Tải bản đầy đủ (.docx) (11 trang)

Bạo hành trẻ em chủ yếu từ người thân

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (202.67 KB, 11 trang )

LỜI MỞ ĐẦU
Chuyện bạo hành trẻ em hiện nay diễn ra không chỉ ở những vùng sâu, vùng xa
- những nơi điều kiện kinh tế và dân trí còn thấp mà ngay cả những khu vực
thành phố lớn, các đô thị được xem là văn minh vẫn tồn tại những thực trạng
đau lòng.
Các vụ bạo hành trẻ em ngày một nghiêm trọng, tăng tiến cả về số lượng và
mức độ. Nhưng điều khiến người ta sửng sốt, đau buồn hơn là nhiều vụ bạo
hành dã man, tàn bạo lại do chính bố mẹ, người thân ruột thịt trong gia đình các
em gây ra. Nhẹ thì chửi mắng, dùng lời lẽ để đay nghiến, xúc phạm các em.
Nặng nề hơn là dùng vũ lực đòn roi, thậm chí là các biện pháp dã man, tra tấn
tựa thời trung cổ với các vật dụng nguy hiểm như: Nước sôi, roi sắt, xích cùm,
bắt ăn phân sống...
Đọc qua biết bao trang báo, xem qua rất nhiều thông tin trên các trang mạng các
kênh truyền thông và tôi chưa khỏi bàng hoàng trước nhữn cảnh tượng con
người hành hạ đánh đập lẫn nhau,thâm chí là cha đánh con,con đánh cha.. xuất
phát từ sự căm phẫn đó mà hôm nay tôi lựa chọn đề tài tiểu luận của mình là:
“Bạo hành trẻ em chủ yếu từ người thân”
Thông qua bài tiểu luận của mình trước tiên tôi muốn phê phán bộ phận người
dân sống chưa đúng với đạo lý làm người, chưa thực hiện tốt những lời dăn dạy
của Bác lúc sinh thời qua đó đưa ra những giải pháp cụ thể nhằm hạn chế và
khắc phục tình trạng này.

Hà Nội Ngày 12/03/2014
Sinh viên
…………………………………
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812


NỘI DUNG


Chương I: Làm rõ khái niệm.
1.

Bạo hành là gì?

Đó là hành động và lời nói có tính chất vũ phu, bạo ngược, thậm chí là độc ác
như lăng mạ, đay nghiến, xỉ vả, xúc phạm, chà đạp, đánh đập, tra tấn… bất chấp
pháp luật, đạo lý, làm tổn thương thể xác và tinh thần của người khác.

2.Thực trạng bạo hành trẻ em trong xã hội
Vừa qua, những phương tiện thông tin đại chúng đã gay gắt lên án những vụ
bạo hành trẻ em xảy ra ở các địa phương trong cả nước, ở các môi trường sống
khác nhau: Trong gia đình, trong các quán ăn và cả trong học đường. Chắc hẳn
trong chúng ta không ai không biết và chưa quên trường hợp thật đau lòng của
cháu Đan Trân, trường mầm non Thiên Thơ, bị cô bảo mẫu Lê Vi, vì muốn cháu
ngừng khóc mà dán băng keo vào miệng và dẫn đến cái chết bi thương. Và còn
đây là một câu chuyện làm bàng hoàng mọi người. Bé Hảo mới 4 tuổi đã bị
ngay người mẹ “đứt ruột” đẻ ra mình bạo hành. Thấy con nghịch tờ tiền, bà mẹ
đã dùng kéo cắt ngón tay để “Cảnh cáo”, một lần bé Hảo không may trèo cây bị
ngã. Trước sự việc đó, bà mẹ chẳng những không cứu con, mà thậm chí còn có
một hành động tàn ác hơn cả dã thú. Dùng dao phạt đứt gót chân con. Hậu quả
là bé Hảo bị mất 41% sức khoẻ, trên mình đầy rẫy vết thương và phải sống như
một người tàn phế. Còn đây là cô bảo mẫu Quản Thị Kim Hoa ở Biên Hoà,
Đồng Nai đã dùng bạo lực đánh đập, tát, vả… những đứa trẻ còn rất non yếu do
bà ta trông giữ, đến độ bà phải lãnh án tù. Và ở trường nọ, có một thầy giáo dạy
ngoại ngữ thấy học sinh mình học quá kém, thầy không hề tìm hiểu hoàn cảnh
gia đình em vô cùng éo le, nhà nghèo, bố đạp xích lô, mẹ đi bán vé chui, một
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812



