Tải bản đầy đủ (.pdf) (1,344 trang)

anh đợi em trong hồi ức ebook miễn phí

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.58 MB, 1,344 trang )



•♥• •♥• •♥• •♥• •♥•

Đôi lời


Ebook được chia sẻ
mang tính phi thương mại,
bản quyền thuộc về tác giả và
người dịch
Ebook chưa được sự
đồng ý của tác giả và người
dịch, mọi thắc mắc có liên
quan sẽ không được giải đáp
Khi chia sẻ trên bất kì
diễn đàn nào vui lòng ghi rõ
CREDITS của người dịch và
người làm ebook
Vui lòng không reup
link ebook, bản quyền ebook
thuộc về người làm, vui lòng
ghi rõ bản quyền ebook:
vnyuki1102@wordpress


•♥• •♥• •♥• •♥• •♥•

Anh sẽ đợi em trong hồi ức
Tác giả: Tân Di Ổ
Người dịch: Tố Hinh, Tiểu


Đông
Nguồn: alobooks.vn,
quietdecember@wordpress
Làm ebook: yuki1102
/>

/> />

.
.
•♥• •♥• •♥• •♥• •♥•
.
.
Giới thiệu
Thể loại: tiểu thuyết tình yêu+gia
đình+cuộc sống, SE


Độ dài: 41 chương

Cảm thức – Lời người làm ebook

Trích lời của Tân Di Ổ

Tóm tắt

Tiết tử

CHƯƠNG 1: NGỠ LÀ CỐ NHÂN ĐẾN


CHƯƠNG 2: MỌI NGƯỜI ĐỀU YÊU TƯ ĐỒ Q UYẾT

CHƯƠNG 3: HOẶC CHÁN GHÉT ĐẾN CUỐI ĐỜI,
HOẶC HOÀI NIỆM ĐẾN KHÓC NỈ NON


CHƯƠNG 4: MUỐN THẤY SAO LẠI KHÔNG THẤY

CHƯƠNG 5: VẬT ĐẸP THẾ GIAN KHÔNG BỀN VỮNG

CHƯƠNG 6: SO VỚI ĐÁNG THƯƠNG CÀNG ĐÁNG
THƯƠNG HƠN

CHƯƠNG 7: CUỐI CÙNG CŨNG CÓ NGÀY HÔM NAY

CHƯƠNG 8: VÌ GẶP GỠ ANH, THANH XUÂN MỚI BẮT
ĐẦU

CHƯƠNG 9: GIÓ ĐÊM LẠNH LẼO

CHƯƠNG 10: AI THẮNG AI THUA

CHƯƠNG 11: HAI ĐỨA TRẺ ĐA NGHI

CHƯƠNG 12: KHÔNG THÍCH, CUỐI CÙNG SẼ Q UEN


CHƯƠNG 13: NHƯ HÌNH VỚI BÓNG

CHƯƠNG 14: HỨA HẸN NẶNG TỰA BAO NHIÊU


CHƯƠNG 15: THÀNH Q UẢ TIẾN XA GIỮA HÈ

CHƯƠNG 16: CÂU TRẢ LỜI KHÔNG THỂ NÓI

CHƯƠNG 17: KHÔNG CÙNG CHỦNG LOẠI

CHƯƠNG 18: KẾT CỤC CỦA TRÒ CHƠI

CHƯƠNG 19: CHỈ VÌ KÝ ỨC, BẦU TRỜI SAO MỚI TỒN
TẠI

CHƯƠNG 20: NGÀY XƯA TUỔI TRẺ PHÓNG KHOÁNG


CHƯƠNG 21: ĐẤT BẰNG DẬY SÓNG

CHƯƠNG 22: CHIẾC ÁO MỚI CỦA HOÀNG ĐẾ [1]

CHƯƠNG 23: AI LÀ CHỦ NHÂN NGÔI NHÀ NÀY

CHƯƠNG 24: DIÊU KHỞI VÂN, CHI BẰNG CHÚNG TA
ĐÁNH CUỘC ĐI

CHƯƠNG 25: HẠNH PHÚC NHƯ TRÊN SỢI DÂY
TRONG KHÔNG TRUNG

CHƯƠNG 26: MẶT TRÁI CỦA THỜI GIAN

CHƯƠNG 27: XƯA NAY VỐN KHÔNG CÓ SỰ CÔNG

BẰNG

CHƯƠNG 28: MIẾNG ĐÁ ĐIÊN RỒ


CHƯƠNG 29: MIẾU THỜ ĐỔ NÁT

CHƯƠNG 30

CHƯƠNG 31: RỐT CUỘC AI NGỐC NGHẾCH HƠN AI?

