PHƯƠNG
THỨC
TỒN
TẠI
CỦA VẬT
CHẤT
LÀ
VẬN
ĐỘNG
Theo quan điểm của chủ nghĩa duy vật biện chứng, VẬN ĐỘNG là PHƯƠNG
THỨC tồn tại của vật chất; không gian, thời gian là những HÌNH THỨC tồn tại
của
vật
chất.
- Ph.Ăngghen định nghĩa: “Vận động hiểu theo nghĩa chung nhất, - tức được hiểu
là
một
phương
thức tồn tại của vật chất, là một thuộc tính cố hữu của vật chất – thì bao gồm tất cả
mọi sự thay đổi và mọi quá trình diễn ra trong vũ trụ, kể từ sự thay đổi vị trí đơn
giản
cho
đến
tư
duy”.
-> Vận động không chỉ thuần túy là sự thay đổi vị trí trong không gian mà là “mọi
sự
-
thay
Vận
đổi
động
và
là
mọi
quá
PHƯƠNG
trình
THỨC
diễn
tồn
tại
ra
của
trong
vật
vũ
chất
trụ”.
vì:
+ Vật chất không thể tồn tại tách rời với vận động, mà phải thông qua vận động,
bằng vận động, nhờ có vận động thì nó mới tồn tại được. Không thể chỉ ra bất kỳ
một trường hợp tồn tại nào của vật chất mà lại tách rời vận động. Hơn nữa, phải
thông qua vận động của các dạng vật chất thì con người mới nhận thức được sự tồn
tại của chúng nên vận động là phương thức tồn tại của vật chất.
Vd...
+ Vận động là một thuộc tính cố hữu của vật chất vì vận động của vật chất là
tự thân vận động, là cái có sẵn, có trước ý thức và hoàn toàn độc lập với ý thức của
con
người.
Vd...
+ Vận động có năm hình thức cơ bản từ thấp đến cao: vận động cơ học, vận động
vật lý, vận động hóa học, vận động sinh học và vận động xã hội.
+ Đứng im là một trạng thái đặc biệt của vận động - đó là vận động ở thế cân bằng,
ổn định tạm thời; Phát triển là một trường hợp đặc biệt của vận động - đó là vận
động theo khuynh hướng đi lên: từ thấp đến cao, từ đơn giản đến phức tạp, từ chưa
hoàn thiện đến hoàn thiện hơn.