A.PHẦN MỞ ĐẦU
Đảng chính trị là một nhân tố hết sức quan trọng trong hệ thống
chính trị của các nước,nó có vai trò là một trong những thành phần cơ bản của
chế độ chính trị,của xã hội công dân hiện đại có ảnh hưởng lớn đến đời sống
chính trị từ cơ cấu tổ chức đến sự vận hành của hệ thống chính trị phản ánh
lợi ích của giai cấp,tầng lớp xã hội,nó liên kết ,lãnh đạo những người đại diện
tích cực nhất của tầng lớp hay xã hội đó để cùng thực hiện nhằm đạt được
những mục tiêu,thành quả và lí tưởng nhất định của đất nước.Do vậy trên
Thế giới không có quốc gia nào là không có Đảng chính trị.Singapore là một
nước có nền kinh tế phát triển mạnh theo đường lối Tư bản và được coi là một
trong những “Con rồng Châu Á”.Để có được những thành quả như vậy
không thể không nói đến vai trò lãnh đạo cũng như các đường lối,chính sách
của Đảng chính trị của Singapore.
1
B.PHẦN NỘI DUNG
I.NHẬN THỨC CHUNG VỀ ĐẢNG CHÍNH TRỊ VÀ THỂ CHẾ
CHÍNH TRỊ.
1.Đảng chính trị.
Có nhiều cách nêu khái niệm về Đảng chính trị,nhưng chung quy lại
có thể khái niệm về Đảng chính trị như sau:
Đảng chính trị là bộ phận tích cực nhất,có tổ chức nhất của một giai
cấp hay một bộ phận giai cấp nào đó trong xã hội làm công cụ đấu tranh cho
lợi ích của giai cấp đó.Đảng chính trị phải có tư tưởng tiên phong của giai
cấp,có khả năng đại diện cho lợi ích giai cấp và đấu tranh bảo vệ lợi ích của
giai cấp.
Đảng chính trị là sản phẩm tất yếu của cuộc đấu tranh giai cấp. Đảng ra
đời một cách tự giác khi phong trào đấu tranh của giai cấp phát triển ở trình
độ cao đến mức độ cần và phải có một tổ chức tiên phong lãnh đạo, điều
hành thống nhất về tư tưởng và hành động của cả giai cấp. Đảng chính trị bao
giờ cũng mang bản chất giai cấp. Đảng chính trị không chỉ là đại diện cho hệ
tư tưởng mà còn là tổ chức cao nhất, chặt chẽ nhất của một giai cấp; tập hợp
những người giác ngộ nhất, kiên quyết nhất trong đấu tranh thực thi quyền lực
và lợi ích giai cấp mình, nên không có đảng nào là phi giai cấp hay siêu giai
cấp. Một giai cấp có thể có nhiều đảng, mỗi đảng đại diện cho một tầng lớp
trong giai cấp và cũng là đại biểu cho cả giai cấp đó. Lênin đã viết: ''Cuộc đấu
tranh của các chính đảng là biểu hiện hoàn chỉnh, đầy đủ và rõ rệt nhất của
cuộc đấu tranh chính trị của các giai cấp''. Các đảng chính trị đều hướng tới
1ãnh đạo, điều hành chính quyền nhà nước, tổ chức cho giai cấp và các lực
lượng ngoài giai cấp tiến hành đấu tranh theo đường lối chính trị của
mình.Đây là vấn đề có tính nguyên tắc.
2
Bản chất giai cấp quy định vai trò lịch sử của đảng chính trị. Vai trò của
một đảng chính trị đối với sự phát triển xã hội phụ thuộc vào nhiều yếu tố và
điều kiện khác nhau, nhưng cơ bản nhất là phụ thuộc vào địa vị lịch sử và bản
chất giai cấp của đảng đó. Cho nên, khi xem xét toàn diện một đảng, phải tìm
cho được bản chất của nó. Như vậy, về bản chất, đảng chính trị là đội tiên
phong của giai cấp hay tầng lớp, lãnh đạo tầng lớp hay giai cấp đó đấu tranh
để hiện thực hóa quyền lực, lợi ích của tầng lớp và cả giai cấp mà mình đại
diện trong một hoàn cảnh lịch sử xác định.
Đảng phái chính trị là một tổ chức chính trị tự nguyện với mục tiêu
được một quyền lực chính trị nhất định trong chính quyền, thường là bằng
cách tham gia các chiến dịch bầu cử.
