Tải bản đầy đủ (.ppt) (10 trang)

vội vàng xuân diệu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (369.23 KB, 10 trang )

TRƯỜNG THPT QUANG TRUNG
TUẦN: 22, TIẾT: 83, 84

Xuân Diệu
1


I- Giới thiệu :
1- Xuất xứ:
Trích trong tập “Thơ
thơ” – 1938.
2- Cảm hứng chung
của bài thơ :
Từ sự trôi chảy của thời
gian, hữu hạn của đời
người và vô hạn của thế
giới tự nhiên.

2


II. Đọc hiểu:
1. Tiếng reo vui trước vẻ đẹp thiên nhiên:
Bày tỏ khát
Tắt
nắng
- Ñiệp ngữ “Tôi muốn”
Buộc gió vọng muốn đoạt
quyền năng cuả
tạo hoá.
- Khu vườn xuân được mở ra rất cụ thể:


-Tuần tháng mật cuả ong bướm.
+ Này đây (5 lần)
sự phong phú
bất tận

-Hoa đồng nội xanh rì
-Lá cành tơ phơ phất
-Khúc tình si cuả yến anh

-Ánh sáng chớp hàng mi
 Mang vẻ xanh non, tươi đẹp, chan chứa xuân tình
3
của một thiên đàng trên mặt đất.


+ So sánh "Tháng giêng ngon như một cặp môi
gần" : lấy con người làm chuẩn mực cho
thiên nhiên  mới lạ, táo bạo
Thể hiện sự khát khao muốn giao cảm với đời,
với tình yêu.
Sơ kết :
- Giọng thơ dồn dập, hình ảnh trùng điệp mới lạ
biểu hiện tâm hồn đắm say, lãng mạn cuả tác giả.
- Thể hiện ý nghĩa nhân bản mỹ học của Xuân
Diệu.
4


2- Tâm trạng băn khoăn khi cảm nhận được giới hạn của
đời người :

- Tôi sung sướng . Nhưng vội vàng một nửa
 Dấu chấm giữa dòng thể hiện sự ngỡ ngàng tiếc nuối.
Vì :
Xuân đang tới nghĩa là đang qua
Xuân còn non nghĩa là sẽ già
Mà xuân hết
nghĩa là tôi mất
Điệp ngữ
 Lời thơ bộc lộ trạng thái chán nản, bất bình vừa lo
lắng, hốt hoảng vì ý thức được thời gian tuyến tính, một
đi không trở lại.
* Ý thức sự hữu hạn của đời người
5


Lòng tôi rộng
Tuổi trẻ chẳng hai lần
Chẳng còn tôi
 Đời người hữu hạn

Lượng trời chật
Xuân tuần hòan
Còn trời đất

> < Thiên nhiên vĩnh hằng

* Ý thức thiên nhiên đối kháng với con người :
6



Mùi tháng năm rớm vị chia phôi
Khắp sông núi than thầm tiễn biệt
Gió xinh hờn vì phải bay đi
Chim rộn ràng đứt tiếng reo thi . . .
Nhân hóa; cảm nhận không gian, thời gian thấm
đẫm sự chia phôi, mất mát.
* Ám ảnh bước đi của thời gian :
Chẳng bao giờ ôi ! Chẳng bao giờ nữa
 Giọng kể lể vừa chán nản vừa tiếc nuối.

Sơ kết :
Giọng thơ chậm rãi trầm lắng, hình ảnh đối lập, gợi
cảm diễn tả nỗi chán nản, sự tiếc xuân, tiếc sự sống của
tác giả.
7


3- Lòng yêu cuộc sống đến cuồng nhiệt :
-Mau đi thôi ! mùa chưa ngã chiều hôm
 Câu cầu khiến như lời giục giã.
-Tôi  Ta : Mở rộng khả năng sở hữu cuộc sống ở
mọi chiều mọi kích.
Ôm sự sống mơn mởn
- Ta muốn (5 lần)
Hình
Riết
mây
đưa
gió
lượn

+ nhịp thơ dồn dập
Say cánh bướm tình yêu
Nỗi khát khao
cháy bỏng

Thâu một cái hôn nhiều…
..non nước..cây..cỏ rạng

ảnh
khoẻ
khoắn
nồng
nàn

Cắn xuân hồng
8


- Lọat động từ mạnh :
Ôm, riết, say, thâu, hôn, cắn :
Mang ý nghĩa chiếm đọat, sở
hữu + có sự tăng cấp
- Điệp liên từ “và" :

Thể hiện thái độ
cuống quýt vồ vập,
lòng ham muốn
cuồng nhiệt

Như muốn giãi bày, muốn

kể lể không thôi.

Sơ kết :
Giọng thơ thôi thúc giục giã, phép điệp ngữ,
hình ảnh táo bạo thể hiện niềm ham sống cuồng
nhiệt, mê say của tác giả.
9


III- Tổng kết:
Bài thơ thể hiện lòng yêu đời, yêu người, yêu tuổi
trẻ, mùa xuân; lòng khát khao cuộc sống đắm say,
cuồng nhiệt cuả tác giả. Qua đó, thi sĩ muốn gửi đến
mọi người một thông điệp: thời gian quý giá nhất
của đời người là tuổi trẻ, hạnh phúc lớn nhất của
tuổi trẻ là tình yêu. Đó là quan niệm tích cực và đậm
tính nhân văn.

10



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×