Tải bản đầy đủ (.pdf) (8 trang)

Đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) đối với phát triển ngành công nghiệp ô tô của việt nam trong bối cảnh mới

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (325.79 KB, 8 trang )

Đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) đối với phát
triển ngành công nghiệp ô tô của Việt Nam
trong bối cảnh mới



Bùi Cẩm Vân


Trường Đại học Kinh tế
Luận văn Thạc sĩ ngành: Kinh tế đối ngoại; Mã số: 60 31 07
Người hướng dẫn: PGS.TS. Nguyễn Xuân Thiên
Năm bảo vệ: 2014


Abstract. Chỉ ra các xu thế mới của kinh tế thế giới mà sẽ tác động ít nhiều tới sự phát
triển công nghiệp ô tô Việt Nam. Phân tích kinh nghiệm của một số nước trên thế giới trong việc
xây dựng và phát triển ngành công nghiệp ôtô trong xu thế chung của thế giới. Chỉ ra những
thành tựu đạt được, đưa ra các quan điểm, định hướng và giải pháp để nâng cao hiệu quả đầu tư
FDI vào phát triển ngành công nghiệp ôtô của Việt Nam.

Keywords. Kinh tế đối ngoại; Đầu tư trực tiếp nước ngoài; Công nghiệp ô tô

Content
1. Tính cấp thiết của đề tài
Trong thời đại ngày nay, sự phát triển kinh tế của mỗi quốc gia đều liên hệ và phụ thuộc
vào quốc gia khác. Sự “gắn bó” giữa các quốc gia thể hiện qua nhiều hình thức khác nhau. Một
trong những hình thức đó là các bên chuyển vốn đầu tư, nhằm khai thác lợi thế của mỗi bên để
cùng phát triển.
Việt Nam đang thực hiện công nghiệp hóa, hiện đại hóa trong điều kiện trình độ phát triển
công nghiệp còn rất thấp, vốn đầu tư còn khó khăn, các nguồn lực khác còn rất hạn chế. Chính


những điều này đã bước đầu lý giảicho câu hỏi: Vì sao phải quan tâm vốn FDI cho phát triển
kinh tế đất nước nói chung và ngành công nghiệp của Việt Nam nói riêng, nhất là trong giai
đoạn hội nhập kinh tế quốc tế ?Thật vậy, FDI có ý nghĩa rất quan trọng trong việc tạo động lực
phát triển kinh tế xã hội, nhất là tạo ra nguồn lực bổ sung về vốn, công nghệ, thị trường, kinh
nghiệm quản lý và lao động trình độ cao với phong cách công nghiệp, góp phần tạo việc làm, cải
thiện thu nhập, nâng cao trình độ phát triển nhiều mặt của đất nước…Do đó, đẩy mạnh thu hút
vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài là một biện pháp rất quan trọng và cấp bách nhằm phát triển
công nghiệp, đẩy mạnh hơn nữa công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước.
Tuy nhiên, trong quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa này, thì ngành công nghiệp nào
được chú trọng phát triển như là một ngành mũi nhọn, làm đầu tàu cho cho sự phát triển của
toàn ngành công nghiệp?Có thể thấy, công nghiệp ôtô chính là ngành gánh vác nhiệm vụ quan
trọng đó. Công nghiệp ôtô được coi là xương sống của ngành công nghiệp bởi vì ngành này hàm
chứa rất nhiều những công nghệ cơ bản như: chế tạo máy, luyện kim, đúc, khuôn mẫu, vật liệu
và điện tử…Những công nghệ này hoàn toàn có thể áp dụng sang các lĩnh vực sản xuất khác và
công nghiệp ôtô phát triển sẽ thúc đẩy những ngành công nghiệp như điện tử, luyện kim, hoá
chất, nhựa…. cùng phát triển theo. Ngoài ra, tác động lan tỏa của ngành công nghiệp ôtô đối với
các ngành công nghiệp hỗ trợ là rất lớn. Có thể nói, ngành công nghiệp ô tô là ngành dẫn dắt sự
phát triển của các ngành công nghiệp hỗ trợ và vì vậy, cũng là ngành có ảnh hưởng lớn đến phát
triển công nghiệp và của nền kinh tế nói chung. Thêm vào đó, việc phát triển ngành công nghiệp
ôtô sẽ đáp ứng được nhu cầu bùng nổ sử dụng ôtô trong giai đoạn phổ cập xe hơi, hạn chế thâm
hụt thương mại, tránh lãng phí ngoại tệ cho nhập khẩu ôtô và phụ tùng thay thế.
Thực tế cho thấy,ngành công nghiệp ôtô là một ngành mà việc sản xuất đòi hỏi không chỉ
là vốn đầu tư lớn mà còn là những công nghệ hiện đại.Thông qua các doanh nghiệp FDI, việc
chuyển giao các công nghệ mới,chuyển giao các bí quyết, các kỹ năng sản xuất ô tô cũng sẽ
được thực hiện. Bởi vậy đầu tư trực tiếp nước ngoài vào ngành ô tô vừa để kêu gọi vốn, đồng
thời vừa thông qua đó để từng bướctiếp thu khoa học - công nghệ hiện đại, trình độ quản lý tiên
tiến của thế giới.
Không những vậy, đầu tư trực tiếp nước ngoài vào phát triển ngành công nghiệp ôtô sẽ tạo
điều kiện cho đội ngũ lao động trong ngành này được tiếp cận với công nghệ kỹ thuật mới thông
qua việc thực hiện các quy trình sản xuất, sử dụng các máy móc, thiết bị hiện đại được cơ khí hoá