Trước khi đưa ra được một định nghĩa tương đối đầy đủ,ta cần xem
xét những đặc điểm,yếu tố cấu thành nên một Đảng chính trị và hoạt động
của nó.Bất kỳ Đảng chính trị nào cũng bao gồm các đặc điểm sau đây:
Thứ nhất:Hệ tư tưởng,bất kỳ Đảng chính trị nào cũng có hệ tư
tưởng,hướng hành động.
Thứ hai:Tổ chức mỗi đảng là một tổ chức dựa trên nhiều yếu tố
như:quốc gia,vùng,tôn giáo,điều kiện kinh tế-xã hội…
Thứ ba:Hướng mục tiêu cầm quyền,đảng nào cũng hướng tới mục tiêu
chinh phục quyền lực,đấu tranh bảo vệ lợi ích của giai cấp mình.
Thứ tư:Sự ủng hộ của dân chúng,các đảng luôn tìm kiếm sự ủng hộ
của nhân dân.
Dựa trên bốn yếu tố trên,chúng ta có thể đưa ra được định nghĩa về
Đảng chính trị như sau:
Đảng chính trị là những lực lượng chính trị được tổ chức,những lực
lượng này tập hợp các công dân có cùng chung khuynh hướng chính trị,nhằm
kêu gọi dư luận hướng tới một số mục tiêu nhất định và nhằm mục đích tham
gia chính quyền đồng thời có thể thay đổi chương trình hành động của mình
để thực hiện các mục tiêu trên.
3
2Khái niệm về chế độ đa đảng.
Chế độ đa đảng là một hình thái chính trị nhà nước trong đó lý do tồn
tại của các đảng là sự cạnh tranh về quyền lực. Mỗi đảng thường là đại diện
cho các lực lượng chính trị khác nhau, các nhóm lợi ích khác nhau… theo
đuổi những lý tưởng, mục tiêu khác nhau, thường là đối lập với nhau về nhiều
mặt, từ chính sách đối nội, đối ngoại, đến quan điểm, hệ tư tưởng – chế độ xã
hội và ngày nay còn là thái độ, ứng xử đối với môi trường.
Đa đảng đối lập là nét đặc trưng của thể chế chính trị tư sản trên thế giới
hiện nay. Nói chung ở các nước tư bản, về hình thức, đa đảng chính trị đều
"tự do”, "bình đẳng” trong cuộc đấu tranh nghị trường và đều có khả năng trở
thành đảng cầm quyền, nhưng trong thực tế chỉ có các đảng lớn, có thế lực
mới có khả năng chiến thắng và bao giờ cũng có một đảng cầm quyền hoặc
lãnh đạo, có khi kéo dài nhiều thập kỷ. Mặt khác, chế độ đa đảng ở phương
Tây, về thực chất, cũng là dựa trên cơ sở nhất nguyên chính trị, vì tất cả các
đảng cánh hữu đều nhằm phục vụ chế độ tư bản.
3.Các hình thức đa đảng.
Căn cứ vào số lượng các đảng phái chính trị trong xã hội cũng như cách
thức hoạt động của các đảng này, người ta phân chia thành 3 dạng: lưỡng
đảng, đa đảng và liên minh đảng cầm quyền.
Lưỡng đảng: đời sống chính trị của quốc gia do hai chính đảng chi phối,
hoặc chỉ tồn tại hai đảng, hoặc nếu nhiều hơn thì các đảng khác đều không đủ
thế lực, đều lu mờ trước sân khấu chính trị rồi ngả về ủng hộ một trong hai đảng.
Đa đảng: Số lượng chính đảng chi phối đời sống chính trị của một quốc gia
nhiều hơn hai đảng.
Liên minh đảng cầm quyền: Trong các quốc gia có thể chế chính trị đa
đảng, một đảng nào đó chiếm được đa số (sau thắng lợi bầu cử), nhưng chưa
đạt đến mức độ tuyệt đối thì phải liên minh với một số đảng khác tạo thành
một liên minh cầm quyền. Khi đó giữa các đảng có sự dàn xếp với nhau, điều
4
hòa về các vị trí chủ chốt trong nội các, điều hòa về chính sách và quyền lực.
Đảng nào chiếm số lượng cử tri đông nhất thì đảng đó có nhiều đại biểu trong
quốc hội, có nhiều ghế trong chính phủ, chiếm nhiều vị trí chủ chốt trong
chính quyền nhà nước.
4.Thể chế.