CHƯƠNG 32: TÀN TRO CỦA PHẪN NỘ

CHƯƠNG 33: CHỈ TRÁCH EM Q UÁ NGÂY THƠ

CHƯƠNG 34: TÔI CHỈ CẦN MỘT LỜI XIN LỖI

CHƯƠNG 35: KẺ ĐI SĂN CAO MINH NHẤT

CHƯƠNG 36: VÌ Q UAN TÂM MÀ TÀN NHẪN

CHƯƠNG 37: ĐỢI Ở ĐẰNG SAU THỜI GIAN


CHƯƠNG 38 : NGỌC VỠ NGÓI LÀNH

CHƯƠNG 39: EM CƯỢC RẰNG ANH SẼ KHÔNG HẠNH
PHÚC

CHƯƠNG 40: TRÊN ĐỜI NÀY CÓ VIÊN MÃN THỰC

KHÔNG?

CHƯƠNG 41: GẶP LẠI THUỞ XƯA

.
.
•♥• •♥• •♥• •♥• •♥•


Cảm thức – Lời người làm
ebook


Ebook miễn phí tại :
www.Sachvui.Com
Nếu các bạn tìm đến “Anh sẽ đợi em trong
hồi ức” một câu chuyện tình lãng mạn, rằng
hoàng tử cuối cùng cũng sẽ về với công chúa,
hay tình yêu sẽ phá tan mọi rào cản, rằng hai
nhân vật chính sẽ mãi ở bên nhau trọn đời trọn
kiếp. Thì tôi khuyên các bạn không nên đọc, bởi
đằng sau cái tên truyện có vẻ như quá lãng mạn,
quá nhiều hạnh phúc ấy là cả một đời người con
gái với nhiều chông gai, nhiều thử thách và quá
nhiều nỗi đau.
Tôi không thích cách Tân Di Ổ khoác cho
nhân vật của mình quá nhiều gánh nặng như vậy,
nó không phải là một gánh nặng nhỏ, đến từ một
phía mà là toàn bộ gánh nặng từ người yêu, gia
đình cho đến toàn xã hội đặt lên nhân vật. Đôi



lúc tôi tự hỏi tại sao Tân Di Ổ thích ngược tâm
nhân vật của mình nhiều như thế, tác giả xây
dựng nhân vật với quá nhiều trắc trở, chông gai,
quá nhiều đau khổ khiến người đọc thực sự bị
ám ảnh và không thể thoát ra được, chỉ còn biết
khóc và hận cùng nhân vật. Nhưng tôi đặc biệt
thích cách tác giả xây dựng tính cách của Tư Đồ
Quyết, cách cô giải quyết mọi việc khiến tôi thỏa
mãn hơn rất nhiều khi nghĩ về hoàn cảnh có thể
nói là bi kịch của cô. Một người dám yêu, dám
hận, biết phân biệt rạch ròi giữa tình yêu-ghét
khiến tôi cảm phục, yêu thích hơn rất nhiều nhân
vật được coi là “hy sinh cao cả về tình yêu”.
Có thể cách nghĩ của tôi là dị thường, tôi
cho rằng khi bạn yêu một người nào đó, hết lòng
vì người ta nhưng giữa đường lại xảy ra mâu
thuẫn, thì mặc dù sau này bạn biết có thể bạn
hiểu lầm, rằng đó chỉ là một sai lầm nhỏ thì tôi
vẫn hoàn toàn không thể quay lại. Làm sao có


