Tải bản đầy đủ (.pdf) (99 trang)

Các nhân tố hành vi ảnh hưởng đến quyết định đầu tư của nhà đầu tư cá nhân trên thị trường chứng khoán Việt Nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.04 MB, 99 trang )




B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH
***************

NGUYN TH KIM TRÂM

CÁC NHÂN T HÀNH VI NH HNG N QUYT
NH U T CA NHÀ U T CÁ NHÂN TRÊN
TH TRNG CHNG KHOÁN VIT NAM

Chuyên ngành: Tài chính – Ngân hàng
Mã s: 60340201

LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC:
PGS.TS. PHAN TH BÍCH NGUYT




TP. H Chí Minh - Nm 2012



LI CM N

Trc tiên tôi xin chân thành cm n PGS.TS. Phan Th Bích Nguyt, ngi


đã tn tình hng dn, góp ý và đng viên cho tôi trong sut quá trình thc hin
lun vn tt nghip này. Nhân đây, tôi cng xin gi li cm n đn quý thy cô,
nhng ngi đã truyn đt kin thc cho tôi trong sut thi gian theo hc ti
trng.
Tôi cng gi li cm n đn nhng bn bè lp Cao hc TCDN êm 1 K18
i hc Kinh t Tp.HCM đã cùng tôi hc tp, trao đi kinh nghim, chia s kin
thc trong sut quá trình tham gia khóa hc.
Tôi cng chân thành gi li cm n đn bn bè, đng nghip  công ty c
phn chng khoán Phng ông và các công ty chng khoán khác, cùng các nhà
đu t ti các sàn giao dch SSI, ISC, PGSC, ABCS, SBS, VFS, VDS, SHS,… đã
nhit tình giúp đ và tr li nhng câu hi trong bng kho sát ca tôi, mang li kt
qu nghiên cu chính cho lun vn.

Nguyn Th Kim Trâm




LI CAM OAN

Tôi xin cam đoan rng lun vn “Các nhân t hành vi nh hng đn quyt
đnh đu t ca nhà đu t cá nhân trên th trng chng khoán Vit Nam” là công
trình nghiên cu ca riêng tôi, có s h tr t giáo viên hng dn.
Các thông tin, d liu đc s dng trong lun vn là trung thc, các ni
dung trích dn đu đc ghi rõ ngun gc và các kt qu nghiên cu đc trình
bày trong lun vn này cha đc công b ti bt k công trình nghiên cu nào.

TP. H Chí Minh, ngày 28 tháng 12 nm 2012
Ngi cam đoan




NGUYN TH KIM TRÂM



TÓM TT
Mc tiêu ca nghiên cu này là tìm hiu vai trò ca tài chính hành vi và tâm
lý ca nhà đu t trong quá trình ra quyt đnh đu t, cng nh nhng nh hng
ca nó đi vi hiu qu đu t ca nhà đu t cá nhân trên th trng chng khoán
Vit Nam. Vi mu d liu điu tra t 269 nhà đu t cá nhân, nhng nhân t hành
vi đc tìm thy có nh hng đn quyt đnh ca nhà đu t là: Tránh hi tic &
neo quyt đnh, Hiu ng by đàn, Quá t tin, o tng con bc – Khuynh hng
đin hình & sn có, Tính toán bt hp lý & s thua l, Phn ng quá mc. Trong
các khuynh hng này, ngoi tr khuynh hng Tránh hi tic và Khuynh hng
by đàn có nh hng đn các quyt đnh ca nhà đu t  mc trung bình, còn li
nhng khuynh hng khác đu có nh hng đi vi nhà đu t  mc đ cao.
ng thi, s tác đng mi khuynh hng hành vi khác nhau có liên quan đn các
quyt đnh khác nhau ca nhà đu t v c s quyt đnh đu t, s la chn c
phiu và tn sut giao dch. Kt qu nghiên cu cng cho thy rng phn ln các
nhà đu t cá nhân trên th trng chng khoán Vit Nam, trong vòng hai nm gn
đây, đu có kt qu đu t thua l. Kt qu đu t này đc chng minh rng có s
tác đng ca các nhân t hành vi. Các khuynh hng hành vi có tác đng ngc
chiu đi vi hiu qu đu t là: tránh hi tic & neo quyt đnh, o tng con bc
– khuynh hng đin hình & sn có, tính toán bt hp lý & s thua l, và phn ng
quá mc, trong đó, phn ng quá mc là nhân t có tác đng mnh nht đn hiu
qu đu t. Các khuynh hng có tác đng cùng chiu đi vi hiu qu đu t là:
quá t tin và khuynh hng by đàn.




MC LC

1. GII THIU 1
1.1 Lý do chn đ tài nghiên cu 1
1.2 Mc tiêu và câu hi nghiên cu 4
1.3 i tng và phm vi nghiên cu 5
1.4 Kt cu đ tài 5
2. TNG QUAN LÝ THUYT VÀ CÁC NGHIÊN CU TRC 7
2.1 Lý thuyt th trng hiu qu 7
2.2 Lý thuyt tài chính hành vi 7
2.3 Các nghiên cu thc nghim trc đây v các nhân t hành vi và quá
trình ra quyt đnh đu t 9
2.4 Các nhân t hành vi nh hng đn quyt đnh ca nhà đu t 11
2.4.1 S t nghim (Heuristics): 12
2.4.2 Lý thuyt trin vng (Prospect Theory) 17
2.4.3 Hành vi by đàn (Herding effect) 20
2.5 Các yu t liên quan đn quyt đnh đu t 24
2.5.1 C s quyt đnh đu t 24
2.5.2 S la chn c phiu 25
2.5.3 Tn sut giao dch 26
2.6 Hiu qu đu t 27
2.7 Mô hình nghiên cu 29



