Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

bai van ta nguoi danh cho hoc sinh lop 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (102.65 KB, 8 trang )

Đề bài: Em hãy tả người mẹ
Bài làm:
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang tr ọng
của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng . Đôi mắt
mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da
trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi c ười, nhìn
mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy x ương
xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng.Mẹ làm nghề nông
nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, m ẹ
là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp
quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng
ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa
trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng c ắp
sách đến trường kịp giờ học.Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. M ẹ lo thuốc cho em
uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi t ối
mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy
sớm lo buổi sáng cho gia đình .Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi
em mắc lỗi , mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những đi ều
hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được m ẹ ôm ấp
trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có m ẹ .M ẹ ơi! Có mẹ, con th ấy s ướng
vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tu ỵêt v ời nh ất trong cuộc
đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Tấm lòng của mẹ bao la nh biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ
kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con . "Đi
khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ
vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi n ấng
con nên người, mẹ ơi.
Bài làm 2:
Tả một người mà em yêu thích (mẹ)
Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.


Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả .Khuôn m ặt trái xoan
.Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi ,luôn in lại
những nụ cười rạng rỡ .Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn .Mẹ ăn mặc rất giản
dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng .Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia
các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình .Tối đến, dù b ận so ạn bài nh ưng
mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em . những hôm em ốm, nhờ có bàn tay m ẹ chăm sóc mà em đã
nhanh khỏi để đến trường.Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công vi ệc bận
rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui .Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà
mẹ vừa là người chị , người bạn của em những lúc vui buồn . Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em r ất kính
ttọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người “ Giỏi việc trường , đảm việc nhà” mà nhà trường đã trao tặng
danh hiệu cho mẹ trong công tác .
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi d ưỡng c ủa
mẹ.
Bài làm 3:
Tả người thân trong gia đình; Tả mẹ đáng yêu
Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "M ẹ"
một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: “Lòng mẹ bao la như
biển thái bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”


Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái
tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi l ại nh ững
nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết
nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng
mẹ trắng ngần trông đẹp lắm!
Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại
dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức
giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tu ỵêt v ời nh ất trong
cuộc đời em . Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì
bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy kh ỏe,

nên mẹ đi dạy một buổi , trưa về mẹ chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận tr ọng âu y ếm
biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này
chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng
đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những b ữa ăn ngon
. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya m ẹ ngồi
soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhi ều. Có hôm,
em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẽ nghĩ ngợi,xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. M ẹ ôm em vào
lòng , vòng tay âu yếm.
Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:
“ Ai rằng công mẹ bằng non Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.”
Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa
với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.
Đề bài: Em hãy viết bài văn tả người bố kính yêu của em và nêu c ảm nghĩ của em v ề b ố.
Bài làm:
Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. M ẹ em lúc nào cũng d ễ dãi, nuông chi ều con
cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.
Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn m ươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài
sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ kh ỏe kho ắn. S ở dĩ đ ược nh ư v ậy là do b ố
em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em k ể r ằng, thu ở nh ỏ b ố em r ất thích ch ơi th ể
thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình ch ữ đi ền, trông đ ầy
nét cương nghị.
Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho m ấy cây tr ồng xung quanh
nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhi ều th ứ hoa qu ả. Cây nào cây n ấy th ẳng
lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.
Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm m ột số công vi ệc tăng thu nh ập cho gia đình. Em
biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhi ều vất v ả. Nh ưng b ố nào có qu ản khó nh ọc
gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em
ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây gi ờ em m ới hi ểu câu “Công cha nh ư núi Thái
Sơn” thật là cao cả biết dường nào.
Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi d ạo quanh làng. V ừa đi, b ố v ừa k ể chuy ện hay

giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì b ố cũng bi ết, bi ết nhi ều th ứ
lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng d ẫn cho bài toán. B ố đúng là ông th ầy th ứ
hai, ở nhà.
Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong c ảnh ấm no, h ạnh phúc. Cho nên, lúc
nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để ba em được vui lòng.
Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn l ắng nghe m ọi ng ười nói và đ ặc bi ệt
là tôi.
Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đ ỡ mọi người trong gia đình. B ố có
một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì ph ải làm vi ệc nhi ều. M ặt b ố tròn,
mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.
Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi r ất kỹ, nào là “đi h ọc hôm nay ph ải…”, r ồi
thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đ ường c ẩn th ận nhé”. Khi đi h ọc v ề,
đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã v ề r ồi à?”. Nh ưng b ố cũng r ất


nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố l ại b ắt tôi làm b ản ki ểm
điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.
Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối v ới tôi, bố cho vi ệc l ớn thành vi ệc nh ỏ, vi ệc nh ỏ thì cho
qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha nh ư nhà không có nóc
” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là m ột con người m ẫu m ực, m ột tr ụ
cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác h ẳn nh ững
người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho b ằng đ ược nên b ố đ ược r ất nhi ều ng ười kính
trọng.
Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nh ớ nh ững đi ều b ố d ạy b ảo và sẽ c ố g ắng h ọc
thật giỏi để không phụ công ơn của bố.
Đề bài: Trong gia đình em có một em bé đang tuổi tập đi t ập nói. Em hãy viết bài văn tả em bé
đang tập đi tập nói đó cho mọi người cùng nghe.
Đầu năm nay chị tôi mới sinh được một cháu trai thật dễ thương. Một buổi lên thăm nó , vào đúng
thời gian nó đang tập đi tập nói trông nó thật ngộ nghĩnh và đáng yêu nhường nào.
Nó tên là Lan mới được năm tháng tuổi. Nó có đôi mắt to tròn và đen nhánh như hai h ột nhãn nhìn

vào đôi mắt đó tôi cảm thấy như đang nhin vào một thế giới hoàn toàn khác một thế gi ới hồn nhiên
không muộn phiền. Đôi mắt đó luôn sáng bừng lên khi nhìn thấy người thân. Đôi môi c ủa nó chúm
chím xinh xinh nhìn chỉ muốn thơm muốn hôn . Chả thế mà ai nhìn thấy nó cũng ch ỉ mu ốn th ơm.
Nó có đôi lông mày dày, đôi lông mi cong vút khiến mắt nó càng thêm long lanh hơn. Tóc nó ch ưa dài
mà chỉ lơ thơ vài cái , lấm tấm trên đầu nó vẫn còn những chỗ đen đen . Mẹ tôi nói đó gọi là c ứt trâu,
vì da đầu cháu còn bé nên phải nhờ những lấm tấm đen đó để da đầu em được bảo vệ . Chị tôi nói
bây giờ chúa đang đến tuổi tập đi tập nói rồi . Thế là tôi túm nó vào bắt nó gọi dì cho bằng được. C ả
nhà nhìn tôi phì cười chị nói bây giờ cháu chưa nói sõi được chỉ nói được vài ti ếng ậm ọe thôi. Cái mũi
của nó hơi tẹt trông yêu ơi là yêu! Em có má bầu lúm đồng tiền hồng hồng phính ra hai bên như hai
quả cà chua khiến ai đi qua cũng chỉ muốn bẹo mấy cái. Trên đôi môi đỏ thắm, chúm chím của nó
hay rạng ngời nụ cười tươi tắn y như nụ hoa xinh vừa hé mở. Và mỗi khi nụ hoa ấy bung nở thì để lộ
năm cái răng trắng nõn của bé. Nó có đôi bàn tay mũm mĩm hình búp măng c ứ nắm chặt vào nhau,
ngọ nguậy như những con sâu đo. Trên đôi bàn tay trắng trẻo ấy được mẹ đeo cho chi ếc lắc vòng bạc
óng ánh rất đẹp. Ở nhà, miệng nó bi bô suốt ngày không lúc nào nghỉ.
Những khi nó đưa ngón tay lũn chũn lên miệng mút, cả nhà liền lêu lêu chọc: “Lan bú ti”. Nó hi ểu ý, b ỏ
tay ra cười toe toét, để lộ mấy cái răng sữa trắng bóc. Nghe ai nói gì nó bắt chước vậy, có khi nói
chệch làm cả nhà ôm bụng cười. Lúc ấy mắt nó tròn xoe nhìn, chả hi ểu gì cũng tít mắt c ười theo. Nó
bắt chước nhanh lắm nên khi dạy bé tập nói, bố mẹ em tuyệt đối không giả bộ nói ngọng, phát âm
sai. Nhìn nó tôi nghĩ ngày bé mình cũng như thế thì buồn cười lăm đây. Nét ngây th ơ ngộ nghĩnh c ủa
nó khiến tôi càng yêu thương nó hơn. Mỗi khi về nhà mà không thấy nó đâu tôi lại rối rít đi tìm , hôm
nó nó đi đâu xa tôi cảm thấy nhớ nó lắm.
Mỗi khi nó không có ở nhà , nhà tôi thấy thiếu thiếu một cái gì đó và rất nhớ nó. Tôi mong nó ăn mau
chóng lớn thật nhanh để đi chơi mọi nơi với tô
Đề bài: Em hãy tả mẹ em khi đang nấu cơm
Mỗi con người đều muốn có một bữa cơm gia đình đầm ấm sau một ngày làm vi ệc vất vả,chứa đựng
biết bao niềm vui, và tâm huyết của người nấu, và mẹ là người luôn chuẩn bị chu đáo tất cả để gia
đình tôi luôn có 1 bữa ăn ngon.
Mẹ rất đảm đang,chu đáo lo mọi việc trong gia đình từ việc nấu nướng đến quần áo,…tất tần tật mọi
thứ trong nhà đối với người nội trợ mẹ đều hoàn thành tốt. Mọi món ăn mẹ nấu đều mang sự ngọt
ngào cho tôi, thực đơn hằng ngày dựa theo sở thích của mỗi người nên ngày nào cũng được ăn r ất đa