Theo nghĩa rộng: thể chế dùng để chỉ một hệ thống những quy định, luật
lệ, giá trị, chuẩn mực hợp thành những nguyên tắc tổ chức và phương thức
vận hành của một xã hội ở một giai đoạn phát triển nhất định của lịch sử.
Theo nghĩa hẹp: thể chế dùng để chỉ một hệ thống những quy định, luật lệ, giá
trị, chuẩn mực hợp thành những nguyên tắc tổ chức, phương thức và vận hành
của một lĩnh vực hoặc một cấu trúc xã hội nào đó trong một giai đoạn lịch sử
nhất định.
5.Thể chế chính trị.
Thể chế chính trị là hệ thống các định chế, các giá trị, chuẩn mực hợp
thành những nguyên tắc tổ chức và phương thức vận hành của một chế độ
chính trị, là hình thức thể hiện các thành tố của hệ thống chính trị thuộc
thượng tầng kiến trúc, là cơ sở chính trị - xã hội quy định tính chất, nội dung
của chế độ xã hội nhằm bảo vệ quyền lợi và lợi ích của giai cấp cầm quyền.
Khái niệm thể chế chính trị bao gồm những nội dung chủ yếu sau:
Thể chế chính trị là hệ thống các định chế, các giá trị tạo thành những
nguyên tắc tổ chức và phương thức vận hành của một chế độ chính trị, của hệ
thống chính trị. Thể chế chính trị bao gồm thể chế nhà nước, thể chế các đảng
chính trị, thể chế các tổ chức chính trị xã hội, trong đó, thể chế nhà nước là
quan trọng nhất.
Thể chế chính trị là hình thức thể hiện các thành tố của hệ thống chính trị
thuộc thượng tầng kiến trúc. Song thể chế chính trị đồng thời lại là cơ sở
chính trị – xã hội quy định tính chất, nội dung của chế độ chính trị xã hội.
Hiệu lực, vai trò của thể chế chính trị tùy thuộc vào hiệu lực và vai trò của
5
từng thể chế trong hệ thống chính trị cũng như của cơ chế vận hành của toàn
hệ thống, trong đó thể chế nhà nước là quan trọng nhất.
II.GIỚI THIỆU CHUNG VỀ ĐẤT NƯỚC SINGAPORE.
1.Vị trí,địa lý.
Singapore là một đất nước xinh đẹp và trong sạch nhất Thế giới nối tiếp
với màu xanh cùng với lòng nhiệt huyết và tuân thủ pháp luật,quy định của
người dân.Đất nước nhỏ bé này nằm ở 1độ Bắc của đường xích đạo ở đỉnh
phía nam của Malayxia, nó được bao bọc bởi eo biển Malaca và vùng biển
Việt Nam và Trung Quốc. Thủ đô là:Singapore,có diện tích 618km2,dân số
là: 4,163,700 người,khá đông so với diện tích của Singapore,đơn vị tiền tệ
là:Dollar Sing và ngôn ngữ chính thức của đất nước này chủ yếu Tiếng
Hoa,Mã lai,Ấn Độ và Tiếng Anh.
2.Thời tiết và khí hậu.
Khí hậu của Singapore tương đối giống với khí hậu của nước ta là nhiệt
đới,nắng nóng quanh năm do sự tác động của vùng duyên hải nên nền nhiệt
độ của Singapore hầu như duy trì ở mức 24 độ C -32độ C thời tiết tốt không
khắc nghiệt lắm so với khi vực khác.Do ảnh hưởng của biển nên có độ ẩm
khá cao trên 84%,tháng 12 là tháng mưa nhiều nhất còn tháng 2 là tháng nóng
tuy nhiên vào tháng 7 và tháng 8 là hai tháng nóng nhất với nền nhiệt độ cao
đạt mức tối đa.