3. PHNG PHÁP NGHIÊN CU 31
3.1 Phng pháp nghiên cu 31
3.1.1 Công c điu tra và cách thu thp d liu 31
3.1.2 Phng pháp chn mu 31

3.1.3 Thit k bng câu hi và thang đo 32
3.1.4  tin cy ca công c điu tra 33
3.2 Mô hình đo lng 33
3.3 X lý d liu và phân tích 34
4. NI DUNG VÀ KT QU NGHIÊN CU 37
4.1 Kt qu thng kê mô t 37
4.2 Kim đnh gi thuyt H1 39
4.3 Kim tra đ tin cy ca các thang đo bng Cronbach’s Alpha 43
4.3.1  tin cy ca các thang đo nhân t hành vi 43
4.3.2  tin cy ca thang đo hiu qu đu t 44
4.4 Kim đnh gi thuyt H2 45
4.5 Kim đnh gi thuyt H3 47
4.5.1 C s quyt đnh đu t 47
4.5.2 S la chn c phiu 48
4.5.3 Tn sut giao dch 49
4.5.4 Kim đnh s tng quan gia các khuynh hng hành vi và các yu t ra
quyt đnh 50
4.6 Kim đnh gi thuyt H4 53



4.6.1 Kim đnh h s tng quan 53
4.6.2 Phân tích hi quy 54
4.7 Tho lun v kt qu nghiên cu 56
4.7.1 Kt qu kim đnh H1 và H2 56
4.7.2 Kt qu kim đnh H3 58
4.7.3 Kt qu kim đnh H4 59
4.8 Kt lun chng 4 61
5. KT LUN VÀ MT S GI Ý CHÍNH SÁCH 63
5.1 Kt lun vn đ nghiên cu 63

5.2 Mt s gi ý chính sách 64
5.2.1 i vi nhà đu t cá nhân 64
5.2.2 i vi các nhà qun lý th trng chng khoán Vit Nam 66
5.3 Hn ch ca đ tài và hng nghiên cu tip theo 66
TÀI LIU THAM KHO 68





DANH MC CÁC BNG BIU

Bng 2.1. Các nhân t hành vi nh hng đn các quyt đnh đu t 22
Bng 2.2. Các yu t liên quan đn quá trình ra quyt đnh đu t 26
Bng 4.1. Thng kê ni m tài khon giao dch chng khoán ca các nhà đu t 37
Bng 4.2. Kt qu phân tích nhân t EFA các khuynh hng hành vi 40
Bng 4.3. Kt qu kim đnh Cronbach’s Alpha ca các nhân t hành vi 43
Bng 4.4. Kt qu kim đnh Cronbach Alpha ca nhân t hiu qu đu t 44
Bng 4.5. Giá tr trung bình ca thang đo khong 45
Bng 4.6. Mc đ nh hng ca các nhân t hành vi và hiu qu đu t 45
Bng 4.7. Giá tr trung bình ca các yu t v c s quyt đnh đu t 48
Bng 4.8. Giá tr trung bình ca các yu t la chn c phiu 49
Bng 4.9. Tng hp mi tng quan gia các khuynh hng hành vi và các yu t
thuc quá trình ra quyt đnh đu t 50
Bng 4.10. H s tng quan gia các bin trong mô hình 53
Bng 4.11. Mô hình hi quy tóm tt s dng phng pháp Enter 54
Bng 4.12. Phân tích ANOVA ca mô hình hi quy 54
Bng 4.13. Kt qu phân tích hi quy s dng phng pháp Enter 55
Bng 4.14. Tóm tt kt qu kim đnh các gi thuyt 61





DANH MC CÁC HÌNH V

Hình 2.1. Phân loi các khuynh hng hành vi 12
Hình 4.1. Kt qu thng kê v gii tính 38
Hình 4.2. Thng kê đ tui ca nhà đu t 38
Hình 4.3. Thi gian tham gia đu t trên th trng chng khoán 39
Hình 4.4. Tn sut giao dch ca nhà đu t 50


1


1. GII THIU
1.1 Lý do chn đ tài nghiên cu
Th trng chng khoán Vit Nam bt đu đi vào hot đng t ngày
28/07/2000. Khi Trung tâm Giao dch chng khoán Tp. HCM m ca giao dch
phiên đu tiên thì ch có 2 công ty đc niêm yt (c phiu SAM và REE) và 4
Công ty chng khoán thành viên. Tri qua nhiu giai đon thng trm, đn nay, th
trng chng khoán Vit Nam đã phát trin thành 2 S Giao dch chng khoán,
mt là S Giao dch Chng khoán Tp. HCM (HSX) - Trung tâm Giao dch chng
khoán Tp.HCM trc đây, hai là S Giao dch chng khoán Hà Ni (HNX &
UPCoM). Tính đn tháng 6 nm 2012, HSX có 102 công ty chng khoán thành
viên, 352 chng khoán niêm yt, trong đó có 302 c phiu, 6 chng ch qu và 44
trái phiu. HNX thì có 100 công ty chng khoán thành viên và 398 c phiu niêm
yt.
Mc dù th trng chng khoán Vit Nam đã phát trin mnh m v s lng
chng khoán niêm yt và giá tr giao dch trong sut gn 12 nm qua. Tuy nhiên,