mình em gánh trên vai việc chăm sóc ba em nhỏ, nên việc học tập đã bị sa sút,
để mà thông cảm và tìm cách giúp đỡ. Đằng này, thầy lại buông lời xỉ vả, xúc
phạm: “Ba mày ngu, mẹ mày ngu nên sinh ra mày ngu vậy đó”. Chưa hết, thầy
còn lăng mạ, ấn dùi đầu em học sinh ấy để cả lớp cười chê về “tấm gương xấu”
này. Hình thức bạo hành trong nhà trường còn có nhiều biểu hiện, thiên hình
vạn trạng như cô giáo bắt học sinh liếm ghế, thầy giáo đẩy học sinh ngã bị chấn
thương, cô giáo cho cả lớp tát học sinh đến nỗi em bị thương nặng phải đi viện
v.v. .. Ấy là những việc “nổi tiếng”, vì hậu quả nghiêm trọng gây thương tích,
chết người nên công luận lên tiếng và mọi người mới biết. Còn những kiểu bạo
hành âm thầm “hành” mà không “bạo” như mắng nhiếc, doạ dẫm, “khủng bố”
tinh thần và thể xác, không để lại dấu vết, không nhìn thấy bằng mắt, sờ được
bằng tay đang diễn ra hàng ngày, hàng giờ trên đất nước ta, thì ai mà thống kê
hết được?
Chương II: Câu chuyện bạo hành trẻ em từ người thân.
Hổ dữ... “ăn thịt” con
Vụ việc cháu bé Châu Văn Phúc Thiên, 13 tuổi đang sinh sống tại tỉnh Ninh
Thuận bị chính cha mẹ ruột của mình dùng dây xích trói, buộc vào cửa và bạo
hành dã man vào đúng ngày 1/6 ngày Quốc tế Thiếu nhi mới đây đang khiến dư
luận hết sức bất bình. Nhìn những thương tật trên khắp cơ thể cháu Thiên, người
ta không khỏi bàng hoàng về hành vi thú tính của những bậc làm cha, làm mẹ
với chính đứa con mình dứt ruột đẻ ra. Chuyện đau lòng đó cũng xảy ra với bé
Diễm Quỳnh, 10 tuổi ở Cổ Nhuế, Từ Liêm, Hà Nội. Bé đã phải nhập viện cấp
cứu sau khi bị chính bố đẻ của mình là Đặng Quốc Hùng đánh đập tàn nhẫn.

SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812



Cháu Châu Văn Phúc Thiên bị chính cha đẻ thường xuyên xích chân và đánh đập

Ngay sau khi sự việc được trình báo lên cơ quan có thẩm quyền, ngày
16/11/2011, TAND tỉnh Thanh Hóa đã xét xử sơ thẩm và tuyên phạt bị cáo Vũ
Văn Quang (31 tuổi, xã Tế Thắng, huyện Nông Cống) 20 năm tù về tội Giết
người. Quang là kẻ tàn nhẫn khi tẩm xăng thiêu sống bé Linh - đứa con trai bé
bỏng mới 3 tuổi của mình vào tháng 4/2011 khiến không ít người vô cùng phẫn
uất.
Bộ LĐ TB&XH thông báo về việc thực hiện chính sách pháp luật về phòng,
chống bạo lực, xâm hại trẻ em ở nước ta cho thấy, số lượng vụ xâm hại trẻ em
bị cơ quan chức năng phát hiện hàng năm càng ngày càng tăng với những con
số giật mình. Năm 2009 là 3.000 vụ đến năm 2011 đã tăng lên hơn 7.000 vụ.
Đây là theo con số thống kê các vụ việc bị phát hiện, được đưa ra ánh sáng, bị
xử lý, còn con số thực sự có thể lớn hơn rất nhiều.
Một bé khác cũng bị cha đẻ bạo hành tàn nhẫn là Bùi Xuân Thuận (10 tuổi, ở
huyện An Dương, Hải Phòng) bị chính bố đẻ của mình là Bùi Xuân Phong hành
hạ. Hoàn cảnh của Thuận rất thương tâm, mồ côi mẹ từ khi 6 tuổi. Người cha bỏ
nhà đi lang bạt, để mặc anh em Thuận cho bà nội nuôi nấng. Từ khi người cha
Bùi Xuân Phong có vợ mới, hai anh em Thuận phải xa rời vòng tay bà nội để về
sống cùng với cha và mẹ kế. Thuận đã phải chịu sự đánh đập dã man nhiều lần
trong suốt một thời gian dài. Người bố tàn ác đã bắt Thuận cởi trần truồng, dùng
dây điện có lõi đồng quật tới tấp vào người khiến toàn thân bé Thuận tím đen,
chằng chịt sẹo. Tàn nhẫn hơn, thậm chí Phong còn bắt đứa con trai côi cút của
hắn phải ăn... phân.
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812



Những vụ bạo hành liên tiếp được báo chí phát hiện và phản ánh gây rúng động
dư luận xã hội, khiến người ta lo sợ về tính chất thô bạo mà người lớn đang ứng
xử với các em. Với lối biện minh “con hư thì cha mẹ phải dạy”, hay “con tôi
sinh ra tôi có quyền đánh”, nhiều bậc làm cha, làm mẹ đã tự cho mình cái quyền
được dạy dỗ con cái bằng bạo lực. Họ xem việc đánh đập, đối xử hung bạo với
con là chuyện hết sức bình thường, không có gì đáng phải nói. Điều này không
chỉ gây nguy hiểm đến tính mạng, sức khỏe mà còn làm tổn thương tinh thần
lâu dài đối với các em. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng bạo hành trẻ
em gia tăng.

Bé Diễm Quỳnh với nhiều vết thương tích trên người
Theo phân tích của các chuyên gia tâm lý, có thể xuất phát từ sự nhận thức chưa
đúng, chưa đầy đủ của người dân về quyền trẻ em, cũng như các quy định pháp
luật liên quan.
Những vụ việc trẻ em bị bạo hành đang được các phương tiện truyền thông
đăng tải ngày càng gia tăng khiến nhiều người không khỏi giật mình hoang
mang. Người ta thắc mắc, tại sao ngày càng có nhiều ông bố, bà mẹ lại có thể
nhẫn tâm đối xử với con ruột của mình một cách tồi tệ và mất nhân tính đến như
vậy.
Nguyên nhân

SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812


Văn hoá ″Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi″ bấy lâu nay
khiến cho người ta coi chuyện đánh con là bình thường là quyền của cha mẹ là
cho con lên người; do thiếu hiểu biết về pháp luật nói chung và pháp luật về
quyền trẻ em nói riêng; về kỹ năng bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em của