thể quay lại khi giữa hai người đã có một khoảng
trống, đã có một vết nứt? Tình yêu đâu chỉ được
xây dựng trên nền tảng là tình yêu vô bờ bến, nó
còn được xây dựng bởi niềm tin kiên định dành
cho nhau. Bạn dám yêu, tức là bạn phải tin tưởng
người sẽ đi cùng bạn, dù cả thế giới này có sụp
đổ thì niềm tin ấy vẫn phải đứng vững, đó mới

chính là điều cần thiết để tình yêu tồn tại. Còn
nếu như đã không thể tin tưởng nhau dù chỉ 1 lần
thì vĩnh viễn bạn sẽ không thể quay lại được điểm
xuất phát ban đầu của tình yêu, giống như viên
ngọc nứt, đã nứt thì hoàn toàn KHÔNG CÒN
GIÁ TRỊ.
Tôi thích cách Tư Đồ Quyết quyết định mọi
việc, cô dám từ bỏ, dám đối mặt với tất cả, thà
rằng cô bắt đầu lại từ con số 0 tròn trĩnh, thay
đổi cuộc đời mình còn hơn sống dè dặt, chịu sự
ủy khuất từ người khác, ngày này qua tháng khác
sống trong định kiến mọi người đặt ra cho cô.


Cái đặc biệt ở Tư Đồ Quyết là cô dám nhìn
thẳng vào sự thật mà sống, mà đối mặt, mà bước
lên, khác hẳn với những người chỉ biết nghe qua
dư luận, nghe qua đồn thổi rồi sợ hãi không dám
vén bức màn bí mật, chỉ biết sống trong lo âu, sợ
hãi, sống trong lời thị phi người khác đặt ra, thà
chịu điều tiếng cũng không dám tìm ra sự thật,
chỉ biết gió chiều nào xoay chiều đấy. Tôi thực
sự cảm thương cho Tư Đồ Quyết khi phải sống
với những con người như thế, mà hơn hết lại còn
là những người thân thiết, ruột thịt của mình.
Tôi không thích những người như Diêu
Khởi Vân, ngay từ đầu đã không thích. Những
con người ngày ngày chỉ biết ngụy trang nội tâm
bản thân mình, ẩn mình quá kín kẽ thì bản thân
họ lại càng có những bốc đồng, dễ xảy ra nhiều

việc nghiêm trọng, không thể giải quyết được.
Điều đó có thể lí giải cho việc Khởi Vân đã thành
công trong việc “yêu” được Tư Đồ Quyết dù mẹ


của cô luôn cố tình ngăn chặn cũng như việc chia
tay không thể cứu vãn nổi của hai người. Dù
nhiều người cho rằng tình yêu của họ đẹp, rằng
Khởi Vân thực lòng yêu Tư Đồ Quyết thì tôi vẫn
chỉ chấp nhận được một nửa. Tình yêu nào trong
thời kì vụng trộm, bị canh chừng cũng đều có nét
hấp dẫn và lôi cuốn hết, nó khiến bạn thấp thỏm,
lo sợ và cũng cảm nhận được hết sự ngọt ngào
của tình yêu. Tuy nhiên tôi không cho rằng Khởi
Vân yêu Tư Đồ Quyết hết mình, có chăng là cảm
giác muốn nếm thử mật ngọt, nếm thử thứ mà
mình hằng mong muốn, thứ mà ở trên cao, xa tận
chân trời nhưng lại gần trong gang tấc mà thôi.
Bởi nếu yêu thì Khởi Vân đã tin Tư Đồ Quyết,
đã không để cô chờ trong tuyệt vọng ở “Đằng
sau thời gian”, đã không “không phản đối” với
mẹ của Tư Đồ sẽ lấy cô sau khi cô bị bại hoại
danh tiếng, đã không đến với Đàm Thiếu Thành
dù với lí do là “thử yêu để quên đi cô”. Cái thứ
tình yêu ấy của Khởi Vân có chăng là sự hiếu


thắng, là sự ích kỉ, là cái tôi sĩ diện của bọn đàn
ông, thứ tình yêu đó đẹp cỡ nào hay thực chất
chỉ là vết sẹo, vết nhơ trong cuộc đời của Tư Đồ