dạng.
Đi làm về, thay bộ đồ xong là mẹ lao vào bếp. Mẹ đã dạy cho em rất nhiều món ăn từ những món đơn
giản nhất rồi đến phúc tạp, và em đã học nấu cơm bằng nồi cơm điện đầu tiên, đó là việc tưởng
chừng như đơn giản, nhưng làm sao để vo gạo sạch rồi lượng nước thế nào cho đủ, đó là cái rất khó,
và cuối cùng chỉ cần đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, m ẹ lấy thức ăn để
trong tủ lạnh đã được mẹ chuẩn bị từ sáng ra và đặt lên bàn bếp.Cách mẹ nấu nướng thật khéo


léo,nhìn từ việc mẹ chọn thực phẩm hàng ngày cũng để hiểu mẹ luôn chon một chế độ dinh dưỡng
thích hợp cung cấp cho gia đình.Nấu cơm xong mẹ nhặt rau, mẹ nhặt nhanh nhẹn, rau bỏ đi được mẹ
cho vào túi rác gọn gàng.Thích nhất là lúc mẹ kho cá, một mùi thơm thật tuy ệt. Đĩa thịt kho đ ậu h ủ
cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh canh rau ngót, một mùi thơm lan tỏa xung
quanh khiến ai cũng cảm giác muốn ăn liền.
Em nhanh nhảu dọn ra để ăn,sắp chén bát ra mời mọi người ra ăn,ai cũng vui vẻ ngồi ăn và khen nức
nở món ăn mẹ nấu.Em nhận thấy niềm vui nở trên khuôn mặt mẹ
Bữa cơm gia đình rất quan trọng đối với mọi người, dù có bận gì đến mấy nhưng khi nào cũng phải
có mặt để thưởng thức những mọi ăn mẹ nấu, vì trong đó chứa đựng tất cả những tình thương mà
mẹ dành cho cả gia đình, và chăm sóc sức khỏe của từng thành viên,không có mẹ ở nhà b ố con tôi
cũng chẳng biết nấu gì để ăn,có mẹ nấu cho ăn là tuyệt nhất,tôi luôn mong rằng bố mẹ sống thật tốt,
luôn bên cạnh tôi để tôi có thêm động lực hướng tới tương lai tươi sáng.
Tả cô giáo của em đang giảng bài – Bài làm 1
Cô Hải Vân là giáo viên dạy văn của trường trung học cơ s ở Lê Văn Tám . Nhi ều năm nay cô luôn đ ạt
được danh hiệu giáo viên dạy giỏi cấp thành phố và lớp 6c chúng em luôn cảm thấy vinh d ự khi đ ược
cô chủ nhiệm.
Cô khoảng 18 tuôi, dáng người thon thả cho nên trông cô r ất ưa nhìn cùng v ới m ột mái tóc đen óng ả
ngang lưng cho nên rất thích hợp với gương mặt thanh tú cùng với đôi m ắt luôn ánh lên nét t ươi vui
rạng ngời của cô.
Chúng em luôn quý mến cô , xem cô như là người mẹ hi ền th ứ 2 v ậy, cô đã đ ể l ại cho em m ột ấn
tượng sâu sắc mà e nghĩ sau này lớn lên e cũng sẽ không bao gi ờ quên.
Em không thể nào quên được giờ văn buổi học cuối tuần vừa qua bởi truy ền thuy ết về con rồng cháu

