I. Tìm hiểu chung
1. Tác giả
- V. Huy-gô (1802 – 1885)
là nhà văn, nhà thơ, nhà
tiểu thuyết, nhà soạn kịch
lãng mạn nổi tiếng nước
Pháp.
Em hãy nêu vài nét chính về tác giả V.Huygô, Những điểm đáng chú ý về sự nghiệp
sáng tác của V.Huy-gô ?
- Sự nghiệp sáng tác:
+ Tác phẩm của ông thể hiện
lòng yêu thương bao la đối với
những con người cùng khổ, nên
ông được mệnh danh là nhà
văn của những người khốn khổ.
+ Tác phẩm chính:
• Thơ: Lá thu (1831), Tia sáng và
bóng tối (1840), Trừng phạt (1853)...
• Kịch: Éc – na – ni (1830)
• Tiểu thuyết: Nhà thờ đức bà Pa-ri
(1831), Những người khốn khổ
(1862), Chín mươi ba (1874)...
2. Tiểu thuyết Những
người khốn khổ:
- Tiểu thuyết “NNKK”
xuất bản năm 1862.
Đây là một thiên anh
hùng ca về quần
chúng bị áp bức, đau
khổ và nổi dậy.
- Tác phẩm đã tái hiện lại khung cảnh
Pari và nước pháp ba thập kỉ đầu TK
XIX, xoay quanh số phận nhân vật
Giăng-van-giăng, từ khi ra tù đến lúc
qua đời trong lãng quên thầm lặng với
thông điệp cuối cùng: “Trên đời, chỉ có
một điều ấy thôi là thương yêu nhau”.
Bố cục: Tiểu thuyết gồm năm phần
+ Phăng-tin
+ Cô-det
+ Ma-ri-uýt
+ Tình ca phố Pơ-luy-mê và anh hùng
ca phố Xanh-đơ-ni
+ Giăng-van-giăng
Đoạn trích “Người cầm quyền khôi phục uy
quyền”
• Vị trí: cuối phần thứ nhất của tiểu thuyết “Những
người khốn khổ”
• Đọc - Tóm tắt đoạn trích
Em hãy xác định bố cục của đoạn trích và
• Bố cục đoạn trích:
nội dung của từng phần ?
+ Đoạn 1(từ đầu – chị rùng mình)
Giăng-van-giăng chưa mất hẳn uy quyền của
một ông thị trưởng
+ Đoạn 2 (tiếp theo – Phăngtin đã tắt thở)
Giăng-van-giăng mất hết uy quyền
trước tên thanh tra mật thám Gia-ve
+ Đoạn 3 (còn lại)
Giăng-van-giăng khôi phục uy quyền
Hệ thống nhân vật trong đoạn trích: 3
nhân vật
+ Giăng-van-giăng
+ Phăng-tin
+ Gia-ve
3 nhân vật được phân làm hai tuyến:
- Tuyến 1 là những người khốn khổ: Giăngvan-giăng, Phăng-tin
- Tuyến 2: nhân vật Gia-ve, đại diện cho
chính quyền của giai cấp tư sản.
Tuy có ba nhân vật nhưng mâu thuẫn và
xung đột chỉ diễn ra chủ yếu ở hai nhân
vật đại diện cho hai phe: một bên là con
người chân chính, giàu tình thương
(Giăng-van-giăng) và một bên là kẻ đại
diện cho cường quyền tàn bạo (Gia-ve)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hình tượng Gia-ve: hiện
thân của con ác thú.
a) Bộ dạng:
- Bộ mặt gớm ghiếc.
- Giọng nói: “Mau lên” man rợ và
điên cuồng, không còn là tiếng
người tiếng thú gầm.
- Cặp mắt như cái móc sắt.
- Cái cười ghê tởm phô ra tất cả hai
hàm răng.
Bộ dạng Gia-ve có gì đáng chú ý?
Biệnpháp
so
sánh,
phóng
đại
Bộ mặt ?
ẩn dụ Gia-ve
như
Cặp mắt
? một con ác thú
Cách cười ?
b) Ngôn ngữ và hành động:
Tìm và chỉ ra những chi tiết miêu tả hành
Với
Giăng-van-giăng
động và ngôn ngữ của Gia-ve ?
