c ngoài1
Ch ng tham nh ng t kinh nghi m n
V Thành T Anh
Ngày nay, n
ng
c M là m t trong nh ng n
i bi t, và th m chí ngay nhi u ng
c ít tham nh ng nh t th gi i. Nh ng có l ít
i M c ng quên r ng cách đây m t th k n
cM
là m t qu c gia vô cùng tham nh ng. Theo nhà s h c M Robert A. Caro thì cho đ n t n
cu i nh ng n m 1950, t c là cách đây ch a đ y n a th k , ng
ti n trôi b ng b nh trong các tòa nhà thâm nghiêm c a Th
thành công trong cu c chi n ch ng tham nh ng thì l ch s n
bài h c b
ích cho các n
i ta còn th y nhi u bao t i
ng vi n M . N u n
c M đã
c M ch c s cung c p nhi u
c đang phát tri n. H i cu i tháng n m 2004, t i bang
Massachusetts (M ), Trung tâm Nghiên c u Chính tr Hoa K (Center for American Political
Studies) và C c Nghiên c u Kinh t Qu c gia (National Bureau of Economic Research) đã t
ch c m t h i ngh khoa h c v i tiêu đ “Tham nh ng và c i cách: Nh ng bài h c rút ra t
l ch s c a Hoa K .”2 Trong bài vi t nh này, chúng tôi s trình bày v n t t m i quan h gi a
quy n l c và tham nh ng; sau đó s đi m l i kinh nghi m phòng ch ng tham nh ng c a n
M và tóm t t m t s bài h c cho các n
bàn v tham nh ng, tr
c đang phát tri n đ
c
c rút ra t h i ngh nói trên.
c h t chúng ta c n th ng nh t v i nhau v khái ni m. Xu t phát t
câu nói n i ti ng c a giáo s s h c c a tr
ng Cambridge Lord Acton “Quy n l c th
ng
tha hóa, và quy n l c tuy t đ i s tha hóa m t cách tuy t đ i”, còn tham nh ng là m t bi u
hi n quan tr ng và d th y c a s tha hóa quy n l c, chúng tôi đ nh ngh a tham nh ng là
hành đ ng l i d ng quy n l c (c công quy n và t quy n) v i m c đích tr c l i cho cá
nhân và phe nhóm.
Vì tham nh ng, suy đ n cùng, là s tha hóa c a quy n l c nên đ di t tr t n g c tham nh ng
ch có m t cách duy nh t là th tiêu hoàn toàn quy n l c. Tuy nhiên, vi c th tiêu quy n l c
là đi u b t kh thi vì b n thân quy n l c là m t trong nh ng c s thi t y u đ t ch c và
qu n lý xã h i. Nh v y, t n t i m t mâu thu n khách quan gi a yêu c u c a ho t đ ng
ch ng tham nh ng và c a vi c t ch c, v n hành xã h i. Nh v y, chúng ta bu c ph i ch p
nh n m t th c t là ch ng nào quy n l c còn t n t i mà không b ki m soát thì nguy c tham
nh ng v n còn đó. Và n u nh tham nh ng, suy đ n cùng, là s tha hóa c a quy n l c, thì
quy n l c, đ n l
t mình, l i có nguyên nhân sâu xa t các bi n pháp t ch c và t h th ng
Bài này đ c trích đ ng trên báo Tu i Tr , s 248/2005 (4560), th 4, ngày 26/10/2005 d i nhan đ “B gãy
m i liên k t ma qu ” (b n đi n t : />2
“Corruption and Reform: Lessons from America’s History”, Edward L. Glaeser và Claudia Goldin biên t p
(2004).
1
Ch ng tham nh ng t kinh nghi m n
c ngoài
th ch chính tr , kinh t , v n hóa, và xã h i. Theo đ nh ngh a c a North, ng
th
iđ
c gi i
ng Nobel v kinh t n m 1993, thì th ch là m t s t ng h p h u c c a ba thành t : các
quy t c thành v n (lu t), các quy t c b t thành v n (l , t c), và các công c , c ch đ ch tài
các quy t c này.3 Nói m t cách khái quát h n, h th ng th ch c u thành nên “lu t ch i
chung”, chi ph i các m i quan h kinh t và chính tr c a m t qu c gia. H th ng th ch ,
đ
c h u thu n b i các l c l
ng kinh t , chính tr và xã h i, s quy đ nh vi c phân b và s
d ng quy n l c trong xã h i và do đó nh h
ng t i m c đ và ph m vi nh ng quy n l c này
b l m d ng.