3.Kinh tế
Singapore là một nước có nền kinh tế phát triển theo hướng tư bản,do vậy sự
can thiệp của Chính phủ vào nền kinh tế được giảm thiểu tối đa,có thể nói
Singapore là một nước có môi trường kinh doanh mở,nạn tham nhũng thấp.minh
bạch,tài chính cao,giá cả hợp lí ổn định và là một trong những nước có GDP bình
quân đầu người thuộc loại cao nhất Thế giới.Hàng hóa không chỉ đáp ứng nhu cầu
trong nước mà còn xuất khẩu,đặc biệt là các mặt hàng điện tử,hóa chất và dịch vụ
đây là là nguồn cung cấp chính cho thu nhập kinh tế quốc dân.Singapore cũng có
6
một hải cảng chiến lược có thể cạnh tranh với các nước láng giềng để thực hiện
các hoạt động như:mua bán,xuất nhập khẩu…
Ngoài ra Singapore còn có cơ sở hạ tầng kỹ thuật thuộc loại tốt nhất và sở
hữu một lực lượng lao động có tay nghề chuyên môn cao,hệ thống giao thong
hiện đại,là điểm đến của nhiều khách du lịch khắp thế giới.Qua đó làm cho tốc
độ tăng trưởng kinh tế của Singapore tăng khá mạnh trong những năm gần đây.
4.Văn hóa-giáo dục.
Hệ thống giáo dục của Singapore và chất lượng giảng dạy vào bậc
nhất Đông Nam Á,Singapore thực sự là một nơi lí tưởng để học tập và nghiên
cứu khoa học.
Singapore là một quốc gia đa chủng tộc với nhiều Lễ hội và Tết của
nhiều quốc gia như: Mã lai,Ấn Độ,Trung Quốc.Lễ hội màu sắc của
Singapore-Thaipusam:được tổ chức thường niên nhằm tỏ long tôn kính với
các vị thần của người Hindu.
5.Tôn giáo.
Singapore có 5 Tôn giáo lớn đó là: Kitô giáo(gồm đạo Tin lành và
Công giáo) chiếm 14,6%, Phật giáo 42,5%,Đạo lão 8,5%,Hồi giáo 14,9%,Ấn
Độ giáo 4%,còn lại 0,6% dân số theo tôn giáo khác và 14,8 dân số không
theo tôn giáo,Ngoài ra còn có các loại hình tín ngưỡng dân gian.Như vậy,
85,2% dân số Singapore theo tôn giáo,các tôn giáo sống đoàn kết,hòa hợp.
III.THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ SINGAPORE.
1.Nền chính trị của Singapore.
Tháng 8 năm 1965,Singapore tuyên bố đọc lập.Đến năm 1984 hiến
pháp của Singapore được sửa đổi nhằm đảm bảo một sự đại diện của những
Đảng chính trị hay những Đảng không thành lập chính phủ.Qua đó những ứng
cử viên không trúng cử có số phiếu cao nhất trong cuộc tổng tuyển cử sẽ được
mới giữ ghế trong nghị viện như những thành viên không đại diện cho đơn vị
bầu cử.
7
Năm 1988,Singapore có sự sửa đổi hiến pháp quan trọng ,đó là việc
đưa ra khu tuyển cử theo nhóm.Theo đó mỗi khu tuyển cử theo nhóm có ít
nhất một ứng cử viên từ nhóm thiểu số người Ấn Độ hay người Mã Lai.
Năm 1990 Hiến pháp của Singapore được sửa đổi,bổ sung thêm một loại
thành viên mới của Nghị viện,thành viên bổ nhiệm.Trong năm này,Thủ tướng
Singapore Lý Quang Diệu từ chức.
Đến năm 1991,Hiến pháp được sửa đổi quan trọng trong phương thức
bầu cử nguyên thủ quốc gia.Hiến pháp trước quy định rõ là Tổng thống do
nghị viện bầu ra với nhiệm kỳ 4 năm và xác định rõ quyền hạn của các cơ
quan lập pháp,hành pháp và tư pháp.Nhưng từ năm 1993 lần đầu tiên của nền
chính trị Singapore được bầu theo phổ thông đầu phiếu với nhiệm kỳ 6
năm.Tổng thống được trao quyền phủ quyết việc bổ nhiệm các cơ quan cao
cấp trong bộ máy nhà nước và các quyền quan trọng khác.Trong đó quy định
cơ quan lập pháp bao gồm:Nghi viện một viện và Tổng thống.Nghị viện
thông qua dự luật còn Tổng thống phê chuẩn.Nghị viện Singapore là cơ quan
quyền lực cao nhất trong bộ máy nhà nước.Theo như quy định trong hiến
pháp:cơ quan lập pháp có thể xác định,quy định những đặc quyền miễn trừ
hay những quyền hạn của Nghị viện.
2.Lập Pháp.
