Tải bản đầy đủ (.pdf) (82 trang)

Các nhân tố tác động đến cấu trúc vốn của các công ty niêm yết tại Việt Nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.96 MB, 82 trang )



B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH





N
N
G
G
U
U
Y
Y


N
N


C
C
H
H
Í
Í







C
C




CÁC NHÂN T TÁC NG N CU
TRÚC VN CA CÁC CÔNG TY NIÊM
YT TI VIT NAM


LUN VN THC S KINH T


CHUYÊN NGÀNH: KINH T TÀI CHÍNH – NGÂN HÀNG
MÃ S: 60.31.12


NGI HNG DN: GS.TS TRN NGC TH






TP.H CHÍ MINH – NM 2012







MC LC

M U 1
CHNG 1
MT S NGHIÊN CU THC NGHIM V CÁC NHÂN T
TÁC NG N CU TRÚC VN CA CÔNG TY TRÊN
TH GII VÀ TI VIT NAM 5

1.1 Mt s nghiên cu trên th gii 5

1.2 Mt s nghiên cu ti Vit Nam 12
CHNG 2
NGHIÊN CU TÁC NG CA CÁC NHÂN T N CU
TRÚC VN CÁC CÔNG TY NIÊM YT TI VIT NAM 15

2.1 Tng quan và thc trng c cu vn các công ty ti Vit Nam 15

2.2 D liu, xác đnh các nhân t đc trng ca công ty, thng kê mô t và
xây dng mô hình nghiên cu 17

2.2.1 D liu 17

2.2.2 Xác đnh các nhân t tác đng đn cu trúc vn các công ty niêm yt
ti Vit Nam 18


2.2.2.1 Kh nng sinh li (Profitability) 18

2.2.2.2 Qui mô (Size) 18

2.2.2.3 Các c hi tng trng (Growth opportunities) 19

2.2.2.4 Tài sn hu hình (Tangibility) 20

2.2.2.5 Thu (Tax) 21

2.2.2.6 Ri ro kinh doanh (Risk) 22

2.2.2.7 c đim riêng ca tài sn ca công ty (Uniqueness) 23

2.2.2.8 Tính thanh khon (Liquidity) 24

2.2.2.9 S hu nhƠ nc (State-owned) 24

2.2.2.10 Ngành (Industry) 25

2.2.3 Phân tích thc trng cu trúc vn các công ty niêm yt ti Vit Nam
27

2.2.4 Xây dng mô hình nghiên cu các nhân t tác đng đn cu trúc vn
ca công ty niêm yt ti Vit Nam 43

2.2.4.1 Mô hình quan h gia các nhân t và cu trúc vn 43

2.2.4.2 ánh giá đ phù hp ca mô hình 45


2.2.4.3 Kim đnh đ phù hp ca mô hình 45

2.2.4.4 Mt s ch tiêu đánh giá mô hình hi qui tuyn tính khác 46

2.2.5 Phân tích ma trn h s tng quan 52

2.2.6 Kt qu chy mô hình 57
CHNG 3 KT LUN VÀ KIN NGH 71

3.1 Kt lun 71

3.2 Kin ngh 72
TÀI LIU THAM KHO 76









M U

Tóm tt
 tài s dng s liu ca 546 công ty phi tài chính niêm yt trên S
giao dch chng khoán Thành ph H Chí Minh và S giao dch chng khoán
Hà Ni t nm 2007 đn nm 2010. Kt qu nghiên cu cho thy các công ty
niêm yt ti Vit Nam s dng n cao so vi các công ty trên th gii. c

bit, trong c cu n thì n ngn hn chim t trng rt ln. Các công ty nhà
nc có mc s dng n cao hn các công ty khác, các công ty ln có mc s
dng n cao hn các công ty va và nh. Kt qu chính ca đ tài là phát hin
nhng nhân t tác đng đn cu trúc vn ca các công ty
niêm yt ti Vit
Nam ging vi các nhân t tác đng đn cu trúc vn ca các công ty trên th
gii. C th, các nhân t: kh nng sinh li, ri ro kinh doanh, tính thanh
khon, ngành nông nghip, ngành vn ti có quan h t l nghch vi đòn by
tài chính ca công ty. Trong khi đó, nhng nhân t: qui mô công ty, c hi
tng trng, tài sn hu hình, đc đim riêng ca tài sn, s hu nhà nc,
ngành bt đng sn – xây dng có quan h t l thun vi đòn by tài chính
ca công ty.

t vn đ
Trong nn kinh t th trng, các doanh nghip đc bit là doanh
nghip c phn phi chu nhiu áp lc đ tn ti và phát trin. Các nhà qun
tr đng trc sc ép to ra li nhun ngày càng nhiu và làm sao giá tr
doanh nghip đc bit là giá tr tài sn ca c đông, nhng ngi ch s hu
ca doanh nghip là cao nht.  làm đc điu đó, nhà qun tr phi luôn có
nhng quyt đnh quan trng đ đnh hng doanh nghip đi theo hng tt
nht. Mt trong các quyt đnh quan trng đó là quyt đnh v cu trúc vn
1
ca doanh nghip. Theo Modigliani và Miller (1958) thì cu trúc vn ca
công ty không liên quan gì đn giá tr ca doanh nghip trong th trng vn
hoàn ho. Tuy nhiên, cng theo Modigliani và Miller (1963), công ty s dng
n càng nhiu thì s đc hng li t tm chn thu càng cao nhng mt
công ty có đòn by tài chính cao li phi đi mt vi các vn đ kit qu tài
chính. Sau lý thuyt cu trúc vn không liên quan gì đn giá tr doanh nghip
ca Modigliani và Miller đã có nhiu lý thuyt v cu trúc vn khác ra đi,
trong s đó có hai lý thuyt ni bt nht là lý thuyt v đánh đi cu trúc vn

(The trade-off theory) đc phát trin trên nn tng lý thuyt ca Modigliani
và Miller và lý thuyt trt t phân hng (The pecking order theory) đc
Myers và Majluf (1984) phát hin. K t đó, đã có nhiu nghiên cu thc
nghim trên th gii  nhiu quc gia và vùng lãnh th đ chng minh hai lý
thuyt trên. Tuy nhiên, kt qu ca các nghiên cu thc nghim này còn nhiu
ch cha đng nht. ây chính là c s mà các nhà nghiên cu tip tc quá
trình nghiên cu đ làm sáng t nhiu vn đ trong hai lý thuyt v cu trúc
vn trên cng nh nhng lý thuyt v cu trúc vn khác.

