t s giá tr th trng trên

giá tr s sách ca tài sn và nh hng ca lm phát thì không tin cy.
1.2.
Mt s nghiên cu ti Vit Nam
Ti Vit Nam, nhng nghiên cu v đ tài các nhân t tác đng đn cu trúc
vn vn còn rt ít


th
 vì nn kinh t Vit Nam vn còn trong giai đon đang phát
trin, vn đ minh bch thông tin trong các doanh nghip Vit Nam vn còn nhiu
hn ch. iu đó nh hng đn vn đ thu thp d liu đ phân tích. Tuy nhiên,
nhng nm gn đây cng có các nghiên cu đáng đc chú ý. Mt trong s đó là
nghiên cu thc nghim ca Trn ình Khôi Nguyên (2006). Nghiên cu này tp
trung phân tích và tìm ra các nhân t tác đng đn cu trúc vn ca các công ty va
và nh ti Vit Nam. Công ty va và nh đc tác gi xác đnh là công ty có s
lao đng di 300 lao đng hoc vn đng ký di 10 t đng. Mu nghiên cu ca
tác gi có tng cng 558 công ty, trong đó có 176 công ty NhƠ nc và 382 công ty
t nhân. Bng phng pháp nghiên cu là phng vn các nhà qun tr tài chính ca
các công ty kt hp vi thu thp d liu t báo cáo tài chính t
n

m
1998 đn 2001
đ tính toán các nhân t, tác gi đã đa tám nhân t vào mô hình hi qui tuyn tính:
Tng tng (Phn trm thay đi trong tng tài sn), tài sn hu hình (tài sn c đnh
trên tng tài sn),
r
i
ro
kinh doanh (đ lch chun ca li nhun trc thu), kh

nng sinh li (logarit t nhiên ca li nhun trc thu trên doanh thu), qui mô


16


(logarit t nhiên ca s lao đng), s hu công ty ( nhân t này là bin gi vi 0 là
công
ty t nhân và 1 là công ty NhƠ nc), quan h vi ngân hàng (đc đo lng
theo thang đo 5 bc Likert t rt ít đn rt rng), mng li (đc đo lng theo
thang đo 5 bc Likert t rt yu đn rt mnh). Kt qu nghiên cu cho thy các công
ty va và nh s dng ch yu là n ngn hn vi t s n ngn hn trên tng tài sn
là 41,98% trong khi t s n dài hn trên tng tài sn là 1,93%. Các công ty Nhà
nc

t s n 63,3% cao hn các công ty khác 34,9%. Các công ty t nhân và
công ty c phn s dng n cao hn các công ty trách nhim hu hn và công ty
đc quyn. Kt qu nghiên cu chính ca bài cho thy các nhân t: tng trng, ri
ro kinh doanh, qui mô công ty, s hu công ty, quan h vi ngân hàng, mng li
có quan h t l thun vi t s n trên tng tài sn ca công ty. Nhng nhân t: tài
sn hu hình có quan h t l nghch vi t s n và t s n ngn hn ca công ty.
Trong khi đó, nhân t kh nng sinh li có tác đng t l nghch đn t s n vƠ t s
n ngn hn ca công ty nhng li không có ý ngha thng kê.
Nghiên cu thc nghim ca Trn Hùng Sn (2008) trên 45 công ty phi tài
chính có mc vn hoá th trng ln nht trên sàn chng khoán Thành ph H Chí
Minh tính đn thi đim tháng 7 nm 2007 cho thy tác đng có ý ngha thng kê
ca các nhân t: kh nng sinh li, tài sn hu hình, thu thu nhp doanh nghip,
qui mô công ty, các c hi tng trng, đc đim riêng ca tài sn ca công ty,
tính
t

hanh
khon và s hu Nhà nc đn cu trúc vn ca công ty. C th, các
nhân t: tài sn hu hình, thu thu nhp doanh nghip, qui mô công ty có tác đng
t l thun đn mc đ s dng n ca công ty. Trong khi đó, các nhân t: kh nng
sinh li, các c hi tng trng, đc đim riêng ca tài sn ca
công
ty li có tác
đng t l nghch đn đòn by tài chính ca công ty. c bit, nhơn t s hu Nhà
nc có tác đng t l thun vi t s n trên tng tài sn chng t các công ty mà
NhƠ nc nm t l vn chi phi càng ln thì mc đ s dng n càng nhiu.
Mt nghiên cu khác ca oàn Ngc Phi Anh (2010) vi 428 doanh
nghip phi tài chính
niêm

y
t trên th trng chng khoán Vit Nam t nm 2007-
2009 trên các nhân t: hiu qu kinh doanh, s tng trng ca doanh nghip, qui