Cơ quan Lập Pháp của Singapore bao gồm:Tổng thống và Nghị viện.Nghị
viện Singapore theo chế độ một viện.Thành viên của Nghị viện bao gồm:
Thứ nhất: Những thành viên được bầu từ những đơn vị bầu cử qua
những cuộc tổng tuyển cử theo những luật thành văn được Nghị viện ban
hành và những thành viên không được bầu cử từ đơn vị bầu cử nào.Bao
gồm:Nghị sĩ bổ nhiệm được lựa chọn để đảm bảo cho một sự đại diện rộng rãi
những quan điểm trong Nghị viện(được quy định trong hiến pháp 1990).Theo
đó Tổng thống có thể bổ nhiệm 9 Nghị sĩ thong qua sự giới thiệu của Uỷ ban
lựa chọn đặc biệt của Nghị viện(mỗi Nghị sĩ được bổ nhiệm có 2 nhiệm kỳ).
8
Thứ hai: Hiến pháp quy định có thể bổ nhệm đến 6 Nghị sĩ từ những
Đảng chính trị đối lập.Điều này đảm bảo cho Nghị viện được đại diện những
Đảng chính rị không thành lập chính phủ,những Nghị sĩ này được bổ nhiệm
từ trong số những ứng cử viên đối lập không thắng cử mà người có phần trăm
phiếu cao nhất trong đơn vị tuyển cử .Số lượng Nghị sĩ này sẽ tùy thuộc vào
ứng củ viên đối lập được bầu vào Nghị viện.
Những thành viên Nghị viện không qua bầu cử không được bỏ phiếu ở
Nghị viện trong những trường hợp sau đây:
Một là:Dự luật sửa đổi hiến pháp.
Hai là:Dự luật về ngân sách và tài chính.
Ba là:Dự luật bổ sung ngân sách.
Bốn là:Bỏ phiếu tín nhệm chính phủ.
Thẩm quyền lập pháp được thực hiện bằng một dự luật chuyển tới
Nghị viện và được Nghị viện thông qua và được phê chuẩn bởi Tổng
thống.Tuy nhiên các thành viện của Nghị viện có quyền trình dự thảo luật hay
sang kiến và những kiến nghị lập pháp về bất cứ vấn đề gì và sẽ được thông
qua nếu hợp lí.
Ngoài ra trong hệ thống Lập pháp còn có Hội đồng Tổng thống về bảo
vệ quyền lợi cho dân tộc thiểu số,bao gồm 14 thành viên với nhiệm vụ là xem
xét và xử lí bất kì đạo luật nào mà thấy biểu hiện không công bằng hoặc chia
rẽ,kích động dân tộc,tôn giáo.
3.Hành Pháp.
Bộ máy nhà nước Singapore trước đây tổ chức theo chế độ Cộng hòa
đại nghị,tức là Tổng thống do Quốc hội bầu.Nhưng từ năm 199,theo hiến
pháp sửa đổi (năm 1991) là Tổng thống do nhân dân bầu ra và trực tiếp nắm
quyền hành pháp.Đứng đầu Chính phủ là Thủ tướng do Tổng thống bổ
nhiệm,trong đó Thủ tướng là thành viên của Nghi viện và cũng là người đứng
đầu Nội các.Dưới Thủ tướng là các Bộ trưởng do Tổng thống bổ nhiệm,các
Bộ trưởng đều là thành viên của Nghị viện.Tổng thống theo sự giới thiệu của
9
Thủ tướng ,bổ nhiệm những thư ký Nghị viện để giúp đỡ Bộ trưởng,những
Thư ký thường trực chịu sự quản lí và điều hành của Bộ trưởng và thực hiện
sự gián sát các công việc được chỉ định.
Nội các chịu trách nhiệm về việc điều hành chính sách và tham mưu
cho Tổng thống về việc thực thi quyền lực của mình,bổ nhiệm các công chức
cao cấp và công chức nghành tư pháp.Nội các chịu sự trách nhiệm tập thể
trước Tổng thống và Nghị viện.
Chính phủ Singapore có 14 bộ và 55 ban,các ban này được thành lập
theo pháp luật của Nhà nước với nhiệm vụ thực hiện các công việc cụ thể
như:phát triển kinh tế-xã hội,cở sở hạ tầng…
4.Tư Pháp.
Trong ngành Tư Pháp của Singapore,Hiến pháp Singapore quy định
có hai cấp tòa án đó là:Tòa án tối cao và Tòa án cấp dưới.Những Tòa án cấp
dưới gồm có:Tòa án sơ thẩm,Tòa án theo khu vực bầu cử,Tòa án xét xử bị can
bị thành niên,Tòa án Đại hình và Tòa án xử những vụ kiện nhỏ.
