Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Mắng trẻ, nên hay không nên?

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (21.37 KB, 2 trang )

Đừng mắng con quá mức
Nhiều bậc cha mẹ mỗi khi tức giận thờng hay mắng con mình: "Mày
ngu quá", "Sao mà ngu nh bò", "Đồ vụng về, hậu đậu", "Đồ ăn hại"...
Những lời nói của ngời lớn, đặc biệt là của cha mẹ, sẽ in sâu vào đầu
óc của trẻ thơ vốn đang khao khát những lời thơng yêu trìu mến. Thế
giới của trẻ, đó là niềm vui, là ánh sáng, là niềm lạc quan vô biên.
Trong cái thế giới đó, cha mẹ là những ngời mà trẻ đặt hết lòng tin.
Hãy thử nhớ lại xem cha mẹ bạn có bao giờ mắng bạn cha? Có thể
có đấy và nếu đó là một câu làm cho bạn đau đớn, chắc chắn bạn
sẽ nhớ rất rõ hơn là những câu làm bạn cảm thấy tự hào. Trong hoàn
cảnh nào cũng vậy, nỗi đau bao giờ cũng khắc sâu và dai dẳng hơn
niềm vui.
Vì trẻ luôn xem lời nói của cha mẹ là chuẩn mực nên nếu nh cha mẹ
bảo trẻ là ngu dốt thì trẻ sẽ đinh ninh là mình ngu thật; nếu bảo trẻ là
vụng về, hậu đậu thì trẻ sẽ cứ ngỡ là mình vụng về, hậu đậu thật.
Bản thân những lời mắng đó không lấy gì làm hại, nhng tác động mà
nó gây ra trong trí óc của trẻ mới thật là lâu dài. Hãy hết sức thận
trọng, đừng để những câu nói không hay nào đó của bạn, vào lúc
nào đó, vô tình hay cố ý, có thể làm hủy hoại cả một cuộc đời của
con bạn.
ở trẻ lớn, những lời mắng gần nh là sỉ nhục có thể gây ra tổn hại rất
lớn đến nhân cách của trẻ, thậm chí còn khơi lên thái độ phản kháng
ngấm ngầm. Trẻ cảm thấy bất mãn và mất lòng in vào cha mẹ,
hoang mang và tự mình hình thành một vỏ bọc bên ngoài. Những trẻ
đó lớn lên sẽ thành những con ngời cô độc, khó gần.
Đừng tởng cứ đứng ở địa vị cha mẹ muốn làm gì thì làm, đôi khi có
những hành động quá đáng xúc phạm đến lòng tự trọng của trẻ thơ.
Nên nhớ rằng trẻ con cũng có những khát vọng và giá trị riêng của
chúng. Nhiều ngời nghĩ mình có công nuôi dạy con cái nên có toàn
quyền đối với chúng. Nghĩ nh thế là sai lầm. Cha mẹ ta đã sinh ra ta,
nuôi dỡng ta thì ta phải có trách nhiệm nuôi dỡng con cái ta. Đó


chính là sự đền bù cho những gì ta đã nhận đợc, một sự đền bù chứ
không phải là ban ơn, một trách nhiệm, một sứ mạng. Hãy để cho trẻ
tự ý thức đợc công lao của cha mẹ hơn là nói ra.
Hãy luôn luôn là một cành hoa tơi, mang lại cho con cái một sự lạc quan yêu
đời và những điều màu nhiệm, chứ đừng nh những đám mây u sầu, cáu kỉnh
gây cho chúng một nỗi ám ảnh về ngày mai tăm tối. Tôi đã thử mắng con tôi
một lần. Đó là một bé gái vừa tròn 1 tuổi, và cha biết nói. Trong ánh mắt của
nó hiện lên một nỗi hụt hẫng và ngạc nhiên. Đầu nó đang ngẩng lên vui vẻ
bỗng gục xuống trong một nỗi ê chề buồn bã. Cảnh tợng đó làm tim tôi nh
thắt lại. Tôi tự nhủ: "Con yêu quý! Cha thành thật xin lỗi con. Cha thật là tồi
tệ. Sẽ không bao giờ cha mắng con lần nữa"

×