và tự động hoá ở mức độ cao, nên trình độ chuyên môn, kỹ năng, kinh nghiệm cũng được nâng lên.
Phải nói thêm rằng, hệ thống các ngành phụ trợ ở Việt Nam chưa phát triển, chưa đáp ứng
được yêu cầu của ngành công nghiệp ô tô. Do vậy, nếu không có hợp tác đầu tư nước ngoài thì
Việt Nam không thể có hệ thống các ngành phụ trợ và khi không có ngành công nghiệp phụ trợ
thì sẽ không có được ngành công nghiệp ôtô.
Vì những lý do trên, để xem xét mức độ hiệu quả của việc sử dụng nguồn vốn FDI cho
phát triển công nghiệp ô tô của Việt Nam thì cần phải giải quyết câu hỏi:Thực trạng đầu tư trực
tiếp nước ngoài vào ngành công nghiệp ôtô của Việt Nam như thế nào trong giai đoạn từ năm
2007 đến năm 2013? rồitừ đó mới đưa ra được những giải pháp thích hợp .
Hiện nay việc phát triển công nghiệp ô tô không thể đặt ngoài bối cảnh kinh tế thế giới. Do
vậy, cần phải xem xét đầu tư trực tiếp nước ngoài trong bối cảnh mới, đó là khi Việt Nam đang
hòa mình vào xu thế hội nhập kinh tế quốc tế. Việc thực hiện các cam kết hội nhập sẽ làm cho xe
nhập khẩu giá rẻtràn vào nước ta trong thời gian tới, đe dọa tới ngành sản xuất xe trong nước.
Ngoài ra, một số xu hướng khác cũng tác động đến sự phát triển công nghiệp ô tô của Việt
Nam đó làsự phát triểnmạng lưới sản xuất trong ngành công nghiệp ô tô của các nước trong khu
vực; xu hướng dịch chuyển công nghiệp sản xuất ô tô từ các nước phát triển sang các nước đang
phát triển.
Ngành công nghiệp ô tô Việt Namsau hơn 20 năm hình thành và phát triển,hiện có 16
doanh nghiệp FDI và 38 doanh nghiệp trong nước tham gia sản xuất, lắp ráp với năng lực khoảng
460.000 xe/năm, cơ bản đáp ứng nhu cầu tiêu dùng trong nước, đồng thời mỗi năm đóng góp hơn
1 tỷ USD cho ngân sách nhà nước (chỉ tính riêng các khoản thuế). Tính đến hết năm 2013 cả
nước có khoảng trên 210 doanh nghiệp tham gia sản xuất các loại linh kiện, phụ tùng ô tô và giải
quyết việc làm cho gần 27 ngàn lao động.
Tuy nhiên, nhìn lại lịch sử hơn 20 năm hình thành và phát triển, có thể thấy công nghiệp
ôtô Việt Nam chưa đạt được nhiều thành quả, lộ rõ nhiều bất cập. Các doanh nghiệp mới chỉ tập
trung chủ yếu ở khâu lắp ráp, ngành công nghiệp hỗ trợ chưa được chú trọng đúng mức, thiếu
nhà cung cấp linh kiện nội địa, chuyển giao công nghệ cũng mới chỉ dừng ở lắp ráp, ngoài ra các
dây chuyền sản xuất, lắp ráp mà các doanh nghiệp FDI đưa vào Việt Nam vẫn còn lạc hậu, gây
tổn hại đến môi trường…
Bên cạnh đó, hầu hết các nội dung đề ra trong chiến lược và quy hoạch phát triển ngành từ