tiên qua lời giảng của cô đã để lại ấn tượng cho em .
Trước khi giảng bài thì cô hỏi bài cũ chúng em rồi gọi tên m ột bạn lên l ớp. C ả l ớp chăm chú nghe b ạn
trả lời bài cũ và dõi theo cử chỉ ánh mắt hiền hòa mà cô đã dõi theo b ạn ấy r ồi ch ỉnh cho b ạn ấy t ừ
câu từ cho tới giọng nói của mình được to rõ ràng và chính xác hơn.
Sau khi hỏi bài cũ xong cô ân cần mời bạn ấy về chỗ và cô từ tốn nói:
– Hôm nay cô sẽ giới thiệu cho các em về một truy ện nổi ti ếng ở trong kho tàng truy ện c ổ n ước ta đó
là con rồng cháu tiên – và đó cũng là nguồn gốc c ủa dân t ộc Vi ệt Nam chúng ta. Cô hy v ọng sau gi ờ
học này các em sẽ hiểu được ý nghĩa thiêng liêng của hai tiếng dân t ộc.
Ban đầu, vẫn như mọi khi cô đọc mẫu một lần, cả lớp im lặng lắng nghe. Gi ọng cô trong và ấm áp
làm cho chúng em như lạc vào một thế giới huyền ảo đầy những hoa thơm cỏ lạ.
Sau khi đọc xong cô đã giải thích : đồng là cùng, bào là b ọc; đ ồng bào là cùng chung m ột b ọc sinh ra.
Tên gọi này được bắt nguồn từ sự tích trăm trứng hay còn được gọi là con rồng cháu tiên ho ặc là
truyền thuyết Âu Cơ.
Chưa bao giờ mà em thấy cô giáo giảng bài hay t ới nh ư thế và cũng ch ưa bao gi ờ em th ấy mình chăm
chú mê say cô giảng bài tới như vậy . Tiếng trống tùng tùng báo hi ệu gi ờ h ọc k ết thúc mà c ả l ớp v ẫn
cứ như đang chìm trong không khí thực ảo của câu chuyện cô vừa giảng xong.
Đối với em, giờ văn của cô luôn có một sức hấp dẫn l ạ th ường, cô đã t ạo r ất nhi ều c ơ h ội cho h ọc
sinh tự khám phá ra và tự tìm hiểu bài học. Điều ấy luôn làm cho chúng em c ảm th ấy tò mò và h ứng
thú. Cô là người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đ ường t ới với th ế gi ới muôn màu c ủa văn ch ương.
Chính vì vậy mà cứ tới giờ văn là chúng em ai nấy đều háo hức đón chờ cô giáo của mình.
Tả cô giáo của em đang giảng bài – Bài làm 2
Từ nhỏ tôi đã ấp ủ trong mình một ước mơ, sau này sẽ thành cô giáo. Ước mơ ấy của tôi bắt nguồn và
được nuôi dưỡng từ những giờ học cô giáo say sưa giảng bài.
Thứ năm hàng tuần, lớp tôi có hai tiết Văn của cô. Bước vào l ớp, d ường nh ư cô mang theo vào c ả s ắc
trời thiên nhiên. Cô giáo tôi cao cao, dáng người m ảnh dẻ và n ước da tr ắng h ồng nên m ặc áo dài r ất
đẹp. Thiỉnh thoảng, cô mặc chiếc áo dài tím Huế càng tôn thêm làn da tr ắng. Nh ững lúc nh ư th ế, c ả
lớp đứng ngây người nhìn cô, trầm trồ mến mộ. Cô dịu dàng mời cả lớp ngồi xuống.
Giờ học bắt đầu. Cô nhẹ nhàng viết lên bảng những dòng chữ m ềm mại, thẳng hàng. Bàn tay cô l ướt
nhanh như một hoạ sĩ làm ảo thuật trên tranh vẽ của mình Ch ỉ m ột thoáng, hàng ch ữ đ ẹp đẽ hi ện ra.
Vào bài giảng, chúng tôi thấy dễ chịu bởi giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp và truyền cảm của cô. Gi ọng nói

