Tải bản đầy đủ (.docx) (15 trang)

Index of uploads tintuc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (120.45 KB, 15 trang )

1/CHO VÀ NHẬN( sưu tầm)
Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được
các sinh viên gọi thân mật bằng tên "người bạn của sinh viên" vì sự thân thiện và tốt bụng của
ông đối với học sinh.
Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày
của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết
thúc ngày làm việc của mình.
Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: "Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem
sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem
thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày."
Vị giáo sư ngăn lại: "Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để
trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình
một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Em hãv đặt một đồng tiền vào
mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."

Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.

Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo
khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm
thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng
tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật
hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng
thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự
ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên
trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên
trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình
nhưng hào phóng đã đem lại một mòn quà đúng lúc cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn
người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.

Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Vị giáo sư lên tiếng: "Bây giờ em
có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?" Người thanh


niên trả lời: "Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ
em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu: "Cho đi là hạnh
phúc hơn nhận về".
2/SỐNG(sưu tầm)
Có ba người mặt mày buồn bã đến hỏi ý kiến bác sĩ tâm lý, làm thế nào để bản thân sống được
vui vẻ.


“Các ông trước tiên nói xem các ông sống vì cái gì?” Bác sĩ hỏi.
Ông A nói: “Vì tôi không muốn chết, vì vậy mà tôi sống”.
Ông B nói: “Vì tôi muốn nhìn xem ngày mai có tốt hơn ngày hôm nay hay không, vì vậy mà tôi
sống”.
Ông C nói: “Vì tôi có một gia đình phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi sống”.
Bác sĩ lắc đầu nói: “Thế thì đương nhiên các ông không được vui vẻ rồi, vì các ông sống chỉ vì
sợ hãi, chờ đợi, trách nhiệm bất đắc dĩ, chứ không vì lý tưởng”.
Con người nếu mất đi lý tưởng thì sẽ không thể sống vui vẻ được.
3/ chua dat ten
Buổi sáng uống cà phê ở một quán ven biển, đọc báo Tuổi Trẻ đăng tin một SV nhảy cầu Sài Gòn cứu một
cô gái trẻ tự tử. Một thằng bán vé số khoảng 10 tuổi, có đôi mắt sáng, đi ngang qua, liếc tờ báo rồi ra
đứng ở một góc khóc thút thít.
- Ba cháu ở quê cũng nhảy cầu cứu người như chú nhưng bị nước cuốn mất tích. Ba cháu không được
may mắn như chú đăng trong báo.
- Thế à! - Lòng tôi bỗng thắt lại. Móc trong ví tờ 10.000 đồng tôi vẫy thằng bé lại.
- Cô cho cháu tiền ăn bánh.
Thằng bé lắc đầu:
- Cha cháu rất anh hùng, vì vậy cháu không dám xin tiền người khác.
Một cụ già bước đến gần nhìn tôi với vẻ ái ngại:
- Thằng bé xin tiền cô à?
Tôi lắc đầu:
- Dạ không, thưa cụ. Tội nghiệp bé quá, nó nói cha nó ở quê nhảy cầu cứu người bị nước cuốn trôi mất

tích.
Ông cụ nhìn tôi như mếu:
- Nói thật với cô, không phải vậy đâu. Nhà nó sát vách nhà tôi ở quê. Cách đây ba năm cha nó ở quê
nghiện hút nên bắt trộm chó bán, bị người ta đuổi đánh nên nhảy xuống sông bị nước cuốn trôi mất tích.
Không biết vì quá xấu hổ hay sợ thằng bé lớn lên sẽ bị mặc cảm, nên người nhà ở quê nói rằng ba nó
nhảy sông cứu người bị nước cuốn trôi. Tội nghiệp thằng bé, từ lúc nghĩ rằng ba nó là anh hùng, nó thay


đổi rất nhiều. Tối nó chịu đi học lớp tình thương nên đã biết đọc biết viết. Trong năm nay nó đã hai lần
nhận được của rơi đem trả lại, lúc nào cũng giúp đỡ người khác...( sưu tầm)
4/
Một nhà diễn thuyết nổi tiếng đã bắt đầu buổi nói chuyện của mình bằng cách đưa ra tờ giấy bạc trị giá
20 đô la. Trong gian phòng có 200 khán giả, anh ta cất tiếng hỏi: "Ai muốn có tờ 20 đô la này?".
Những bàn tay bắt đầu giơ lên. Anh ta nói tiếp: "Tôi sẽ đưa tờ 20 đô la cho bạn - nhưng điều đầu tiên,
hãy để tôi làm việc này!"
Anh ta vò nhàu tờ 20 đô la. Sau đó, anh ta lại hỏi: ""Còn ai muốn tờ bạc này không?". Vẫn có những bàn
tay đưa lên.
"Ồ, vâng, nó sẽ như thế nào nếu tôi làm thế này?" - nói rồi anh ta quẳng nó xuống sàn và giẫm giày lên.
Sau đó, anh ta nhặt tờ bạc lên, bây giờ trông nó đã nhàu nát và dơ bẩn. "Nào, ai còn muốn có tờ bạc này
nữa?". Vẫn còn những bàn tay đưa lên
"Những người bạn của tôi, tất cả các bạn phải học một bài học rất giá trị. Không có nghĩa gì đối với
những việc tôi làm với đồng tiền, bạn vẫn muốn có nó bởi vì nó không giảm giá trị. Nó vẫn có giá trị là 20
đô la. Nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta, bạn bị rơi ngã, bị "vò nhàu" và bị vẩn đục bởi những quyết
định mà chúng ta làm và những hoàn cảnh đến với chúng ta. Chúng ta cảm thấy hình như chúng ta trở
nên vô giá trị; nhưng không có nghĩa lý gì những gì đã xảy ra, bạn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của
mình. Dù thế nào đi nữa, bạn cũng là vô giá với những người yêu thương bạn. Giá trị của cuộc sống
chúng ta được quyết định không phải do những gì chúng ta làm hoặc người mà chúng ta quen biết, mà
bởi... chúng ta là ai.
Bạn thật đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó!"(sưu tầm)
5/HAI CÂY LÚA

Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt,
đều to khỏe và chắc mẩy.

Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm:

“ Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt
nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ.”
Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.

Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung
sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.


Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và
ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi
đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt.
Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới...

Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản
thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây
lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.

Tôi hy vọng đó cũng sẽ là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la
này...

6/ TẤT CẢ LÀ CUỘC SỐNG
- Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu nhưng nhờ có nó ta
mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày. - Có những lời hứa cũng vẫn chỉ
là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi
vọng và mong chờ. - Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ

đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời. - Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi
đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn. - Có
những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm nhưng nhờ có nó bỗng
giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận. - Có
những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ biết mặt nhau hay thậm chí chẳng để ý tới, nhưng
nhờ có nó ta chợt nhận ra : vô tình gặp nhau ba lần đó là nhân duyên. - Có những người bạn
đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm. Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người và
nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu. - Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm
nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau. - Và sẽ có
những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ; họ tin vào lời hứa; họ có những lời ước hẹn; họ
đã trưởng thành từ nỗi đau; họ nhận ra sai lầm; họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn
có một tình yêu. Tất cả là cuộc sống.

7/SINH TỒN Trong khu rừng xanh ãm đạm, mưa tầm tả, bầu trời mờ tối dần. Người thợ săn tay
dắt thằng nhỏ cố tìm đường trở ra...Vô vọng , bụng đói cồn cào, thằng nhỏ rên rĩ và mệt lã.
Người thợ săn dáo dát như tìm kiếm 1 chú mồi và thằng nhỏ hỏang hốt chỉ về phía con cọp lấp
ló trong bụi rậm gần đó. Trong giây phút nguy hiểm ông ta kịp thời 1 tay bịt mắt thằng bé, tay
kia hướng khẩu súng về phía con cọp ...và như thân thế đã bị bại lộ, cọp vùng dậy và phóng về
phía 2 cha con, thằng nhỏ hét lên và khóc hoảng, người thợ săn bị thương vì móng vuốt nhọn
của con cọp, lần nữa ông cố chỉ thẳng khẩu súng để bắn nhát thứ 2, trong lòng cầu nguyện


thằng con bình an và cọp bị trọng thương nhưng đã kịp thời tẩu thoát...Khấn an và lấy lại bình
tỉnh hai cha con tiếp tục lên đường. Một lúc sau họ đã tìm thấy được 1 cái hang âm u , quyết
định vào nghĩ chân, thắp xong ngọn lữa, hai cha con giật mình vì phát hiện ra 1 con cọp con
đang nằm trong góc, mắt lim dim như kiệt sức. Người thợ săn mừng thầm vì đã tìm được một
bữa ăn no ấm cho thằng bé, và ông bắn chết ngay cọp con, nhanh tay rạch bụng, lúc bấy giờ
bụng thằng bé đã đói cồn cào, quan sát ông bố vụng về xẽ miếng thịt cọp và nướng... ...Vừa lúc
đó con cọp bị trọng thương vừa kịp bò về tổ để nhìn xát cọp con thương yêu của mình lần cuối.