khi so sánh vi các th trng chng khoán  các nc trong khu vc và trên th
gii, thì th trng chng khoán Vit Nam vn còn non tr, quy mô hot đng còn
rt nh và có nhiu bin đng.
c bit, t khi đi vào hot đng đn nay, giá c phiu trên th trng chng
khoán Vit Nam luôn có nhng bin đng bt thng không th d đoán đc qua
tng giai đon khác nhau và s bin đng này hu nh không th lý gii đc bng
các lý thuyt chính thng. T ct mc ban đu ca VNINDEX là 100 đim, giá c
phiu đã bin đng tng gim không ngng vi biên đ thay đi rt ln. C th, t
nm 2001 đn nm 2005, giá c phiu liên tc bin đng trong khong t 210 đim
đn 571.04 đim. Bc sang nm 2006, th trng chng khoán bt đu bùng n
mnh m, hu ht các c phiu đu tng giá liên tc bt chp c phiu tt hay xu
và đim đnh cao nht ca VNINDEX là 1,170.67 đim vào ngày 12/03/2007, sau
2


giai đon đó giá c phiu bt đu lao dc không ngng, VNINDEX gim xung
mc đáy thp nht trong giai đon này là 235.50 đim vào ngày 24/02/2009. K t
đó đn nay, th trng vn tip tc bin đng không ngng, tuy có nhng giai đon
phc hi tng đim khá cao nhng dng nh nim tin ca nhà đu t ít nhiu đã
có s suy gim, các nhà đu t hu nh thn trng hn trong các quyt đnh giao
dch ca mình, đnh cao nht mà VNINDEX phc hi tng tr li là 615.68 đim
vào ngày 23/10/2009, còn li xu hng chính ca th trng trong giai đon này
phn ln vn là xu hng gim.
Vi nhng bin đng bt thng đó, nhà đu t trên th trng chng khoán
Vit Nam dng nh đang gp nhiu khó khn hn khi ra các quyt đnh đu t,
bi vì nu ch da vào phân tích tài chính thì không th lý gii đc nhng s bin
đng bt thng ca giá c phiu. Có nhiu phân tích và d đoán v th trng
chng khoán đc đa ra bi các chuyên gia ca các công ty chng khoán và các
t chc tài chính ln trong và ngoài nc, nhng hu nh đu không đúng vi din
bin thc t. Có th thy rng các phng pháp phân tích hay d đoán da trên các

lý thuyt tài chính chính thng hu nh không phù hp vi th trng chng khoán
Vit Nam trong bi cnh hin nay. Trc nm 2007, hu ht các nhà đu t đu
kim đc li nhun t vic đu t vào th trng chng khoán, nhng t sau
tháng 3 nm 2007, nn kinh t Vit Nam và th trng chng khoán ri vào khó
khn và khng hong trm trng, nht là nm 2008 và 2009 hu ht nhng nhà đu
t nào còn nm gi c phiu đu b thua l tt c các khon đu t ca h. n
nay, nhiu nhà đu t vn mun duy trì tài khon giao dch chng khoán và tìm
cách ly li s vn đu t ban đu ca h, thm chí k vng s gia tng li nhun
t vic đu t trên th trng chng khoán. Vy, phng pháp phân tích nào có th
h tr các nhà đu t trên th trng chng khoán Vit Nam d đoán và kim soát
đc xu hng vn đng ca th trng, nhm gim thiu đc ri ro và qun lý
danh mc đu t hiu qu hn? Tài chính hành vi có th hu ích trong trng hp
này bi vì tài chính hành vi, mt nghiên cu v th trng da trên tâm lý hc, nêu
3


rõ vn đ ti sao ngi ta mua hoc bán chng khoán và thm chí ti sao h không
mua bt c chng khoán nào c. Nghiên cu này v hành vi ca nhà đu t giúp
gii thích nhiu “s bt thng trên th trng” đang thách thc lý thuyt chun
mc (Nik Maheran, 2007, p.2).
Hin nay, các nghiên cu v khuynh hng hành vi ca nhà đu t và nhng
nh hng ca nó đi vi vic ra quyt đnh và kt qu đu t trên th trng
chng khoán vn còn nhiu gii hn và là mt ch đ khá mi  Vit Nam, đây
chính là đng lc thúc đy tác gi chn đ tài “Các nhân t hành vi nh hng
đn quyt đnh đu t ca nhà đu t cá nhân trên th trng chng khoán Vit
Nam”.
Theo các lý thuyt kinh t hc, nhng nhà đu t suy ngh và hành đng “mt
cách hp lý” khi mua và bán chng khoán. c bit, nhng nhà đu t đc cho là
đã s dng nhng thông tin có sn đ hình thành “nhng k vng hp lý” v tng
lai trong vic xác đnh giá tr ca công ty và sc khe ca nn kinh t chung. Vì

vy, giá c phiu s phn ánh đúng vi giá tr c bn và s ch tng và gim khi có
nhng thông tin tích cc hoc tiêu cc không mong đi, mt cách tng ng. Vì
th, các nhà kinh t hc đã kt lun rng th trng tài chính thì n đnh và hiu
qu, giá c phiu đi theo mt “bc đi ngu nhiên” và toàn b nn kinh t hng
ti “s cân bng chung”.
Tuy nhiên trong thc t, các nhà đu t không suy ngh và hành đng mt
cách hp lý (Shiller, 1998). Trái li, h b dn dt bi lòng tham và ni s hãi, các
nhà đu t thng đu c c phiu gia nhng c phiu giá cao phi thc t và
nhng c phiu giá thp. Nói cách khác, nhà đu t b làm cho lch lc bi s vn
đng quá mc ca giá c phiu, nhng suy ngh ch quan và ý thích ca đám đông,
s hình thành nht quán nhng k vng không hp lý v kt qu kinh doanh tng
lai ca các công ty và toàn b nn kinh t dn ti giá c phiu s dao đng phía trên
và di giá tr c bn và đi theo mt s d đoán nào đó, ging nh đng đi ca
sóng.
4


