Cuộc thi viết thư UPU năm 1999
Lá thư đạt giải nhất Quốc gia
Đề tài: Tôi viết thư cho một người bạn nói rõ Bưu chính đối với tôi có ý
nghĩa như thế nào trong cuộc sống hàng ngày.
Tác giả: Em Tô Hồng Vân học sinh lớp 7A6, trường Ngô Sĩ Liên 12 -
Phạm Văn Hai - quận Tân Bình - Tp. Hồ Chí Minh
Nội dung:
Tp. Hồ Chí Minh, ngày 12 tháng 12 năm 1998
Vera thân!
Mặc dù mới gửi e-mail cho cậu nhưng hôm nay mình vẫn viết thư để
gửi Bưu điện, hy vọng cậu sẽ nhận được thiếp mừng Noel và con tem Sài
Gòn 300 năm cho bộ sưu tầm vào đúng dịp lễ Giáng sinh. Đầu thư mình
chúc cậu và gia đình một Giáng sinh vui vẻ và năm mới hạnh phúc!
Vera ơi! Vậy là chúng mình xa nhau đã hơn ba năm rồi đó, thời gian
trôi đi nhanh quá phải không? Nhớ ngày nào chia tay, hai đứa đều khóc,
lúc đó mình nghĩ rằng chúng ta sẽ chẳng bao giờ còn gặp nhau nữa, mãi
mãi mình sẽ xa rời cậu và đất nước Hungari tươi đẹp! Nhưng mà điều đó
đã không xảy ra, mình vẫn luôn cảm thấy cậu ở bên cạnh mình và hình
dung được những thay đổi của Budapest qua những bức thư của cậu. Cám
ơn các cô chú ngành Bưu chính, những người đã làm nên điều kỳ diệu này.
Bưu chính đã chắp cánh cho mình được thường xuyên bay tới thăm cậu và
thăm lại Hungari - quê hương thứ hai của mình. Còn với cậu thì Việt Nam
đã trở nên rất thân thuộc qua những lá thư, bưu ảnh, tem và tiền cổ sưu tầm
mà mình gửi cho cậu, có phải khôngVera?
Chiều nay sau giờ học, mẹ sẽ chở mình ra Bưu điện thành phố để gửi
thư cho cậu. Cậu biết không, mỗi lần tới Bưu điện chọn mua tem dán vào
bao thư rồi bỏ vào thùng thư gửi đi cho cậu, mình đều thấy lòng bồi hồi và
sung sướng như sắp được gặp lại cậu. Còn mừng hơn nữa khi chú bưu tá
bấm chuông và gọi "Nhà có thư từ Budapest đây!". Những lúc đó mình
chạy như bay ra mở cửa đón thư từ tay chú bưu tá và ấp lá thư lên ngực,
nhắm mắt lại mình ngỡ như đang ôm hôn cậu - cô bạn "răng thỏ" thân yêu
của mình. Rồi sau khi đọc thư cậu cho cả mẹ cùng nghe, mình thận trọng
gỡ những con tem ra khỏi bao thư để dán vào bộ sưu tầm. Con tem cậu gửi
cho mình lần này rất đẹp, hình ảnh Quảng trường Anh hùng gợi cho mình
nhớ lại những buổi chúng mình dạo chơi ở đó, cậu đã rất vất vả để giúp
mình học thuộc được tên các vị anh hùng dân tộc Hungari. Cám ơn Vera,
bây giờ bộ sưu tập tem của mình khá là phong phú, mỗi con tem đều nhắc
mình nhớ tới những kỷ niệm về những tháng ngày đẹp đẽ ở Budapest. Lần
này, mình sẽ chọn con tem trong bộ tem Sài Gòn 300 năm để gửi cho cậu,
dấu Bưu điện in trên tem sẽ giúp cậu nhớ ngày 12/12/1998 là ngày khai
mạc "Tuần lễ văn hoá kỷ niệm Sài Gòn 300 năm".