Mc tiêu nghiên cu
Mc tiêu nghiên cu ca đ tài là áp dng các lý thuyt c đin v cu
trúc vn cng nh nhng nghiên cu thc nghim trên th gii và ti Vit
Nam đ làm sáng t s tác đng ca các nhân t đn cu trúc vn ca công ty
niêm yt ti Vit Nam. Trên c s đó, bài này s tp trung tr li cho hai câu
hi:
1. Thc tin cu trúc vn ca các công ty niêm yt ti Vit Nam? Có s
khác bit trong cu trúc vn gia các công ty mà nhà nc nm t l
vn chi phi và các công ty nhà nc không nm t l vn chi phi,
gia các công ty ln và các công ty va và nh. Theo Ngh đnh
2
56/2009/N-CP ngày 30/06/2009 ca Chính ph v tr giúp phát trin
doanh nghip va và nh thì nhng doanh nghip có tng ngun vn
(bng tng tài sn) t trên 20 t đng đn 100 t đng đc xp vào
doanh nghip va và nh, nhng doanh nghip có mc vn trên 100 t
đng là doanh nghip ln. Các doanh nghip va và nh trong nn kinh
t thng khó khn hn các doanh nghip ln trong vic huy đng vn.
Do đó, xem xét vn đ này cng là mt s cn thit.
2. Các nhân t vi mô tác đng đn cu trúc vn ca các công ty niêm yt
ti Vit Nam nh th nào? và có khác bit nào so vi nhng lý thuyt
v cu trúc vn và nghiên cu thc nghim trc đây?


i tng nghiên cu và phm vi nghiên cu
i tng nghiên cu là 546 công ty phi tài chính niêm yt trên S
giao dch chng khoán Thành ph H Chí Minh và S giao dch chng khoán
Hà Ni tính đn thi đim 30/09/2011. Khong thi gian nghiên cu là t
nm 2007 đn nm 2010. Các nhân t nghiên cu gii hn  các nhân t vi
mô, mang tính đc trng ca tng công ty.

Phng pháp nghiên cu
 tr li nhng vn đ trên, đ tài s dng phng pháp đnh lng là
thng kê mô t kt hp phng pháp bình phng bé nht (OLS) đ chy mô
hình hi qui tuyn tính đa bin.

Ý ngha khoa hc và ý ngha thc tin ca đ tài
 tài là s k tha các nghiên cu thc nghim có trc đ làm sáng
t tác đng ca các nhân t đn cu trúc vn ca các công ty niêm yt ti Vit
Nam. Kt qu nghiên cu s cung cp cho các nhà qun tr mt cách nhìn
3
toàn din hn v cu trúc vn ca công ty đ t đó có nhng quyt đnh chun
xác, kp thi và hiu qu. Ngoài ra, kt qu nghiên cu còn giúp các c quan
nhà nc thy đc thc trng cu trúc vn ca các công ty ti Vit Nam
cng nh nhng bt cp trong c ch qun lý đ t đó có nhng chính sách
phù hp.

B cc ca đ tài
Phn còn li ca đ tài đc kt cu nh sau:
Chng 1: Mt s nghiên cu thc nghim v các nhân t tác đng đn
cu trúc vn trên th gii và ti Vit Nam.
Chng 2: Nghiên cu tác đng ca các nhân t đn cu trúc vn các
công ty niêm yt ti Vit Nam.

Chng 3: Kt lun và kin ngh














4

CHNG 1
MT S NGHIÊN CU THC NGHIM V CÁC NHÂN T
TÁC NG N CU TRÚC VN CA CÔNG TY TRÊN
TH GII VÀ TI VIT NAM

1.1 Mt s nghiên cu trên th gii.
Vic vn dng và kim tra tính thc tin các lý thuyt c đin và hin đi
v cu trúc vn nh: lý thuyt cu trúc vn không nh hng đn giá tr
doanh nghip ca Modigliani và Miller (1958), Modigliani và Miller (1963);
lý thuyt đánh đi cu trúc vn; lý thuyt trt t phân hng ca Myers và
Majluf (1984); lý thuyt ngi đi din…đã đc thc hin ti nhiu quc gia
và vùng lãnh th gn đây là khá ph bin. Bên cnh mt s nghiên cu thc
nghim cho kt qu tán đng vi các lý thuyt trên, vn còn nhiu kt qu

nghiên cu trái chiu nhau.
Ti các th trng mi ni, có nhiu nghiên cu đáng chú ý. Ví nh nghiên
cu thc nghim ca Pandey (2001)  th trng Ma-lai-xi-a t nm 1984 đn
1999 bng phng pháp nghiên cu là thng kê mô t và phng pháp hi qui
bình phng cc tiu. Kt qu nghiên cu cho thy các nhân t: tng trng,
qui mô công ty có mi quan h t l thun vi đòn by tài chính ca công ty.
Trong khi đó, các nhân t: ri ro kinh doanh, c hi đu t, kh nng sinh li
và tài sn hu hình có mi quan h ph đnh vi đòn by tài chính ca công
ty. Trong khi đó, nghiên cu ca Mitton (2006) ti 34 th trng mi ni bao
gm Châu M La tinh, Châu Á, Châu Phi, Trung ông, ông Âu vi hn
11.000 công ty trong giai đon t 1980 đn 2004. Bài này ch yu tp trung
vào tác đng ca bn nhân t ch yu: qui mô công ty, kh nng sinh li, tài
5
sn hu hình và c hi tng trng. Bng phng pháp thng kê mô t và
phng pháp hi qui OLS cho thy kt qu là các công ty có mc đ s dng
n nhiu là các công ty có qui mô ln hn, tài sn hu hình nhiu hn nhng
kh nng sinh li thp hn và c hi tng trng ít hn. Ngoài ra, bài nghiên
cu còn cho thy mt quan h t l thun gia thu thu nhp công ty vi mc
đ s dng n và mt quan h t l nghch gia tm chn thu phi n và mc
đ s dng n ca công ty. Thêm vào đó, mt kt lun khác cng đáng quan
tâm ca bài nghiên cu là s phát trin tài chính ca mt nc dn đn t s
n s thp hn, còn s m rng tài chính s dn đn t s n s cao hn.
i vi các nc đang phát trin cng có nhiu nghiên cu thc nghim
đã đc thc hin ti nhiu quc gia. Nghiên cu thc nghim ca Booth và
các cng s (2001) ti 10 nc đang phát trin gm: Châu Á, Châu Phi và
Nam M trong khong giai đon 1980 đn 1991 cho mt kt qu là các nhân
t tác đng đn cu trúc vn ti các nc đang phát trin cng ging nh các
nhân t tác đng đn cu trúc vn ti các nc đã phát trin. C th, t s n
dài hn có mi quan h t l nghch vi các nhân t: t l thu thu nhp, tài
sn hu hình, kh nng sinh li và có mi quan h t l thun vi nhân t qui

