Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (28.58 KB, 2 trang )
Thông tin về một trường hợp nghèo ở địa phương
Bà Trần Thị H năm nay 85t và con gái tên Nguyễn Thị Đ 43t trú tại đội 17 thôn
Câu Lâu Đông, xã Duy Phước, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam. Bà thì đã già,
lưng lại bị khòm, hay bị đau ốm, còn con gái thì bị tật ở chân, đi lại rất chậm và
không có chồng con. Ngoài ra bà H còn có một người con gái nữa tên Nguyễn Thị
C đã có chồng, cô ấy có một đứa con trai nhưng cũng bị thiểu năng trí tuệ do bị
ảnh hưởng chất độc màu da cam của người chồng đã khuất, kinh tế gia đình cô
cũng khó khăn nên không giúp được mẹ và em gái nhiều. Hai mẹ con bà H và cô Đ
sống nương tựa vào nhau, bà H hằng ngày phải lặn lội xuống Hội An để mua lại
các loại rau, củ, quả gần hư để với giá rẻ rồi đem về bán ở chợ gần nhà, nhiều
người thấy thương bà nên biếu luôn không lấy tiền của bà để ngày đó bà có nhiều
thu nhập hơn. Nhưng khi đem về đây bán thì lại ít bán được, do đồ của bà không
tươi nên rất ít người mua.Cô Đ thì làm công việc quét dọn chợ và lau bàn cho
những người bán đồ trong chợ , vì thương hoàn cảnh của 2 mẹ con nên ai cũng gọi
cô Đ làm, thu nhập của 2 mẹ con ngày cũng chỉ được vài chục , lúc đủ ăn lúc thiếu.
Vì được công nhận là hộ nghèo nên mỗi tháng bà có nhận được 180000d trợ cấp
nhưng số tiền đó không đủ để trang trải tiền thuốc cho bà và con gái tàn tật.
Thực trạng nghèo
Trước đây, hai mẹ con bà sống trong ngồi nhà cấp 4 đã sập xệ , dột nát nhưng mới
năm ngoái, được hàng xóm quan tâm giúp đỡ, giúp bà làm đơn để gửi đi nhiều nơi
và bà đã được hỗ trợ xây dựng căn nhà tình nghĩa. Trong nhà bà không có gì quý
giá ngoài cái tivi trắng đen của chú hàng xóm cho mấy năm rồi. Có cái bàn gỗ
được đóng bằng 2 miếng gỗ chắp vá với hai cái ghế gỗ củ mềm. Phía bên phải có
chiếc giường tre chỗ ngủ của 2 mẹ con. Có một phòng nhưng dùng để để áo quần
và gạo, củi,..Dưới bếp thì có mấy cái nồi, chảo để 2 mẹ con nấu ăn
Biểu hiện
. Tuổi đã lớn lại còn phải bương chải để kiếm cái ăn, cái mặc sống qua ngày rồi
còn để lo cho cô con gái tàn tật, chậm chạp nên bà H rất hay đau ốm thế mà bà vẫn
ráng. Biết con gái mình yếu ớt nên công việc trong nhà bà H dành làm hết, lúc
trước cô Đ nói quá bà mới đồng ý cho cô ấy đi xuống chợ làm. Sáng bà phải dậy từ
lúc 4 giờ sáng để chuẩn bị đồ đề ra bến sông đi đò xuống chợ Hội An mua rau về