Trong đó,Tòa án tối cao gồm Chánh án và 7 Thẩm phán,chia thành
Tòa án cao cấp và 2 Tòa án Phúc thẩm.Tòa án cao cấp có quyền lực pháp lí
lớn trong tất cả các vụ án dân sự và hình sự,có quyền áp dụng hình phạt cao
nhất.Hiến pháp đảm bảo cho hoạt động của các cơ quan tư pháp độc lập với
hoạt động của cơ quan hành pháp.Ngoài ra Tòa án tối cao được quyền xét xử
sơ thẩm tất cả các vụ án hình sự và dân sự,còn với mức án cao nhất của hình
phạt là tử hình là bắt buộc do Tòa án tối cao xét xử.Các Thẩm phán Tòa án tối
cao do Tổng thống bổ nhiệm với sự đồng ý của Thủ tướng.
IV.CÁC ĐẢNG CHÍNH TRỊ CỦA SINGAPORE.
1.Đảng cầm quyền ở Singapore.
1.1.Đảng Hành động Nhân dân (PAP).
1.1.1.Qúa trình hình thành Đảng Hành động Nhân dân (PAP).
Được thành lập vào năm 1954,Đảng Hành động Nhân dân
Singapore(People Action Party,viết tắt là PAP) là liên minh giữa các lãnh đạo
10
Công đoàn cánh tả được đào tạo từ nền giáo dục Anh quốc.Liên minh này
hoạt động dưới ngọn cờ chung với nhiệm vụ là chống thực dân xâm lược,với
nhiệm vụ quan trọng là đấu tranh giải phóng dân tộc,điều đó phù hợp với
nguyện vọng sâu xa của các tầng lớp nhân dân do vậy đã được đông đảo quần
chúng nhân dân hết sức ủng hộ.Tuy nhiên để thu hút sự ủng hộ rộng rãi của
quần chúng nhân dân,nhóm chuyên gia phải hình thành một liên minh với các
nghiệp đoàn và tổ chức chính trị,xã hội cánh tả khác sự ủng hộ và quan tâm
từ giai cấp công nhân cũng như tầng lớp dân chúng chịu ảnh hưởng từ nền
giáo dục Trung Hoa là rất quan trọng.
Năm 1959,đã tổ chức một cuộc Tổng tuyển cử để bầu ra một chính
quyền bản xứ có quyền tự trị,Đảng Hành động Nhân dân (PAP) đã ra tranh cử
tất cả các ghế và sau đó Đảng PAP đã dành được 43 ghế trong tổng số 51
ghế,chiếm tỷ lệ cao nhất.Sau thắng lợi này người đứng đầu nhóm chuyên gia
là Lý Quang Diệu được cử làm Thủ Tướng,trước đó các thành viên cánh tả
của PAP bị bắt vì một số lí do về chính trị đã được thả ra.Tuy nhiên lại có bất
đồng xảy ra giữa hai nhóm,cụ thể là,nhóm Cánh tả đe dọa sẽ chuyển sự ủng
hộ sang Đảng đối lập nếu Lý Quang Diệu không có những cải cách và giải
pháp về tình trạng đàn áp,hạn chế quyền công dân của các nhân vật thuộc
cánh tả,hạn chế các phong trào liên kết của các công đoàn thương mại có xu
hướng xây dựng các cơ sở chính trị,mất dân chủ trong đảng….
Năm 1962,Trong cuộc trưng cầu ý dân trong việc sát nhập Singapore vào
Liên bang Malaysia,qua đó Đảng PAP đã tăng cường vị trí lãnh đạo độc tôn
của mình bằng cách đàn áp các Đảng đối lập.Sau sự kiện trên PAP đã tổ chức
một cuộc bầu cử đột xuất và đã giành được 46,9% phiếu bầu và được 37
ghế.Khi quốc hội tuyên bố,đại biểu các đảng đối lập từ chức và bị bắt đã cho
phép PAP nắm các ghế còn lại trong Quốc hội.Kể từ đây PAP lên nắm quyền.
11
1.1.2. Cơ cấu tổ chức và Phương thức hoạt động của Đảng Hành
động Nhân dân ( PAP)
Cơ cấu tổ chức của Đảng PAP.