mô công ty. Tuy nhiên, mc đ tác đng ca các nhân t thì khác nhau theo
mi quc gia, nó ph thuc vào tc đ tng trng GDP, t l lm phát, s
phát trin th trng vn ca mi quc gia đó. Mt nghiên cu thc nghim
khác ca Deesomsak và các cng s (2004) ti bn nc Châu Á Thái Bình
Dng (gm Thái Lan, Ma-lai-xi-a, Sing-ga-po và Úc) t nm 1993 đn nm
2001 cho thy mt tác đng t l thun ca nhân t qui mô công ty và tác
đng t l nghch ca các nhân t: c hi tng trng, tm chn thu phi n,
tính thanh khon, giá c phiu đn đòn by tài chính ca công ty. Tuy nhiên,
hình thc và mc đ tác đng ca các nhân t đó ph thuc vào đc trng ca
mi quc gia. Chng hn, nhân t tài sn hu hình t l thun vi đòn by tài
6
chính công ty nhng li không có ý ngha thng kê  các nc Thái Lan, Ma-
lai-xi-a và Sing-ga-po trong khi li có ý ngha ti Úc, hay nh nhân t kh
nng sinh li có tác đng t l nghch vi đòn by tài chính công ty nhng li
không có ý ngha thng kê tr Ma-lai-xi-a. Trong khi đó, nhân t c hi tng
trng tác đng t l nghch vi đòn by tài chính công ty ch có ý ngha
thng kê ti Thái Lan và Ma-Lai-xi-a.
Mt nghiên cu khác tht s đáng chú ý, đó là nghiên cu thc nghim
ca Bas và các cng s (2009) đi vi 11.125 công ty ti 25 nn kinh t đang
phát trin t nm vùng khác nhau trên th gii. Bài nghiên cu tp trung phân
tích s khác bit trong tác đng ca các nhân t gia các công ty t nhân và
công ty niêm yt, gia các công ty nh và các công ty ln. Mt s kt lun có
th rút ra t nghiên cu này:
- Các công ty nh có ít điu kin tip cn các ngun tài tr hn là các
công ty va và công ty ln. Mt khác, các công ty niêm yt có mc đ
thông tin minh bch hn nên kh nng vay n d dàng hn vì vy mà
đòn by tài chính cao hn.
- Các công ty ln và công ty niêm yt có mc n dài hn cao hn các
công ty va và công ty nh vì mc đ tip cn vi th trng d dàng
hn.  nhng nc đang phát trin, các công ty đi chúng có mc n

dài hn cao hn các công ty t nhân vì  các công ty đi chúng, vn đ
bt cân xng thông tin ít hn các công ty t nhân.
- Các nhân t: tài sn hu hình, kh nng sinh li, t l lm phát có tác
đng t l nghch đn đòn by tài chính ca công ty. Các nhân t: qui
mô công ty, tng trng, lãi vay, thu, thu nhp bình quân đu ngi,
tng trng tng sn phm quc ni quan h t l thun vi đòn by tài
chính ca công ty. Tuy nhiên, hai nhân t là tài sn hu hình và t l
7
lm phát có tác đng t l thun vi n dài hn ca công ty, còn lãi vay
và thu thì tác đng t l thun vi n dài hn ca công ty.
Trong khi đó, nghiên cu thc nghim ca Bevan và Danbolt (2000) vi
822 công ty ti Anh ch yu tp trung vào tác đng ca bn nhân t là: tng
trng (đc xác đnh bng giá tr th trng trên giá tr s sách ca tng tài
sn), qui mô công ty (đc tính bng logarit t nhiên ca doanh thu), kh
nng sinh li (đc tính bng li nhun trc thu, lãi vay và khu hao trên
tng tài sn) và tài sn hu hình (đc xác đnh bng tài sn c đnh trên tng
tài sn) đn cu trúc vn ca công ty. Theo đó, cu trúc vn ca công ty đc
hai tác gi xác đnh trên c s bn t s: các khon phi tr (gm n phi tr,
tín nhim thng mi và tng đng) trên tng tài, n phi tr trên tng tài
sn, n phi tr trên tng ngun vn và n điu chnh (n phi tr tr đi tin
mt và chng khoán kh mi) trên ngun vn điu chnh (tng n cng giá tr
s sách ca vn ch s hu cng giá tr s sách ca c phiu u đãi cng các
khon d phòng cng thu thu nhp hoãn li và tr giá tr tài sn vô hình) .
Tt c các nhân t tác đng đn cu trúc vn đu ly trung bình và đc làm
tr ba nm so vi cu trúc vn. Kt qu nghiên cu cho thy nhân t tng
trng có tác đng t l thun đn t s các khon phi tr trên tng tài sn
nhng li tác đng t l nghch đn t s n điu chnh trên ngun vn điu
chnh nhng hai tác đng này có mc đ rt nh. Trong khi cu trúc vn đc
đo lng bng các t s th trng thì nhân t tng trng có tác đng t l
nghch. Nhân t qui mô có tác đng t l thun đn tt c các t s đo lng