8/CHO LÀ NHẬN. Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu, Đó là: Sòng
Phẳng, Ích Kỷ và Vị Tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng
nhẹ khác nhau: Sòng Phẳng : Cho = Nhận Ích Kỷ : Cho < (ít hơn) Nhận Vị Tha : Cho > (nhiều
hơn) Nhận Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng Phẳng lên tiếng: - Tôi
thấy hành lý của các anh lệch lạc, thật khó mang theo. Còn tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên
mang đi dễ dàng. - Anh làm thế nào cho cân được? Ích Kỷ hỏi. - Thì tôi phải tính chớ. Tôi chỉ
cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai
cái gì, tôi đều không thích. Tính tôi là vậy, không muốn mắc nợ hay mang ơn. Ích Kỷ: - Anh nói
nghe như thể đi mua hàng vậy: Tiền nhiều mua được nhiều, tiền ít mua được ít, không tiền
không mua. Nhưng tình cảm đâu thể đong đếm theo cách đó. Sòng Phẳng cười phá lên, rung
cả hai vai. Ích Kỷ ngạc nhiên: - Tôi nói vậy không đúng à? - Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn
cười là trông 2 gói hành lý của anh bên Cho thì nhẹ bên Nhận thì nặng, vậy mà anh cũng nói
được câu đó. Ích Kỷ nhìn lại 2 gói đồ của mình, gật đầu. Sòng Phẳng thoáng bâng khuâng: Không phải lúc nào tôi cũng sòng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không
cho lại được là mấy. Ví như tình yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn, chẳng kể tôi có đáp lại
hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái thì tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về.
Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lý của tôi thường cân nhau. Ích Kỷ tán thành: Tôi thấy kiểu hành lý của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích sòng phẳng cả trong tình
yêu theo kiểu: “Ông rút chân giò, bà thò chai rượu”. Sòng Phẳng trầm ngâm: - Đôi khi tôi cũng
không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều - ít, luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên
này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng, vô cảm. Ích Kỷ: - Tôi cũng giống
anh, luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về mình nhiều hơn. Tôi chỉ
thích nghĩ cho mình thôi mà. - Nhận nhiều như thế anh có hài lòng không? Sòng Phẳng hỏi. Chả mấy khi tôi vừa lòng. Tôi luôn canh cánh trong lòng: Mình có bị mất mát gì không? Cho
như thế có nhiều quá không? - Anh có người yêu không? - Có chứ. Có rất nhiều người yêu tôi
là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ mình cho nhiều quá lỡ tình yêu bỏ tôi đi thì tôi chẳng
được gì. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Đó là nỗi ám ảnh của tôi. Tàu qua cầu vượt sông
Âu Lo. Tiếng xình xịch của đầu máy át lời tâm sự của Ích Kỷ. Qua khỏi cầu, tiếng ồn dịu lại, Ích
Kỷ và Sòng Phẳng lúc này mới nhớ tới người bạn đồng hành thứ ba. Vị Tha nãy giờ vẫn yên
lặng lắng nghe. Khi thấy hai bạn hướng mắt về mình mới khẽ khàng cất lời: - Hai anh đều có lý
lẽ của mình. Lập luận của anh Sòng Phẳng thuần túy là của bộ óc, không có mấy liên hệ đến
trái tim. Chính vì vậy anh luôn thấy căng thẳng, mỏi mệt và đôi khi trống rỗng. Còn anh Ích Kỷ
yêu ghét rõ ràng, nhưng tình yêu của anh là “vì mình, cho mình”. Bởi yêu mình quá mà anh

thường trực lo sợ. Tôi nói vậy có phải không hai anh? Ích Kỷ và Sòng Phẳng đang mải nghĩ
ngợi nên không trả lời. Vị Tha nói thêm: - Anh Sòng Phẳng nói đúng: Hành lý của tôi không cân


- Cho nhiều hơn Nhận. Ấy là vì tình cảm xuất phát tự đáy lòng thì rất chân thành và giản dị. Nó
thấy rằng Cho là lẽ tự nhiên, không gì vui bằng làm cho người mình thương yêu được hạnh
phúc. Niềm vui khi dâng tặng làm vơi gánh nặng của tôi, cho tôi sự thanh thản, đủ đầy. - Đủ
đầy?? Sòng Phẳng và Ích Kỷ cũng thốt lên. Cho là mất chứ, cho nhiều thì phải còn ít đi mới
phải. Vị Tha mỉm cười: - Đấy là về mặt vật chất, là quy luật trong Toán học thôi. Quy luật của
tình yêu thì khác. Lát nữa đến nơi, tôi sẽ chỉ cho các anh. Ích Kỷ và Sòng Phẳng nhìn gánh
hành lý của Vị Tha, lại nhìn hành lý của mình, lòng chưa hết băn khoăn. Cũng vừa lúc tàu đến
ga Tình Yêu. Tàu chạy chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn. Ngước nhìn vào sân ga, Sòng
Phẳng và Ích Kỷ đều trông thấy dòng chữ có nội dung Vị Tha vừa nhắc đến. Hai người rất đỗi
ngạc nhiên vì họ đi trên chuyến tàu nhiều lần, đến ga Tình Yêu đã nhiều mà chưa bao giờ thấy
hàng chữ đó. Thực ra quy luật của Tình yêu luôn có ở đó, nhưng chỉ những ai có trái tim nhạy
cảm mới thấy và thấu hiểu. Bạn thân mến, tôi sẽ không nói hàng chữ trên sân ga Tình yêu nói
gì vì tôi chắc bạn cũng đoán ra được. Để kết thúc câu chuyện, tôi chỉ xin tiết lộ về những người
sẽ đón 3 hành khách của chúng ta cùng hành lý Cho và Nhận của mỗi người: Đón Sòng Phẳng
là Khô Khan, Ích Kỷ sánh đôi cùng Bất An, và người đón đợi Vị Tha chính là Hạnh Phúc. Mong
rằng bạn cũng có niềm vui khi trao tặng và cảm nhận nhiều yêu thương trong cuộc sống.