cộng đồng, gia đình và chính bản thân các em đã dẫn tới mọi người vẫn cho
rằng cha mẹ có quyền dạy con bằng đòn roi, bằng sự xỉ nhục, hành hạ.
Pháp luật chưa đủ mạnh, chưa đủ răn đe những người có hành vi bạo lực,
như Điều 110 Luật Hình sự có quy định ″Người nào đối xử tàn ác với đối tượng
là trẻ em lệ thuộc mình thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ từ 1 năm
đến 3 năm″. Mức án như vậy là quá nhẹ.
Pháp luật về bảo vệ trẻ em còn nhiều khoảng trống: chưa có quy định cụ
thể về bảo vệ trẻ em là nạn nhân, nhân chứng; chưa có quy định đặc biệt trong
trường hợp nhận tố giác từ trẻ em.
Đã có Luật Phòng, chống bạo lực gia đình nhưng thực hiện chưa nghiêm
túc. Tiếng nói và cách xử lý của chính quyền với các vụ cha, mẹ bạo hành với
con cái còn yếu. Cùng với thái độ thờ ơ, vô cảm của cộng đồng đã dẫn tới nhiều
trẻ em bị bạo lực nhiều lần, gây hậu quả khá nghiêm trọng mà vẫn không bị xử
lý trong khi Nghị định 114/2006/NĐ - CP đã quy định mức phạt rất cụ thể.
Môi trường xã hội còn tiềm ẩn nhiều nguy cơ dẫn đến bạo lực trẻ em như:
cha mẹ bị cuốn vào tệ nạn xã hội, nghiện hút, cờ bạc, rượu chè; cha mẹ mâu
thuẫn hoặc ly hôn, lối sống ích kỷ, thiếu trách nhiệm với con cái. Sự lan truyền
của văn hoá bạo lực, đồi truỵ qua nhiều kênh, đặc biệt là qua Internet … dẫn
đến các hành vi, hành xử tiêu cực, bạo lực mà nạn nhân thường là trẻ em và lẽ
tất nhiên sẽ tác động tới tư tưởng, đạo đức, lối sồng, nhân cách của trẻ em.
Gia đình nghèo, kinh tế khó khăn cũng là nguy cơ dẫn tới bạo lực gia đình
vì kinh tế khó khăn sẽ gây ra nhiều áp lực, căng thẳng, bế tắc dẫn đến mâu
thuẫn trong gia đình, hậu quả trẻ em phải hứng chịu.
Yêu đương sớm, quan hệ tình dục bừa bãi có thai ngoài ý muốn cũng là
một nguyên nhân dẫn tới tội ác (giết chết, chối bỏ, hành hạ trẻ sơ sinh). Có
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812



người nói tình trạng này đang ở mức ″Báo động đỏ″, nó cảnh báo một vấn đề xã
hội nghiêm trọng, hệ quả của suy thoái đạo đức và lối sống của giới trẻ.
Bất bình đẳng giới cũng là nguyên nhân sâu xa dẫn đến sự loại bỏ thai nhi
khi biết là gái, vứt bỏ trẻ sơ sinh là gái và bạo lực với trẻ em gái.
Tôi nghĩ rằng chỉ khi nào bắt mạch khám bệnh chỉ ra được đúng nguyên
nhân gây bệnh thì mới có liều thuốc trị hiệu quả. Tình trạng bạo lực gia đình với
trẻ em sẽ được kiềm chế nếu chúng ta tìm đúng nguyên nhân và có giải pháp
phù hợp.
Hậu quả
-gia tăng số trẻ em vi phạm pháp luật.
-Tâm lý trẻ sẽ bị tổn thương rất lớn, để lại ấn tượng khó phai mờ. Mặt khác, trẻ
còn bị ác cảm, căm ghét người lớn. Chúng dễ nảy sinh tính hung hăng, thích
gây gổ với người khác.
Nếu trẻ được yêu thương, chăm sóc chu đáo khi lớn lên sẽ đối xử với mọi người
nhân từ và ngược lại Nỗi đau xác thịt trên cơ thể có thể liền da, phai mờ theo
năm tháng nhưng những “vết sẹo” tâm hồn thì không dễ dàng phai mờ. Thạc sĩ
tâm lý Lê Thị Ngọc Bích nhận định: “Không phải trực tiếp bị đánh đập, chửi
mắng, mà các em nhỏ chỉ cần thường xuyên phải chứng kiến cảnh đó cũng đã bị
ảnh hưởng rất nặng nề. Những em đó thường có biểu hiện lầm lì, trầm cảm hoặc
quá hiếu động, không nghe lời người lớn. Thậm chí các bé còn dám đánh luôn
cả người lớn. Việc chữa trị thể xác, phục hồi tâm lý cho các em bị bạo hành gia
đình thường phức tạp và mất thời gian. Quan trọng là các em phải được sống
trong môi trường thương yêu, giáo dục đúng đắn, nhất là không tái diễn bạo
hành.”