17


mô ca doanh nghip, ri ro kinh doanh, cu trúc tài sn. Kt qu cho thy, các nhân
t: hiu qu kinh doanh, ri ro kinh doanh, cu trúc tài sn có tác đng t l nghch
vi cu trúc vn ca công ty. Trong khi các nhân t còn li là qui mô công ty có tác
đng t l thun vi cu trúc vn ca công ty. Tt c các tác đng đu có ý ngha
thng kê  mc 1%.
Mi đơy, ta có th quan sát thy có thêm mt nghiên cu mi v cu trúc vn
trong nn kinh t Vit Nam trên Social Sciences Research Network (SSRN) đu tháng
2-2012. Nghiên cu đ cp đn các công ty niêm yt trong bi cnh my nm va qua

th trng chng khoán tng nhanh v quy mô. Các nhơn t tác đng đn cu trúc vn
ca 116 công ty niêm yt không thuc ngƠnh tƠi chính  c HSX vƠ HNX đc tìm
hiu qua giai đon 2007-2010. Các tác gi ch ra mt điu là các công ty đƣ niêm yt
cng l thuc nhiu nht vƠo các ngun n ngn hn. Các công ty do chính ph chi
phi vn tip tc hng li th tip cn ngun vn vay, vƠ các công ty tng trng
nhanh vn ch yu trông cy vƠo ngun vay, vic phát hƠnh c phn cha đáp ng đ
nhu cu vn cho phát trin. BƠi nghiên cu rút ra: Chính sách phi theo hng gia tng
đ sơu th trng vn vƠ phi chuyn dch nguyên lỦ cho vay sang c s đm bo tính
kh thi thng mi.



















18



CHNG 2

NGHIÊN CU TÁC NGăCAăCỄCăNHÂNăTăNăCUăTRÚCăVNă
CÁC CÔNG TY NIÊM YTăTIăVITăNAM.

2.1. Tng quan và thc trng căcu vn các công ty ti Vit Nam
Theo c tính ca B K hoch vƠ u t, t l n trên vn ch s hu trung
bình ca các doanh nghip Vit Nam hin vƠo khong 2,33 ln, tc lƠ t l n đang
chim 70% vn ch s hu. ơy lƠ ngng n ti đa trong c cu vn đu t ca các
d án sn xut, kinh doanh thông thng (t l hp lỦ trong mi quan h gia an toƠn
vƠ hiu qu s dng vn lƠ 40 -60%).
Theo Tin S inh Th Hin doanh nghip Vit Nam không ch vay vn lu
đng, mƠ phn ln vn vay trung, dƠi hn cho đu t cng da vƠo ngơn hƠng thng
mi. Nh vy, các ngơn hƠng thng mi đang phi gánh nhim v cung ng vn đu
t trung, dƠi hn cho các doanh nghip. Trong khi đó, ti các nc có th trng vn
phát trin đy đ, nhim v nƠy thng do các đnh ch tƠi chính (qu đu t, công ty
bo him) gánh vác thông qua vic đu t c phiu vƠ trái phiu doanh nghip.
Vi c cu vn doanh nghip nh hin nay có th thy, các ngơn hƠng thng
mi đang phi đm đng luôn c 3 mt trn: cung ng vn ngn hn cho nhu cu vn
lu đng; trung hn cho nhu cu đi mi thit b, m rng sn xut vƠ dƠi hn cho nhu
cu đu t phát trin d án mi. Trong khi đó, nu th trng vn ca Vit Nam phát
trin hƠi hoƠ hn, ngun vn dƠi hn s do các qu đu t, công ty bo him gánh vác.
c bit, vic tham gia vn ch s hu thông qua đu t c phiu niêm yt vƠ OTC s
lƠm tng sc mnh tƠi chính ca doanh nghip, gim áp lc chi phí lƣi vay. iu nƠy
s lƠm gia tng đ an toƠn các khon cho vay ca ngơn hƠng, giúp ngơn hƠng có kh
nng cung ng vn lu đng tt hn cho doanh nghip.
Quan sát t l cung ng vn cho nn kinh t ca M vƠ Vit Nam cho thy, có
s chênh lch rt ln. T l cung ng vn cho nn kinh t ti M lƠ ngơn hƠng thng
mi đm đng 45%, còn li lƠ do các đnh ch tƠi chính khác gánh vác. Trong khi đó,