10/Thượng Đế, con có thể hỏi Ngài một câu được không?
Tôi: "Thượng đế, con có thể hỏi ngài 1 câu được không?" GOD: "Tất nhiên." Tôi: "Ngài phải
hứa là không nổi giận?" GOD: "Ta hứa." Tôi: "Tại sao Ngài lại để quá nhiều thứ tồi tệ xảy ra với
con ngày hôm nay?" GOD: "Chính xác là con muốn nói điều gì?" Tôi: "Sáng nay, con dậy trễ."
GOD: "Phải." Tôi: "Xe thì chết máy." GOD: Okay. Tôi: "Vào bữa trưa, họ làm sai món ăn của
con và con phải chờ rất lâu cho món khác." GOD: Huummm.... Tôi: "Trên đường về nhà, ngay
khi con vừa bắt máy điện thoại di động thì nó hư." GOD: "Ta biết." Tôi: "Và trên tất cả mọi thứ,
khi con về đến nhà, chỉ muốn thả mình vào cái máy massage chân mới mua để thư giãn. Vậy
mà nó cũng hư nốt! Mọi thứ dường như chống đối lại con ngày hôm nay. Tại sao Ngài lại đối xử

với con như vậy!" GOD: "Để ta xem, thần Chết đã ở bên cạnh giường của con sáng nay và ta
buộc phải gửi một thiên thần đến chiến đấu để cứu lấy mạng sống của con. Ta đã để con ngủ
xuyên suốt sự việc ấy." Tôi (Ngạc nhiên): "Oh…" GOD: "Ta đã không cho xe của con nổ máy vì
có 1 tài xế đang say xỉn đợi con ở cuối con đường nếu như con đi qua." Tôi: (xấu hổ) GOD:
"Người đàn ông làm món ăn hôm nay đã bị bệnh và ta đã không muốn con bị lây bệnh. Tất
nhiên, ta cũng biết là con sẽ bị trễ việc vì điều đó." Tôi: "Okay" GOD: "Điện thoại của con bị hư
là tại vì người gọi con khi ấy sẽ gây ra một cuộc cãi vã không đáng có và như thế thì rất dễ gây
ra tai nạn." Tôi (nhẹ nhàng lại): "Con hiểu…" GOD: "À...còn về cái máy massage chân, nó đã bị
chạm mạch và nếu con cắm vào ổ điện là nó sẽ làm ngắt toàn bộ nguồn điện trong nhà của
con. Ta nghĩ là con không muốn ở một mình ở trong bóng đêm, đúng không?" Tôi: "Con xin lỗi,
Thượng đế." GOD: "Đừng xin lỗi, chỉ cần học cách tin vào Ta thôi vè tất cả điều tốt đẹp lẫn
xấu." Tôi: "Con sẽ tin Ngài." GOD: "Và phải tin rằng, kế hoạch của ta dành cho con luôn luôn tốt
hơn kế hoạch của con." Tôi: "Con sẽ làm như vậy. Và con thực sự cám ơn Ngài vì tất cả những
gì Ngài đã làm cho con ngày hôm nay." GOD: "Đừng khách sáo, con của Ta. Chỉ là một trong
rất nhiều ngày làm Thượng đế thôi…và Ta thì rất thích chăm non những đứa con của mình." - - Bạn có suy nghĩ gì từ câu chuyện này không?


11/Bạn thân và người quen
Có sự khác nhau giữa việc là người quen và bạn thân. Người quen là người mà bạn biết tên,
người mà bạn gặp mỗi lần bây giờ và về sau, người mà bạn hầu như cư xử bình thường và là
người mà bạn cảm thấy dễ chịu. Đó là người mà bạn có thể mời đến nhà và nói về điều gì đó.
Nhưng họ không phải là người để bạn chia sẻ cuộc sống của bạn, những hành động của họ
thỉnh thoảng bạn không hiểu nổi bởi vì bạn không biết đủ về họ. Trái lại, bạn thân là người mà
bạn yêu mến. Không phải là bạn “đang yêu” họ hưng bạn quan tâm đến họ và bạn nghĩ về họ
khi họ không còn ở đó. Đó là người làm cho bạn nhớ lại khi bạn thấy một cái gì đó mà họ thích
và bạn biết điều đó vì bạn rất hiểu họ. Họ là người mà bạn có ảnh và khuông mặt của họ nằm
trong trí óc của bạn.
Bạn thân là người mà bạn cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh vì bạn biết họ luôn quan tâm đến
bạn. Họ gọi đến chỉ để biết bạn có khỏe không mà không cần giải thích vì sao. Họ tâm sự với
bạn thật lòng trong lần đầu tiên và bạn cũng thế. Bạn biết khi bạn gặp rắc rối, họ sẽ có mặt để

lắng nghe bạn. Bạn thân là người sẽ không cười nhạo hay làm tổn thương bạn và nếu họ có
làm tổn thương bạn thì họ sẽ cố gắng hết sức để an ủi bạn. Họ là người bạn yêu mến. Bạn
thân là người mà bạn đã khóc khi họ bị rớt trong kì thi và trong những bài ca chia tay ở một
cuộc đi chơi hay một buổi lễ tốt nghiệp. Họ là người khi bạn ôm chặt, bạn không nghĩ sẽ ôm
trong bao lâu và ai sẽ là người đầu tiên buông ra. Có thể họ sẽ là người giữ nhẫn cho bạn trong
ngày cưới hay có thể họ là người chia tay với bạn trong ngày cưới cũng có thể đó là người mà
bạn kết hôn. Có thể họ sẽ là người sẽ khóc với bạn trong ngày cưới bởi vì họ hạnh phúc và họ
tự hào. Họ là chỗ dựa cho bạn. Họ dắt bạn đi. Họ theo dõi cuộc sống của bạn và bạn theo dõi
cuộc sống của họ và bạn học tập từ họ. Cuộc sống của bạn sẽ không như thế nếu vắng họ