cu trúc vn ca công ty theo giá tr s sách nhng cu trúc vn ca công ty
đo lng theo giá tr th trng thì nhân t này tác đng không có ý ngha
thng kê . Nhân t kh nng sinh li li có tác đng t l nghch đn tt c các
t s đo lng cu trúc vn ca công ty theo giá tr s sách và theo giá tr th
trng. Nhân t tài sn hu hình có tác đng t l nghch đn t s các khon
8
phi tr trên tng tài sn nhng có tác đng t l thun đn t s n trên tng
tài sn và t s n điu chnh trên ngun vn điu chnh.
Mt nghiên cu thc nghim khác ca Huang và Song (2006) vi hn
1.000 công ty niêm yt ti Trung Quc đn thi đim nm 2000 nhm tìm ra
mc đ tác đng ca các nhân t đn cu trúc vn ca công ty và xem tác
đng các nhân t này đn cu trúc vn ca các công ty  các nc khác có
ging vi tác đng đn cu trúc vn ca các công ty ti Trung Quc hay
không. S dng phng pháp thng kê mô t cùng vi phng pháp hi qui
bình phng cc tiu, tác gi cho thy các nhân t: qui mô công ty (đc đo
lng bng logarit t nhiên ca doanh thu), bin đng kh nng sinh li
(đc xác đnh bng đ lch chun ca li nhun trc thu và lãi vay), tài
sn hu hình (đc đo lng bng t s tài sn c đnh trên tng tài sn), s
hu thuc các đnh ch (đc xác đnh bng tng s c phn nm gi ca nhà
qun tr, giám đc và các c quan giám sát) có mi quan h khng đnh vi
đòn by tài chính ca công ty, các nhân t: kh nng sinh li (đc đo lng
bng t s li nhun trc thu và lãi vay trên tng tài sn), các c hi tng
trng (đc đo lng bng t s giá tr th trng trên giá tr s sách ca
tng tài sn), tm chn thu phi n (đc xác đnh bng t s khu khao trên
tng tài sn) li có mi quan h ph đnh vi đòn by tài chính ca công ty.
Ngoài ra, nghiên cu còn cho thy các công ty Trung Quc da vào s tài tr
t bên ngoài nhiu hn mà ch yu là t n vay hn là phát hành vn ch s
hu. Bi vì đa s các công ty ca Trung Quc đu thuc s hu ca nhà
nc, mà nhà nc va là ch công ty va là ch các t chc tài chính trung
gian nên vic đi vay ca các công ty này là rt thun li.

Cng ti Trung Quc, nghiên cu thc nghim ca Li, Yue và Zhao
(2007) t nm 2000 đn nm 2004 vi 417.068 công ty niêm yt và cha
niêm yt tp trung vào các nhân t: qui mô công ty, kh nng sinh li, tài sn
9
hu hình, tài sn đn hn, tp trung ca ngành, đòn by tài chính trung bình
ca ngành, s hu nhà nc, s hu nc ngoài và vn hoá th trng. i
vi cu trúc vn đc đo lng bng tng n trên tng tài sn thì các nhân t:
qui mô công ty, tài sn đn hn, đòn by tài chính trung bình ca ngành, s
hu nhà nc có tác đng t l thun, còn các nhân t còn li: kh nng sinh
li, tài sn hu hình, tp trung ca ngành, s hu nc ngoài có tác đng t
l nghch đn cu trúc vn công ty. i vi cu trúc vn đc đo lng bng
t s n ngn hn trên tng tài sn thì các nhân t: qui mô công ty, đòn by tài
chính trung bình ca ngành có tác đng t l thun, nhng nhân t khác: kh
nng sinh li, tài sn hu hình, tp trung ngành, s hu nc ngoài li có tác
đng t l nghch. Trong khi đó, đi vi n dài hn ca công ty thì các nhân
t: qui mô công ty, đòn by tài chính trung bình ca ngành, s hu nhà nc
có tác đng t l thun, nhng nhân t còn li: kh nng sinh li, tp trung
ngành, s hu nc ngoài li có quan h t l nghch. c bit, trong nghiên
cu này, tác gi cho thy các công ty có vn ch s hu ca nhà nc càng
cao thì mc đ s dng càng cao mà ch yu là n dài hn và nhng công ty
này ch yu tp trung  các vùng kém phát trin. Ngc li, nhng công ty có
s hu vn ca nc ngoài cao thng s dng n ít so vi các công ty tng
t nhng có mc s hu nc ngoài thp hn. V qui mô công ty, bài nghiên
cu còn cho thy nhng công ty va có mc s dng n cao nht, ch yu là
n ngn hn. Trong khi các công ty ln thì s dng n dài hn nhiu nht.
Có th nói, nghiên cu v tác đng ca các nhân t đn cu trúc vn công
ty ti các nc phát trin đã có t thp niên 60 và nhng nghiên cu này là
tin đ cng nh là nhng nghiên cu mu đ so sánh vi nhng nghiên cu
sau này ti các nc có th trng mi ni và các nc đang phát trin.
Nghiên cu ca Titman và Wessels (1988) vi 469 công ty ca M trong giai