năm 2001 đến năm 2010 đều không đạt yêu cầu, đáng chú ý nhất là câu chuyện về tỷ lệ nội địa
hóa. Chính phủ yêu cầu tỷ lệ sản xuất trong nước đối với các loại xe thông dụng, xe chuyên dùng
phải đạt 40% vào năm 2005 và 60% vào năm 2010. Nhưng kết quả thanh tra của Bộ Tài chính
công bố về tỷ lệ nội địa hóa của các doanh nghiệp cho thấy tỷ lệ nội địa hóa bình quân chỉ đạt
5% giá trịxe. Không chỉ vậy, người tiêu dùng Việt Nam luôn phải mua xe giá cao gấp 2 - 3 lần so
với nhiều nước trong khu vực và trên thế giới. Đây chính là biểu hiện rõ nhất cho sự thất bại của
chiến lược phát triển công nghiệp ô tô giai đoạn 2001 - 2010, tầm nhìn đến 2020.
Một nguyên nhân nữa khiến ngành công nghiệp ô tô nước ta không phát triển đó là do sự
bất cập trong chính sách. Chúng ta có chủ trương phát triển ngành công nghiệp ô tô, nhưng chính
sách thuế, phí lại đánh vào ô tô để hạn chế tiêu dùng, giảm tải cho hạ tầng giao thông yếu kém.
Thuế, phí đánh vào ôtô liên tục thay đổi và tăng cao khiến cho người dân càng khó khăn khi
muốn mua ôtô. Không chỉ mâu thuẫn, các chính sách còn thay đổi liên tục khiến cho các doanh
nghiệp nản lòng.
Trong bối cảnh thời điểm kinh tế Việt Nam hoàn toàn hội nhập với khu vực và thế giới
đang đến gần theo các cam kết mở cửa thị trường, hội nhập kinh tế với khu vực và thế giới đã ký
kết thì cơ hội cho phát triển ngành công nghiệp ô tô trong nước không còn nhiều, nếu không có
sự thay đổi mạnh mẽ về định hướng phát triển ngành, nguy cơ sụp đổ của ngành công nghiệp ô
tô Việt Nam là hiển hiện.
Từ sự nhận thức các vấn đề trên, tác giả quyết định chọn đề tài “Đầu tư trực tiếp nước
ngoài đối với phát triển ngành công nghiệp ôtô của Việt Nam trong bối cảnh mới” làm đề tài
nghiên cứu cho luận văn thạc sỹ. Với mong muốn đưa ra những giải pháp giải quyết những khó
khăn, nhằm góp phần đẩy nhanh việc thu hút nguồn vốn FDI đối với sự phát triển ngành công
nghiệp ôtô của Việt Nam, tạo ra một sự tác động mạnh mẽ và hiệu quả hơn nữa lên sự phát triển
của ngành này trong thời gian tới. Dựa vào những lý do đã nêu, tác giả mạnh dạn lựa chọn đề tài
nghiên cứu này, một mặt, để luận văn không mang tính trùng lặp với các đề tài khác; mặt khác,
góp phần nhỏ bé vào việc thúc đẩy ngành công nghiệp ôtô của Việt Nam phát triển cho xứng với
vai trò của nó trong quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước cũng như để tái cấu trúc nền
công nghiệp nước nhà phù hợp với điều kiện mới.
2. Tình hình nghiên cứu
Trong những năm vừa qua, có nhiều công trình khoa học, đề tài nghiên cứu, các bài viết

