Bài vi ết s ố3 l ớp 10 đ
ề 1.Cây lau ch ứng ki ến vi ệc
V ũN ư
ơ n g ng ồi bên b ờHoàng Giang than th ởm ột
mình r ồi t ựv ẫn.Vi ết l ại câu chuy ện đó theo ngơi k ể
th ứnh ất ho ặc th ứba.
Lúc ấy tr ời chu ẩn b ị h ừng đô ng, nh ững gi ọt s ư
ơ n g đê m qua v ẫn còn đ
ọ n g l ại trên thân chúng tôi. C ũng nh ưnh ững
cây Lau khác, tôi đa ng run r ẩy b ởi cái l ạnh và hi v ọng lát n ữa m ặt tr ời lên s ẽđ
ư
ợ c sư
ở i ấm . Phía đ
ằ n g kia, dịng
Hồng Giang ch ầm ch ậm trơi xi nh ưcịn đa ng chìm trong gi ấc ng ủsâu. B ỗng m ột c ơn gió nh ẹl ư
ớ t qua làm
nh ững gi ọt s ư
ơ n g trên thân tôi r ơi xu ống, trong ti ếng gió tơi nghe hình nh ưcó ti ếng ai đó đa ng khóc. Khi c ơn gió v ừa
d ứt, chúng tơi – đá m lau – l ắng tai nghe, đú ng là có ti ếng ng ư
ờ i nào đó đa ng khóc ở phía xa đa ng d ần ti ến l ại.
Ti ếng khóc càng lúc càng g ần, ch ỉ trong kho ảnh kh ắc bóng c ủa ai đó đã ti ến l ại g ần h ơn. G ư
ơ n g m ặt c ủa ng ư
ờ i ấy
đã rõ h ơn khi nàng ng ồi b ệt xu ống bên c ạnh đá m lau chúng tơi. Khơng ph ải ai xa l ạ, đó chính là V ũN ươn g, ng ười
v ẫn th ư
ờ n g ra đâ y gi ặt gi ũqu ần áo h ằng ngày. Nh ưng th ật l ạ, vì sao hơm nay nàng ấy ch ỉ đ
ế n m ột mình mà đ
ứ a con
trai khơng l ẽo đ
ẽ o đi sau? V ảl ại, gi ờnày t ại sao l ại ra đâ y m ột mình và khóc n ữa ch ứ?
Ti ếng n ấc c ứliên t ục, đô i vai m ỏng manh không áo ấm c ứrun lên t ừng đ
ợ t , nàng ng ồi b ệt d ư
ớ i đá m c ỏư
ớ t , tay b ụm
mi ệng khóc liên h ồi. Tôi th ấy nàng r ất t ội nghi ệp, c ốg ắng h ỏi han nh ưng nàng khơng h ềnghe th ấy nh ững gì chúng
tôi đa ng bàn tán. B ỗng nàng v ụt đ
ứ n g d ậy h ư
ớ n g v ềphía đơ ng mà than r ằng:
– C ầu xin đ
ấ n g trên cao hãy làm ch ứng cho t ấm lòng s ắc son c ủa V ũN ư
ơ n g này. Nh ững ngày tháng qua tôi ln
mong ngóng ng ư
ờ i ch ồng n ơi chi ến tr ận s ẽs ớm tr ởv ề, đ
ư
ợ c s ớm th ấy ngày gia đì nh đo àn viên. Th ếnh ưng, mong
ước ấy c ủa tôi d ườn g nh ưtan bi ến ch ỉ trong ch ốc lát. Su ốt ba n ăm tr ời, tôi không m ột ngày ng ừng mong ch ờđến
ngày ch ồng tr ởv ềmà t ần t ảo không n ềhà khó kh ăn đ
ể ch ăm sóc ng ư
ờ i m ẹgià và đ
ứ a con th ơ. Ln gi ữgìn ti ết
h ạnh m ột lịng m ột d ạch ờch ồng nào dám có ý ngh ĩ lang ch ạv ới ai. L ời d ỗdành đ
ứ a con th ơđò i cha lúc ch ỉ bóng
mình in trên vách d ư
ớ i ánh đè n hiu h ắt “Cha Đ
ả n v ềkìa!” mà thành ra nông n ỗi nh ưth ếnày. M ặc dù Tr ư
ờ n g Sinh r ất
yêu th ư
ơ n g tơi nh ưng tính chàng ấy r ất đa nghi. Cho dù tơi có thanh minh, th ềth ốt nh ưth ếnào chàng ấy v ẫn khơng
tin, vì sao v ậy? M ọi vi ệc đ
ề u không th ểc ứu vãn đ
ư
ợ c n ữa, ch ỉ bi ết gieo mình xu ống sơng đ
ể mong r ửa s ạch nh ững
l ời hàm oan.
Tr ư
ớ c khi ch ết,tơi xin có m ột l ời nguy ền : “N ếu tôi đo an trang gi ữti ết, trinh b ạch gìn lịng, vào n ư
ớ c xin làm ng ọc M ị
Nư
ơ n g, xu ống đ
ấ t xin làm c ỏNgu M ĩ. Nh ư
ợ c b ằng lòng chim d ạcá, l ừa ch ồng d ối con,d ư
ớ i xin làm m ồi cho cá tôm,
trên xin làm c ơm cho di ều qu ạvà xin ch ịu kh ắp m ọi ng ư
ờ i ph ỉ nh ổ”.