đon t nm 1974 đn nm 1982 cho nhiu kt qu có ý ngha:
10
- Kt qu nghiên cu cho thy các công ty nh s dng n ngn hn
nhiu hn các công ty ln bi vì chi phí giao dch s tn kém hn đi
vi các công ty nh khi phát hành n dài hn và vn ch s hu. iu
đó cng gii thích ti sao các công ty nh d b tn thng hn các
công ty ln khi mt s suy thoái tm thi ca nn kinh t xy ra.
- Ngoài ra, kt qu nghiên cu còn cho thy mt tác đng t l nghch
ca nhân t đc đim riêng ca tài sn ca công ty đn mc đ s dng
n ca công ty. Trong khi đó, nhân t qui mô công ty và c hi tng
trng tác đng t l thun đn t s n s sách ca công ty. Còn nhân
t kh nng sinh li thì có tác đng t l nghch đn t s n th trng
ca công ty.
Cng ti nn kinh t M giai đon 1950-2000, Frank và Goyal (2003) đã
nghiên cu tác đng ca 39 nhân t đn các quyt đnh cu trúc vn ca công
ty, trong đó có c nhng nhân t t đc thù ca công ty đn nhng nhân t v
mô. Kt qu ca nghiên cu cho thy rng, các nhân t: mc n bình quân
ca ngành, qui mô công ty, tài sn vô hình, tài sn th chp có quan h t l
thun mnh đn đòn by tài chính ca công ty. Trong khi đó, các nhân t: ri
ro phá sn, chi tr c tc, tng trng li có quan h t l nghch vi đòn by
tài chính ca công ty. Mt s các nhân t khác nh: sut sinh li trên vn ch
s hu (-), l lu k nm trc chuyn sang (-), ràng buc tài chính (-), kh
nng sinh li (-), thay đi tng tài sn (+), thu thu nhp công ty (+) và lãi
sut trái phiu (+) có tác đng nhng mc đ tin cy thp.
Mt nghiên cu thc nghim khác gn đây ca Frank và Goyal (2009) trên
các công ty thng mi ca M trong giai đon t 1950 đn 2003 nhng ln
này trên c s nhiu nhân t, tác gi đã tìm ra sáu nhân tt ct lõi là: đòn by
tài chính bình quân ca ngành, tài sn hu hình, li nhun, qui mô công ty, t
s giá tr th trng trên giá tr s sách ca tài sn và t l lm phát k vng
11

có tác đng tin cy nht đn cu trúc vn ca công ty. C th, các nhân t:
đòn by tài chính bình quân ca ngành, tài sn hu hình, qui mô công ty, t l
lm phát k vng có tác đng t l thun đn t s tng n trên giá tr th
trng ca tài sn. Trong khi đó, các nhân t: t s giá tr th trng trên giá
tr s sách ca tài sn, li nhun có tác đng t l nghch đn t s tng n
trên giá tr th trng ca tài sn. Tuy nhiên, đi vi t s tng n trên giá tr
s sách ca tài sn thì các nhân t qui mô công ty, t s giá tr th trng trên
giá tr s sách ca tài sn và nh hng ca lm phát thì không tin cy.

1.2 Mt s nghiên cu ti Vit Nam
Ti Vit Nam, nhng nghiên cu v đ tài các nhân t tác đng đn cu
trúc vn vn còn rt ít có th vì nn kinh t Vit Nam vn còn trong giai đon
đang phát trin, vn đ minh bch thông tin trong các doanh nghip Vit Nam
vn còn nhiu hn ch. iu đó nh hng đn vn đ thu thp d liu đ
phân tích. Tuy nhiên, nhng nm gn đây cng có các nghiên cu đáng đc
chú ý. Mt trong s đó là nghiên cu thc nghim ca Tran Dinh Khoi
Nguyen (2006). Nghiên cu này tp trung phân tích và tìm ra các nhân t tác
đng đn cu trúc vn ca các công ty va và nh ti Vit Nam. Công ty va
và nh đc tác gi xác đnh là công ty có s lao đng di 300 lao đng
hoc vn đng ký di 10 t đng. Mu nghiên cu ca tác gi có tng cng
558 công ty, trong đó có 176 công ty nhà nc và 382 công ty t nhân. Bng
phng pháp nghiên cu là phng vn các nhà qun tr tài chính ca các công
ty kt hp vi thu thp d liu t báo cáo tài chính t nm 1998 đn 2001 đ
tính toán các nhân t, tác gi đã đa tám nhân t vào mô hình hi qui tuyn
tính: Tng tng (Phn trm thay đi trong tng tài sn), tài sn hu hình (tài
sn c đnh trên tng tài sn), ri ro kinh doanh (đ lch chun ca li nhun
trc thu), kh nng sinh li (logarit t nhiên ca li nhun trc thu trên
12
doanh thu), qui mô (logarit t nhiên ca s lao đng), s hu công ty ( nhân t
này là bin gi vi 0 là công ty t nhân và 1 là công ty nhà nc), quan h

vi ngân hàng (đc đo lng theo thang đo 5 bc Likert t rt ít đn rt
rng), mng li (đc đo lng theo thang đo 5 bc Likert t rt yu đn rt
mnh). Kt qu nghiên cu cho thy các công ty va và nh s dng ch yu
là n ngn hn vi t s n ngn hn trên tng tài sn là 41,98% trong khi t
s n dài hn trên tng tài sn là 1,93%. Các công ty nhà nc có t s n
63,3% cao hn các công ty khác 34,9%. Các công ty t nhân và công ty c
phn s dng n cao hn các công ty trách nhim hu hn và công ty đc
quyn. Kt qu nghiên cu chính ca bài cho thy các nhân t: tng trng,
ri ro kinh doanh, qui mô công ty, s hu công ty, quan h vi ngân hàng,
mng li có quan h t l thun vi t s n trên tng tài sn ca công ty.
Nhng nhân t: tài sn hu hình có quan h t l nghch vi t s n và t s
n ngn hn ca công ty. Trong khi đó, nhân t kh nng sinh li có tác đng
t l nghch đn t s n và t s n ngn hn ca công ty nhng li không có
ý ngha thng kê.
Nghiên cu thc nghim ca Trn Hùng Sn (2008) trên 45 công ty phi
tài chính có mc vn hoá th trng ln nht trên sàn chng khoán Thành ph
H Chí Minh tính đn thi đim tháng 7 nm 2007 cho thy tác đng có ý
ngha thng kê ca các nhân t: kh nng sinh li, tài sn hu hình, thu thu
nhp doanh nghip, qui mô công ty, các c hi tng trng, đc đim riêng
ca tài sn ca công ty, tính thanh khon và s hu nhà nc đn cu trúc
vn ca công ty. C th, các nhân t: tài sn hu hình, thu thu nhp doanh
nghip, qui mô công ty có tác đng t l thun đn mc đ s dng n ca
công ty. Trong khi đó, các nhân t: kh nng sinh li, các c hi tng trng,
đc đim riêng ca tài sn ca công ty li có tác đng t l nghch đn đòn
by tài chính ca công ty. c bit, nhân t s hu nhà nc có tác đng t l
13
thun vi t s n trên tng tài sn chng t các công ty mà nhà nc nm t
l vn chi phi càng ln thì mc đ s dng n càng nhiu.
Mt nghiên cu khác ca oàn Ngc Phi Anh (2010) vi 428 doanh
nghip phi tài chính niêm yt trên th trng chng khoán Vit Nam t nm