chuyên đề đăng trên tạp chí chuyên ngành liên quan đến đầu tư trực tiếp nước ngoài vào Việt
Nam trên nhiều mức độ khác nhau như: nghiên cứu đầu tư trực tiếp nước ngoài vào nền kinh tế
và nghiên cứu đầu tư trực tiếp nước ngoài vào lĩnh vực công nghiệp. Cụ thể như sau:
TS. Cao Sỹ Kiêm (2003), Đề tài cấp Bộ “Những chủ trương và giải pháp cơ bản nhằm thu
hút mạnh hơn và sử dụng hiệu quả cao nguồn vốn FDI theo tinh thần Nghị quyết Đại hội IX”,
Ban kinh tế Trung ương. Các giải pháp chủ yếu đề tài nêu ra là: xây dựng chiến lược, quy hoạch,
kế hoạch, chương trình thu hút và sử dụng nguồn vốn FDI đến năm 2010, 2020; tiếp tục hoàn
thiện môi trường đầu tư (hoàn thiện pháp luật về đầu tư nước ngoài, xây dựng và cải thiện cơ sở
hạ tầng, cải cách thủ tục hành chính, đổi mới hoàn thiện chính sách, đổi mới tổ chức, hoạt động
của hệ thống trọng tài, tòa án đảm bảo tính thực thi của pháp luật); đẩy mạnh hoạt động vận
động, xúc tiến đầu tư; đổi mới, hoàn thiện và nâng cao hiệu quả của quản lý nhà nước; chú trọng
công tác cán bộ, đào tạo phát triển nguồn nhân lực.
Nguyễn Văn Khoa (2007), Bài viết“Các giải pháp phát triển ngành công nghiệp ôtô của
Việt Nam”. Bài viết đã phân tích thực trạng ngành công nghiệp ôtô Việt Nam giai đoạn 1995 -
2010, phân tích nguyên nhân hạn chế của ngành, đặc biệt nhấn mạnh vào điểm chưa hợp lý
trongchiến lược phát triển ngành, đó là chỉ quy tụ vào các biện pháp đóng thuế nhập khẩu linh
kiện, thuế nhập khẩu xe nguyên chiếc để gây áp lực tới những nhà đầu tư phải thực hiện nội địa
hóa sản phẩm linh kiện. Ngoài ra, tác giả cũng chỉ ra nguyên nhân làm cho ngành công nghiệp ô
tô Việt Nam không phát triển được và giá bán xe trong nước cao hơn nhiều so với xe trong khu
vực là do ngành công nghiệp sản xuất linh kiện phụ trợ còn yếu kém. Cần phải phát triển ngành
công nghiệp phụ trợ thì ngành ô tô mới có thể cạnh tranh được. Từ đó tác giả đã đề xuất các giải
pháp toàn diện để phát triển ngành công nghiệp ôtô Việt Nam đến năm 2020.
Trần Anh Phương (2004), Luận án Tiến sĩ “Một số giải pháp tăng cường thu hút vốn đầu
tư trực tiếp của các nước trong nhóm G7 vào phát triển công nghiệp ôtô của Việt Nam”. Nghiên
cứu này đề cập đến thực trạng thu hút FDI của các nước G7 vào ngành công nghiệp ôtô Việt
Nam, đặc điểm FDI của G7 tại Việt Nam và nguyên nhân hạn chế FDI từ G7 vào ngành công
nghiệp ôtô Việt Nam, từ đó đề xuất các giải pháp cấp bách (gia tăng FDI từ Nhật Bản, từ Mỹ,
Anh và Pháp), giải pháp lâu dài, (thay đổi cách nhìn nhận về FDI và đổi mới phong cách làm
việc của đội ngũ cán bộ, đẩy nhanh tiến độ gia nhập WTO, đẩy mạnh công tác quảng bá, xúc tiến
đầu tư, kêu gọi TNCS từ G7 để nắm công nghệ nguồn), điều kiện bảo đảm thực hiện có hiệu quả