Quyết?
Tôi rất sợ những con người như Đàm Thiếu
Thành, những con người đi lên từ nghèo khó,
nhưng lại đầy ắp sự đố kị ghen ghét với những
người khác. Ngay từ lần đầu thấy cô ta xuất hiện
ở trạm xe buýt trong buổi hội trại, hình ảnh khóc
lóc ủ dột luôn chịu ủy khuất trước mặt mọi người
trong khi chính mình là người gây chuyện đã
khiến tôi thực sự sợ hãi và căm ghét. Nếu bạn
thua kém một ai đó, thay bằng đố kị ghen ghét
hãy chứng tỏ bản thân mình trước. Đừng cho
rằng cuộc đời bất công, bởi nếu có bất công thật
bạn cũng chẳng thay đổi được gì. Nên thay vì
ganh ghét, thà rằng làm bạn với người ta không
phải có lợi cho bạn sao? Một con người khiến
cho một người bạn của mình lâm vào chỗ chết,


lại khiến cho một người bạn nữa bị xã hội khinh
bỉ, bị người yêu ruồng bỏ, bị cha mẹ hiểu lầm, lại
còn đang tâm qua lại với người yêu của bạn,
không một chút ăn năn, hối cải, sống nhởn nhơ,
cố gắng vùng vẫy giữa cái gọi là tiền tài địa vị.
Cóc mà đòi làm thiên nga? Quạ mà đòi thay
công? Muốn một bước đi lên trong giới thượng
lưu? Nhân vật phản diện muôn đời thật không
thay đổi.
Nhưng đó chưa phải là hết, tôi không biết lí
do gì Tân Di Ổ lại xây dựng nhân vật cha mẹ Tư
Đồ Quyết như vậy. Họ sẵn sàng bao dung, nuôi

lớn thậm chí giao cả cơ nghiệp của mình vào tay
một người ngoài như Khởi Vân. Nhưng họ
không bao giờ tin tưởng con gái mình, dù con gái
họ thông minh, xinh đẹp, cá tính, hiểu biết. Mà
mặc dù có không được như vậy thì cha mẹ vẫn
phải là người thấu hiểu con cái, dù cả xã hội phỉ
báng, coi thường con họ thì cha mẹ vẫn phải là


người bao dung, che chở và tin tưởng vô điều
kiện. Đằng này họ thà tin người ngoài còn hơn tin
tưởng vào nhân cách con gái họ, người mà chỉ
một lúc trước họ tư hào bao nhiêu, thì một phút
sau đã tìm mọi cách thóa mạ, kìm kẹp bấy nhiêu.
Có mấy người làm cha, làm mẹ thay vì nói “Dù
sao con vẫn là con của chúng ta” lại nhẫn tâm nơi
cửa miệng “Tại sao còn trở về? Ta đã coi con
như đã chết rồi…”, “Khởi Vân là niềm hy vọng
duy nhất của cha mẹ”, “Ta chỉ có một người con
trai, còn con có cuộc sống riêng của con”. Một
người làm cha, một người làm mẹ, dù đứa con
của mình có xấu tốt ra sao thì cuối cùng cũng là
con dại cái mang, làm sao họ nhẫn tâm vứt bỏ
đứa con của mình một cách không thương tiếc?
Nếu nói tình yêu của Khởi Vân là nhát dao đâm
xuyên trái tim của Tư Đồ Quyết thì chính cha mẹ
cô là người rút cạn máu trên người cô, khiến cô
trở thành kẻ sống mà như chết. Sống làm gì khi
chẳng ai yêu thương, chẳng ai thấu hiểu, chẳng ai



che chở dù đó là những kẻ thân thương, là
những kẻ cô đã từng yêu thương hết mực?
So với những câu chuyện tôi đã đọc thì 2
nhân vật chính trong truyện này không phải là
một cặp đẹp đôi. Tư Đồ Quyết và Diêu Khởi
Vân ngay từ đầu đã không có chung 1 quan niệm
về tình yêu, thậm chí chưa từng nhìn về một
hướng, dẫu là trong mơ ước của mỗi người đều
hiển hiện bóng hình đối phương. Tư Đồ Quyết
theo đuổi chủ nghĩa tuyệt đối, sống hết mình và
yêu cũng hết mình. Trong tình yêu cô luôn đi tìm
cho mình 1 niềm tin tuyệt đối, dù bất luận đúng
sai cũng nhất quyết tin vào tình yêu của hai
người. Khởi Vân thì ngược lại, bản thân anh là
một người có lòng tự tôn đặc biệt, lại mang trong
người sự tư ti đôi lúc có phần thái quá, tình yêu
của anh có thể lớn thật đấy, vĩ đại thật đấy
nhưng niềm tin trong trái tim lại quá bé nhỏ đến
mức không thể tin được. Anh có thể chấp nhận