Vera à, ngoài việc liên lạc bằng e-mail, chúng mình cứ thường xuyên
gửi thư cho nhau qua đường Bưu điện nhé! Nhận thư qua Bưu điện mình
vẫn thích hơn vì được ngắm nét chữ thân quen của cậu. Mình nghĩ rằng dù
xã hội có phát triển đến đâu chăng nữa thì con người cũng vẫn không bỏ
được thói quen viết và gửi thư cho nhau qua đường Bưu điện. Cậu biết
không, theo thống kê của Liên minh Bưu chính quốc tế (UPU), chỉ riêng
trong năm 1995 đã có tới 394.000 triệu lá thư Bưu chính, tức là gần 1.100
triệu thư được gửi mỗi ngày ở các bưu cục hoặc các hòm thư giao phát
trong phạm vi quốc gia. Còn ở phạm vi quốc tế thì mỗi ngày có gần 25
triệu thư Bưu chính vượt qua các biên giới quốc gia. Chắc con số thống kê
đó gồm cả thư tụi mình gửi cho nhau đấy nhỉ?
Mải nói chuyện thư với tem, mãi suýt nữa thì mình quên: mẹ mình đã
mua một bộ tranh sơn mài rất đẹp để gửi tặng mẹ cậu nhân dịp dọn đến nhà
mới đấy, chắc chiều nay ra Bưu điện mẹ sẽ gửi luôn. Bây giờ gửi Bưu điện
từ Việt Nam sang Hungari cũng tiện lắm, chỉ bốn năm ngày là tới nơi, mà
đó là gửi bưu kiện thường đấy, chứ nếu chuyển phát nhanh thì chỉ hai ngày
là cùng. Thích thật, các dịch vụ bưu chính còn làm cho mọi việc trở nên
đơn giản biết bao nhiêu!
Nhớ ngày nào ở bên đó mình theo mẹ ra Bưu điện ga Nuygati, lúc đó
mình rất ngạc nhiên khi nghe mẹ nói ra Bưu điện để lĩnh tiền học bổng.
Mình hỏi mẹ sao không lĩnh ở trường mà lại ra Bưu điện, mẹ giải thích ở
đây ngoài dịch vụ gửi thư, bưu kiện, điện thoại, fax... Còn có rất nhiều dịch
vụ thuận tiện cho mọi người: từ lĩnh lương, trả tiền điện, nước, điện thoại
tới gửi tiền tiết kiệm, chuyển tiền .v.v. và .v.v. Bây giờ ở Việt Nam, ngành
Bưu chính cũng bắt đầu thực hiện các dịch vụ này rồi, đó thực sự là một
bước phát triển đáng kể phải không Vera?.
Chờ mình một chút nhé, mình chạy ra lấy báo rồi sẽ viết tiếp cho cậu.
Sáng nào cũng vậy, cứ vào lúc tám giờ là chú bưu tá lại mang báo tới. Nhà
mình đặt rất nhiều loại báo, nào là Sài Gòn giải phóng, Thời báo kinh tế
Sài Gòn, Sài Gòn tiếp thị, Tuổi trẻ, lại còn Khăn quàng đỏ cho mình và
Người cao tuổi cho bà nữa chứ! Thế mà chú bưu tá chẳng bao giờ phát
nhầm cả! Chà, thấy chưa, đây cũng là dịch vụ của ngành Bưu chính đấy!
Thế mới biết Bưu chính quan trọng như thế nào đối với cuộc sống của
chúng mình Vera nhỉ?.
Không biết cậu dự định mai này lớn lên sẽ làm gì chứ mình chắc chắn
sẽ chọn ngành Bưu chính. Ước mơ của mình là sẽ học giỏi và áp dụng
những kiến thức về công nghệ thông tin để góp phần làm cho các dịch vụ
bưu chính ngày càng hoàn hảo hơn, giúp cho mọi người ngày càng tiện lợi
trong sinh hoạt và có cuộc sống tinh thần phong phú hơn, cho những đôi
bạn như chúng mình tuy xa nhau nghìn trùng mà luôn gần gũi bên nhau!
Thôi nhé, chào Vera, chúc cậu một kỳ nghỉ đông thật vui vẻ, nhớ viết
thư kể cho mình nghe vể Lễ Giáng sinh và đêm Giao thừa năm nay nhé!
Cho mình gửi lời hỏi thăm bố mẹ cậu và em Rebeca bé bỏng.
Bạn thân
Tô Hồng Vân
7A6 Ngô Sĩ Liên 12 - Phạm Văn Hai - quận Tân Bình - Tp. Hồ Chí
Minh