2007-2009 trên các nhân t: hiu qu kinh doanh, s tng trng ca doanh
nghip, qui mô ca doanh nghip, ri ro kinh doanh, cu trúc tài sn. Kt qu
cho thy, các nhân t: hiu qu kinh doanh, ri ro kinh doanh, cu trúc tài
sn có tác đng t l nghch vi cu trúc vn ca công ty. Trong khi các nhân
t còn li là qui mô công ty có tác đng t l thun vi cu trúc vn ca công
ty. Tt c các tác đng đu có ý ngha thng kê  mc 1%.

















14
CHNG 2
NGHIÊN CU TÁC NG CA CÁC NHÂN T N CU
TRÚC VN CÁC CÔNG TY NIÊM YT TI VIT NAM.

2.1 Tng quan và thc trng c cu vn các công ty ti Vit Nam.
Gn 25 nm k t khi khi xng công cuc đi mi, din mo nn kinh

t Vit Nam đã có nhng bc chuyn bin rõ rt. Lut đu t nc ngoài
nm 1987 ra đi to ra khung pháp lý đu tiên cho vic hình thành nn kinh t
th trng ri nm 1991 lut doanh nghip t nhân và lut công ty đc hình
thành. Nm 1992 Hin pháp đc sa đi đã khng đnh s tn ti và phát
trin ca nn kinh t hàng hoá nhiu thành phn vn đng theo c ch th
trng và khu vc đu t nc ngoài. Nn kinh t hi nhp và phát trin kéo
theo s phát trin rt đa dng và phong phú các thành phn kinh t khác nhau.
Tính đn cui nm 2009, Vit Nam có khong 248.842 loi hình doanh
nghip, trong đó lãnh vc t nhân và công ty trách nhim hu hn là nhiu
nht vi khong 182.246 doanh nghip, các công ty có vn đu t nc ngoài
cng khá nhiu khong 6.546 doanh nghip. Rõ ràng, các thành phn kinh t
đóng vai trò rt ln trong c ch vn hành nn kinh t th trng ti Vit
Nam.
Cùng vi s phát trin ca nn kinh t, các doanh nghip cng phi ngày
càng đi mi đ thích nghi và phát trin trong điu kin mi. Trong đó, đc
bit là các doanh nghip c phn. Các doanh nghip c phn là mô hình phát
trin đin hình và lâu đi ca kinh t tp th trên th gii,  đó, nhà qun tr
đa ra rt nhiu quyt đnh quan trng đ ti đa hoá giá tr doanh nghip mà
đc bit là ti đa hoá giá tr ca c đông là nhng ngi ch s hu ca công
ty. Mt trong nhng quyt đnh quan trng đó là quyt đnh v cu trúc vn
ca doanh nghip.
15
Nn kinh t Vit Nam vn còn trong giai đon đang phát trin, do đó các
doanh nghip Vit Nam ch yu là các doanh nghip va và nh bên cnh các
tng công ty ca nhà nc. Mt khác, nn kinh t Vit Nam cng mi hi
nhp nên các c hi đ các doanh nghip Vit Nam tip cn các ngun tài tr
còn hn ch. Có th thy rng, ngun tài tr bên ngoài ch yu ca các doanh
nghip Vit Nam hin nay là t vic đi vay các t chc tín dng, vì đây là
kênh huy đng vn d dàng và linh hot nht. Mt khác, ngun vn tín dng
không phi là vô tn, khi cho vay các t chc tín dng phi xem xét nhiu

điu kin và thng phi có tài sn đm bo tng ng vi vn vay. Hn na,
các doanh nghip Vit Nam ch yu là va và nh nên tm hoch đnh chin
lc còn yu. Tt c nhng điu đó làm cho các doanh nghip tip cn vi
ngun vn tín dng còn hn ch và ch yu là vay đ phc v sn xut kinh
doanh trong khi nhng ngun vn dài hn rt quan trng thì kh nng tip cn
ca các doanh nghip còn rt khó khn. Th trng chng khoán Vit Nam ra
đi đã hn 10 nm phn nào gii to cn khát vn ca các doanh nghip Vit
Nam. Tuy vy, qui mô ca th trng còn khá nh so vi th trng chng
khoán các nc trong khu vc nh Thái Lan, Sing-ga-po, Trung Quc… tính
đn thi đim 30/09/2011 có khong 824 c phiu, 557 trái phiu trên c ba
th trng là S giao dch chng khoán Thành Ph H Chí Minh, S giao
dch chng khoán Hà Ni và tr trng Upcom vi tng giá tr niêm yt
khong 413.341.070 triu đng. Thêm vào đó, c ch vn hành th trng còn
nhiu bt cp vì vy mà th trng chng khoán Vit Nam cha đc xem là
kênh huy đng vn di dào ca các doanh nghip. Mt đc đim khác na ca
các doanh nghip ti Vit Nam là vì nn kinh t nc ta đang chuyn dn t
vai trò ch đo ca các tp đoàn, công ty ln ca nhà nc sang c ch th
trng nên phn ln các công ty sau khi c phn hoá và niêm yt trên th
trng chng khoán vn còn l thuc do nhà nc nm t l vn chi phi. Do
16
đó, các công ty này thng có nhng u th nht đnh trong vic huy đng
vn vay t các t chc tín dng do nhà nc va là ch công ty va là ch
các t chc tín dng. Qua đó, có th thy rng các công ty có t l vn nhà
nc cao d dàng huy đng vn vay t các t chc tín dng nên s không
mn mà lm vi vic huy đng vn trên th trng chng khoán. ây là mt
đc đim khác vi các nc phát trin và đang phát trin khác.