ấy dường như được xuất phát từ sâu thẳm tâm hồn để chúng tôi cảm nhận được cái hay, cái đ ẹp c ủa
mỗi bài văn, bài thơ. Những lời cô giảng chúng tôi như muốn khắc sâu không bao gi ờ quên. Khuôn
mặt cô luôn tươi cười khi giảng giải. Bàn tay cô nhẹ nhàng đưa theo nhịp câu nói. Đôi m ắt cô nhìn


thẳng về phía học trò chúng tôi, ân cần, dịu dàng và âu y ếm. Đôi m ắt ấy luôn th ể hi ện s ự c ổ vũ, tin
tưởng với học sinh. Mỗi khi ánh mắt ấy lướt nhanh qua chỗ tôi ngồi, tôi cũng hi ểu đ ược s ự trìu m ến
của cô Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt nhỏ nhắn, hi ền t ừ đã thấm vài gi ọt m ồ hôi mà cô
vẫn không để ý, tập trung vào bài giảng, vào những đứa học trò yêu của mình. Có chú chim nh ỏ đ ậu
trên cửa sổ, sắp bay đi nhưng vì muốn nghe cô giảng bài mà nán lại thêm một lát…
Trong lúc giảng bải, bao giờ cô cũng lôi cuốn được cả học sinh cùng tham gia. Th ỉnh tho ảng, cô đi l ại
xuống phíacuối lớp, xem học trò ghi bài, xem chúng tôi thảo luận nhóm có khó khăn gì cô s ẵn sàng g ợi
ý, giúp đỡ chúng tôi. Cô muốn cho học trò phát huy được kh ả năng ch ủ đ ộng, sáng t ạo nên nh ững câu
hỏi cô đặt ra luôn tạo được sự hấp dẫn với chúng tôi. Các câu hỏi t ừ d ễ đ ến khó, t ừ câu h ỏi đóng đ ến
câu hỏi mở, bao giờ cũng kích thích sự suy nghĩ c ủa tất c ả m ọi ng ười. Cô lúc nào cũng g ần gũi v ới h ọc
sinh, tôn trọng ý kiến học sinh, lắng nghe chúng tôi nói và cho chúng tôi trao đ ổi, th ảo lu ận công
bằng. Nhưng lúc nào cô cũng là người chỉ huy tài ba khi ến h ọc trò khâm ph ục. “Tùng…. tùng… tùng….”
Giờ học đã kết thúc. Nhưng dường như đang say sưa với bài gi ảng c ủa mình, cô không hay bi ết. Đ ến
khi học trò các lớp đã ùa ra sân cô mới mỉm cười chào cả lớp.
Nhìn cô giáo say sưa đứng trên bục gi ảng gi ảng bài, tôi nh ư có thêm đ ộng l ực và quy ết tâm h ơn th ực
hiện cho được ước mơ của mình. Những lời cô giảng hôm nay sẽ là nền tảng cho tôi ngày mai…
Tả cô giáo của em đang giảng bài – Bài làm 3
Cô Thu Hiền là giáo viên Văn của trường phổ thông c ơ sở Lê Văn Tám. Nhi ều năm nay, cô đ ạt danh
hiệu Giáo viên dạy giỏi cấp thành phố. Lớp 6C chúng em vinh dự được cô làm chủ nhi ệm.
Cô Hiền khoảng ba mươi tuổi. Dáng người thon thả trông rất ưa nhìn. Mái tóc đen óng ả buông ngang
lưng rất hợp với gương mặt thanh tú và đôi mắt lúc nào cũng ánh lên nét vui tươi.
Đúng như cái tên, cô giản dị và rất dễ gần. Học sinh chúng em quý m ến cô, coi cô nh ư ng ười b ạn l ớn,
như người mẹ hiền. Có băn khoăn thắc mắc gì, cứ hỏi cô là sẽ được gi ải đáp đến nơi đến chốn.
Em không thể nào quên giờ Văn cuối buổi học thứ sáu tuần qua, b ởi truy ền thuy ết Con R ồng, cháu
Tiên qua lời giảng của cô Hiền đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc.

