Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (63.24 KB, 2 trang )
Hi n nay n c ta có nhi u cá nhân gia ình t ch c thu ệ ở ướ ề đ ổ ứ
nh n tr em c nh lang thang ki m s ng trong thành ph ậ ẻ ơ ỡ ế ố ố
th tr n v nh ng mái m tình th n g nuôi d y giúp các ị ấ ề ữ ấ ươ để ạ
em h c t p rèn luy n v n lên s ng lành m nh ọ ậ ệ ươ ố ạ
Tinh thần đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ giống nòi là cơ sở của tình yêu quê hương, đất
nước. Tinh thần ấy được thể hiện qua những việc làm cụ thể hàng ngày mà ta có thể bắt
gặp ở mọi nơi. Đó là kết quả của tấm lòng tương thân, tương ái đã lưu truyền bao đời nay
của dân tộc ta. Hiện nay, ở nước ta có nhiều cá nhân, gia đình, tổ chức thu nhận trẻ em cơ
nhỡ, lang thang kiếm sống trong thành phố, thị trấn về những mái ấm tình thương để nuôi
dạy, giúp các em học tập, rèn luyện, vươn lên sống lành mạnh, tốt đẹp. Đây là những cử
chỉ và hành động thiết thực của những nhà hảo tâm. Chúng ta cần biểu dương những tấm
lòng ấy để nhân lên thành những gương người tốt, việc tốt điển hình trong cuộc sống.
Hiện nay, đất nước đang bước vào thời kì đổi mới, nền kinh tế thị trường phát triển, hoà
nhập với quốc tế, nhiều cá nhân, nhiều gia đình, tổ chức làm ăn rất phát đạt, họ muốn chia
sẻ tình thương, lòng nhân ái với những người lao động nghèo, những người cơ nhỡ trong
xã hội đặc biệt là các trẻ em cơ nhỡ, lang thang kiếm sống trong thành phố, thị trấn bằng
cách thu nhận về những mái ấm tình thương để nuôi dạy, giúp các em học tập, rèn luyện,
vươn lên sống lành mạnh, tốt đẹp. Đây là một việc làm cao thượng, bộc lộ tính nhân đạo
cao đẹp.
Ở bùng binh Hàng Xanh, không ít trong chúng ta bắt gặp những cảnh tượng hết sức đau
lòng. Các em nhỏ, chỉ ở độ tuổi ê a, vậy mà đã phải đi xin từng đồng tiền lẻ của những
người đi đường. Những tia nắng cuộc đời đã chiếu lên làn da non nớt của chúng, sạm đen
và dày hơn. Tự hỏi, trong cuộc sống còn bao nhiêu đứa trẻ như thế nữa, tại sao chúng lại
phải gánh trên vai số phận nghiệt ngã như vậy! Trong khi những đứa trẻ đồng trang lứa
thì đang sống trong bầu không khí đầy ắp tình thương của biết bao người, còn chúng thì
phải nai lưng sống qua ngày, đã vậy, đôi lúc còn phải cam chịu những ánh mắt thờ ơ,
những sự ghẻ lạnh từ những con người không có trái tim.
Bác Hồ nói:
“Trẻ em như búp trên cành,