Hành vi ca các nhà đu t là mt phn ca ngành hc thut đc gi là “tài
chính hành vi”, nó gii thích nhng cm xúc và nhng sai lm trong nhn thc s
nh hng đn các nhà đu t và quá trình ra quyt đnh nh th nào. Có th thy
rng tài chính hành vi đang tr thành mt phn quan trng trong toàn b quá trình
ra quyt đnh, bi vì nó nh hng rt ln đn kt qu kinh doanh ca nhà đu t.
Nhà đu t có th nâng cao hiu qu đu t thông qua vic nhn bit đc nhng
khuynh hng và nhng sai lm khi nhn đnh nhng vn đ có th xy ra. S hiu
bit v tài chính hành vi s giúp các nhà đu t có th chn la công c đu t tt
hn và tránh khi vic lp li nhng sai lm đt giá trong tng lai.
Nghiên cu này s tp trung nghiên cu tìm ra nhng nhân t hành vi nào đã
tác đng đn các nhà đu t cá nhân và làm nh hng đn kt qu đu t ca h
trên th trng chng khoán Vit Nam, t đó giúp các nhà đu t cá nhân cng nh
các công ty chng khoán Vit Nam có th nâng cao đc kh nng nhn đnh và có

đc nhng quyt đnh đu t hiu qu hn.
Do gii hn v thi gian nghiên cu, nên nghiên cu này ch tp trung vào
đi tng nghiên cu là các nhà đu t cá nhân đang có tài khon giao dch chng
khoán trên c hai sàn HSX và HNX, nhng đang sinh sng và làm vic  đa bàn
Tp.HCM. Nghiên cu này cha m rng đc đi tng nghiên cu là các nhà đu
t t chc và phm vi trên toàn lãnh th Vit Nam.
1.2 Mc tiêu và câu hi nghiên cu
Mc tiêu ca nghiên cu này là ng dng lý thuyt tài chính hành vi đ:
(i) Nhn dng và phân tích các nhân t hành vi nào đã nh hng đn
quyt đnh và hành vi giao dch ca nhà đu t trên th trng chng
khoán Vit Nam;
(ii) Xác đnh mc đ nh hng ca các nhân t đó đn các quyt đnh ca
nhà đu t nh th nào;
5


(iii) Tìm ra mi tng quan gia các nhân t hành vi vi quyt đnh đu t
và kt qu đu t ca nhà đu t cá nhân trên th trng chng khoán
Vit Nam;
(iv) T đó, rút ra mt s kin ngh dành cho các nhà đu t cá nhân trong
vic kim soát và điu chnh nhng hành vi mt cách hp lý đ đt hiu
qu đu t cao nht, góp phn xây dng th trng chng khoán Vit
Nam ngày càng phát trin hn.
 thc hin đc các mc tiêu trên, nhng câu hi sau đây cn đc tr li:
(i) Nhng nhân t hành vi có nh hng đn quyt đnh và hành vi giao
dch ca nhà đu t cá nhân trên th trng chng khoán Vit Nam hay
không? Và đó là nhng nhân t hành vi nào?
(ii) Mc đ nh hng ca các nhân t hành vi (nu có) đi vi các nhà đu
t cá nhân nh th nào?
(iii) Các nhân t hành vi nh hng đn các quyt đnh giao dch và đu t

ca nhà đu t cá nhân nh th nào?
(iv) Các nhân t hành vi có tác đng (nu có) tích cc hay tiêu cc đn hiu
qu đu t ca các nhà đu t cá nhân?
1.3 i tng và phm vi nghiên cu
i tng nghiên cu bao gm các nhà đu t cá nhân đang có tài khon hot
đng giao dch trên c hai sàn HSX và HNX, trên đa bàn Thành ph H Chí Minh.
Mu d liu s dng đ nghiên cu là 400 bng câu hi kho sát đc gi đn cho
các nhà đu t cá nhân trên th trng chng khoán Vit Nam.
1.4 Kt cu đ tài
 tài này bao gm 5 ni dung chính nh sau:
1. Gii thiu.
6


2. Tng quan lý thuyt và các nghiên cu trc.
3. Phng pháp nghiên cu.
4. Ni dung và kt qu nghiên cu
5. Kt lun và mt s gi ý chính sách
7


2. TNG QUAN LÝ THUYT VÀ CÁC NGHIÊN CU TRC
2.1 Lý thuyt th trng hiu qu
Tài chính truyn thng là mt khi kin thc đc xây dng da trên tr ct
ca các nguyên lý v chênh lch giá ca Modigliani và Miller, các nguyên lý danh
mc đu t ca Markowitz, lý thuyt đnh giá tài sn ca Sharpe và lý thuyt đnh
giá quyn chn ca Black, Scholes và Merton (Statman, 1999).
Theo lý thuyt th trng hiu qu, giá c trên th trng tài chính, đc bit là
th trng chng khoán, phn ánh đy đ mi thông tin đã bit và giá c có th
đc xem nh mt s đánh giá ti u v giá tr đu t thc  mi thi đim. Lý

