chµo mõng
chµo mõng
c¸c thÇy c« vÒ dù héi gi¶ng
c¸c thÇy c« vÒ dù héi gi¶ng
líp: 6A
líp: 6A
gi¸o viªn gi¶ng:Vò thÞ thu hiÒn
gi¸o viªn gi¶ng:Vò thÞ thu hiÒn
KiÓm tra bµi cò:
1.ThÕ nµo lµ ho¸n dô? Cã mÊy kiÓu ho¸n dô thêng gÆp?§ã lµ
nh÷ng kiÓu nµo?
2.Trong nh÷ng c©u sau, c©u nµo kh«ng sö dông phÐp ho¸n dô?
A. ¸o chµm ®a buæi ph©n li
CÇm tay nhau biÕt nãi g× h«m nay
(Tè H÷u)
B. §Çu xanh cã téi t×nh chi
M¸ hång ®Õn qu¸ nöa th× cha th«i.
(NguyÔn Du)
C. Ngêi lµ Cha, lµ B¸c, lµ Anh.
(Tè H÷u)
NG÷ v¨n tiÕt 107
NG÷ v¨n tiÕt 107
C¸c thµnh phÇn chÝnh cña c©u
Tiết 107: C
Tiết 107: C
ác THành phần chính của câu.
ác THành phần chính của câu.
I. Phân biệt thành phần chính
với thành phần phụ của câu.
1.Ví dụ
2.Nhận xét.
=>Ch ngữ và v ngữ là thành
phần không thể thiếu trong
câu.
->TP chính.
=>Trạng ngữ có thể bỏ
->TP phụ.
3. Ghi nhớ 1(Sgk-92)
Chẳng bao lâu, tôi ã tr thành m t
Trạng ng CN VN
chàng dế thanh niên cường tráng.
(Tô Hoài)
- So sánh:
a.Tôi đã trở thành một chàng dế
thanh niên cường tráng.
->Bỏ trạng ngữ: Câu văn vẫn có
nghĩa.
b.Chẳng bao lâu, đã trở thành một
chàng dế thanh niên cường tráng.
->Bỏ chủ ngữ: Câu văn không rõ.
c.Chẳng bao lâu, tôi.
->Bỏ vị ngữ: Câu văn không rõ.
*Người là Cha, là Bác, là Anh.
CN VN
=>Thành phần chính
Tiết 107:
Tiết 107:
Các THành phần chính của câu.
Các THành phần chính của câu.
I. Phân biệt thành phần chính với
thành phần phụ của câu.
1.Ví dụ
2.Nhận xét.
=>Ch ngữ và v ngữ là thành phần không
thể thiếu trong câu.
->TP chính.
=>Trạng ngữ có thể bỏ
->TP phụ.
3. Ghi nhớ 1(Sgk-92)
II. Vị ngữ
1.Đặc điểm của vị ngữ.
->Kết hợp : đã, sẽ, đang, sắp...
->Phó từ chỉ quan hệ thời gian.
->Câu hỏi:Làm sao?Như thế nào?
Làm gì? Là gì?
Chẳng bao lâu, tôi đã trở
thành một chàng dế thanh
niên cường tráng(TH)
->Kết hợp với từ đã ở phía
trước.
-> Các từ: đang, sẽ sắp....
=>Phó từ ->Chỉ thời gian