12/Tình Thương, Giàu Sang và Thành Đạt
Một người phụ nữ vừa bước ra khỏi nhà thì nhìn thấy có 3 cụ già râu tóc bạc phơ đang ngồi
trên phiến đá ở trước sân nhà. Bà không quen biết họ, nhưng với con người tốt bụng, bà lên
phim sex gay tiếng nói: "Tôi không quen biết các cụ nhưng chắc là các cụ đang đói bụng lắm,
vậy xin mời các cụ vào nhà tôi dùng một chút gì cho ấm bụng nhé... ". - Ông chủ có ở nhà
không thưa bà.... Một cụ cất tiếng ái ngại hỏi. - Dạ thưa không, nhà tôi đi làm chưa về. Người
phụ nữ trả lời. - Thế thì chúng tôi không thể vào nhà của bà bây giờ được, bà ạ. Đến chiều khi
người chồng đi làm về, người phụ nữ kể lại chuyện cho chồng nghe. Nghe xong người phim
sex dong tinh chồng bảo vợ: "Vậy thì bây giờ em hãy ra mời ba cụ ông vào, nói với mấy cụ
rằng anh đã về và muốn mời họ vào". Người vợ làm theo ý của chồng, bà bước ra sân mời cả
ba cụ cùng vào. - Rất tiếc thưa bà, cả ba chúng tôi không thể vào nhà bà cùng một lúc được.
Họ đồng thanh truyen sex teen đáp. - Vì sao lại thế thưa các cụ.... Người phụ nữ ngạc nhiên
hỏi. Một cụ già bèn đứng dậy từ tốn giải thích: - Cụ ông này tên là Giàu Sang, còn kia là cụ ông
Thành Đạt, và còn lão già đây là Tình Thương. Bây giờ truyen sex gay bà hãy vào nhà hỏi ông
nhà xem sẽ mời ai trong ba lão chúng tôi vào nhà trước nhé. Người phụ nữ đi vào nhà và kể lại
sự việc cho chồng. - Ồ vậy thì tuyệt quá! Người chồng vui mừng nói. - "Vậy thì tại sao chúng ta
không mời cụ ông Giàu Sang vào trước. Cụ là điềm phước rồi đây, sẽ cho chúng ta nhiều tiền
bạc của cải sung túc". Nhưng người vợ lại không đồng ý. "Nếu vậy thì tại sao chúng ta lại



không mời cụ Thành Đạt vào trước chứ... Chúng ta sẽ có quyền cao chức trọng và được mọi
người kính nể. " Hai vợ chồng cứ tranh cãi một lúc mà vẫn chưa đi đến quyết định. Cô con gái
nãy giờ đứng nghe yên lặng ở góc phòng bỗng lên tiếng nhỏ nhẹ: "Ba mẹ ạ, tại sao chúng ta
không thử mời ông già Tình Thương vào nhà trước đi. Nhà mình khi ấy sẽ tràn ngập tình
thương yêu ấm áp, và ông già sẽ cho gia đình chúng ta thật nhiều hạnh phúc. " - "Có lẽ con gái
mình nói đúng". Người chồng suy nghĩ rồi bảo vợ, "Vậy thì em hãy mau ra ngoài mời cụ Tình
Thương vào trước đi vậy. " Người phụ nữ ra ngoài và cất tiếng mời, "Gia đình chúng tôi xin hân
hạnh mời cụ Tình Thương làm vị khách mời đầu tiên vào với gia đình của chúng tôi". Cụ già
Tình Thương từ tốn đứng dậy và chầm chậm bước vào nhà. Nhưng hai cụ già kia cũng từ từ
đứng dậy và bước theo cụ già Tình Thương... Rất đỗi ngạc nhiên, người phụ nữ bước lại gần
hai cụ Giàu Sang và Thành Đạt hỏi: - "Tại sao hai cụ cũng cùng vào theo... Các cụ đã chẳng nói
là cả ba cụ không thể vào nhà cùng một lúc sao". Khi ấy cả hai cụ cùng trả lời: "Nếu bà mời cụ
Giàu Sang hay Thành Đạt tôi đây, thì chỉ một trong hai chúng tôi vào nhà được thôi, nhưng vì
bà mời cụ ông Tình Thương, nên cả hai chúng tôi cũng sẽ vào theo. Bởi vì ở đâu có Tình
Thương thì ở đó sẽ có Giàu Sang và Thành Đạt đó bà ạ".

13/ Câu chuyện về sự lựa chọn
Hai người nông dân rời quê đi kiếm sống. Một người muốn đi Thượng Hải, còn người kia muốn
đi Bắc Kinh. Trong phòng chờ, họ đã thay đổi ý định, bởi vì họ nghe người xung quanh bàn luận
rằng: Người Thượng Hải khôn ngoan lắm, người nơi khác đến hỏi đường, họ cũng thu lệ phí.
Còn người Bắc Kinh thì thật thà chất phác, thấy ai không có cái ăn, không những họ cho bánh
mà còn cho cả quần áo cũ nữa. Thế là, họ gặp nhau và đổi vé cho nhau. Người đi Bắc Kinh
nhận thấy rằng, Bắc Kinh thật là tuyệt vời. Tháng đầu tiên, anh ta không phải làm gì cả, nhưng
vẫn không bị đói. Người đi Thượng Hải phát hiện rằng. Thượng Hải quả là một thành phố có
thể kiếm được nhiều tiền. Làm việc gì cũng có thể kiếm ra tiền. Chỉ đường cho người khác
cũng có thể kiếm được tiền, bưng một chậu nước cho người khác rửa mặt cũng có thể kiếm
được tiền. Chỉ cần chịu khó động não một chút, rồi chịu khó lao động là có thể kiếm được nhiều
tiền. Một thời gian sau, dựa vào kinh nghiệm và sự hiểu biết của mình đối với đất trồng, người
đi Thượng Hải ra vùng ngoại ô lấy đất, trộn lẫn với lá cây và cát, bán cho người những người
Thượng Hải yêu hoa mà chưa nhìn thấy đất trồng hoa bao giờ. Một năm sau, nhờ vào loại “đất