thuyt th trng hiu qu đc đt c s trên quan đim là con ngi hành đng
hp lý, ti đa hoá li ích mong đi mt cách chính xác và x lý tt c nhng thông
tin có sn (Shiller, 1998). Nói cách khác, nhng tài sn tài chính luôn luôn đc
đnh giá hp lý, cn c vào nhng gì đã bit công khai. Giá c phiu đc mô t
nh nhng bc đi ngu nhiên theo thi gian: giá c thay đi không th d đoán
đc bi vì chúng ch xy ra khi phn ng li vi nhng thông tin mi có tht, và
mi thông tin đu mi, không th d đoán đc (Shiller, 2000). Chính vì mi thông
tin đu đc phn ánh vào trong giá c phiu nên nó không th to ra đc li
nhun trên mc trung bình và đánh bi th trng theo thi gian mà không chu ri
ro quá mc.
2.2 Lý thuyt tài chính hành vi
Tài chính hành vi là mt mô hình mi ca tài chính, nhm b sung cho nhng
lý thuyt tài chính truyn thng bng cách đa ra nhng khía cnh thuc hành vi
đi vi quá trình ra quyt đnh. Trái vi phng pháp tip cn ca Markowitz và
Sharp, tài chính hành vi đ cp đn nhng cá nhân và cách thc thu thp và s
dng thông tin. Tài chính hành vi tìm hiu và d báo nhng h qu ca quá trình ra
quyt đnh thuc tâm lý hc trên th trng tài chính có h thng. Ngoài ra, nó còn
8


tp trung vào vic ng dng các nguyên lý tâm lý hc và kinh t đ nâng cao vic
ra quyt đnh thuc lnh vc tài chính (Olsen, 1998).
Hai khi hp nht ca tài chính hành vi là tâm lý hc nhn thc (ngi ta suy
ngh nh th nào) và gii hn kinh doanh chênh lch giá (khi th trng không hiu
qu) (Ritter, 2003, p.1).
Theo lý thuyt tài chính hành vi, các nhà đu t đc nhn thy là phn ng
không “hp lý” đi vi nhng thông tin mi mà quá t tin và thay đi la chn ca
h khi cn c vào nhng thay đi nông cn trong bn thuyt trình thông tin đu t
(Olsen, 1998). Có mt tài liu v tâm lý đ s chng minh rng ngi ta phm
nhng sai lm có h thng trong cách h ngh: h luôn ra quyt đnh d dàng hn

(s t nghim - heuristics), quá t tin, đt quá nng vào kinh nghim gn đây (tình
hung đin hình), tách ri nhng quyt đnh mà l ra nên đc kt hp (tính toán
bt hp lý), sai lm đa ra nhng vn đ cá nhân (s đóng khung), khuynh hng
chm làm quen vi s thay đi (s bo th), và nhng s thích đim ca h cng
có th to ra s bóp méo khi h tránh hin thc hóa nhng khon l danh ngha và
c gng hin thc hóa nhng khon li danh ngha (hiu ng tâm lý). Tài chính
hành vi s dng nhng mô hình mà trong đó mt s nhân t là không hoàn toàn lý
trí, hoc vì nhng s thích hoc vì nhng s tin tng sai lm. Mt mô hình gi
đnh v s thích đó là ngi ta s thua l.
Nhiu lý thuyt c bn v tài chính hành vi liên quan ti mt lot quan đim
mi di tiêu đ chung là “tính hp lý b chn”, mt thut ng liên quan ti Simon
(1972). Nó liên quan ti nhng gii hn nhn thc khi ra quyt đnh. Nh mt kt
qu, hành vi con ngi đc thc hin trên c s ca nhng phng pháp đc
đn gin hóa hay s t nghim (Tversky and Kahneman, 1974). iu này phù hp
vi nghiên cu đc thc hin bi Slovic (1972) v hành vi chu ri ro đu t. Ông
y tìm ra rng, con ngi có nhng gii hn nh mt h thng x lý thông tin và t
ra mt s khuynh hng phán đoán dn ti vic đt quá nng vào thông tin. Ngi
ta cng có khuynh hng phn ng quá mc đi vi nhng thông tin không mong
9


đi và gây n tng mnh (De Bondt and Thaler, 1985).
2.3 Các nghiên cu thc nghim trc đây v các nhân t hành vi và quá
trình ra quyt đnh đu t
Theo nghiên cu ca Ahmed và cng s (2011), “Tài chính hành vi: hình
thành nhng quyt đnh ca các nhà đu t nh trên th trng chng khoán
Lahore”, s dng phng pháp kho sát đ tìm câu tr li ca 300 nhà đu t đang
giao dch trên th trng chng khoán Lahore đc chn ngu nhiên, nghiên cu đã
nhn thy rng quá trình ra quyt đnh ca các nhà đu t nh dng nh b nh
hng bi các lý thuyt tài chính hành vi hn là các lý thuyt tài chính truyn

thng. Các kt qu cng c tính xác thc đc nêu ra bi lý thuyt trin vng và s
s ri ro trong khi s t nghim có v nh cng có vai trò ca chúng trong quá
trình ra quyt đnh ca các nhà đu t  Lahore. Các yu t v hành vi trong mô
hình nghiên cu ca Ahmed và cng s bao gm: s hp lý ca nhà đu t, hiu
ng tâm lý, hi tic, s hi tic, t nghim tình hung đin hình và t nghim sn
có.
Masomi và Ghayekhloo (2011) đã nghiên cu v nhng nh hng ca các
nhân t hành vi trong vic thc hin quyt đnh đu t trên th trng chng khoán
Tehran (TSE), vi đi tng nghiên cu là các nhà đu t t chc. Nghiên cu này
đã s dng mt mu nghiên cu gm 23 nhà đu t t chc, nhng nhân t hành vi
đc tho lun là: s đin hình, quá t tin, neo quyt đnh, o tng con bc, s
thua l, s hi tic và tính toán bt hp lý đã nh hng đn các quyt đnh ca các
nhà đu t t chc đang hot đng trên th trng chng khoán Tehran. Kt qu
nghiên cu cho thy rng các nhân t hành vi nh hng đn quá trình ra quyt
đnh đu t. Các hình thc t nghim và lý thuyt trin vng đã rõ ràng, vi nhng
s t nghim chim u th mnh hn lý thuyt trin vng trong vic gii thích
hành vi ca nhà đu t t chc đang hot đng ti TSE. Neo quyt đnh và o
tng con bc là ni bt nht.
10