Trước khi giảng, cô hỏi chúng em nghĩa của hai ti ếng đồng bào là gì? C ả l ớp ngơ ngác nhìn nhau. Hai
tiếng này em thường nghe thấy trên đài, trên tivi, nhất là trong ch ương trình kêu g ọi m ọi ng ười
hưởng ứng phong trào xóa đói, giảm nghèo hay cứu trợ cho nhân dân ở các vùng b ị thiên tai lũ l ụt
hằng năm nhưng em chưa hiểu tường tận về ý nghĩa của nó.
Đợi cho tiếng xôn xao lắng xuống, cô Hiền từ tốn nói:
– Hôm nay, cô sẽ giới thiệu cho các em thiên truy ện n ổi ti ếng trong kho tàng truy ện c ổ n ước ta. Đó là
truyền thuyết Con Rồng, cháu Tiên nói về nguồn gốc của dân t ộc Vi ệt. Cô hy v ọng r ằng sau gi ờ h ọc
này, các em sẽ hiểu được ý nghĩa thiêng liêng của hai tiếng đồng bào.
Cô đọc mẫu một lần, cả lớp im lặng lắng nghe. Gi ọng cô trong và ấm l ắm! Chúng em nh ư l ạc vào m ột
thế giới huyền ảo đầy hoa thơm cỏ lạ và ríu rít ti ếng chim. N ơi ấy L ạc Long Quân đã g ặp g ỡ v ới Âu
Cơ. Một người là con của Thần Long Nữ dưới biển Đông, một người là Tiên ở non cao, dòng dõi Th ần
Nông. Trai tài gái sắc kết duyên vợ chồng. Kết quả cuộc hôn nhân kì l ạ c ủa hai ng ười là Âu C ơ sinh ra
một bọc trăm trứng, nở ra thành trăm người con trai khôi ngô tu ấn tú; ch ẳng c ần bú m ớm v ẫn l ớn
nhanh như thổi. Sau đó, đàn con được chia hai. Năm m ươi người theo cha xu ống bi ển sinh s ống, năm
mươi người theo mẹ lên rừng lập nghiệp. Họ chia nhau cai qu ản các ph ương. Con tr ưởng đ ược l ập
làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương. Đất Lạc Việt với kinh đô ở Phong Châu kh ẳng đ ịnh ch ủ quy ền đ ộc
lập của người Việt và dân tộc Việt tự hào là giòng giống Rồng Tiên.
Rồi cô giải thích: đồng là cùng, bào là bọc; đồng bào là cùng chung m ột b ọc sinh ra. Tên g ọi này b ắt
nguồn từ Sự tích trăm trứng hay còn gọi là Con Rồng cháu Tiên ho ặc Truy ền thuy ết Ấu C ơ, L ạc Long
Quân.
Chưa bao giờ em thấy cô giảng hay đến thế và cũng chưa bao gi ờ em thấy mình nghe chăm chú, say
mê đến thế. Tiếng trống tùng tùng báo giờ học đã hết mà c ả l ớp v ẫn chìm trong không khí m ơ m ơ
thực thực của câu chuyện cổ.
Giờ Văn của cô Hiền có sức hấp dẫn lạ lùng. Cô đã t ạo nhiều c ơ hội cho h ọc sinh t ự khám phá và tìm
hiểu bài học. Điều ấy làm cho chúng em thích thú. Cô là người d ẫn d ắt chúng em trên con đ ường tìm
đến với thế giới muôn màu muôn vẻ của văn chương. Chính vì vậy mà c ứ đến gi ờ Văn là chúng em l ại
háo hức đón chờ cô.
Tả cô giáo của em đang giảng bài – Bài làm 4



"Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Khi hát những câu hát này em l ại
nhớ ngay đến cô Nhàn, cô giáo chủ nhiệm lớp 5A10 và cũng là người dìu d ắt chúng em trong năm h ọc
vừa qua.
Cô giáo lớp em có một dáng người thon gọn, cân đối, mái tóc đen bóng luôn đ ược cô xõa ngang vai
khiến cho bạn nữ nào cũng phải trầm trồ khen ngợi. Trên khuôn mặt trái xoan c ủa cô đôi m ắt to, đen
láy, luôn nhìn chúng em với ánh mắt thương yêu, trìu m ến. Mũi cô thanh tú, đôi môi luôn n ở nh ững n ụ
cười thân thiện được cô khéo thoa một chút son hồng thật đẹp. Khi c ười, cô đ ể l ộ hàm răng tr ắng,
đều tăm tắp. Cô sở hữu một làn da trắng hồng, trang đi ểm chút phấn. Khi đ ến l ớp, cô luôn m ặc b ộ áo
dài trông rất thướt tha.
Cô Nhàn rất tận tụy dạy chúng em, cô giảng bài rất hay. Ở l ớp, nh ững b ạn h ọc sinh kém, không hi ểu
bài, cô đều ân cần giảng dạy, chỉ bảo từng li, từng tí. Hằng ngày, khi tr ống vào h ọc v ừa d ứt cũng là lúc
cô bước vào lớp. Sau vài phút ổn định và kiểm tra bài cũ, l ời gi ới thi ệu bài m ới c ủa cô vang lên cu ốn
hút cả lớp. Cô viết những nét chữ tròn trịa và mềm mại lên bảng. C ả l ớp im phăng ph ắc ch ỉ còn nghe
thấy tiếng ngòi bút sột soạt đưa trên giấy. Cô đọc bài, gi ọng c ủa cô ngân vang ấm áp, thánh thót. Cô
dẫn dắt chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi, các vấn đ ề th ảo lu ận. Ánh m ắt cô lúc d ịu dàng tha
thiết, lúc xa xăm vời vợi. Thỉnh thoảng cô đưa bàn tay v ới những ngón tay thon nh ỏ lên vu ốt vu ốt mái
tóc dài, điềm tĩnh chờ chúng em trình bày câu trả l ời. Bỗng “Tùng!Tùng!Tùng!” m ột hồi tr ống vang lên
báo hiệu giờ học đã kết thúc nhưng cả lớp vẫn còn luyến tiếc vì l ời gi ảng say s ưa hút h ồn, vì c ử ch ỉ
yêu mến và tình cảm cô dành cho học trò.
Dù sau này sẽ không được cô dìu dắt nữa nhưng chúng em sẽ luôn ghi nh ớ nh ững k ỉ ni ệm khi ở bên
cô. Mỗi khi cô Nhàn giảng bài đều có sức hấp d ẫn kì l ạ và rất riêng. Cô đã t ạo cho chúng em nhi ều c ơ
hội khám phá những điều hay vẻ đẹp muôn màu của ki ến th ức. Đi ều đó làm chúng em thích thú và
ước ao cô luôn là cô giáo dạy chúng em trong những năm học tới.
Đề bài : Em hãy miêu tả về hình ảnh cô giáo để lại cho em ấn tượng sâu s ắc nh ất.
Bài làm:
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ
học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo Hằng đã đê lại trong lòng em tình c ảm khó quên.
Hôm ấy, cô giáo Hằng em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên
đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chảo cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. bải giáng
của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn

tháng xuống lớp.
Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô Hằng giảng bài say sưa đến nỗi trên
khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua l ời gi ảng
ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô gi ảng em khắc sâu vào
tâm trí không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp. xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến
bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đật ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích
sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý ki ến cùa các
bạn.
Giữa giờ học căng tháng, cô kề cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất
hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả l ớp c ười ồ
lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu gi ờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn
trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi đế trở thành
người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.
-Hết-Tham khảo thêm bài văn mẫu hay lớp 5 số 2 tả cô giáo của em.
Bài làm:
Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hồng Hà thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi tr ường
này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi m ột ấn
tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi gặp cô giáo Thủy.
Cô Thủy bây giờ chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày đầu tiên tôi gặp cô, cô chỉ m ới ngoài hai
mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt
tha đến bên tôi khi tôí đang đứng ngẩn người ra nhìn chăm chú vào cô.


Cô hỏi tôi:
– Em tên là gì?
Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan
với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói:
– Dạ em tên Lệ Quyên ạ!

Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, m ềm và
mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học đầu tiên và như nhắn nhủ tôi. “Hãy
bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ!”
Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hi ểu,
cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang luyện tập.
Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà các bài tập thực hành, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui.
Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải n ơi. Các
bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học sinh giỏi toán
của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi vi ết theo.
Có nhiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí gi ờ ra chơi,
cô bắt tôi ngồi viết lại bài học, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà gi ờ đây chữ vi ết c ủa tôi đã tr ở nên
đẹp vào loại nhất, nhì lớp. Gặp phụ huynh nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học sinh để
phụ huynh biết để kết hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học sinh.
Cô Thủy là cô giáo mà tôi gặp đầu tiên ở bậc Tiểu học. Cô đã làm cho tôi hi ểu đ ược tấm lòng c ủa các
thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy đầu tiên d ắt tôi bước vào
cuộc đời học sinh, dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Tôi không bao gi ờ quên công ơn dạy dỗ c ủa cô –
người mẹ thứ hai ở trường của tôi.
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ
học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã đê lại trong lòng em tình cảm khó quên.
Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đ ỉnh d ầu,
nhìn cô rất tươi tắn. Cô chảo cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. bải giáng của cô
hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn tháng
xuống lớp.
Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt
hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời gi ảng ấy, em c ảm
nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô gi ảng em khắc sâu vào tâm trí
không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp. xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến
bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đật ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích
sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý ki ến cùa các

bạn.
Giữa giờ học căng tháng, cô kề cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất
hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả l ớp c ười ồ
lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu gi ờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn
trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật gi ỏi đ ế tr ở thành
người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.
-Hết-Bài văn số 3 miêu tả về cô giáo đáng kính của em.
Bài làm
Cho mãi đến tận bây giờ, hình ảnh cô giáo Huyền vẫn còn in đậm trong trí nhớ c ủa em. Cô Huy ền —
người cô đầu đời đã dạy em năm học đầu tiên ở trường Tiểu học, năm lớp Một.
Cô Huyền có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy, đầv đặn và cân đối. Em không biết
chính xác cô bao nhiêu tuổi chi biết rằng cô còn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em rất nhi ều. Hàng ngày đến l ớp,
cô thường mặc những chiếc áo dài màu nhạt, lúc thì màu xanh da trời hay đọt chuối, lúc thì h ồng
phấn hay tím cà, cũng có lúc trắng tinh như màu muối biển, rất hợp v ới dáng hình và đ ộ tu ổi xuân
xanh của cô.
Mái tóc cô đen huyền, óng ả như màu than đá lại mềm mại mịn màng như những sợi tơ luôn buông
xõa đến quá vai. Khuôn mặt trái xoan được trời phú cho một cặp mắt trong xanh v ới đôi hàng mi dày
và cong vút tưởng như cô đeo mi giả. Chiếc mũi tuy không cao nhưng lại rất hợp v ới khuôn mặt. M ỗi
lần cô cười trông cô tươi và xinh hơn cả những diễn viên, người mẫu. Hàm răng trắng như mây trời


lại được tô điểm bằng một chiếc răng khểnh bên trái khóe miệng làm cho nụ cười vốn đã rất tươi l ại
còn tươi hơn, hấp dẫn hơn.
Mỗi lúc cô nói chuyện hay giảng bài trên lớp thì giọng nói cô phát ra nghe mới ngọt ngào làm sao! Khi
thì nhẹ nhàng, êm dịu thướt tha như làn gió mát, lúc thì trầm bổng, du d ương như ti ếng hót chim họa
mi, khiến chúng em như lạc vào thế giới của đàn ca. Những buổi học đầu tiên biết bao là khó nhọc. Cô
cầm tay từng bạn uốn nắn từng chữ, từng dòng, tập cho từng em phát âm, đánh vần t ừng tiếng.
Những giờ giải lao, cô nắn lại gạch hàng, viết mẫu trong tập cho từng em để chúng em viết đ ược
đúng mẫu tự, ngay hàng thẳng lối.

Giờ đây, tuy đã học lớp Năm rồi nhưng lòng em luôn kính trọng và bi ết ơn cô giáo Huy ền. Em h ứa v ới
lòng mình phải cố gắng học thật tốt để khỏi phụ công dạy dỗ của cô.



×