những giải pháp tăng cường thu hút FDI từ G7 vào ngành công nghiệp ôtô thời gian tới.
TS. Phùng Xuân Nhạ (2000), Cuốn sách “Đầu tư trực tiếp nước ngoài phục vụ công
nghiệp hóa ở Malasia kinh nghiệm đối với Việt Nam”, Nxb. Thế giới, Hà Nội. Đây là công trình
nghiên cứu đầu tiên có hệ thống về FDI ở Malaysia. Tác giả nghiên cứu khá sâu về thực trạng
kết quả cũng như đánh giá tác động của FDI đối với công nghiệp hóa của Malaysia, đồng thời
cũng đề cập đến một số chính sách thu hút FDI của Malasia.
PGS.TS Mai Ngọc Cường (2000), Đề tài “Hoàn thiện chính sách và tổ chức thu hút đầu tư
trực tiếp của nước ngoài vào ngành công nghiệp phụ trợ ôtô của Việt Nam”. Trong nghiên cứu
này tác giả đã phân tích những chính sách trong nước có tác động mạnh đến quá trình thu hút
FDI, cũng như đề xuất các biện pháp tổ chức thu hút FDI vào ngành công nghiệp phụ trợ ôtô.
Theo tác giả cần tiếp tục nghiên cứu và triển khai thực hiện phân cấp việc cấp phép đầu tư, giải
quyết những vấn đề sở hữu, sử dụng đất đai, những ưu đãi và khuyến khích về tài chính, về chính
sách tiền lương của người lao động làm việc trong các doanh nghiệp có vốn đầu tư trực tiếp nước
ngoài.
Bộ Công Thương (2002), Đề tài “ Chiến lược phát triển ngành công nghiệp ôtô Việt Nam
đến 2010, tầm nhìn tới năm 2020”. Mục tiêu chung là phát triển ngành công nghiệp ôtô Việt
Nam trên cơ sở tiếp thu và ứng dụng công nghệ tiên tiến của thế giới, kết hợp với khái thác và
từng bước nâng cao công nghệ và thiết bị hiện có, đáp ứng phần lớn nhu cầu thị trường ôtô trong
nước, hướng tới xuất khẩu ôtô và phụ tùng.
Bộ Công Thương (2004), “Quy hoạch phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt Nam đến
2010, tầm nhìn tới năm 2020”.
Bộ Công Thương (2008), “Báo cáo tổng hợp các chỉ tiêu hoạt động sản xuất kinh doanh
của các doanh nghiệp lắp ráp ô tô”.
Cục Đầu tư nước ngoài – Bộ Kế hoạch và Đầu tư (2007), “Báo cáo tình hình đầu tư trực
tiếp nước ngoài trong ngành công nghiệp ô tô Việt Nam từ năm 1991 đến 2007”.
Hội kỹ sư ô tô Việt Nam - Trung tâm phát triển công nghệ ô tô (2007), Đề tài khoa học cấp
bộ “Điều tra,khảo sát khả năng sản xuất linh kiện, phụ tùng ô tô ở Việt Nam. Đề xuất biện pháp
khuyến khích”.
Có thể nói, các công trình nghiên cứu kể trên có nhiều cách tiếp cận khác nhau về đầu tư trực
tiếp nước ngoài vào Việt Nam. Các tài liệu này đều có giá trị tham khảo cao. Tuy nhiên, do mục

đích nghiên cứu khác nhau cũng như nhiều ràng buộc khác nên những hạn chế ở mức độ nhiều ít
khác nhau là không thể tránh khỏi. Hơn nữa, các công trình nghiên cứu được thực hiện trong
những thời điểm khác nhau và lại thường có những nhận định và hàm ý khác nhau. Có thể thấy,
phần lớn các công trình là nghiên cứu về đầu tư trực tiếp nước ngoài đối với phát triển nền kinh tế,
hoặc đối với một lĩnh vực công nghiệp cụ thể như công nghiệp ô tô. Ngoài ra, cho đến nay chưa có
công trình nào nghiên cứu có hệ thống và toàn diện cả lý luận và thực tế về đầu tư trực tiếp (FDI)
đối với phát triển công nghiệp ôtô của Việt Nam trong bối cảnh mới (khoảng 10 năm trở lại đây).
Việt Nam có lợi thế là nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú để phát triển công nghiệp luyện
kim, cung cấp vật liệu chất dẻo cho sản xuất ô tô; nguồn lao động trẻ dồi dào, có tay nghề cao và
sáng tạo trong tiếp thu công nghệ mới. Đặc biệt, đất nước của 90 triệu dân với mức tăng trưởng khá
cao về kinh tế sẽ tạo ra một thị trường lớn cho ngành công nghiệp ô tô. Hơn nữa, phát triển ngành
công nghiệp này sẽ cho phép đất nước tiết kiệm được những khoản ngoại tệ cho nhập khẩu, cũng
như phát huy sự tác động tích cực lên một số ngành công nghiệp và dịch vụ mà Việt Nam đang rất
cần như hoá dầu, thép…
Bởi vậy, đề tài này sẽ đi sâu nghiên cứu một cách toàn diện đầu tư trực tiếp nước ngoài
FDI cho phát triển ngành công nghiệp ôtô ở Việt Nam bên cạnh những xu thế mới. Qua đó đánh
giá thực trạng tình hình và đề xuất định hướng, giải pháp tăng cường hiệu quả đầu tư trực tiếp
FDI, góp phần thúc đẩy ngành công nghiệp ôtô của Việt Nam phát triển cho xứng với tiềm năng
và vai trò của nó trong quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước.
3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
3.1. Mục đích nghiên cứu
Mục đích bao trùm luận văn là phân tích làm rõ thực trạng đầu tư trực tiếp nước ngoài vào
ngành công nghiệp ôtô Việt Nam từ năm 2007 đến nay, trên cơ sở đó đề xuất các giải pháp nhằm
thu hút có hiệu quả hơn nguồn vốn FDI vào ngành công nghiệp ôtô Việt Nam trong giai đoạn từ
nay đến năm 2020.
3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
Để đạt được mục đích nghiên cứu trên, luận văn có các nhiệm vụ sau:
- Nghiên cứu những nhân tố mới tác động tới phát triển ngành công nghiệp ô tô của Việt
Nam.
- Đánh giá thực trạngđầu tư trực tiếp nước ngoài vào ngành công nghiệp ôtô của Việt Nam