Nói to lên (trang 77)
Ai nói với tao thì phải nói to (trang 77)
Sự hống hách
Nắm lấy cổ áo ông thị trưởng
Giậm chân
Thô bạo và hung hăng
Với Phăng-tin
nổi
đau
của
người
sắp
chết,
Gia-ve
xử
Trước
Tuyên bố thẳng Giăng-van-giăng là kẻ cắp,
sự
như
thế
nào?
tên cướp, tên tù khổ sai điều này đã vùi dập
niềm hi vọng nhỏ nhoi của Phăng-tin.
Gọi Phăng-tin là con đĩ, gái điế m đầy khinh
miệt.
Gia-ve là kẻ nhẫn tâm, lạnh lùng trước nổi
đau của người khác.
Nhà văn miêu tả Gia-ve là một con ác thú chứ
không phải là một con người, dù là một con
người tàn bạo, độc ác. Sự độc ác của hắn đã lên
đến tột đỉnh khiến hắn không còn thuộc về thế
giới con người nữa mà chuyển sang một con ác
thú.
2. Hình tượng Giăng Van
Giăng:
Vị cứu tinh,
Đấng cứu
thế
Trước
Phăng-tinchết:
chết, Giăng-van-giăng được
a. Trước
khikhi
Phăng-tin
miêu tả như thế nào ?
- Bảo Phăng-tin bằng một
giọng nhẹ nhàng, điềm tĩnh –
trấn an.
- Nói với Gia-ve:
“Tôi xin ông”: ghé gần, hạ giọng
Lời lẽ tế nhị, nhã nhặn thuyết phục
Hạ mình, cố gắng chịu đựng những
lời lẽ, hành động, thái độ cử chỉ hống
hách, tàn bạo của Gia-ve
Đối lập với Gia-ve
Qua cách miêu tả gián tiếp (sau khi Phăngchết)
Giăng-van-giăng
người như thế
b. tin
Sau
khi
Phăng-tinlàchết
nào ?
Cảnh bà xơ chứng kiến khi
Giăng-van-giăng
thì
thầm,
Phăng-tin mỉm cười.
Giăng-van-giăng với tấm lòng
thánh thiện có quyền lực vô biên
của đấng cứu thế.
Hình ảnh Giăng-vanCâu nóitrong
“ giờ thì tôi
thuộc về
anh ” cho
ta
giăng
giây
phút
vĩnh
hiểu thêm gì về Giăng-van-giăng ?
biệt Phăng-tin.
Hành động: ngồi yên lặng, nâng đầu đặt ngay
ngắn, thắt lại dây rút áo, vén gọn tóc, vuốt
mắt, đặt lên bàn tay phăng tin một nụ hôn…
Động thái trang nghiêm, từ tốn đầy tình
thương.
“giờ thì tôi thuộc về anh”
+Tự nguyện, chủ động
+Sẵn sàng xả thân vì người khác
Con người giàu tình thương
yêu dành cho một kiếp người
bất hạnh.
3. Nhân
vật
Phăng-tin
Nhân vật
Phăng-tin
được biểu hiện như thế
nào
trong
đoạn
trích
?
Ốm nặng trong nhà bệnh, đang
được chăm sóc và cứu chữa, rất
thương yêu con.
Chỗ dựa duy nhất của chị lúc này
là ông Ma-đơ-len, ngoài ra chị
không còn biết trông cậy ai.
Phăng-tin mang tâm trạng chờ đợi,
sợ hãi, thất vọng
Những cử chỉ, tiếng kêu của chị
thể hiện niềm tin vào tình yêu
thương của con người, tin vào sức
mạnh của tình yêu thương.
Vai trò của Phăng-tin trong diễn
biến cốt truyện:
Tạo ra mâu thuẫn đối lập giữa cái thiện và cái ác.
Làm rõ tình yêu thương, đồng cảm của con người trong
mối quan hệ với Giăng-van-giăng và bà xơ Xem-pli-xơ.