Chin (2012), vi nghiên cu “Nhng khuynh hng tâm lý và hành vi ca
nhà đu t: kho sát bng chng t th trng chng khoán Malaysia”. Mc đích
chính ca nghiên cu này là xác đnh tâm lý nh hng đn vic ra quyt đnh ca
nhà đu t nh th nào. Bn khuynh hng tâm lý: nim tin, t tin, hi tic và hiu
ng “vt rn cn” (“snake bite” effect) và s tác đng ca chúng lên vic đa ra
quyt đnh đc kim nghim. Nhng tác đng ca chúng lên vic ra quyt đnh
ca nhà đu t đc nhn thy là quan trng. Các nhà đu t đc nhn thy là da
vào nhng s tin tng khi ra các quyt đnh. Các nhà đu t thiu t tin v k
nng và kin thc ca h trong vic ra quyt đnh. Các nhà đu t cng tri qua s

hi tic khi h mua c phiu ti mt mc giá cao và bán  giá thp. ôi khi, h gi
các c phiu quá lâu và giá có th đt ti mc thp hn giá mua. Các nhà đu t
cng tri qua thua l và min cng chu ri ro hoc mua các c phiu mc dù nó
có th thích hp đ mua ti mt thi đim riêng. Nhng kt qu này xác nhn rng
các khuynh hng tâm lý ngn cn các nhà đu t khi vic thc hin các quyt
đnh “hp lý”.
Le Phuoc Luong và Doan Thi Thu Ha (2011) nghiên cu v các nhân t
hành vi nh hng đn quyt đnh và hiu qu ca các nhà đu t cá nhân ti s
giao dch chng khoán H Chí Minh. Kt qu là có ba nhân t đc tìm thy có s
nh hng đn hiu qu đu t: By đàn, Lý thuyt trin vng (S thua l, s hi
tic, tính toán bt hp lý), và S t nghim (Quá t tin và o tng con bc). Các
hành vi t nghim có tác đng cùng chiu cao nht lên hiu qu đu t, trong khi
các hành vi by đàn thì có nh hng cùng chiu đi vi hiu qu đu t  mc đ
thp hn. Trái li, các hành vi trin vng có tác đng ngc chiu lên hiu qu đu
t.
úc kt ni dung t các nghiên cu trc, và đc bit là nghiên cu ca
Masomi và Ghayekhloo (2011), tác gi nhn thy rng có rt nhiu nhân t v tâm
lý hành vi nh hng đn quá trình ra quyt đnh ca nhà đu t. Tuy nhiên, trong
nghiên cu ca Masomi và Ghayekhloo (2011) đi tng đc tp trung nghiên
11


cu là các nhà đu t t chc, trong khi các nhà đu t cá nhân có th đc xem là
đi tng b nh hng nhiu nht bi các khuynh hng hành vi. Trong nghiên
cu này, tác gi cng s dng các nhân t hành vi ging nh nghiên cu ca
Masomi và Ghayekhloo (2011) theo hai nhóm: S t nghim và Lý thuyt trin
vng, nhng trong nhóm t nghim có b sung thêm hai nhân t: khuynh hng
sn có và phn ng quá mc & quá thn trng. ng thi tác gi cng nghiên cu
thêm mt khuynh hng khác đc cho là khá ph bin trên th trng chng
khoán Vit Nam, đó là khuynh hng by đàn - mt khuynh hng xã hi, có tác

đng rt ln đn quá trình ra quyt đnh ca nhà đu t cá nhân.
Ni dung sau đây s gii thích chi tit hn v ý ngha ca các khuynh hng
hành vi cng nh tác đng ca chúng đn quá trình ra quyt đnh nh th nào.
2.4 Các nhân t hành vi nh hng đn quyt đnh ca nhà đu t
Fernandez et al. (2009, p.5) đã phân chia các khuynh hng hành vi ra làm
hai nhóm: khuynh hng nhn thc và khuynh hng cm xúc, mc dù c hai loi
đu mang li nhng quyt đnh bt hp lý. Bi vì khuynh hng nhn thc (s t
nghim nh vic neo quyt đnh, s sn có, và khuynh hng tình hung đin hình)
bt ngun t s suy lun không chính xác, nhng thông tin và li khuyên tt hn
thng có th hiu chnh chúng. Trái li, nhng khuynh hng cm xúc, chng hn
nh s tic nui và s ri ro, bt ngun t nhng cm giác bc đng hoc trc giác,
hn là t suy lun có ý thc, và khó có th hiu chnh.
Khuynh hng nhn thc hay s t nghim nói đn quy lut ngón tay cái
mà con ngi s dng đ ra quyt đnh trong nhng môi trng phc tp, không
chc chn. Khuynh hng cm xúc có th tác đng đn quá trình ra quyt đnh,
đc tp hp mt cách thun li theo Lý Thuyt Trin Vng (Kahneman và
Tversky, 1979). Lý thuyt này đ ra mt khuôn kh mô t v cách ngi ta ra
quyt đnh di điu kin ri ro và không chc chn và bao gm mt khuôn kh v
hành vi phong phú hn lý thuyt hu dng k vng ch quan di nhiu mô hình
12


kinh t (Masomi và Ghayekhloo, 2011). S phân chia này đc mô t c th 
Hình 2.1.
Ni dung chi tit v hai nhóm khuynh hng hành vi này: s t nghim và
lý thuyt trin vng, cng nh khuynh hng by đàn s đc trình bày sau đây.
Hình 2.1. Phân loi các khuynh hng hành vi
Ngun tham kho: Kannadhasan (2010)