trồng cây cảnh” ấy, ông đã có một cửa hàng nho nhỏ. Sau nhiền năm đi lại trong các ngõ hẻm,
ông nhận thấy: một số cửa hàng tuy được quét dọn sạch sẽ như chùi, nhưng biển hiệu lại rất
dơ bẩn. Dò hỏi, ông mới được biết, đó là do những công ty vệ sinh chỉ chịu trách nhiệm lau chùi
sàn nhà, mà không chịu trách nhiệm lau chùi bảng hiệu. Thế là, ông thành lập một công ty
chuyên lau chùi bảng hiệu. Đến nay, công ty của ông có hơn 150 người, công việc làm ăn cũng
được mở rộng từ Thượng Hải đến Hàng Châu và Nam Kinh. Sau đó, ông đi tàu lên Bắc Kinh
khảo sát tiềm năng của dịch vụ vệ sinh ở đây. Khi đến ga Bắc Kinh, ông thấy một người nhặt
rác thò đầu vào toa giường mềm, xin vỏ lon bia. Khi ông đưa vỏ lon bia cho người đó, họ mới
giật mình nhận ra nhau, hoá ra, 5 năm trước đây, họ từng đổi vé cho nhau. Thành bại của con
người nằm ở chỗ họ nhìn nhận thế giới và xác định chỗ đứng của mình như thế nào. Nếu bạn
có những suy nghĩ tích cực, thế giới theo cách nhìn của bạn sẽ là điểm tựa tốt nhất để bạn
hoàn thiện bản thân. Nếu bạn có những suy nghĩ tiêu cực và thái độ ỷ lại, thế giới theo cách


nhìn của bạn chỉ có thể là vốn liếng để bạn tiêu xài phung phí. Những người luôn nhìn thấy và
nắm bắt cơ hội ở bất cứ nơi nào thì rất ít khi thất bại.

14/ Duyên may và sự lựa chọn
Khi ta ở đúng vào một thời điểm nào đó và ta gặp được đúng người ta yêu. Đó là duyên may.
Khi bạn gặp ai đó làm lòng bạn xao xuyến, đó không phải là một sự lựa chọn, đó là duyên may.
Khi bạn gặp tiếng sét ái tình (và không ít những đôi lứa đến với nhau từ đây) thì chắc chắn
không phải là sự lựa chọn rồi. Đó là duyên may. Vấn đề là những gì xảy ra liên tiếp sau đó. Khi
nào thì bạn vượt qua tình trạng bồng bềnh, choáng ngợp và chìm đắm của tình yêu để bước
sang một tầm thức mới? Đó là khi lý trí trở về, khi bạn ngồi lại và suy nghĩ xem liệu bạn có thật
sự tiến tới một mối quan hệ bền vững hay để tất cả vào kỷ niệm. Nếu bạn quyết định yêu một ai
đó với tất cả những nhược điểm của người ấy. Đó không còn là duyên may nữa. Đó là sự lựa
chọn. Khi bạn quyết định sánh vai cùng một ai, bất kể những ngọt bùi của cuộc đời. Đó là sự
lựa chọn. Cho dù bạn biết rất rõ rằng có rất nhiều người ở bên ngoài trái tim bạn duyên dáng
hơn, thông minh hơn, giàu có hơn người bạn yêu, nhưng bạn vẫn quyết lòng yêu người đó
không đổi thay. Đó là sự lựa chọn. Sự choáng ngợp, bồng bềnh và tiếng sét tình yêu đến với ta

bằng cơ may. Nhưng tình yêu đích thực thì chính là sự lựa chọn của trái tim. Sự lựa chọn của
chính chúng ta.

15/ Dễ và khó
Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một
chỗ trong trái tim của người đó.
Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình.
Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình.
Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương
đó.
Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình.
Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng.
Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ. Dễ là khi thể hiện
chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại.
Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp.
Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó.
Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm
thấy như thế hàng ngày.


Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình.
Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó.
Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng
làm mất.
Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động.
Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin.
Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho.
Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó. Nếu cơ hội mãi không gõ
cửa, bạn phải xem mình đã xây một cánh cửa chưa đã. …


16/Câu chuyện cây táo
Có một cây táo rất to. Cậu bé con thường xuyên đến chơi quanh cây táo. Cậu trèo lên cây, ăn
những quả táo chín đỏ và ngủ dưới tán cây. Cậu rất yêu cây táo và cây táo cũng vậy, rất thích
chơi cùng cậu. Nhưng thời gian trôi qua...
Cậu bé đã lớn, và không đến chơi quanh cây táo hàng ngày nữa. Một ngày, cậu lại đến với vẻ
mặt đượm buồn. Cây táo cất tiếng: “Hãy lại đây chơi với ta”.
“Tôi không còn là đứa bé nữa, tôi không muốn chơi ở quanh cây táo đâu. Tôi muốn có đồ chơi.
Tôi cần tiền để mua đồ chơi” - Cậu bé nói.
- “Xin lỗi, ta không có tiền. Nhưng cậu có thể hái táo đem bán. Sau đó cậu sẽ có tiền nhé!”
Cậu bé quá đỗi vui mừng, hái hết số táo trên cây rồi quay bước đi. Từ đợt đó cậu không quay
trở lại với cây táo nữa. Cây táo rất buồn.
Rồi một ngày khác, cậu bé năm nào lại quay trở lại, cây táo vô cùng phấn khởi: “Hãy đến đây
chơi với ta nào ”. “Tôi không có thời gian đâu, tôi phải làm việc cho gia đình. Chúng tôi muốn có
cái nhà để ở. Liệu cây có giúp tôi được không?”.
- “Xin lỗi, ta không có nhà. Nhưng cậu có thể chặt các nhánh cây của ta để làm nhà ở”.
Thế là cậu bé, giờ đã thành chàng trai trẻ, chặt hết các nhánh cây táo và vui vẻ bước đi. Cây
táo thấy vui khi nhìn cậu hạnh phúc. Nhưng từ đó chàng trai không quay lại nữa.
Cây táo cảm thấy cô đơn và buồn tủi.
Một ngày hè nóng nực, cậu bé năm nào, giờ đã già, quay trở lại. Cây táo phấn khởi lắm: “Hãy
đến đây chơi với ta”.


Cậu bé ngày nào trả lời: “Tôi buồn lắm, và tôi cũng già rồi. Tôi muốn đi du thuyền để thư giãn”.
Cây táo đáp lại: “Hãy dùng thân cây của ta mà làm thuyền. Cậu có thể đi khắp nơi”.
Cậu bé năm nào chặt thân cây để làm thuyền rồi đi chu du, không quay lại thăm cây táo trong
một thời gian dài.
Nhiều năm sau, cậu bé quay lại, giờ cậu đã thành ông lão.
- “Xin lỗi cậu bé của ta, nhưng ta không còn gì để cho cậu nữa rồi. Không còn táo cho cậu…”,
cây táo nói.
- “Tôi không còn răng để ăn”.

- “... không còn thân cây cho cậu trèo…”
- “Tôi quá lớn tuổi để làm điều đó”.
- “Ta thực sự không thể cho cậu gì nữa, chỉ còn duy nhất phần gốc đang chết dần…” Cây táo nghẹn ngào.
- “Bây giờ tôi không cần gì hết, tôi chỉ cần một chỗ để nghỉ ngơi. Tôi thấy mệt mỏi sau bao năm
tháng”.
- “Ồ, hay quá! Gốc cây già nua này sẽ là nơi tốt nhất cho cậu nghỉ. Nào, hãy đến đây, hãy đến
đây với ta và nằm nghỉ bên ta”.
Cậu bé năm nào ngồi xuống, cây táo vui mừng trào nước mắt.

Đây là câu chuyện dành cho tất cả mọi người.
Cây táo chính là cha mẹ của chúng ta. Khi trẻ, chúng ta yêu quý và thích chơi cùng cha mẹ.
Nhưng khi đã lớn, chúng ta lại rời họ đi, chỉ tìm đến họ khi ta cần gì đó hay gặp khó khăn, rắc
rối.
Cho dù thế nào chăng nữa, cha mẹ vẫn sẽ luôn ở bên cạnh và cho chúng ta mọi thứ, luôn
mong chúng ta được hạnh phúc.
Có thể bạn nghĩ cậu bé cư xử tàn nhẫn với cây táo, nhưng sự thực, chúng ta cũng cư xử với
cha mẹ mình như thế đấy.
Hãy yêu quý cha mẹ dù ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.


Thành Công
Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo
trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống
giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho
bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.
Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể
hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười.
Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của
tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.
Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu

có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên
đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm
hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.
Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện
của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng
nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. Còn đối với tôi, thành công
là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình
vào trang viết, với tôi, đó là một thành công.

Bảy quy luật tinh thần của thành công
1.

QUY LUẬT TIỀM NĂNG VÀ THUẦN KHIẾT

· Mỗi ngày dành ra 1 khoảng thời gian để IM LẶNG
· Mỗi ngày dành ra 1 khoảng thời gian để ngắm nhìn và tận hưởng thiên nhiên ( đơn giản ngắm
mặt trời , ngửi 1 mùi hoa…. )
· Thực hiện phương pháp không phán xét bất cứ điều gì xảy ra .

