Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Bài viết số 3 lớp 10 đề 2

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (21.87 KB, 1 trang )

Bài vi ết s ố3 l ớp 10 đ
ề 3. Hóa thân thành gà ch ọi
Oanh Li ệt k ểl ại cu ộc đ
ờ i mình b ị b ỏr ơi.
Oanh Li ệt là tên tôi, cái tên mà tr ư
ớ c đâ y c ậu ch ủđã t ặng cho tôi nh ờnh ững tr ận đ
ấ u b ất b ại c ủa tôi trên các s ới
ch ọi gà trong làng. Cái tên đó tr ư
ớ c đâ y q giá bao nhiêu, tơi t ựhào và kiêu hãnh bao nhiêu, thì gi ờđâ y, m ỗi khi
ngh ĩ đ
ế n tôi l ại càng th ấy bu ồn và th ất v ọng b ấy nhiêu… B ởi đ
ơ n gi ản m ột l ẽlà, say mê m ột trò ch ơi nào r ồi c ũng
đến lúc chán, c ậu ch ủtôi c ũng v ậy, c ậu đã b ỏtôi để ch ạy theo nh ững cu ộc vui m ới, n ơi mang l ại cho c ậu ch ủnh ững
c ảm giác m ới l ạ, và th ếgi ới đó khơng có tơi…
Tơi sinh ra và l ớn lên t ại m ột vùng quê r ất yên bình, c ảnh đ
ồ n g ru ộng l ũy tre đã r ất quen thu ộc v ới tôi, tôi cùng b ốm ẹ
và các em s ống r ất h ạnh phúc bên nhau cho đ
ế n khi tôi g ặp c ậu, cái ngày đ
ị nh m ệnh đó đã thay đ
ổ i c ảcu ộc đ
ờ i tôi
sau này…
Hơm đó , b ốm ẹd ẫn tơi và các em ra phía b ờsơng sau làng ch ơi, vì l ần đ
ầu đ
ư
ợ c đi ch ơi xa, l ại mãi lo ng ắm c ảnh l ạ
đẹp m ắt mà khi nh ận ra, tơi bi ết mình đã l ạc… H ốt ho ảng, tôi ch ạy kh ắp n ơi chi ếp chi ếp g ọi nh ưng không th ấy ai tr ả
l ời, v ừa đó i v ừa m ệt, kh ản gi ọng, tôi y ếu ớt g ọi nh ữ
ng ti ếng cu ối cùng r ồi thi ếp đi trong ánh hồng hơn cu ối ngày, khi
t ỉnh gi ấc, tơi nh ận ra mình đa ng n ằm trong m ột cái t ổr ơm ấm áp, xung quanh tôi là bao nhiêu cô gà, chú gà đa ng tị
mị đá p tr ảánh nhìn c ủa tơi… “kéttt..” Cánh c ửa chu ồng m ởra, tôi gi ật mình nhìn t ới h ư


ớ n g đó , ánh sáng tràn vào
làm tơi chói m ắt, ch ỉ k ịp nhìn th ấy m ột bóng ng ư
ờ i g ầy g ầy đa ng ti ến l ại phía mình, m ột bàn tay nh ỏch ụp l ấy tôi, tôi
run run ng ư
ờ i , bàn tay còn l ại đ
ư a lên vu ốt l ấy ng ư
ờ i tôi, tôi m ởm ắt ng ư
ớ c nhìn g ư
ơ n g m ặt đ
ố i di ện mình, đó là m ột
c ậu trai kho ảng ch ừng 15 tu ổi, c ậu nhìn tơi ấm áp l ắm, chính ánh nhìn đó đã làm tơi tin c ậu ngay… K ểt ừđó , tôi và
c ậu ch ủb ầu b ạn s ớm hôm, c ậu luy ện t ập tôi tr ởthành m ột chú gà kh ỏe nh ất đà n, c ơb ắp trên ng ư
ờ i tôi n ổi lên s ăn
ch ắc, m ấy chú gà choi ghen t ỵ v ới tơi c ũng vì l ẽđó … M ột hôm, c ậu b ếtôi đ
ế n m ột h ội trong làng, t ừxa tôi đã nghe
th ấy ti ếng hò hét inh ỏi , d ư
ờ n g nh ưđá m đơ ng đó đa ng c ổv ũcho m ột trò ch ơi thú v ị nào đó , c ậu b ếtơi ch ạy vào
xem… Tơi nhìn vào, thì ra là ch ọi gà, tơi có nghe c ậu ch ủnh ắc đ
ế n trò này, nghe đâ u là r ất thú v ị, c ậu ch ủđ
ặ t tôi
xu ống đ
ấ t , v ỗv ỗtay vào ng ư
ờ i tôi r ồi c ậu cùng l ũb ạn hò hét, tơi bi ết ch ắc là mình s ẽkhơng làm c ậu ch ủth ất v ọng
nên c ũng đã l ấy h ết bình sinh mà lao vào, khơng d ễnh ưtôi ngh ĩ, đ
ố i ph ư
ơ n g là m ột k ẻr ất m ạnh và dày d ạn kinh
nghi ệm, h ắn lao vào tôi và t ấn công t ới t ấp, lúc đ
ầ u tơi cịn s ợ, tơi m ất đà té l ăn ra, c ậu ch ủth ấy th ếli ền v ỗnh ẹvào
đầu b ảo tôi c ốlên, g ươn g m ặt c ậu tràn đầy hi v ọng, tôi nh ưkh ỏe h ẳn ra, đứn g d ậy, tôi v ươn đô i cánh v ữ
ng ch ắc và