trong giai đoạn từ năm 2007 đến nay.
- Dựbáo thị trường ôtô ở Việt Nam đến năm 2020, từ đó đề xuất định hướng, nhiệm vụ cụ
thể, giải pháp nâng cao hiệu quả đầu tư trực tiếp FDI đối với phát triển công nghiệp ôtô
của Việt Nam.
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
4.1. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn là thực trạng đầu tư trực tiếp nước ngoài vào ngành công
nghiệp ôtô Việt Nam trong bối cảnh mới.
4.2. Phạm vi nghiên cứu
- Nội dung: Giới hạn trong phạm vi đầu tư trực tiếp nước ngoài vào ngành công nghiệp
ôtô của Việt Nam trong bối cảnh mới.
- Thời gian: Giai đoạn từ năm 2007 đến 2013.
5. Phương pháp nghiên cứu
Luận văn sử dụng phương pháp luận của chủ nghĩa duy vật biện chứng và duy vật lịch sử,
được vận dụng vào hoàn cảnh thực tế của Việt Nam. Một số phương pháp chuyên ngành cụ thể
được sử dụng trong khi thực hiện luận văn, bao gồm:
- Phương pháp kế thừa: Sử dụng kết quả nghiên cứu và số liệu thứ cấp từ các công trình
khoa học, tạp chí, báo cáo, số liệu trên các website của Bộ Công Thương, Hội kỹ sư Việt Nam…
- Phương pháp thống kê so sánh: nhằm nêu bật sự chênh lệch về sản lượng xe sản xuất giữa
các quốc gia Châu Á, Châu Âu và Mỹ, Nhật; tốc độ tăng trưởng tiêu dùng ô tô giữa các nước đang
phát triển với các nước có ngành ô tô phá triển mạnh
- Phân tích và tổng hợp: Giúp chỉ ra những kết quả đạt được như thành tựu và những hạn
chế tồn tại trong đầu tư trực tiếp FDI vào ngành công nghiệp ô tô trong bối cảnh mới.
6. Những đóng góp mới của luận văn
- Chỉ ra các xu thế mới của kinh tế thế giới đang tác động như thế nào tới sự phát triển
công nghiệp ô tô Việt Nam.
- Phân tích kinh nghiệm của một số nước trên thế giới trong việc xây dựng và phát triển
ngành công nghiệp ôtô trong xu thế chung của thế giới.
- Trên cơ sở phân tích và đánh giá thực trạng đầu tư trực tiếp FDI vào ngành công nghiệp
ôtô ở Việt Nam, chỉ ra những thành tựu và rút ra được nguyên nhân của những hạn chế.

- Luận văn từ đó đưa ra các quan điểm, định hướng và giải pháp để nâng cao hiệu quả đầu
tư FDI vào phát triển ngành công nghiệp ôtô của Việt Nam.
7. Kết cấu luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận, danh mục bảng, biểu đồ, danh mục các chữ viết tắt, danh
mục tài liệu tham khảo, kết cấu nội dung của luận văn bao gồm 3 chương:
Chương 1: Những nhân tố mới tác động tới phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt
Nam.
Chương 2: Thực trạng đầu tư trực tiếp nước ngoài đối với phát triển ngành công nghiệp
ôtô của Việt Nam từ năm 2007 đến nay.
Chương 3: Triển vọng và giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả đầu tư trực tiếp nước
ngoài đối với phát triển ngành công nghiệp ôtô Việt Nam.