2.2 D liu, xác đnh các nhân t đc trng ca công ty, thng kê mô t
và xây dng mô hình nghiên cu
2.2.1 D liu

Bài này s dng d liu t nm 2007 đn nm 2010 ca tt c các công
ty niêm yt trên hai th trng chng khoán Vit Nam là S giao dch chng
khoán Thành ph H Chí Minh và S giao dch chng khoán Hà Ni tính
đn thi đim 30/09/2011. Các công ty trong mu nghiên cu không bao gm
các công ty chng khoán, công ty bo him, ngân hàng, qu đu t. Ngoài ra,
các công ty phi đc
thành lp t nm 2007 tr v trc và không có l trong
c ba nm t 2007 đn nm 2009. Sau khi kim tra và lc các điu kin trên,
mu d liu hoàn chnh còn li là 546 công ty. Trong s 546 công ty trong
mu, có 155 công ty có t l vn nhà nc trên 50% chim t l 28,39%, có
63 công ty có tng tài sn t 100 t đng tr xung chim t l 11,54%. Tt
c các công ty thuc 10 nhóm ngành: ngành công nghip có 124 công ty
chim t l là 22,71%, ngành dt may - giy da có 8 công ty chim t l
1,47%, ngành công ngh có 29 công ty chim t l 5,31%, ngành dc - y t
có 22 công ty chim t l 4,03%, ngành hàng tiêu dùng có 38 công ty chim
t l 6,96%, ngành nông nghip có 8 công ty chim t l 1,47%, ngành thc
phm - đ ung – hoá cht có 53 công ty chim t l 9,71%, ngành thng
mi - dch v có 66 công ty chim t l 12,09%, ngành vn ti có 35 công ty
17
chim t l 6,41% và ngành bt đng sn – xây dng có 163 công ty chim t
l 29,85%.
2.2.2 Xác đnh các nhân t tác đng đn cu trúc vn các công ty niêm
yt ti Vit Nam.
Trên c s các nghiên cu thc nghim ln lt ti các nc thuc th
trng mi ni, ti các nc đang phát trin, các nc phát trin cng nh
nhng nghiên cu thc nghim ti Vit Nam. Sau khi xem xét đn đc thù các
công ty ti Vit Nam, đ tài đã chn ra chín nhân t đc trng ca các công ty
niêm yt ti Vit Nam và chín bin ngành đ đa vào mô hình nghiên cu.
2.2.2.1 Kh nng sinh li (Profitability):
Nhân t kh nng sinh li đc tính bng li nhun trc thu và lãi

vay chia cho tng tài sn.
Theo lý thuyt đánh đi v cu trúc vn thì các công ty có kh nng
sinh li cao thì có nhiu kh nng vay n hn và vay n nhiu hn cng đc
hng li t tm chn thu hn. Tuy nhiên, theo lý thuyt trt t phân hng
ca Myers và Majluf (1984) thì các công ty thích tài tr t ni b hn tài tr
t bên ngoài. Do đó, các công ty có kh nng sinh li cao s đ li li nhun
nhiu hn vì vy mà s dng n s ít hn vi điu kin là đu t và c tc c
đnh. Các nghiên cu thc nghim ca Booth và các cng s (2001), Pandey
(2001), Mitton (2006), Bas và các cng s (2009), Frank và Goyal (2009),
Trn Hùng sn (2008), oàn Ngc Phi Anh (2010) đu cho thy mt quan h
t l nghch gia kh nng sinh li và mc đ s dng n ca công ty. T
nhng phân tích trên, gi đnh:
H1: kh nng sinh li t l nghch vi mc đ s dng n ca công ty
2.2.2.2 Qui mô (Size):
Qui mô ca công ty đc đo lng bng logarit t nhiên ca tng tài
sn ca công ty.
18
Các công ty càng ln thì đa dng hoá hn vì th ri ro thp hn nên d
dàng s dng n nhiu hn. Thêm na, các công ty ln, có thng hiu và uy
tín trên th trng đi mt vi chi phí đi din thp. Do đó, theo lý thuyt
đánh đi thì các công ty ln thng s dng n nhiu hn. Ngc li, lý
thuyt trt t phân hng cho rng các công ty ln thì đi mt vi vn đ la
chn nghch thp và có th d dàng phát hành vn c phn hn các công ty
nh ni mà vn đ v la chn nghch là rt cao. Do đó, lý thuyt trt t phân
hng d đoán mi quan h gia qui mô và mc đ s dng n ca công ty là
t l nghch. Tuy nhiên, hu nh tt c các nghiên cu thc nghim trên th
gii Titman và Wessels (1988), Pandey (2001), Frank và Goyal (2003),
Mitton (2006), và nghiên cu ti Vit Nam ca Trn Hùng Sn (2008), oàn
Ngc Phi Anh (2010) đu cho thy mt mi quan h t l thun gia qui mô
vi mc đ s dng n ca công ty. Gi đnh:

H2: qui mô ca công ty quan h t l thun vi đòn by tài chính ca
công ty.
2.2.2.3 Các c hi tng trng (Growth opportunities):
Nhân t các c hi tng trng thng đc đo lng bng ch s
Tobin’s Q là t s giá tr th trng trên giá tr s sách ca tng tài sn. Tuy
nhiên, vì hn ch s liu, bài này đo lng c hi tng trng ca công ty
thông qua tc đ tng trng ca tng tài sn.
Lý thuyt đánh đi v cu trúc vn d đoán mt quan h t l nghch
gia c hi tng trng và đòn by tài chính ca công ty. Các công ty có c
hi tng trng hn s mt nhiu giá tr hn nu nh h vay n nhiu hn và
đi đn tình trng kit qu tài chính. i vi các công ty có các c hi tng
trng cao thì vn đ đu t di mc càng mnh hn. Các công ty có nhiu
n ri ro có đng c thc hin đu t di mc vào nhng d án có giá tr
19
hin ti dng và ly tin mt ngay nhng li có ri ro cao và giá tr thp
trong tng lai.
Các nghiên cu thc nghim ca Deesomsak và các cng s (2004),
Mitton (2006), Trn Hùng Sn (2008) cho kt qu mt quan h t l nghch
gia c hi tng trng và đòn by tài chính ca công ty. Huang và Song
(2006) đo lng c hi tng trng bng hai ch tiêu là tc đ tng trng
doanh thu và đc xem là t l tng trng quá kh, ch tiêu còn li là ch tiêu
Tobin’Q và đc xem là t l tng trng tng lai. Kt lun rút ra là các
công ty trong quá kh có tc đ tng trng cao thì có xu hng s dng n
nhiu hn trong khi các công ty có c hi tng trng tt trong tng lai li
có xu hng s dng n ít hn. Trong khi đó, Frank và Goyal (2003) thì đo
lng nhân t c hi tng trng bng ch tiêu thay đi ca logarit t nhiên
ca tài sn cho thy mt quan h t l thun vi mc đ s dng n ca công
ty. Hai tác gi lp lun rng khi công ty mua nhiu tài sn hn thì s vay n
nhiu hn. Quan đim ca đ tài nghiêng v lp lun này. Gi đnh:
H3: quan h gia nhân t các c hi tng trng và đòn by tài chính

