Người trẻ đi xin việc: Thất nghiệp mà vẫn
chảnh?
•
Quan điểm nhiều người trẻ Việt Nam hiện nghèo nhưng cực chảnh, ảo
tưởng về bản thân của ông Nguyễn Bá Ngọc ngay lập tức nhận được
những luồng ý kiến trái chiều.
Sáng nay, nội dung bài viết trên Facebook với tựa đề ‘Những bạn trẻ
ngồi trên nóc tủ’ của Nguyễn Bá Ngọc – một chuyên gia tư vấn truyền
thông đã nhận được rất nhiều bình luận và chia sẻ. Bài viết cho rằng
hiện nhiều bạn trẻ còn non kinh nghiệm lẫn kiến thức.
Tác giả quan sát, nhiều bạn nghèo nhưng đi xin việc lại quá ‘chảnh’, ảo
tưởng về bản thân. Không ít bạn đón nhận góp ý phải đi dần dần, làm
những việc phù hợp năng lực trước thì giẫy nẩy, đòi xin nghỉ việc.
Ông Nguyễn Bá Ngọc – một chuyên gia tư vấn truyền thông nhiều kinh
nghiệm.
Vậy những người trẻ suy nghĩ gì về ý kiến này?
Đặng Quỳnh Anh, sinh viên tốt nghiệp xuất sắc Trường ĐH Kinh
tế quốc dân – nữ tiếp viên hàng không: Sinh viên trường tốp
cũng không nên quá ảo tưởng
Quan điểm của anh Ngọc nêu ra hoàn toàn phản ánh đúng thực trạng
của không ít giới trẻ hiện nay. Đối tượng mà anh nói đến là các bạn trẻ
con nhà nghèo, gia đình khó khăn nhưng lại quá nôn nóng tìm chỗ đứng
cao cho bản thân nhờ vào ‘niềm đam mê, yêu thích công việc’. Việc đó
thể hiện sự ngạo mạn, ảo tưởng về bản thân.
Đặng Quỳnh Anh – cựu SV Trường ĐH Kinh tế quốc dân quyết định từ bỏ
ngành học ở trường để theo đuổi ước mơ làm tiếp viên hàng không.
Đơn cử như chúng mình sinh viên Kinh tế quốc dân ra trường rất nhiều
công tytuyển dụng, nhưng trước hết làm thực tập sinh không lương
mấy tháng liền. Điều này một số bạn không chấp nhận, muốn phải có
công việc và mức lương xứng đáng với bằng cấp mà các bạn có. Đó là sự
ảo tưởng, không chịu phấn đấu, không nhìn nhận được tương lai sau này
sẽ có cơ hội thăng tiến.
Tuy nhiên, theo cá nhân mình, một số chủ doanh nghiệp nên có hình
thức phụ cấp bằng cách nào đó để hỗ trợ các bạn thực tập sinh, khích lệ
họ. Đó là nhu cầu muốn được sống ở dưới đáy Maslow.
Thứ hai, một số bạn được nhận việc, nhưng lại chê đồng lương ít ỏi
không làm. Những người này còn nguy hiểm hơn vì đánh giá bản thân
quá cao, tuy nhiên cũng vì nhu cầu an toàn, muốn ổn định ở tầng gần
đây Maslow.
Hơn nữa, việc học một trường top Việt Nam, cầm tấm bằng giỏi trên tay
nhưng lại nhận mức lương không xứng đáng ngay sau khi vừa tốt nghiệp
làm người ta có cảm giác không được tôn trọng, rõ ràng tôi học ở trường
tốt, tôi bằng giỏi nhưng cũng nhận lương như người học trường bình
thường khác. Cái này có thể hiểu nhưng không thể thông cảm.
Trừ những bạn gia đình có điều kiện luôn nhìn từ đỉnh tháp nhìn xuống ra
thì những bạn tự đi trên đôi chân của mình chỉ có cách leo từng nấc một
mà thôi.
Việc sinh viên ra trường theo đuổi việc mình thích là đa số, nhưng theo
đuổi đến cùng và bằng cách nào lại là vấn đề cần quan tâm.
Có người leo từng bước từng bước, có khi đến hơn 30 tuổi mới thành
công, nhưng người ta tự hào vì người ta thực hiện được giấc mơ, lí tưởng
cho cả cuộc đời. Còn những người không muốn leo từ thấp lên cao thì
khả năng thất bại sẽ cao hơn.
Tuy nhiên người ta cũng có thể đạt được ước mơ nhưng đó chỉ dừng ở sự
chấp nhận, còn sẽ không có bài học kinh nghiệm sống nào hay nói cách
khác, nếu bạn cố gắng từng bước một, bạn sẽ đạt được ước mơ ở tầm
cao hơn và cuộc đời bạn thực sự có ý nghĩa.
Bản thân mình cũng đang cố gắng leo từng bước để đến đỉnh tháp. Việc
trúng tuyển tiếp viên hàng không chỉ là khởi đầu may mắn trong sự
nghiệp. Người ta vẫn hay quan niệm tiếp viên thu nhập cao. Nhưng
trước khi có một mức thu nhập đủ để sống, và thuộc mức khá trong xã
hội như vậy, mình phải trải qua 4 tháng đào tạo dưới áp lực cao và chỉ
nhận mức lương rất ít so với những gì chuẩn bị để trở thành một tiếp
viên từ trang phục, trang điểm…
Sau đó là 2 tháng bay thử cực kì gian khổ nhưng mức lương nhận được
chỉ bằng 1/3,1/4 lương của 1 tiếp viên thực thụ. Mình nghĩ đã là ước mơ
thì mình sẽ cố gắng thực hiện bằng được. Không có thành công nào mà
thiếu trái đắng cả.