Giải pháp: Trẻ em cần pháp luật và tình thương
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812



Những kẽ hở của luật pháp có thể dẫn tới việc trẻ em phải đối mặt với nhiều
nguy cơ bạo lực và nếu việc không phòng ngừa kịp thời càng khiến những hành
vi này dễ dàng xảy ra hơn bao giờ hết. Điều đó đòi hỏi các bộ, ban, ngành cần
nhanh chóng, tích cực phối hợp hoàn thiện hệ thống pháp luật về chăm sóc, giáo
dục và bảo vệ trẻ em ngay từ những khâu đầu tiên là quản lý đào tạo giáo viên
và cấp giấy phép hoạt động đối với các trường tư thục, không để tình trạng khối
ngoài công lập có cơ hội hoạt động ngoài luồng.
Thêm nữa, để bảo đảm chế tài của pháp luật đủ sức răn đe đối với các hành vi
phi nhân tính này, không chỉ dừng lại ở việc phạt hành chính hay rút giấy phép
hoạt động của các cơ sở giáo dục xảy ra bạo lực trẻ em mà còn cần xem xét đưa
các đối tượng vi phạm hành vi này vào khung phạt tù, cần cải tạo.
Xã hội hóa trong giáo dục, huy động sự chung tay góp sức của nhiều đơn vị xã
hội cũng là giải pháp quan trọng hạn chế tình trạng bạo lực trẻ em. Bà Lê Hồng
Loan, Trưởng Chương trình Bảo vệ trẻ em của UNICEF tại Việt Nam đề xuất:
cần phải có một nghiên cứu quy mô cấp quốc gia tại Việt Nam nhằm sớm tìm ra
giải pháp phòng ngừa đối với nạn bạo lực trẻ em. Trong đó, việc tổ chức các
hình thức tuyên truyền và phổ biến, nâng cao nhận thức xã hội, đạo đức lối sống
của mỗi người dân đối với việc phòng chống bạo lực trẻ em cần được đặc biệt
chú trọng. Vấn đề vô cùng khó và không phải một chốc một lát mà đòi hỏi phải
có cả một lộ trình dài và kiên trì.
Trẻ em thuộc diện yếu thế, dễ bị tổn thương, dễ bị bạo hành nhất nên bên cạnh
gia đình, môi trường giáo dục trong nhà trường đóng vai trò không thể thiếu
trong việc hoàn thiện tâm sinh lý của trẻ em. Trẻ em cần pháp luật bảo vệ và cả
tình thương. Do đó, để đẩy lùi tận gốc nạn bạo hành trẻ em, không những cần sự
vào cuộc quyết liệt của các cấp chính quyền, mà còn cần sự trung thực, dũng
cảm và tấm lòng nhân hậu dành cho trẻ em của cả xã hội. Đại diện Bộ LĐ, TB
và XH tại hội thảo cũng cho hay, tới đây Bộ sẽ nghiên cứu về Mô hình Người
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN


MSV: 12100812


đại diện trẻ em để triển khai tại Việt Nam như một biện pháp phòng ngừa bạo
hành, xâm hại trẻ em và giúp đỡ trẻ em khi gặp phải những nguy cơ.
Bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em - những chủ nhân tương lai của đất nước
chính là bảo vệ hạnh phúc của mỗi gia đình và toàn xã hội.