Tổ chức bộ máy của Đảng PAP được thể hiện như sau:Ban chấp hành
Trung ương là cơ quan cao nhất của Đảng, Ban chấp hành Trung ương của
Đảng Hành động Nhân dân (PAP) bao gồm 12 người,tuy nhiên có thể thêm
nhưng không quá 18 người và cứ hai năm lại tổ chức Hội Nghị Đảng viên và
bầu ra Ban chấp hành Trung ương của Đảng.Các thành viên trong Ban chấp
hành Trung ương là những người giới thiệu nhân sự để bầu Ban chấp hành
Trung ương mới và khoảng 500 cán bộ chủ chốt của Đảng sẽ bầu ra Ban chấp
hành Trung ương nhiệm kỳ kế tiếp.Sau đó Ban chấp hành Trung ương sẽ bầu
ra các vị trí là Tổng bí thư và chủ tịch Đảng và một Bí thư phụ trách tài chính
của Đảng.
Đảng Hành động Nhân dân (PAP),hiện nay có khoảng 58 Đảng bộ,do
Ban chấp hành Trung ương thành lập tại các khu vực bầu cử.Mỗi Đảng bộ có
Ban chấp hành bao gồm:Chủ tịch,Bí thư và Uỷ viên với trách nhiệm là phụ
trách tài chính và các bộ phận phụ trách các vấn đề giống như Ban chấp hành
Trung ương.Chủ tịch của Ban chấp hánh Đảng bộ thường là Nghị sỹ quốc
hội.Ban chấp hành Đảng bộ có vai trò rất quan trọng trong cơ cấu tổ chức bộ
máy của Đảng.
Tổng bí thư và cũng là Thủ tướng Chính phủ hiện nay là ông Lý Hiển
Long
Nguyên tắc hoạt động.
Ban chấp hành Trung ương triệu tập các cán bộ chủ chốt và Uỷ viên Ban
chấp hành các Đảng bộ mỗi tháng một lần tại trụ sở Ban chấp hành Trung
ương để báo cáo tình hình.Còn ở các Đảng bộ là mỗi tuần tổ chức tiếp
dân,lắng nghe ý kiến của dân qua đó đưa ra các đề xuất.
Trong đó, Đảng cầm quyền lãnh đạo Chính phủ và chi phối quốc
hội,tuy nhiên lại có phân quyền lực,tức là sau khi Đảng đề ra đường lối,chủ
12
trương,chính sách về các vấn đề để phát triển kinh tế-xã hội đó phải được
Quốc hội thông qua, xem xét mới được thi hành.Còn Chính phủ là cơ quan
triển khai thực hiện thi hành chủ trương,chính sách đó của Đảng đã đề ra
trước đó.
1.1.3.Vai trò của Đảng trong đời sống chính trị Singapore.
Đảng Hành động Nhân dân(PAP),được tổ chức khá chặt chẽ với lực
lượng cán bộ,đảng viên có năng lực chuyên môn cao,có phẩm chất đạo đức
tốt,tư tưởng lập trường chính trị vững vàng,hoạt động nhằm phục vụ lợi ích
của nhân dân.Cho tới nay đây là chính đảng liên tục nắm quyền để lãnh đạo
quốc gia trong thời gian lâu nhất (trong 53 năm) nhưng chưa xảy ra suy
đồi,tham nhũng hay biến chất đây là mô hình thể chế chính trị rất đáng để
chúng ta nghiên cứu tham khảo nếu như muốn tiến nhanh như họ.Năm
2011,Trong cuộc bầu cử Quốc hội Đảng PAP đã giành được 80 ghế trong
Quốc hội trong khi đó phê đối lập chỉ giành được 6 ghế, đây là một thắng lợi
tuyệt đối.Do vậy đường lối,chủ trương,chính sách mà Đảng này đưa ra luôn
được Quốc hội thông qua và triển khai thi hành.
Qua đó trong quá trình phát triển đất nước,Singapore đã đạt được
những thành quả to lớn trên nhiều lĩnh vực của đời sống xã hội.
2.Các đảng đối lập ở Singapore.
2.1.Đảng Công nhân Singapore(WP).
Đảng Công nhân Singapore (Workers’ Party of Singapore, viết tắt là:
WP) được thành lập từ năm 1957, đây là một trong những Đảng đối lập lớn
nhất trong nền chính trị của Singapore.Tổng bí thư là ông Lưu Trịnh Cường.
