Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (77.15 KB, 2 trang )
Nội dung cơ bản của Công ước Berne (1886) về quyền tác giả.
Công ước Berne (1886) về bảo hộ các quyền tác giả đối với các tác phẩm văn học
và nghệ thuật ( xin gọi tắt là công ước Berne) được ký kết lần đầu vào ngày
9/9/1886 tại Berne, Thụy Sỹ. Sau đó, Công ước này được sửa đổi, bổ sung 7 lần
vào các năm: 1896 tại Paris, 1908 tại Berlin, 1914 tại Berne, 1928 tại Rome, 1948
tại Brussels, 1967 tại Stockholm và năm 1971 tại Paris. Văn bản hiện hành chính là
đạo luật Paris của Công ước thông qua lần sửa đổi, bổ xung vào ngày 24/7/1991 tại
Paris, Cộng hòa Pháp.
Ngày 7 tháng 6 năm 2004, Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã
có quyết định số 332/2004/QĐ-CTN về việc Việt Nam tham gia công ước Berne,
trở thành quốc gia thứ 156 tham gia công ước và Công ước này có hiệu lực thi
hành đối với Việt Nam từ ngày 26/10/2004.
Công ước Berne gồm các phần mở đầu, 47 điều khoản chính và Phần phụ lục gồm
6 khoản. Nội dung chủ yếu, quan trọng nhất của Công ước Berne là các quy định
được ghi nhận tại các điều khoản từ 1 đến Điều 21 và Phần phụ lục giành cho các
nước đang phát triển.
1.
Các nguyên tắc cơ bản của công ước.
Công ước Berne không có điều khoản riêng quy định những nguyên tắc cơ bản
trong việc thực hiện sự bảo hộ các quyền tác giả đối với các tác phẩm văn học,
nghệ thuật của họ; Song, qua toàn bộ nội dung của Công ước và nhất là các quy
định được ghi nhận tại Điều 5, có thể rút ra các nguyên tắc cơ bản sau đây:
Thứ nhất, nguyên tắc đối xử quốc gia. Đây là một trong nhưng nguyên tắc cơ
bản trong quan hệ quốc tế nói chung, thường được sử dụng trong các thông lệ
quốc tế, các quy định về quyền sở hữu trí tuệ, về khuyến khích đầu tư và quan
hệ dịch vụ, thương mại quốc tế. Theo quy định của Công ước Berne thì những
tác phẩm (văn học, nghệ thuật) được bảo hộ theo Công ước Berne thì tác giả
của chúng được hưởng các quyền tương tư như công nhân của nước đó hiện
được hưởng theo quy định của luật quốc tế.