References
Tiếng Việt:
1. Akira Suechico, Hiện đại hóa kiểu đi tắt đón đầu và chính sách công nghiệp ô tô – Kinh
nghiệm của Nhật Bản và Thái Lan
2. Bộ Công Thương (2008), Báo cáo tổng hợp các chỉ tiêu hoạt động sản xuất kinh doanh của
các doanh nghiệp lắp ráp ô tô.
3. Bộ Công Thương (2002), Chiến lược phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt Nam đến 2010,
tầm nhìn tới năm 2020.
4. Bộ Công Thương (2004), Quy hoạch phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt Nam đến 2010,
tầm nhìn tới năm 2020.
5. Mai Ngọc Cường (2005), Hoàn thiện chính sách và tổ chức thu hút đầu tư trực tiếp của
nước ngoài vào ngành công nghiệp phụ trợ ôtô của Việt Nam, Nxb Khoa học xã hội, Hà
Nội.
6. Lê Văn Châu (2008), Vốn nước ngoài và chiến lược phát triển kinh tế ở Việt Nam, Nxb
Chính trị Quốc gia, Hà Nội.
7. Cục Đầu tư nước ngoài - Bộ Kế hoạch và Đầu tư (2009), Báo cáo tình hình FDI trong ngành
công nghiệp ô tô Việt Nam từ năm 1991 đến 2009.

8. Trần Thị Thu Cúc (2010), “Mạng lưới sản xuất trong ngành công nghiệp điện tử tại Đông
Á”, Tạp chí Kinh tế đối ngoại, (8), Tr. 38 – 44.
9. Nguyễn Thái Dương (2006), “Mọi con đường đều dẫn đến “Detroit Châu Á”, Tạp chí công
nghiệp ô tô Việt Nam số tháng 5/2006.
10. Trương Văn Đoan (2008), Tác động của hội nhập kinh tế khu vực và thế giới đến phát triển
kinh tế – xã hội của Việt Nam.
11. Nguyễn Trọng Hải (2009), Báo cáo hội thảo về vấn đề sản xuất linh kiện phụ tùng ô tô trong
nước:“Ngành công nghiệp ô tô Việt Nam- Thách thức, lợi thế và giải pháp trên đường hội
nhập WTO”.
12. Hiệp hội các nhà sản xuất ô tô Việt Nam - VAMA (2008), Báo cáo tình hình sản xuất ô tô từ
năm 1991-2008.
13. Hội Kỹ sư ô tô Việt Nam - Trung tâm Phát triển công nghệ ô tô (2012), Nghiên cứu các yếu
tố ảnh hưởng tới dự báo phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt Nam,Đề tài khoa học cấp
bộ.
14. Hội Kỹ sư ô tô Việt Nam - Trung tâm Phát triển công nghệ ô tô (2010), Nghiên cứu, dự báo
sự phát triển của công nghiệp ô tô thế giới và châu á trong giai đoạn 2010 – 2020 và những
ảnh hưởng tới sự phát triển của ngành công nghiệp ô tô Việt Nam, Đề tài khoa học cấp bộ.
15. Hội Kỹ sư ô tô Việt Nam - Trung tâm Phát triển công nghệ ô tô (2009), Nghiên cứu, phân
tích, đánh giá năng lực cạnh tranh của các loại xe ô tô hiện đang sản xuất,lắp ráp trong
nước, Đề tài khoa học cấp bộ.
16. Hội Kỹ sư ô tô Việt Nam - Trung tâm Phát triển công nghệ ô tô (2008), Điều tra, khảo sát
khả năng sản xuất linh kiện, phụ tùng ô tô ở Việt Nam. Đề xuất biện pháp khuyến khích, Đề
tài khoa học cấp bộ.
17. Nguyễn Văn Khoa (2007), “Các giải pháp phát triển ngành công nghiệp ô tô”, Báo Nhân
dân, ngày 7-3-2007.
18. Phạm Chi Lan (2009), “Bài học đắt giá từ sự phát triển công nghiệp ô tô của Việt Nam”,
Báo Sài Gòn giải phóng, ngày 14-10-2009.
19. Lê Bộ Lĩnh (chủ biên) (2002), Hoạt động đầu tư trực tiếp nước ngoài ở Hà Nội và Tp. Hồ
Chí Minh, Nxb Khoa học xã hội, Hà Nội.
20. Trần Văn Lưu (2006), Đầu tư trực tiếp nước ngoài vào ngành công nghiệp ô tô trên địa bàn