Vì vi c phân b và s d ng quy n l c đ
c quy đinh b i h th ng th ch nên đ ng n ch n
tham nh ng chúng ta c ng ph i xu t phát t g c r c a nó - t c là t h th ng th ch . ây là
bài h c đ u tiên và c b n nh t rút ra t kinh nghi m đ u tranh thành công v i tham nh ng
M và
nhi u n
c khác. Nguyên t c này đ
b máy chính tr và công quy n c a n
Nhà n
cM đ
c th hi n trong m t lo t chính sách v t ch c
cM .
c thi t k đ nh ng nhánh quy n l c c a nó có kh n ng ki m soát chéo và
làm đ i tr ng c a nhau. Khi quy n l c b ki m soát và không quá t p trung thì m c đ và
ph m vi nó b l m d ng ch c ch n s b ki m ch . Vi c t ch c qu c h i l
n
c tam quy n phân l p
b ng quy n l c.
ng vi n và nhà
M là nh ng v n d ng c th c a nguyên lý ki m soát và cân
4
S trong s ch và ý chí kiên quy t ch ng tham nh ng c a các nhà lãnh đ o nhà n
c t i cao là
đi u ki n tiên quy t trong cu c chi n ch ng tham nh ng. T n m 1901 cho t i 1917, d
th i c a ba v t ng th ng liêm khi t là Roosevelt, Taft, và Wilson, n
i
c M ch ng ki n nhi u
cu c c i cách v hành chính và t pháp v i m c đích chính là đ gi m tham nh ng c a h
th ng công quy n. Tuy nhiên, l ch s c a n
ng
c M c ng cho th y r ng không ph i bao gi
i dân c ng có th đ t ni m tin tr n v n vào s trong s ch c a nh ng nhà lãnh đ o t i cao
c ađ tn
b hoen
c. Tên tu i c a hai v t ng th ng M , Ulysses Grant và Warren Harding mãi mãi
b i nh ng v tai ti ng liên quan t i Crédit Mobilier và Teapot Dome. Vì v y, ngay
c nh ng v trí cao nh t trong h th ng công quy n c ng ph i đ
cđ td
i s giám sát c a
các c quan ch c n ng, mà c th là h th ng t pháp và các c quan đ c trách ch ng tham
3
Douglass C. North, “Institutions, Institutional Change and Economic Performance”, Cambridge University
Press, 1990.
4
Trong kinh t , m t doanh nghi p đ c quy n s tìm m i cách nâng giá bán ho c h n ch s n l ng đ t i đa hóa
l i nhu n, và hành đ ng này nh h ng nghiêm tr ng t i phúc l i c a ng i tiêu dùng. Nh ng khi doanh nghi p
này b đ t trong tình th ph i c nh tranh v i các doanh nghi p khác thì quy n l c c a nó s b ki m ch m t
cách đáng k mà ch a c n t i s can thi p c a nhà n c. C nh tranh luôn là m t v khí s c bén trong vi c đ y
lùi tham nh ng trong các ho t đ ng kinh t .
V Thành T Anh
2
Ch ng tham nh ng t kinh nghi m n
c ngoài
nh ng. Kinh nghi m ch ng tham nh ng c a n
c M ch ra r ng không th ch ng tham
nh ng hi u qu n u không có m t h th ng t pháp đ c l p.