Năm 1991,với tư cách là phó Tổng bí thư của Đảng Công nhân
Singapore,Lưu Trịnh Cường tham gia tranh cử tại khu vực Hậu Cảng và giành
chiến thắng.Năm 1992,Ông được Thủ tướng Ngô Tác Đống bổ nhiệm vào
Hội đồng Thanh tra Vật giá.Sau một năm nghiên cứu tình hình kỹ lưỡng,ông
quyết định trình lên một bản báo cáo độc lập với nội dung và quan điểm có
nhiều nét khác so với các thành viên của Hội đồng.
13
Năm 1997,ông tiếp tục được bầu làm đại biểu Quốc hội của khu vực
Hậu Cảng.Đến năm 2011,ông được bầu làm Tổng bí thư của Đảng Công nhân
Singapore thay thế cho J.B. Jeyaretnam lúc này đã từ nhiệm.Cùng năm đó,ông
lại tiếp tục đánh bại Eric Lưu Tích Minh trong cuộc bầu cử tại khu vực Hậu
Cảng và giữ vững ghế đại biểu Quốc hội của mình tại đây.Trong cuộc Tổng
tuyển cử tại Singapore năm 2006,ông lại một lần nữa đánh bại Eric Lưu Tích
Minh với số phiếu bầu 62.74%.Từ năm 1991 đến 2011,chỉ có Lưu Trình
Cường và Chiêm Thời Trung là đại biểu thuộc Đảng phái đối lập trúng cử đại
biểu Quốc hội Singapore.
Trong cuộc Tổng tuyển cử năm 2011,Lưu Trình Cường lãnh đạo của
Đảng Công nhân Singapore,giành được một thắng lợi lớn khi giành được 8
ghế trong Quốc hội,trong nhóm do ông lãnh đạo giành được thắng lợi ở khu
vực bầu cử nhóm đại biểu (GRC) Aljunied, và điều này mang lại thêm tổng
cộng 5 ghế trong Đảng công nhân Singapore.
Hiện nay,đang nắm giữ 1 trong 84 ghế thông qua bầu cử và 1 ghế
không thông qua bầu cử của Nghị viện Singapore.Đây là một Đảng trung tả,
hiện nay có khoảng 1000 đảng viên,Đảng có hệ tư tưởng là Chủ nghĩa dân
chủ xã hội.ông Lưu Trình Cường giữ chức Tổng bí thư đang giữ ghế đại biểu
trong Nghị viện thồn qua bầu cử,Chủ tịch Đảng là bà Slvia Lâm Thụy
Liên,người cũng đang nắm giữ ghế đại biểu trong Nghị viện không thông qua
bầu cử.
14
C. PHẦN KẾT LUẬN
Qua quá trình tìm hiểu về thể chế chính trị cũng như về đất nước
Singapore, thấy rằng, Singapore là một đất nước có diện tích nhỏ,dân số ít với
nguồn tài nguyên thiên nhiên không nhiều.Tuy nhiên đây là một nước có nền
kinh tế phát triển cao theo hướng Tư bản,có nền giáo dục với chất lượng
giảng dạy và hệ thống các trường đào tạo thuộcloại bậc nhất Đông Nam Á.Hệ
thống giao thông đi lại,cơ sở hạ tầng hiện đại,phúc lợi xã hội cho người dân
tốt.Tất cả đã tạo nên đất nước Singapore phát triển,hiện đại và văn minh.Để
đạt được những thành quả to lớn như ngày nay,ngoài sự cần cù,ý trí thông
minh và tinh thần trách nhiệm,kỷ luật cao của người dân Singapore,chúng ta
không thể không nhắc tới vai trò của thể chế chính trị,sự lãnh đạo của Đảng
cầm quyền.
Vai trò của hệ thống chính trị là điều kiện tiên quyết đem lại những
thành quả cho đất nước này.Từ khi lên nắm quyền Đảng Hành động nhân dân
(PAP) đã xây dựng lên một nền hành chính quy mô,hợp lí,linh hoạt và hiệu
quả thích nghi được với những biến động trong nước và quốc tế,vượt qua
được những cuộc khủng hoảng kinh tế của thế giới,thông qua việc hoạch định
các đường lối,chủ trương,chính sách của Đảng và việc chấp hành,thực hiện
nghiêm chỉnh chủ trương chính sách đó.Tất cả đều nhằm mục tiêu phát triển
kinh tế-xã hội,phục vụ lợi ích cho nhân dân lao động.
Singapore thực sự là một mô hình,một thể chế chính trị tiêu biểu để
các quốc gia đặc biệt là các nước đang phát triển học hỏi và noi theo.
15
MỤC LỤC
16