Hà Nội, Luận văn thạc sĩ kinh tế, Học viện Chính trị quốc gia Hồ ChíMinh, Hà Nội.
21. Phùng Xuân Nhạ (2000), Đầu tư trực tiếp nước ngoài phục vụ công nghiệp hoá ở Malaysia
kinh nghiệm đối với Việt Nam, Nxb Thế giới, Hà Nội.
22. Phùng Xuân Nhạ (2007), Các hình thức đầu tư trực tiếp nước ngoài ở Việt Nam: Chính sách
và thực tiễn, Nxb. Đại học Quốc gia, Hà Nội.
23. Trần Anh Phương (2004), Một số giải pháp tăng cường thu hút vốn đầu tư trực tiếp của các
nước trong nhóm G7 vào phát triển công nghiệp ôtô của Việt Nam, Luận án Tiến sĩ kinh tế,
Học viện Tài Chính, Hà Nội.
24. Trương Thái Phiên (2009), Thực trạng và triển vọng của mạng lưới sản xuất trong ngành
công nghiệp ô tô tại Đông Á,Nxb Thống kê, Hà Nội.
25. Vũ Trường Sơn (2006), Xu hướng dịch chuyển sản xuất công nghiệp sang các nước đang
phát triển và cơ hội cho Việt Nam, Nxb Thống kê, Hà Nội.
26. Xuân Sơn (2010), “Kinh doanh ô tô trước thềm hội nhập CEPT/AFTA – Những điều bạn
nên biết”, Tạp chí công nghiệp ô tô Việt Nam số tháng 5/2010.
27. Tạp chí ô tô - xe máy từ số 1/2007 – số 11/2007.
28. Nguyễn Huy Thám (2005), Kinh nghiệm thu hút đầu tư trực tiếp nước ngoài vào ngành
công nghiệp ô tô ở một số nước ASEAN và vận dụng vào Việt Nam, Luận án tiến sĩ kinh tế,
Học việnChính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Hà Nội.
29. Phan Hữu Thắng (2005), “Tăng cường thu hút và sử dụng hiệu quả nguồn vốn FDI”, Tạp chí
Kinh tế và Dự báo, (2), Tr.11-13.
30. Nguyễn Khắc Thân và PGS.TS. Chu Văn Cấp (chủ biên) (1996), Những giải pháp chính trị,
kinh tế nhằm thu hút có hiệu quả đầu tư trực tiếp nước ngoài vào Việt Nam, Nxb Chính trị
Quốc gia, Hà Nội.
31. Dương Minh Tuấn, “Mô hình đàn nhạn bay và vị trí của Nhật Bản trong mạng lưới sản xuất
Đông Á”, Tạp chí nghiên cứu Đông Bắc Á.
32. Trần Văn Tùng, Trần Anh Tài, “Một số quan đểm lý thuyết về mạng lưới sản xuất toàn cầu”,
Tạp chí Những vấn đề về kinh tế và chính trị thế giới, số tháng 8/2010.
33. Thời Báo kinh tế Việt Nam, Kinh tế 2007-2008 Việt Nam và Thế giới (2007-2008), Kinh tế –
xã hội Việt Nam qua các con số thống kê chủ yếu, Tr.75-78.
34. Thủ tướng Chính phủ (2002), Quyết định số 175/2002/QĐ - TTg ngày 03-1 2-2002 về việc

phê duyệt Chiến lược phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt Nam đến năm 2010, tầm nhìn
đến 2020.
35. Thủ tướng Chính phủ (2002), Quyết định số 186/2002/QĐ - TTg ngày 26-12-2002 về việc
phê duyệt chiến lược phát triển ngành cơ khí Việt Nam đến năm 2010,tầm nhìn đến 2020.
36. Thủ tướng Chính phủ (2004), Quyết định số 177/2004/QĐ - TTg ngày 05 -10-2004 về việc
phê duyệt quy hoạch phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt Nam đến năm 2010, tầm nhìn
đến 2020.
37. Hoàng Yến (2007), Kinh nghiệm tham gia mạng lưới sản xuất toàn cầu ngành ô tô của
Trung Quốc và gợi ý cho Việt Nam, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội.
Tiếng Anh:
38. Nguyen Bich Thuy (2009), Industrial Policies as Determinant of Localization: The Case of
Vietnamese Automobile Industry, PhD thesis at Waseda University.
39. Nguyen Xuan Viet (2009), World automotive industry and Vietnam, Autopetro 2006.
Website:
40. .
41. .
42. .
43. .
44. .
45. .





×