Hoàng Trung, CEO của mạng xã hội triệu USD Lozi: Tôi lại nghĩ
khác
Ở một xã hội nào, chúng ta cũng luôn có những người như anh Bá Ngọc
đề cập đến, nhưng đừng vì vậy mà quy chụp cho giới trẻ hiện nay là vậy.
Người lớn thì nói người trẻ non nớt hiếu thắng, hoang tưởng; người trẻ
thì nói người lớn lạc hậu không hiểu thế hệ mới. Đó là qui luật vốn dĩ của
cuộc sống.
Hoàng Trung – sáng lập, CEO của mạng xã hội triệu USD Lozi
Đọc qua đoạn anh nói mà thấy u ám, tội nghiệp cho những bạn trẻ đang
được anh Ngọc nói đến lắm. Ở góc nhìn của anh Ngọc, sẽ có nhiều người
trẻ không hiểu rõ bản thân. Tuy nhiên, ở góc nhìn của mình, lại thấy
rằng chúng ta đang có một thế hệ những người trẻ mới, có giấc mơ và
khao khát đạt được.
Tất nhiên, lời khuyên nào cũng luôn có ích và việc lựa chọn sẽ ở người
nghe. Nhưng sẽ tốt hơn nếu những lời khuyên của anh Ngọc mang tính
động viên nhiều hơn. Người trẻ ở Việt Nam mình khác người một ít thì bị
nói, nói lên điều mình muốn cũng bị nói, đòi hỏi những thử thách lớn hơn
cũng bị nói, muốn thể hiện bản thân mình nhiều hơn so với anh chị đi
trước cũng bị nói.
Tất cả ai rồi cũng sẽ phai mờ dần theo thời gian, nhường lại những bóng
đèn hào quang cho những người trẻ thành công. Thay vì dạy dỗ những
người chưa thành công phải đi những con đường an toàn, thì hãy làm
những đôi cánh, giúp những ai đang khởi nghiệp, muốn khởi nghiệp
hoặc là sinh viên nhìn thấy mọi thứ tích cực hơn, yêu đời hơn và cố gắng
đi xa hơn nữa trên con đường họ đang chọn. Vì cuối cùng, mọi thất bại
hay không sẽ là người đó nhận. Và họ có xem đó là thất bại không, cũng
sẽ là chuyện của họ chứ không đến lượt chúng ta đánh giá.
Tháp Maslow là dành cho những nhà làm chính sách công hoặc một nhà
quản trị chứ không nên là một thứ mà người trẻ hay các bạn đang khởi
nghiệp nhìn vào. Sự thành công không đến từ những công thức của cuộc
sống, mà thành công là tổng hợp của sự nhiệt huyết, dấn thân và khao
khát học hỏi. Chúc cho những ai đang hoặc sắp khởi nghiệp có một tuổi
trẻ thật đẹp.
Bùi Mai Trang, tốt nghiệp loại giỏi, Trường ĐH Ngoại thương Hà
Nội – MC chương trình Cà phê sáng với VTV3: Không nên phiến
diện
Mình cũng vừa tốt nghiệp ra trường, cũng được mời vào vị trí quản lí của
2 công ty. Nhưng giờ mình nghỉ vì thấy nó không đúng bản chất. Đôi khi
chức danh nó chỉ là cái tên. Mình cảm thấy đem chức danh quản lí của
mình so với những người cùng chức danh ở những công ty lớn thì quả là
khập khiễng nên từ chối để đi học làm ‘culy’ trước đã.
Mai Trang hiện là MC của chương trình Cà phê sáng với VTV3. Thời sinh
viên, cô bạn đã tích cực tham gia các hoạt động xã hội cũng như làm
thêm lấy kinh nghiệm.
Về câu chuyện khởi nghiệp, bên cạnh làm MC truyền hình, mình cũng
khập khiễng làm khởi nghiệp. Mình chỉ quan niệm là người trẻ thì không
thể tránh được vấp ngã. Nhưng để thành công có mấy ai không từng
thất bại.
Những ý kiến của anh Ngọc mình thấy không có gì sai. Quả thật là có
nhiều bạn như thế. Nhưng mình nghĩ nếu chỉ chỉ trích các bạn ấy thôi thì
cũng phiến diện. Thời học ở đại học, bọn mình được dạy quá nhiều thứ
lớn lao, lý thuyết mà không một lần được lao ra thực tế mà học, mà làm
xem khổ sở khó khăn như thế nào… thì tâm lý khi ra trường cũng chỉ
muốn làm những cái lớn lao là thường gặp.
Mình nghĩ cùng là muốn thế hệ trẻ tốt lên thì nên trao cơ hội chứ đừng
chỉ trích. Để họ tự nhận ra họ thiếu gì, cần gì. Thay vì nói họ thì hãy chỉ
ra họ nên làm gì, nhìn vào ai để phấn đấu. Những tấm gương thành công
không ai tự dưng mà làm quản lý hay trở nên giàu có.
Chỉ cho các bạn ấy thấy màu hồng được thấy ở nhà hay trường học sẽ
sớm phai ố khi tiếp xúc thực tế. Mình cho là những bạn trẻ tự tin mình có
thể làm được vị trí quản lý thì cũng có kiến thức và sự tự tin nhất định,
chỉ cần thay đổi cách suy nghĩ một chút thì đều có khả năng bứt phá
thành công.