19


ti Vit Nam, t l cung ng vn ca ngơn hƠng thng mi chim ti 93%, còn li lƠ
do các t chc tƠi chính khác cung ng.
Cùng vi s phát trin ca nn kinh t, các doanh nghip cng phi ngày càng
đi mi đ thích nghi và phát trin trong điu kin mi. Trong đó, đc bit là các
doanh nghip c phn. Các doanh nghip c phn là mô hình phát trin đin hình và
lâu đi ca kinh t tp th trên th gii,  đó, nhà qun tr đa ra rt nhiu quyt
đnh quan trng đ ti đa hóa giá tr doanh nghip mà đc bit là ti đa hóa giá tr
ca c đông là nhng ngi ch s hu ca công ty. Mt trong nhng quyt đnh
quan trng đó là quyt đnh v cu trúc vn ca doanh nghip.
Nn kinh t Vit Nam vn còn trong giai đon đang phát trin, do đó các
doanh nghip Vit Nam ch yu là các doanh nghip va và nh bên cnh các tng
công ty ca NhƠ nc. Mt khác, nn kinh t Vit Nam cng mi hi nhp nên các
c hi đ các doanh nghip Vit Nam tip cn các ngun tài tr còn hn ch. Có th
thy rng, ngun tài tr bên ngoài ch yu ca các doanh nghip Vit Nam hin nay
là t vic đi vay các t chc tín dng, vì đây là kênh huy đng vn d dàng và linh
hot nht. Mt khác, ngun vn tín dng không phi là vô tn, khi cho vay các t
chc tín dng phi xem xét nhiu điu kin và thng phi có tƠi sn đm bo tng
ng vi vn vay. Hn na, các doanh nghip Vit Nam ch yu là va và nh nên
tm hoch đnh chin lc còn yu. Tt c nhng điu đó làm cho các doanh
nghip tip cn vi ngun vn tín dng còn hn ch và ch yu là vay đ phc v
sn xut kinh doanh trong khi nhng ngun vn dài hn rt quan trng thì kh nng
tip cn ca các doanh nghip còn rt khó khn. Th trng chng khoán Vit Nam ra
đi đã hn 10 nm phn nào gii ta cn khát vn ca các doanh nghip Vit Nam.
Tuy vy, qui mô ca th trng còn khá nh so vi th trng chng khoán các
nc trong khu vc nh Thái Lan, Sing-ga-po, Trung Qucầ. Thêm vào đó, c ch

vn hƠnh th trng còn nhiu bt cp vì vy mà th trng chng khoán Vit Nam
cha đc xem là kênh huy đng vn di dào ca các doanh nghip. Mt đc đim
khác na ca các doanh nghip ti Vit Nam là vì nn kinh t nc ta đang chuyn
dn t vai trò ch đo ca các tp đoàn, công ty ln ca NhƠ nc sang c ch th


20


trng nên phn ln các công ty sau khi c phn hóa và niêm yt trên
th

tr

ng

chng khoán vn còn l thuc do NhƠ nc nm t l vn chi phi. Do đó, các công
ty này thng có nhng u th nht đnh trong vic huy đng vn vay t các t
chc tín dng do NhƠ nc va là ch công ty va là ch các t chc tín dng.
Qua đó, có th thy rng các
công
ty có t l vn NhƠ nc cao d dàng huy đng
vn vay t các t chc tín dng nên s
không m

n
mà lm vi vic huy đng vn
trên th trng chng khoán. ơy là mt đc đim khác vi các nc phát trin và
đang phát trin khác.
2.2. D liu, xác đnh các nhân t đc trng ca công ty, thng kê mô tă

và xây dng mô hình nghiên cu
2.2.1. D liu
Bài này s dng d liu t nm 2007 đn nm 2011 ca các công ty niêm yt
ti Vit Nam đn thi đim 31/12/2011. Các công ty trong mu nghiên cu không bao
gm các công ty chng khoán, công ty bo him, ngân hàng, qu đu t Sau khi
kim tra và l

c các điu kin trên, mu d liu hoàn chnh còn li là 300 công ty.
Trong s 300 công ty trong mu, có 74 công ty có t l vn NhƠ nc trên 50%
chim t l 24,67%, có 49 công ty có tng tài sn t 100 t đng tr xung chim t
l 16,33%. Tt c các công ty thuc 14 nhóm ngành: ngƠnh Bt đng sn có 33 công
ty chim ty chim t l 11%; ngƠnh Cao su có 09 công ty, chim t l 3%; ngƠnh Công
ngh vin thông có 27 công ty, chim t l 9%; ngƠnh Dch v du lch có 14 công ty,
chim t l 4,67%; ngƠnh Dc phm – Y t - Hóa cht có 17 công ty, chim t l
5,66%; ngƠnh Giáo dc có 21 công ty, chim t l 7%; ngƠnh Thép có 17 công ty,
chim t l 5,66%; ngƠnh Sn xut – Kinh doanh có 20 công ty, chim t l 6,67%;
ngƠnh Thy sn có 20 công ty, chim t l 6,67%; ngƠnh Thc phm có 20 công ty,
chim t l 6,67%; ngƠnh Vn ti – Cng – Taxi có 20 công ty, chim t l 6,67%;
ngƠnh Vt liu xơy dng – Xơy dng có 40 công ty, chim t l 13,33%; ngƠnh Nha-
Bao bì có 22 công ty, chim t l 7,33%; ngƠnh Nng lng in – Khí – Gas có 20
công ty, chim t l 6,67%.