2.4.1 S t nghim (Heuristics):

Theo đnh ngha ca t đin, s t nghim (Heuristics) mun nói đn quá
trình con ngi khám phá ra nhng điu cho chính h, thông thng th nghim và
sai lm. S th nghim và sai lm thng dn h ti vic phát trin “quy lut ngón
tay cái”, nhng quá trình này thng dn ti nhng sai lm khác (Shefrin, 2000).
T nghim cng có th đc đnh ngha nh vic “s dng nhng kinh nghim và
O TNG NHN THC
S T NGHIM LÝ THUYT TRIN VNG

Tình hung đin hình
Quá t tin

Neo quyt đnh
o tng con bc

Khuynh hng sn có
S thua l
Tránh hi tic
Tính toán bt hp lý
T kim soát
13


nhng n lc thc hành đ gii đáp nhng vn đ hoc đ nâng cao hiu qu”. Bi
vì thc t là càng ngày càng nhiu thông tin hn thì s lan truyn càng ngày càng
nhanh hn, cuc sng đi vi ngi ra quyt đnh trong th trng tài chính tr nên
phc tp hn. iu này ng ý rng vic s dng phng pháp t nghim thng là
mt s tip cn không th tránh khi, nhng không luôn luôn to ra li ích
(Fromlet, 2001, p.65-66).
Kahneman và Tversky (1973, p.237) xác đnh có ba s t nghim nhn thc
v đánh giá ri ro: tình hung đin hình (Representativeness), s sn có

(Availability), và s điu chnh và neo nhn đnh (Adjustment and Anchoring).
Theo Schwartz (2010, trang 63), nhiu nhà phân tích xác nhn rng vic s dng s
t nghim, đc bit là t nghim tình hung đin hình, s dn đn s t tin quá
mc không có c s (Tversky & Kahneman, 1982; Kahneman & Tversky, 2000;
Gilovich et al., 2002). T nghim tình hung đin hình cng dn đn nhng d
đoán quá gii hn, hoc phn ng quá mc (overeaction).
Tình hung đin hình (Representativeness): Nói mt cách ngn gn,
khuynh hng tình hung đin hình, bao hàm vic quá tin cy vào nhng khuôn
mu (Shefrin, 2005). Nó có nhiu h qu đi vi vic ra quyt đnh đu t. Các nhà
đu t có th sai lm quy cho nhng đc tính tt ca công ty (ví d, nhng sn
phm cht lng, nhng nhà qun lý có nng lc, s tng trng k vng cao) nh
nhng đc đim ca mt khon đu t tt. S rp khuôn này gây ra mt sai lm
nhn thc nh Lakonishok et al. (1994) đã cho thy rng nhng công ty “hp dn”
này thng là nhng khon đu t nghèo nàn. Các nhà đu t có th cng xem xét
li nhun quá kh gn đây tiêu biu cho điu mà h có th k vng trong tng lai
(De Bondt, 1993). Bi vì khuynh hng ngoi suy này, các nhà đu t có th mua
nhng c phiu tng giá gn đây (ngha là, h có mt tiêu đim thin cn). Dhar &
Kumar (2001) kho sát nhng xu hng giá ca nhng c phiu đc mua bi hn
62,000 h gia đình ti mt môi gii chit khu sut mt thi gian 5 nm. H nhn
thy rng các nhà đu t thích mua nhng c phiu mà gn đây đc hng mt s
14


li tc bt thng chc chn, thích hp vi suy ngh là khuynh hng giá quá kh
thì tiêu biu cho khuynh hng giá tng lai.
Khuynh hng sn có (Availability Bias): S t nghim sn có ch ra rng
các nhà đu t có khuynh hng đa ra nhng xác sut cao hn đi vi nhng s
kin mà h quen thuc. Các nhà đu t cá nhân có v thích hp nht vi vic đa
ra nhng phán đoán da trên nhng s kin gn nht và d ghi nh hn là nhng s
kin tng t khác nhng khó gi nh li s vic đã xy ra, đ làm th nào d dàng

hình dung ra kt qu (Tversky và Kahneman, 1973a). Trong các th trng tng
giá, ch có nhng thông tin tích cc; và trong th trng gim giá ch có thông tin
tiêu cc. Vì vy, có th nói rng các th trng chng khoán đi lên hoc đi xung là
da trên phn x (Chandra, 2008). Tversky và Kahneman (1974), đa ra các ví d
v nhng cách mà khuynh hng sn có có th cung cp nhng manh mi thit
thc cho vic đánh giá tn s và xác sut. H tranh lun rng “nhng s kin xy ra
mi đây thì có th có giá tr tng đi hn nhng kinh nghim trc đó” (trang
1127), và, vì vy, kt lun rng ngi ta đánh giá các xác sut bng vic đt nng
vào nhng thông tin hin hành, ch không phi x lý tt c thông tin có liên quan.
Barber và Odean (2002) nhn thy rng khi chn c phiu đ mua, các nhà
đu t có khuynh hng ch xem xét nhng c phiu mà gn đây có gây s chú ý
ca h. Barber và Odean đã lý lun rng vì s chú ý là có gii hn và có quá nhiu
các c hi đu t, giao dch ca các nhà đu t nh l có kh nng tp trung vào
nhng c phiu mà thông tin có sn. “Thu hút s chú ý – Attention Grabbing”
đc th hin theo ba cách: các báo cáo tin tc v mt c phiu, khi lng giao
dch cao, và t sut sinh li bt thng. Hai nhân t sau là hai nhân t có nh
hng chính vì đôi khi tin tc có th là trung lp (Ackert và Deaves, 2010). Nh
nh Frieder (2004) nhn thy nhng ngi giao dch c phiu tìm mua c phiu
sau khi có thông tin bt ng v nhng khon thu nhp dng ln và bán sau khi có
thông tin bt ng v nhng khon th nhp âm ln, và gii thích khuynh hng này
bng s t nghim sn có, gi đnh rng nét ni bt ca s bt ng v các khon
15