một Tư Đồ lầm lạc sa ngã, nhưng không thể tin
cô là một viên ngọc chân chính hoàn toàn trong
sạch, vì chính bản thân anh từ trước đến nay còn
không tin nổi bản thân có thể nắm giữ được viên
ngọc kia thì làm sao tin được viên ngọc ấy hoàn
toàn trong sạch, là viên ngọc mà mình đang được
nắm giữ? Khởi Vân bên ngoài thì tĩnh lặng vững
vàng nhưng thật ra tâm tư đầy giông bão, dễ

dàng chao đảo bởi bất cứ ai, bất cứ lúc nào.
Không phải anh không khoan dung, chỉ là trong
lòng anh đã sớm biết Tư Đồ Quyết vốn dĩ không
cần anh tha thứ. Điều đó làm cho anh ngày càng
tuyệt vọng, và đưa 2 người cách xa nhau hơn,
bởi họ là 2 con người với 2 khái niệm yêu thương
hoàn toàn xa rời lệch lạc. Đôi khi chỉ có tình yêu
thôi vẫn là chưa đủ, nhất là đối với Tư Đồ và
Khởi Vân, với lòng tin bị tổn thương quá sâu sắc
của cả 2 người thì quá khứ vốn dĩ đã không thể
lật lại cũng chẳng thể xóa nhòa, chỉ có thể chấm
dứt, đoạn tuyệt từ đây.


Câu chuyện không chỉ xoay quanh vấn đề
tình bạn, tình yêu mà nó còn mở rộng ra cả gia
đình, ra cái nhìn của xã hội. Bạn sẽ sống ra sao
nếu xã hội dìm chết bạn, gia đình quay lưng,
người yêu cũng phủi tay biến mất? Bạn có dám
từ bỏ, có dám tự mình bước đi hay đơn giản chỉ
là chống chọi để vượt qua mọi kì thị, bất công?
Rồi sau đó bạn có bị lung lạc, có bị những lời lẽ
hối cải này nọ, hối hận này nọ mà tha thứ tất cả?
Những niềm vui đến và đi trong đời rất nhiều, có
thể bạn nhớ nhớ quên quên chúng, còn nỗi đau
thì luôn luôn khắc sâu trong trái tim bạn, nó trở
thành vết sẹo lồi lõm nhắc nhở bạn rằng bạn đã
từng bị người ta vứt bỏ ra sao, rằng bạn đã đau
khổ như thế nào nên bạn vốn dĩ chẳng thể quên.
Nếu đã chẳng thể quên hà cớ gì bạn phải tha

thứ? Bởi nếu những kẻ muốn được tha thứ ấy
biết có ngày hôm nay thì trước kia họ không nên
gây ra nỗi đau cho bạn dù với bất kì lí do nào.


Những con người như Tư Đồ Quyết có thể bạn
sẽ thấy ở nhiều nơi với những nỗi đau tương tự,
nhưng không phải ai cũng sẽ là Tư Đồ Quyết, đủ
dũng cảm để đối mặt, để quay lưng lại với mọi
chuyện.
Truyện của Tân Di Ổ lúc nào cũng có
những nút thắt nhỏ nhắn vừa vặn, đủ để xoáy
vào lòng bạn một chút cảm thán để ngẫm nghĩ về
cuộc sống xung quanh mình. Lối viết sâu sắc mà
không quá triết lý thô thiển, lại không quá lãng
mạn, có thể nói là hơi nhiều sự dằn vặt, đau khổ
nhưng đáng để bạn đọc, suy ngẫm, trải nghiệm
và khó có thể quên trong một thời gian dài.
(Yuki1102 – 3h09’ 19/12/11)

•♥• •♥• •♥• •♥• •♥•


×