Trong k h p th 6 Qu c h i khóa XI v a qua c ng nh t i k h p qu c h i đang di n ra có
nhi u ý ki n trái ng
c v vi c li u có nên t ch c m t c quan chuyên trách ch ng tham
nh ng hay không. Nh ng đ i bi u ng h vi c thành l p c quan này l y lý do là vì các c
quan có ch c n ng thanh tra, giám sát ch a làm t t ch c n ng c a mình nên c n có m t c
quan có quy n l c cao h n đ ph i h p các n l c ch ng tham nh ng. Nh ng đ i bi u này
trong khi ng h m t c quan chuyên trách, đóng vai trò nh m t ng
i “canh gác” t i cao
đ i v i các hành vi tham nh ng, c ng c n l u ý đ n m t ngh ch lý c b n c a quy n l c, đó
là “ai s canh ch ng nh ng k canh gác”. Kinh nghi m c a n
c M và nhi u n
c khác
v v n đ này cho th y vi c t o thêm quy n l c đ ki m soát quy n l c s không có tác d ng
m t khi quy n l c m i y không có v th đ c l p, không th c quy n và có th b tha hóa.
R t nhi u nghiên c u, không ch
n
c M , ch ra r ng tham nh ng
h n nhi u so v i khu v c nhà n
c. Nguyên nhân thì có nhi u,
nguyên nhân chính. Th nh t, tham nh ng
đ
khu v c t nhân th p
đây ch xin nêu ra m t vài
khu v c t nhân s không th lan tràn n u không
c s ti p tay c a các c quan hành chính công và nh ng c quan có ch c n ng giám sát
ho t đ ng c a các doanh nghi p t nhân. Th hai, vi c phân đ nh trách nhi m và quy n l i
khu v c t rõ ràng h n nhi u so v i khu v c công. M t khi l i ích (và thi t h i) c a m t
ng
iđ
c g n m t cách sát s
n v i s h u v tài s n c a ng
tham nh ng s tr nên vô cùng m nh m và s gi m đ
khóc”. Th ba, các doanh nghi p t nhân th
tr
i đó thì đ ng c ki m soát
c tình tr ng “cha chung không ai
ng không có v nh phúc ho t đ ng trong các th
ng đ c quy n, và chính s c ép c nh tranh bu c các doanh nghi p này ph i ho t đ ng m t
cách ti t ki m và hi u qu h n.
N u nh khu v c t nhân ít tham nh ng h n khu v c nhà n
c thì m t bi n pháp đ gi m
tham nh ng là tinh gi n b máy hành chính công, đ ng th i t ng c
ch u trách nhi m c a lãnh đ o.
c bi t, nh ng gì nhà n
ng c ch giám sát và
c không c n và không th ki m
soát t t thì nên giao l i cho khu v c t nhân. Trên th c t đã có r t nhi u b ng ch ng v s
k t h p thành công gi a khu v c công và t trong vi c cung ng các hàng hóa công; và th m
chí
nhi u n
c vi c cung ng các d ch v có tính ch t công nh v sinh, y t , giáo d c,
th m chí c nhà tù c ng đã đ
c giao cho khu v c t nhân đ m nhi m.
Liên quan t i khu v c công, m t nghiên c u n i ti ng c a nhà kinh t h c M Rose
Ackerman ch ra “m i liên k t ma qu ” gi a khu v c hành chính công và các doanh nghi p,
V Thành T Anh
3
Ch ng tham nh ng t kinh nghi m n
c ngoài
đ c bi t là v i các doanh nghi p đ c quy n nhà n
h
c. Các doanh nghi p đ c quy n đ
c
ng l i nhu n siêu ng ch m t cách không chính đáng. Và nh Marx cùng nhi u nhà kinh
t khác đã kh ng đ nh, m t khi đ
ch
ng l i nhu n siêu ng ch thì các doanh nghi p đ c
quy n không nh ng ch có đ ng c , mà quan tr ng không kém, chúng còn có c ngu n l c
kinh t to l n đ mua chu c nhân viên c a các c quan công quy n và b cong cán cân công
lý theo h
ng có l i cho mình và có h i cho nh ng k đe d a đ a v đ c quy n c a chúng. Vì
v y, tinh gi n b máy hành chính, tách qu n lý hành chính ra kh i qu n lý kinh t tr c ti p;
đ ng th i c i cách th tr
ng theo h
ng gi m tính đ c quy n c a các doanh nghi p là nh ng
đi u ki n quan tr ng đ có th b gãy m i liên k t không lành m nh gi a gi i doanh nghi p
và các c quan công quy n, và do v y gi m m c đ tham nh ng.