lao vào h ắn, tôi quy ết li ệt t ấn công, h ắn d ư
ờ n g nh ưc ũng đã đu ối s ức, tôi d ồn s ứ
c đá nhát cu ối cùng vào ức c ủa h ắn,
h ắn l ăn ra đ
ấ t th ất b ại…. C ậu ch ủvui m ừ
ng nh ấc b ỗng tôi lên, m ột c ảm giác th ật tuy ệt, l ần đ
ầ u tiên tôi c ảm th ấy c ậu
ch ủc ư
ờ i vui nh ưv ậy, c ậu đ
ặ t cho tôi tên Oanh Li ệt vì c ậu b ảo tơi đã chi ến đ
ấ u r ất d ũng c ảm, tôi kiêu hãnh c ất ti ếng
gáy th ật to, m ặc cho th ời gian có trơi đi , m ặc cho m ọi đi ều có thay đ
ổ i , tôi ch ỉ mu ốn gi ữmãi ni ềm h ạnh phúc ngày
hôm nay, l ần đ
ầ u tiên trong đ
ờ i tôi c ảm th ấy mình s ống th ật có ích… T ừđó v ềsau, c ậu ch ủmang tôi đ
ế n v ới m ọi n ơi
trong làng, t ừlàng trên xóm d ư
ớ i , không n ơi đâ u mà không nghe danh tôi, tôi tr ởthành tay đá c ừkhôi b ậc nh ất nhì
làng, c ậu ch ủngày càng u tơi h ơn, nh ững tháng ngày đó , tôi s ẽkhông bao gi ờquên đ
ư
ợ c…
Nh ưng tôi c ũng bi ết, đâ u có ni ềm vui nào là mãi mãi, và ni ềm vui c ủa tơi c ũng nào có ngo ại l ệ, khi tôi nh ận ra, c ậu
ch ủđã d ư
ờ n g quên m ất trò đá gà ngày nào, quên m ất Oanh Li ệt ngày nào, c ậu th ờơ v ới tôi, c ảm ấy tu ần r ồi không
th ấy c ậu đâ u, tôi lân la dị la thì bi ết đ
ư
ợ c , c ậu đã ch ạy theo l ũb ạn trong làng đ
ế n v ới th ếgi ới c ủa bi ết bao trò ch ơi
m ới, n ơi mà ng ư

ờ i ta g ọi là Internet, ngày nào c ậu c ũng ra đó ch ơi, tơi đ
ố i v ới c ậu gi ờch ỉ là quá kh ứ, đá gà v ới c ậu
l ại càng là m ột thú vui xa v ời… Tôi bu ồn, cô đ
ơ n và c ảth ất v ọng, cái tên Oanh Li ệt gi ờv ới tôi c ũng vô ngh ĩa wa’, bây
gi ờnào có ai c ần t ới tơi, cịn có ai nh ắc đ
ế n Oanh Li ệt này đâ u… Th ếlà tôi quy ết đ
ị nh r ời xa c ậu ch ủ, đi đâ u c ũng
được , nh ưng tôi ch ắc ch ắn s ẽkhông quay l ại đâ y, cái th ếgi ới này đã khơng cịn là giang s ơn c ủa tôi n ữa r ồi…
Lang thang cho đ
ế n cu ối ngày, tôi l ạc đ
ế n m ột dịng sơng nào đó r ất xa n ơi c ậu ch ủs ống, c ảnh v ật n ơi đâ y quen
l ắm, r ồi kí ức tìm v ềtrong tơi, tơi nh ớl ại gia đì nh mình, nh ớl ại b ốm ẹc ủa tơi, nh ớl ại m ấy đ
ứ a em bé b ỏng ngày nào
c ủa tôi… và nh ớl ại c ảngày đ
ầ u tiên tôi g ặp c ậu ch ủ… Nhìn qua phía bên kia sơng, tơi ch ỉ th ấy th ấp thống m ột
hàng tre xanh rì rào… có ph ải đó là n ơi tơi đ
ế n ch ăng…



×