Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong kiều ở lầu ngưng bích

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (52.27 KB, 2 trang )

nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong Kiều ở
lầu Ngưng Bích
Người đăng: Uông Nga - Ngày: 04/05/2018

Luyện tập
Bài tập 1: trang 96 sgk Ngữ Văn 9 tập một
Thế nào là nghệ thuật tả cảnh ngụ tình? Phân tích nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong tám câu thơ cuối
(Buồn trông cửa bể chiều hôm...Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi)
Bài làm:
Bút pháp tả cảnh ngụ tình:
o

Là bút pháp thông qua việc miêu tả cảnh vật (thiên nhiên, cuộc sống xung quanh) để
khắc họa tâm trạng, cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật trữ tình.

o

Cùng với bút pháp chấm phá, bút pháp ước lệ tượng trưng, bút pháp đòn bẩy, lấy tĩnh tả
động, lấy động tả tĩnh...đây là một trong những bút pháp đặc trưng, mang đậm dấu ấn
của văn học trung đại. Cũng có thể nói, bút pháp tả cảnh ngụ tình là một yếu tố quan
trọng tạo nên sự thành công cho tác phẩm truyện Kiều của Nguyễn Du.

Nghệ thuật tả cảnh ngụ tình qua tám câu thơ cuối đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích (trích Truyện
Kiều của Nguyễn Du)
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt duyềnh


Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi


Hai cầu đầu:
o

Tả cảnh: Những con thuyền với cánh buồm no căng gió tấp nập qua lại ở cửa biển, dưới
chân lầu Ngưng Bích, nơi Kiều bị giam lỏng. Cửa biển thuyền qua, thuyền lại như mắc


cửi, những cánh buồm được giương lên cao, gió thổi căng phồng đưa con thuyền lướt
trên mặt biền, trong chốc lát đã đi ra xa, cánh buồm chỉ còn thấp thoáng, lúc ẩn, lúc hiện.
o







Tả tình: Nỗi buồn thương, nỗi nhớ nhà và khao khát được trở về nhà của Kiều. Giờ nàng
đã bán thân để cứu cha và em, cũng đã rơi vào tay của những kẻ buôn người, không
biết đến bao giờ nàng mới có cơ hội để trở về nhà gặp lại cha mẹ, gặp lại các em, gặp lại
cả Kim Trọng - mối tình đầu khắc cốt ghi tâm của mình. Càng nhìn cánh buồm thấp
thoáng phía xa cuối tận chân trời, Kiều càng mong mỏi ngày trở về.

Hai câu tiếp:
o

Tả cảnh: Hình ảnh của dòng nước đổ từ trên cao xuống dưới thấp hay đúng hơn là thác

nước tuyệt đẹp như bay từ trên cao sà xuống mặt đất. Theo dòng nước ấy là những
cánh hoa trôi từ phía thượng nguồn đổ về.

o

Tả tình: Kiều xót thương cho số phận của mình. Nàng nghĩ mình cũng giống như những
cánh hoa kia, đẹp đấy, ngát hương và tài năng đấy nhưng dòng nước dữ dội kia - chính
là dòng đời, không biết sẽ mang theo nàng về nơi nào. Bởi lẽ, cuộc đời của nàng bây giờ
không còn được quyết định bởi nàng nữa, nó phụ thuộc vào những kẻ buôn người, là Tú
Bà, là Mã GIám Sinh.

Hai câu tiếp
o

Tả cảnh: Cánh đồng cỏ ngút ngàn trải dài đến tận cuối con đường nhưng không còn là
đồng cỏ tràn đầy sức sống như trong tiết thanh minh "cỏ non xanh tận chân trời" nữa,
mà thay vào đó là một đồng cỏ đang ở độ úa tàn khi tiết trời đang chuyển dần từ thu
sang đông.

o

Tả tình: Nỗi buồn rầu, đau khổ của Kiều khi biết mình bị lừa bán vào tay những kẻ buôn
người. Nỗi sầu ấy thấm vào cảnh vật khiến chúng cũng trở nên tàn tạ, héo úa.

Hai câu cuối:
o

Tả cảnh: Những con gió lớn làm cuộn dòng nước tạo thành những con sóng liên tiếp
nhau tấp vào bờ khiến Kiều cảm giác như những con sóng dữ dội ấy đang vỗ mạnh vào
ghế, nơi nàng đang ngồi nhìn ngắm cảnh vật xung quanh.


o

Tả tình: Sự lo lắng cho thân phận của mình trước những sóng gió của cuộc đời đang
chuẩn bị ập đến với nàng mà không một lời dự báo trước. Nàng thấp thỏm không yên khi
nghĩ đến tương lai, những ngày tháng sau này nàng không biết sẽ có điều gì đón đợi
mình ở đó. Chỉ mong được bình yên.



×