Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (40.21 KB, 2 trang )
Văn hoá thời cận đại
1. Văn hoá Minh Trị Duy tân (1868 – 1911)
1.1. Bối cảnh lịch sử Đến giữa thế kỷ XIX, cuộc đấu tranh của nhân dân nổ ra liên tiếp khiến chế độ
phong kiến Mạc phủ khủng hoảng trầm trọng. Năm 1868, cuộc cách mạng Minh Trị Duy tân xảy ra, chế
độ phong kiến Tokugawa hoàn toàn bị tan rã, chính phủ mới của Thiên hoàng được thành lập, mở đầu
kỷ nguyên mới trong lịch sử Nhật Bản.
Sau khi giành được chính quyền, tầng lớp lãnh đạo mới thực hiện việc dời đô về Tokyo. Từ đây nước
Nhật lại mở cửa giao lưu với nước ngoài đặc biệt là với các nước Âu Mỹ. Cũng từ đây Nhật Bản có những
bước phát triển đáng kể về cả kinh tế lẫn chính trị, xã hội. Chỉ trong một thời gian ngắn kể từ khi giành
được chính quyền, bằng một loạt những cải cách trong lĩnh vực tiền tệ, tài chính, địa tô, chính quyền
Minh Trị đã bước đầu tạo dựng được một cơ sở kinh tế khá vững chắc cho một nước Nhật thời kỳ tiền
tư bản. Bên cạnh đó, một trật tự chính trị mới đã được thiết lập, đó là nền chính trị dựa trên nền tảng
chính phủ nghị viện. Dưới những cải cách tiến bộ của chính quyền mới, chế độ đẳng cấp khắt khe trước
đây đã được bãi bỏ. Điều này giúp giai cấp nông dân và thợ thủ công thoát khỏi thân phận nô lệ và được
hưởng mọi quyền bình đẳng trong xã hội, trong khi quý tộc và quân nhân bị tước bỏ hết những đặc
quyền mà trước đây họ được hưởng.
Ngoài ra, để thực hiện công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, chính quyền Minh Trị còn chủ trương
“học tập phương Tây về mọi mặt”. Làn sóng Âu hoá tràn ngập len sâu vào các ngõ ngách trong lối sống
của người Nhật làm cho xã hội Nhật Bản hoàn toàn thay đổi. Nhật Bản trở thành một xã hội văn minh
với những phương tiện hiện đại mà phương Tây đưa lại.
1.2. Đặc điểm lăn hoá
Nếu như nói văn hoá Edo là văn hoá hướng nội trong thiết chế đóng cửa bài ngoại thì văn hoá Minh Trị
Duy lân là văn hoá “mở cửa” hướng ngoại, tiếp thu những yếu tố văn hoá phương Tây. Tuy nhiên thời kỳ
này, bên cạnh khuynh hướng Tây hoá vẫn có cả khuynh hướng canh tân truyền thống. Hai khuynh
hướng phát triển song song hoặc có khi đối lập nhau nhưng thường thì pha trộn và có ảnh hưởng thúc
đẩy nhau. Điều này chứng tỏ rằng mặc dù có ảnh hưởng phương Tây nhưng văn hoá thời kỳ Minh Trị vẫn
phát triển theo chiều hướng giữ đặc điểm dân tộc. Rõ ràng là các giá trị văn hoá hiện đại nhập ngoại
được “nội hoá” đã và đang lấn át nhiều giá trị văn hoá truyền thống song bản sắc dân tộc trong đời sống,
gia đình, trong lễ hội vẫn được gìn giữ. Có thể nói chính bản sắc dân tộc trong xã hội nói chung, trong
văn hoá truyền thống nói riêng đã góp phần tạo nên sức mạnh cho nước Nhật phát triển.
Sự phát triển văn hoá Nhật Bản thời Minh Trị Duy tân cho thấy rằng, nhà nước Minh Trị thực hiện mở