thu nhp gia tng theo đ ln ca nó.
Neo quyt đnh (Anchoring): Neo quyt đnh (Yates, 1990), là mt hin
tng mà trong đó, trong tình trng thiu nhng thông tin tt hn, các nhà đu t
cho rng giá hin ti là đúng. Ví d, trong mt th trng tng giá, mi thông tin
mi đc “neo vào” (anchored) bi nó gn gi vi báo cáo trc, và lch s cách
xa hn ngày càng tr thành điu không thích hp. Con ngi có khuynh hng đt

tm quan trng quá nhiu vào kinh nghim gn đây, nhng xu hng mi ngoi
suy thng xung đt vi các xác sut và mc trung bình dài hn. Kahneman và
Tversky (1974) lý lun rng khi hình thành nhng d đoán, ngi ta thng bt
đu vi mt vài giá tr ban đu, giá tr bt k có th chp nhn đc, và sau đó điu
chnh cách xa nó. Bng chng thc nghim cho thy rng s điu chnh thng
thiu sót. Nói cách khác, ngi ta “neo” quá nhiu vào giá tr ban đu. Trong tình
trng thiu vng nhng thông tin tt hn, thì giá quá kh gn nh là yu t quyt
đnh quan trng đn giá ca ngày hôm nay. Vì vy, đim neo là giá c đc ghi
nh gn đây nht, khuynh hng ca nhà đu t là dùng đim neo này đ ép buc
s ging nhau ca giá c phiu t mt ngày ti ngày k tip (Shiller, 2000).
Tóm li, theo Chandra (2008, trang 19), đim neo bi các nhà đu t có th
là bt k đim nào di đây: (i) Neo vào giá mua: Khi h bám vào giá mua c
phiu ca h và không thc hin bt k quyt đnh nào; (ii) Neo vào lch s giá:
Các nhà đu t t chi mua c phiu ngày hôm nay bi vì nó r hn nm trc
hoc t chi bán bt k tài sn nào bi vì nó cao hn trong quá kh; (iii) Neo vào
nhn thc lch s: Khi nhà đu t neo vào nhn thc quá kh ca h v công ty, ví
d, mt nhà đu t không mun đu t vào nhng c phiu ITC, ch vì nó là mt
công ty sn xut nhng sn phm thuc lá trong quá kh.
Quá t tin (Overconfidence): Các nhà tâm lý hc xác đnh rng s quá t
tin khin cho ngi ta đánh giá quá cao kin thc ca h, đánh giá quá thp nhng
ri ro, và cng điu quá kh nng kim soát các bin c ca h. Hay nói ngn gn
là ngi ta thng ngh mình thông minh hn và có thông tin tt hn kh nng
16


thc t ca h (Pompian, 2006).
Có ba khía cnh ca quá t tin trong tài chính, đó là: (1) Hiu chun sai
(Miscalibration), xác sut ch quan cao hn xác sut thc t, (2) hiu ng tt hn
mc trung bình, khuynh hng suy ngh rng mt s ngi có kh nng trên mc
trung bình, (3) o tng v s kim soát, mt s tin tng rng ngi ta có kh

nng d đoán hn hoc có nhng kt qu tt đp hn khi h đ ht tâm trí vào đó
(Odean, 1998; Gervais and Odean, 2001; Glaser và Weber, 2004). Pompian (2006,
trang 54) đã đ cp đn nhng sai lm thng xy ra nh mt kt qu ca hành vi
quá t tin liên quan đn vic đu t trong các th trng tài chính, (1) Quá t tin
khin cho nhà đu t đánh giá quá cao kh nng ca h khi đnh giá mt khon đu
t tim nng; (2) Quá t tin có th làm cho các nhà đu t thc hin giao dch quá
mc nh mt kt qu ca s tin tng rng h có kin thc đc bit mà h không
tht s có; (3) Quá t tin có th dn các nhà đu t đn vic đánh giá quá thp v
ri ro và có khuynh hng pht l ri ro; (4) Quá t tin gây ra khuynh hng danh
mc đu t ca các nhà đu t thng kém đa dng.
Các nghiên cu thc nghim v lý thuyt giao dch quá mc đã đc tin
hành bi Graham et al. (2006), Grinblatt và Keloharju (2009), Statman et al. (2003)
và Glaser và Weber (2003). Kt qu ca nhng nghiên cu này cho thy rng mc
đ quá t tin ca nhà đu t có nh hng đn tn sut và khi lng giao dch.
Theo Grinblatt và Keloharju (2009), mc đ tn sut giao dch ca nhà đu t b
nh hng bi mc đ quá t tin ca h. Statman et al. (2003); Glaser và Weber
(2003) thì cho thy rng nhng nhà đu t có mc đ quá t tin cao thì có khuynh
hng giao dch vi khi lng ln.
o tng con bc (Gambler’s Fallacy): Kahneman và Tversky (1971) mô
t trung tâm ca o tng con bc nh mt s nhn thc sai v s công bng ca
quy lut c hi. Mt tác đng ch yu lên th trng tài chính là các nhà đu t
chu tn tht vì khuynh hng này thì có kh nng thiên hng v vic d đoán
nhng s đo chiu trong giá chng khoán. o tng con bc xut hin khi các nhà

×