21


2.2.2. Xác đnh các nhân t tác đng đn cu trúc vn các công ty niêm
yt ti Vit Nam
Trên c s các nghiên cu thc nghim ln lt ti các nc thuc th trng
mi ni, ti các nc đang phát trin, các nc phát trin cng nh nhng nghiên

cu thc nghim ti Vit Nam. Sau khi xem xét đn đc thù các công ty ti Vit Nam,
đ tài đã chn ra by nhơn t đc trng ca các công ty niêm yt ti Vit Nam và mi
bn bin ngành đ đa vào mô hình nghiên cu.
2.2.2.1. Kh nng sinh liă(Profitability)
Nhân t kh nng sinh li đc tính bng li nhun trc thu và lãi vay
chia cho tng tài sn.
Theo lý thuyt đánh đi v cu trúc vn thì các công ty có kh nng sinh li
cao thì có nhiu kh nng vay n hn và vay n nhiu hn cng đc hng li t
tm chn thu hn. Tuy nhiên, theo lý thuyt trt t phân hng ca Myers và Majluf
(1984) thì các công ty thích tài tr t ni b hn tài tr t
bên
ngoài. Do đó, các
công ty có kh nng sinh li cao s đ li li nhun nhiu hn vì vy mà s dng n
s ít hn. Các nghiên cu thc nghim ca Booth và các cng s (2001), Pandey
(2001), Mitton (2006), Bas và các cng s (2009), Frank và Goyal (2009), Trn
Hùng sn (2008), oƠn Ngc Phi Anh (2010) đu cho thy mt quan h t l nghch
gia kh nng sinh li và mc đ s dng n ca công ty. T nhng phân tích
trên, gi đnh:
H1: kh nng sinh li t l nghch vi mc đ s dng n ca công ty
2.2.2.2. Qui mô (Size)
Qui mô ca công ty đc đo lng bng logarit t nhiên ca tng tài sn ca
công ty.
Các công ty càng ln thì đa dng hoá hn vì th ri ro thp hn nên d dàng s
dng n nhiu hn. Thêm na, các công ty ln, có thng hiu và uy tín trên th
trng đi mt vi chi phí đi din thp. Do đó, theo lý thuyt đánh đi thì các công


22



ty ln thng s dng n nhiu hn. Ngc li, lý thuyt
tr
t t phân hng cho
rng các công ty ln thì đi mt vi vn đ la chn nghch thp và có th d
dàng

phát
hành vn c phn hn các công ty nh ni mà vn đ v la chn nghch lƠ rt
cao. Do đó, lý thuyt trt t phân hng d đoán mi quan h gia qui mô và mc đ
s dng n ca công ty lƠ t l nghch. Tuy nhiên, hu nh tt c các nghiên cu
thc nghim trên th gii Titman và Wessels (1988), Pandey (2001), Frank và
Goyal (2003), Mitton (2006), và nghiên cu ti Vit Nam ca Trn Hùng Sn
(2008), oàn Ngc Phi Anh (2010) đu cho thy mt mi quan h t l thun gia
qui mô vi mc đ s dng n ca công ty. Gi đnh:
H2: qui mô ca công ty quan h t l thun vi đòn by tài chính ca công
ty.
2.2.2.3. Các căhi tng trng (Growth opportunities)
Nhân t các c hi tng trng thng đc đo lng bng ch s Tobin’s
Q là t s giá tr th trng trên giá tr s sách ca tng tài sn. Tuy nhiên, vì hn
ch s liu, bài này đo lng c hi tng trng ca công ty thông qua tc đ tng
trng ca tng tài sn.
Lý thuyt đánh đi v cu trúc vn d đoán mt quan h t l nghch gia c
hi tng
tr

ng
vƠ đòn by tài chính ca công ty. Các công ty có c hi tng trng
hn s mt nhiu giá tr hn nu nh h vay n nhiu hn và đi đn tình trng kit
qu tài chính. i vi các công ty có các c hi tng trng cao thì vn đ đu t
di mc càng mnh hn. Các công ty có nhiu n ri ro có đng c thc hin đu

t di mc vào nhng d án có giá tr hin ti dng và ly tin mt ngay nhng
li có ri ro cao và giá tr thp trong tng lai.
Các nghiên cu thc nghim ca Deesomsak và các cng s (2004), Mitton
(2006), Trn Hùng Sn (2008) cho kt qu mt quan h t l nghch gia c hi
tng trng và đòn by tài chính ca công ty. Huang và Song (2006) đo lng c
hi tng trng bng hai ch tiêu là tc đ tng trng doanh thu và đc xem là t
l tng trng quá kh, ch tiêu còn li là ch tiêu Tobin’Q và đc xem là t l tng

×