Chương III. Tư tưởngHồ Chí Minh về vấn đề này
Bình luận: Bản chất của nạn bạo hành trẻ em, phụ nữ, hậu quả của nó và thái
độ, trách nhiệm của mỗi chúng ta trước vấn nạn này.Bạo hành là một hành động
xấu xa cần phải lên án

.

a. Bác Hồ đã từng viết “Trẻ em … là bầy con cưng”, «Trẻ em như búp trên
cành, biết ăn ngủ. Biết học hành là ngoan». Thế mà có những búp non không
những bị vùi dập một cách thô bạo, phũ phàng, mà còn bị rẻ rúng, khinh
thường. Những người bạo hành con cái, trẻ em là những người không yêu con,
không yêu trẻ và có cách giáo dục thiếu tình thương.“Phụ tử tình thâm” “Hổ báo
cũng không ăn thịt con”; “Bầu ơi thương lấy bì cùng…”, mà nỡ đối xử với con
thơ, trẻ thơ như thế sao? Những đứa trẻ thường xuyên bị bạo hành sẽ có các di
chứng như nhiễu tâm lý, trầm cảm, sợ hãi, mất ngủ, thiếu tự tin, thất vọng và
hay gây hấn. Đặc biệt ở nhiều gia đình thế hệ con, đã lặp lại hành vi bạo lực gia
đình mà khi nhỏ nó được chứng kiến. Theo số liệu điều tra của Uỷ ban dân số
gia đình và trẻ em, có đến 80% em bỏ nhà hoặc phạm pháp là do hậu quả của
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812



nạn bạo hành

.

b. Bạo hành trong gia đình gây ra mối bất hoà và ảnh hưởng lớn tới sự bền vững
của gia đình và xã hội. Còn bạo hành ngoài xã hội thì ảnh hưởng tới tâm lý,
nhận thức, ứng xử của con người

.

d. Dù bởi nguyên nhân khách quan hay chủ quan, do áp lực của cuộc sống, do
đói nghèo, do say rượu thiếu tỉnh táo… hay gì đi nữa, thì hành động bạo hành
cũng là hành động của những con người gần như mất hết lương tri, suy đồi về
đạo đức, tha hoá về nhân cách và đi ngược lại truyền thống đạo lý yêu thương
nhân ái “Thương người như thể thương thân” vốn rất đẹp và quý báu của dân
tộc ta.

KẾT LUẬN

Quan niệm của người lớn về giáo dục trẻ bằng roi chính là mắt xích gây ra
những sự việc này. Chính sự thiếu hiểu biết và lạm dụng quyền làm bố mẹ của
người lớn đã gây tổn hại đến trẻ nhỏ. Từ quan niệm “Phải đánh mới nên người",
nhiều bậc cha mẹ đánh đòn con mình như một biện pháp trừng phạt giúp trẻ
không mắc lỗi lần sau.
Nguyên nhân của tư tưởng bạo hành này có thể đến từ sự thỏa hiệp với bạo lực
được truyền thụ từ thế hệ trước. Một nguyên nhân khác có thể đến từ quá khứ bị
ngược đãi của cha mẹ và họ tiếp tục truyền lại cho con cái những "quả ngọt" họ
vặt hái. Cũng có thể kể đến áp lực công việc, nỗi lo cơm áo gạo tiền đã dồn đẩy
cha mẹ chuyển từ tình thương sang roi vọt mà không ý thức được tác hại nguy

kịch lên bản thân. Còn những trường hợp thú tính từ trong gốc máu thì tất yếu
sẽ đưa trẻ "lên sàn" bạo lực. Những đối tượng này cần được điều trị tâm lý kịp
thời để tránh tổn hại lên con nhỏ.
SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812


Xã hội đang giật mình thon thót và phẫn uất khi xem những hình ảnh, đoạn
phim ghi lại thương tật của trẻ nhỏ dưới đôi bàn tay bạc ác của chính cha mẹ
mình. Còn người trong cuộc thì sao? Những kẻ tạo tác có tâm thì sám hối xối
xả, vô tâm thì thinh lặng quăng bom bạo lực. Chỉ có trẻ em là đối tượng chịu
hậu quả nặng nề nhất. Có những em chịu thương tổn về thể chất, có em sang
chấn tâm lý mạnh phải điều trị lâu dài hay có trường hợp đau lòng như cái chết
thương tâm của em bé 18 tháng ở TP HCM do bị bảo mẫu dán băng keo bịt
miệng đến tắt thở.

SV: VŨ PHƯƠNG UYÊN

MSV: 12100812



×