2. QUY LUẬT CHO NHẬN


· Bất cứ nơi nào tôi đến , bất cứ người nào tôi gặp. tôi đều sẽ tặng họ 1 món quà ( lời khen ngợi ,
nụ cười , lời cầu nguyện ….) và xem đó như sự luân chuyển niềm vui , sự giàu có và dư dả trong
cuộc sống của mình cũng như trong cuộc sống của những người khác .
· Hôm nay tôi sẽ rất biết ơn khi nhận được tất cả những gì cuộc sống cho tôi ( ánh mặt trời , tiếng
chim hót … lời khen lời chúc và cả tiền bạc )
· Cam kết giữ cho sự giàu có luân chuyển trong cuộc sống của mình bằng cách cho đi và nhận lại
những món quà quý giá nhất : SỰ QUAN TÂM . CHĂM SÓC , THẤU HIỂU …YÊU THƯƠNG … để
cuộc sống của tôi và những người chung quanh luôn tràn ngập hạnh phúc , niềm vui và tiếng

cười .
3. QUY LUẬT NGHIỆP QUẢ (NGUYÊN NHÂN VÀ HỆ QUẢ)

· Luôn nhớ mỗi hành động đều tạo ra sức mạnh quay lại giống như ban đầu phát ra … Gieo cây
nào gặt quả ấy . Và khi chúng ta lựa chọn những hành động mang lại hạnh phúc và thành công
cho người khác , trái ngọt của nghiệp quả sẽ là HẠNH PHÚC VÀ THÀNH CÔNG .
· Cách tốt nhất để chuẩn bị cho tất cả thời điểm nào trong tương lai chính là việc ý thức đầy dủ
ngay từ hiện tại .
· Bất cứ lúc nào đưa ra 1 lựa chọn , tôi sẽ tự hỏi ‘ Những hệ quả của lực chọn nầy là gì ? liệu nó
có mang lại hạnh phúc cho tôi và cho những người chịu sự tác động nầy không ?
4. QUY LUẬT NỖ LỰC TỐI THIỂU

· Thực hiện việc chấp nhận và chịu trách nhiệm về hoàn cảnh của mình và về tất cả những vấn đề
mà mình cho là khó khăn . Không đổ lỗi cho bất cứ ai hay bất cứ điều gì đối với hoàn cảnh của
mình .
· Xem khó khăn là 1 cơ hội nguỵ trang để biến nó thành lợi ích to lớn hơn
· Sẽ từ bỏ nhu cầu bảo vệ quan điểm của mình . Cảm thấy không cần thiết phải thuyết phục hay
làm cho người khác phải chấp nhận quan điểm của mình . Cởi mở với mọi quan điểm chứ không
cứng nhắc thiên về 1 quan điểm cụ thể nào trong số đó
5. QUY LUẬT MỤC ĐÍCH VÀ KHÁT VỌNG

· Liệt kê danh sách những khát vọng của mình
· Không cho phép những trở ngại làm hao mòn và phân tán sự chú tâm cao độ của tôi trong thời
điểm hiện tại để hiển lộ tương lai qua những mục đích và khát vọng xâu xa tha thiết nhất .
6. QUY LUẬT BUÔNG BỎ: BUÔNG BỎ ĐỂ ĐƯỢC TỰ DO SÁNG TẠO

· Cho phép mình và những người xung quanh được tự do là chính họ , không cứng nhắc áp đặt ý
kiến của mình rằng mọi thứ nên như thế nào
· Trong từng khoảnh khắc của cuộc sống luôn tìm thấy sự hào hứng , bất ngờ và bí ẩn cho nên
không ôm chặt quá khứ , không thấy tiếc nuối , tham đắm vì phải bỏ đi những gì đang có …để

thấy mình luôn là tù nhân của những nhu cầu trần tục , tuyệt vọng ….
7. QUY LUẬT DARHMA (MỤC ĐÍCH CUỘC ĐỜI)

· Lập ra danh sách những tài năng đặc biệt của mình . Liệt kê những điều mình muốn làm để bộc
lộ tài năng
· Tạo ra sự giàu có cho bản thân để phục vụ mọi người .
(TRẦN LÊ NGUYỄN)


Những Câu Nói Nổi Tiếng Của Các Vị Tổng Thống Mỹ

1. John Quicy Adams
Nếu hành động của bạn thôi thúc người khác ước mơ nhiều hơn, học tập nhiều hơn,
hành động nhiều hơn, và trở nên tốt đẹp hơn, bạn chính là một nhà lãnh đạo thật sự
2/ Dwight D. Eisenhower
Thành công là một cuộc hành trình, không phải là đích đến
3. Gerald R. Ford
Nói thật, làm chăm chỉ, và ăn tối đúng giờ -- Gerald R. Ford
4. Thomas Jefferson
Với xu hướng, hãy bơi theo dòng; với nguyên tắc sống, hãy vững như bàn thạch –
Thomas Jefferson
5. Abraham Lincoln
Có thể tiến chậm, nhưng đừng bao giờ bước lùi – Abraham Lincoln
6. John F. Kennedy
Rập khuôn là cai tù của tự do và là kẻ thù của phát triển – John F. Kennedy
7. Barack Obama
Nếu bạn đi đúng con đường và luôn luôn sẵn sàng bước tiếp, sớm muộn gì bạn cũng
đạt được thành công – Barack Obama
8. Frankiln D. Roosevelt
Nếu bạn đối tốt với mọi người, 90% họ cũng sẽ đối tốt lại với bạn – Franklin D.

Roosevelt
9. Theodore Roosevelt
Khi tin là có thể là bạn đã đạt được một nửa thành công – Theodore Roosevelt
10. Harry S. Truman
Thành công đến bất ngờ hơn khi bạn không quan tâm tới lợi ích – Harry S. Truman




Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×