M t bài h c quan tr ng n a đ
c rút ra t kinh nghi m c a n
c M là đ ch ng tham nh ng
hi u qu c n ph i có nh ng t báo đ c l p lành m nh và nh ng nhà báo s n sàng “t vì đ o”.
Các h c gi Gentzkow, Glaeser, và Goldin cho bi t r ng t n m 1870 đ n n m 1920 xu t
ng đ c l p hóa. N u
hi n m t s chuy n hóa m nh m trong báo gi i c a Hoa K theo h
nh vào n m 1870 báo chí
M mang n ng tính đ ng phái, đ o đ c gi , và s n sàng che gi u
s th t có h i cho đ ng c a mình thì đ n n m 1920, h u h t các báo đã t b s liên k t v i
các đ ng phái chính tr . Báo chí b t đ u s d ng ngôn ng trung hòa h n và t ra s n sàng
đ ng m t cách trung th c nh ng s ki n x y ra trên th c t . L ng nghe và tôn tr ng d lu n
xã h i đ
c ph n h i qua gi i báo chí là m t yêu c u quan tr ng trong m i chi n d ch ch ng
tham nh ng.
*******
N n tham nh ng đang hoành hành trong đ i s ng hàng ngày c a ng
i dân t i nhi u qu c gia,
làm bi n d ng các quan h kinh t , làm xói mòi đ o đ c xã h i, làm suy đ i v n hóa dân t c,
và tha hóa h th ng chính tr . Tham nh ng đ n m c đ nghiêm tr ng s tri t thoái ni m tin
c a nhân dân vào kh n ng làm ch c a mình, và do v y, vào s lãnh đ o c a nhà n
c và
c a đ ng c m quy n. Trong l ch s c n đ i, đã có nh ng đ ng c m quy n lâu n m b s p đ
vì s phá ho i có tính di c n c a tham nh ng. Ch đ đ c tài, gia đình tr và khét ti ng tham
nh ng c a Marcos (Philippines) và Shuharto (Malaysia) là nh ng t m g
m t. Lãnh đ o đ ng và nhà n
c c a m t s qu c gia khác, khi ý th c đ
th c này, đã rung lên h i chuông báo đ ng cho h th ng c a mình.
ng tày li p tr
c
c nguy c r t hi n
ng Ti u Bình đã t ng
nói: “Chúng ta ph i đ i m t v i b n ch t nghiêm tr ng c a tham nh ng trong n i b đ ng.
M i th đã tr nên nghiêm tr ng và nguy h i đ n m c chúng không ch làm xói mòn các
nhi m v trung tâm c a đ ng mà còn đe d a s lãnh đ o c a đ ng. N u chúng ta không
V Thành T Anh
4
Ch ng tham nh ng t kinh nghi m n
h
c ngoài
ng đ n vi c ch ng tham nh ng và xóa b nó, thì đ ng có th m t đi s
dân và n n t ng c a nó s suy thoái và s p đ .
ng h c a nhân
i u này là hoàn toàn có th .”5
ng C ng
s n Vi t Nam c ng nh n th c sâu s c r ng: “N n tham nh ng kéo dài trong b máy c a h
th ng chính tr và trong nhi u t ch c kinh t là m t nguy c l n đe d a s s ng còn c a ch
đ ta.”6
Tham nh ng
Vi t Nam đang
ph m vi và m c đ nào? Vì tham nh ng là m t hành đ ng
x u xa và luôn b che d u nên r t khó
cl
ng m c đ tham nh ng b ng m t vài con s hay
ch tiêu c th . Tuy nhiên, n u theo dòng th i s thì có th th y tham nh ng
h i nguy c p. V ph m vi, đã phát hi n nhi u v tham nh ng nghiêm tr ng
n
c ta đã đ n
h u h t m i l nh
v c c a đ i s ng xã h i (v n hóa, giáo d c, y t , đ u t c b n, qu n lý qu đ t, thu , d u khí,
ngân hàng v.v.). V m c đ , tham nh ng xu t hi n
cao trong h th ng công quy n (th tr
ng b th
nhi u ngành và
c nh ng c
ng m i, phó vi n tr
cao, t ng giám đ c đài ti ng nói Vi t Nam v.v.); và có nh ng v l
ng v r t
ng Vi n ki m sát t i
ng ti n và tài s n tham
nh ng lên t i hàng ch c, th m chí hàng tr m t đ ng. Rõ ràng tham nh ng đã lan tràn và xâm
nh p vào h u h t các khía c nh c a đ i s ng c a đ t n
ánh giá c a nh ng nhà quan sát n
c.