ca công ty là t l thun.
2.2.2.4 Tài sn hu hình (Tangibility):
Nhân t tài sn hu hình đc đo lng bng t s tài sn c đnh hu
hình trên tng tài sn.
Myers (1984) cho rng các công ty nm gi tài sn hu hình càng ln
thì có xu hng s dng n càng nhiu. Các công ty có tài sn hu hình càng
ln thì càng d dàng tip cn vi các ngun tài tr bng n an toàn hn vì
công ty có th dùng tài sn hu hình đ làm tài sn th chp. Lý thuyt chi phí
đi din cng cho rng chi phí đi din ca n s thp đi vi các công ty có
nhiu tài sn hu hình. Do đó, mt d đoán v mt mi quan h t l thun
gia tài sn hu hình và t s n ca công ty. Trong khi đó, lý thuyt trt t
20
phân hng cho rng, công ty có tài sn hu hình nhiu hn s có vn đ bt
cân xng thông tin ít hn và dn đn chi phí cho vn ch s hu thp hn. Vì
vy, các công ty s la chn phát hành vn ch s hu nên s s dng n ít
hn.
Các nghiên cu thc nghim cng không đng nht vi nhau. Trong
khi Booth và các cng s (2001), Bas và các cng s (2009), Trn Hùng Sn
(2008), oàn Ngc Phi Anh (2010) cho rng tài sn hu hình t l thun vi
t s n dài hn theo s sách và t l nghch vi t s n ngn hn và t s
tng n thì các nghiên cu ca Deesomsak và các cng s (2004), Mitton
(2006), Huang và Song (2006), Frank và Goyal (2009) cho rng tài sn hu
hình có quan h t l thun vi t s tng n. Khác bit tt c là nghiên cu
thc nghim ca Pandey (2001) ti Ma-lai-xi-a cho thy nhân t tài sn hu
hình quan h t l nghch vi c t s n ngn hn theo s sách và t s n
dài hn theo s sách.
Tuy nhiên, ti Vit Nam, các công ty đi vay thng phi có tài sn đm
bo. Do đó, gi đnh:
H4: mt quan h t l thun gia tài sn hu hình và đòn by tài chính
ca công ty.

2.2.2.5 Thu (Tax)
Nhân t thu đc đo lng bng t s ca thu thu nhp doanh nghip
trên li nhun trc thu.
Lý thuyt đánh đi v cu trúc vn cho rng các công ty có t l np
thu thu nhp cao nên s dng nhiu n hn đ đc hng li t tám chn
thu ca lãi vay.
V mt nghiên cu thc nghim, có nghiên cu ca Frank và Goyal
(2003) cho kt qu mt quan h t l thun gia thu thu nhp công ty và đòn
by tài chính ca công ty. Trong khi đó, nghiên cu ca Mitton (2006) và
21
Trn Hùng Sn (2008) cng cho mt quan h t l thun gia thu thu nhp
công ty và đòn by tài chính ca công ty nhng li không có ý ngha thng kê.
Trc đó, Graham và Harvey (2001) nghiên cu thc nghim bng vic kho
sát 392 Giám đc tài chính ca các công ty  M và Ca-na-da cho thy rng
nhân t li thu t lãi vay đóng vai trò quan trng th t (44,85%) (linh hot
tài chính (58,38%), xp hng tín nhim (57,10%), bin đng ca li nhun và
dòng tin (48,08%)) trong các nhân t nh hng đn quyt đnh la chn n
phù hp vi cu trúc vn ca công ty. Mt nghiên cu khác cng ging nh
nghiên cu ca Graham và Harvey (2001) là nghiên cu ca Bancel và Mittoo
(2002) bng vic kho sát 737 Giám đc tài chính hoc Giám đc điu hành
ca 737 công ty ti 17 quc gia Châu Âu cho thy rng nhân t li thu t lãi
vay là mt trong ba nhân t có nh hng nht đn quyt đnh phát hành n
ca h (nhân t quan trng nht là s linh hot tài chính (87,93%), th hai là
xp hng tín nhim (72,22%) và th ba là li thu t lãi vay (59,64%)). Gi
đnh:
H5: nhân t thu có mi quan h t l thun vi đòn by tài chính ca
công ty.
2.2.2.6 Ri ro kinh doanh (Risk):
Nhân t ri ro kinh doanh đc đo lng bng đ lch chun ca li
nhun trc thu và lãi vay.

Theo lý thuyt đánh đi v cu trúc vn thì các công ty có mc đ bin
đng trong dòng tin hot đng kinh doanh cao d dn đn tình trng kit qu
tài chính. Do đó, nó d đoán mt mi quan h t l nghch gia ri ro kinh
doanh và đòn by tài chính ca công ty.
Nghiên cu thc nghim ca Pandey (2001) cho thy ri ro kinh doanh
có mi quan h t l nghch vi n dài hn nhng có quan h t l thun vi
n ngn hn. Trong khi đó, nghiên cu thc nghim ca Deesomsak và các
22

×