Nghe đ
ế n đây, tôi c ảm th ấy đa u xót cho ng ư
ờ i thi ếu ph ụ. Nh ững ngày qua chúng tôi s ống ở b ờsông đã ch ứng ki ến
bao c ảnh éo le nh ưng ch ưa bao gi ờth ấy m ột chuy ện đa u lòng đ
ế n th ếnày. L ời than vãn b ị ng ắt đo ạn b ởi nh ững
ti ếng n ấc oan ức , tôi c ảm th ấy nàng ấy th ật t ội nghi ệp và bi ết r ằng đ
ằ n g sau nó là m ột bi k ịch l ớn. N ếu nh ưcó th ểtơi
ch ỉ mu ốn khuyên vài l ời v ới ng ư
ờ i thi ếu ph ụ. Trong lúc tôi và nh ững ng ư
ờ i hàng xóm đa ng b ăn kho ăn ch ưa k ịp suy
đo án đi ều gì thì nàng ấy l ại khóc n ức n ở:
–Đ
ả n ! Con trai yêu quý c ủa m ẹ! M ẹth ật có l ỗi v ới con khi b ỏđi gi ữa lúc này. Nh ưng m ẹkhơng cịn s ựl ựa ch ọn nào
khác khi cha con hoài nghi s ựchung th ủy c ủa m ẹ. M ẹkhông th ểs ống thêm đ
ư
ợ c n ữa khi cha con luôn ng ờv ực m ẹ
nh ưv ậ
y. M ẹhi v ọng r ằng con s ẽđ
ư
ợ c nuôi n ấng tr ư
ở n g thành nh ưbao đ
ứ a tr ẻkhác. M ẹcó l ỗi v ới con khi khơng
làm trịn trách nhi ệm c ủa m ột ng ư
ờ i m ẹ. Thi ết ngh ĩ cái ch ết này có th ểmang đ
ế n cho con nhi ều n ỗi b ất h ạnh nh ưng
ch ỉ có th ểlàm nh ưv ậy đ
ể r ửa s ạch n ỗi oan này thôi con à.
V ừa d ứt l ời, nàng leo nhanh lên mõm đá g ần đ
ấ y quay m ặt v ềphía sau nói câu cu ối cùng:
– Tr ư
ờ n g Sinh, thi ếp có l ỗi v ới chàng, v ới con trai chúng ta
Chúng tôi gi ật mình và bàng hồng khi nàng gieo mình xu ống n ư
ớ c . M ặt n ư
ớ c đa ng yên t ĩnh b ị đ
ộ n g và n ổi sóng
dâng cao. C ảđá m lau chúng tôi ch ết l ặng tr ư
ớ c s ựvi ệc mà khơng th ểlàm gì h ơn. Có l ẽlúc này, m ọi đa u kh ổkhơng
cịn giày vị ng ư
ờ i thi ếu ph ụđá ng th ư
ơ n g này n ữa. Chúng tôi c ảm th ấy oán gi ận ng ư
ờ i ch ồng mù qng kia vơ cùng,
nh ưng bi ết làm gì đâ y khi chúng tôi ch ỉ là nh ững cây lau bé nh ỏbên b ờHồng Giang. Lúc này khơng gian tr ởnên
t ĩnh m ịch và l ạnh l ẽo đ
ế n ghê ng ư
ờ i . Không bi ết r ồi ng ư
ờ i thi ếu ph ụkh ốn kh ổkia s ẽtrơi d ạt theo dịng n ư
ớ c hay đã
chìm vào khơng gian l ạnh l ẽo ảm đ
ạm d ư
ớ i đá y sông.
Ít ngày sau, đá m lau chúng tôi nghe ng ười dân trong làng đi ngang k ểl ại r ằng đứa con c ủa V ũN ươn g trong nh ững
đê m sau đó đã ch ỉ lên t ườn g n ơi bóng c ủa ng ười cha mà nói “Cha Đản v ềkìa”. Tr ườn g Sinh đã th ấu hi ểu m ọi
chuy ện và r ất đa u lịng b ởi chính mình gây ra cái ch ết c ủa ng ười v ợđo an chính n ết na.
M ột bu ổi chi ều t ối kia, theo l ời v ợbáo m ộng Tr ườn g Sinh l ập đà n t ếV ũN ươn g ven b ờsông. Chúng tôi c ũng được
ch ứng ki ến m ọi vi ệc khi m ột lát sau có m ột đo àn xe ng ựa, võng l ọng ẩn hi ện th ấp thoáng gi ữa dịng sơng. V ũN ươ
ng
nói v ọng vào nh ững l ời th ươn g nh ớvà c ăn d ặn ch ồng s ăn sóc chu đá o đứa con th ơ. Thoáng ch ốc,t ất c ảm ờd ần r ồi
tan bi ến h ẳn. C ảm th ươn g t ấm lòng c ủa V ũN ươn g, dân làng đã l ập mi ếu th ờnàng ngay c ạnh khóm lau, n ơi nàng
ng ồi than th ởtr ước khi tr ầm mình xu ống Hoàng Giang.