c ngoài v m c đ tham nh ng c a Vi t Nam trong
nh ng n m g n đây c ng luôn luôn cho th y tình tr ng báo đ ng. Ch s tham nh ng c a Vi t
Nam theo Transparency International luôn luôn
không h đ
th h ng đ i s trong khu v c và g n nh
c c i thi n trong nh ng n m tr l i đây (xem b ng).
B ng 1. Ch s c m nh n tham nh ng c a m t s n
N
1996
1998
2000
2001
2002
2003
2004
Sing-ga-po
8,8
9,1
9,1
9,2
9,3
9,4
9,3
H ng-kông (Trung Qu c)
7,0
7,8
7,7
7,9
8,2
8,0
8,0
Nh t
7,1
5,8
6,4
7,1
7,1
7,0
6,9
Ma-lay-xia
5,3
5,3
4,8
5,0
4,9
5,2
5,0
Hàn Qu c
5,0
4,2
4,0
4,2
4,5
4,3
4,5
Trung Qu c
2,4
3,5
3,1
3,5
3,5
3,4
3,4
Thái-lan
3,3
3,0
3,2
3,2
3,2
3,3
3,6
Phi-líp-pin
2,7
3,3
2,8
2,9
2,6
2,5
2,6
Vi t Nam
ch a có
2,5
2,5
2,6
2,4
2,4
2,6
2,7
2,0
1,7
1,9
1,9
1,9
2,0
In-đô-nê-xia
c
c châu Á
5
Trích tham lu n c a hai h c gi Trung Qu c Hu Zhengrong và Li Jidong t i h i th o tháng 8 v a qua Hà N i
do Vi n Nghiên c u và Qu n lý Trung ng t ch c. Bài phát bi u này đ c tóm l c t p chí Nghiên c u
Kinh t s 317, tháng 10/2004.
6
V n ki n i h i đ i bi u toàn qu c l n th IX, Nxb Chính tr - Qu c gia, Hà N i, 2001, tr.76.
V Thành T Anh
5
Ch ng tham nh ng t kinh nghi m n
c ngoài
Ngu n: www.transparency.org
Ghi chú: Ch s theo thang đi m 10 này đo l
ng m c đ c m nh n v tham nh ng c a các doanh nhân,
h c gi , và các nhà nghiên c u v r i ro. Ch s cao nh t (10) ng v i m c đ trong s ch cao nh t, ch s
th p nh t (0) ng v i m c tham nh ng cao nh t.
Nguy n v ng chính đáng c a ng
i dân đ
c s ng trong m t xã h i trong s ch và lành m nh,
trong đó nhân dân th c s là ch nhân c a xã h i, c n đ
c a ng
n
i dân ph i th c s tr thành ý chí và tâm nguy n c a các nhà lãnh đ o đ ng và nhà
c. Ch có th các chi n d ch ch ng tham nh ng m i không d ng l i
m c đ hô kh u
ng v i tham nh ng dù
b t k c p đ nào.
ng b t chính thì h t c lo n! V khía c nh này, kinh nghi m x
ng máu c a Trung
hi u mà có nh ng bi n pháp không khoan nh
Th
c tôn tr ng. Ý chí và nguy n v ng
Qu c có th là m t bài h c h u ích cho Vi t Nam. Các nhà lãnh đ o Trung Qu c nh n th c
m t cách sâu s c r ng, mu n tr tham nh ng t n g c thì tr
c h t ph i làm th t nghiêm minh
trong n i b đ ng và các c quan công quy n. i u này đ
c th hi n trong m t l i phát bi u
h t s c quy t li t c a Giang Tr ch Dân “tr n
nghiêm.”
7
c tr
c h t ph i tr đ ng, tr đ ng t t ph i
7
Trích theo
V Thành T Anh
ng Xuân Thanh, Nghiên c u kinh t s 315, tháng 8/2004, tr. 23.
6