Tải bản đầy đủ (.docx) (15 trang)

EBOOK 6 lý DO TRÌ HOÃN HẠNH PHÚC

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (91.53 KB, 15 trang )

TÂM THƯ
Bạn của tôi!
Tâm thư này tôi viết riêng cho bạn, một người bạn mới với nhiều cơ hội
đồng hành cùng nhau trong khoảng thời gian sắp tới, với vô cùng nhiều
những điều mới mẻ và thú vị. Sẽ có những cảm xúc ấm áp và hưng phấn,
vui vẻ đến tột cùng vì chứng kiến người đồng hành cùng mình sống một
cuộc sống hoàn toàn mới, không còn những phiền muộn lo toan, sống một
cuộc sống hạnh phúc mà bất kì ai ngoài kia cũng đều khao khát.
Bạn của tôi ơi!
Từ khi sinh ra, lớn lên, cho đến lúc trưởng thành tôi đã chứng kiến quá
nhiều cuộc sống bất hạnh xung quanh mình. Có những người họ chỉ tồn tại
như một cái bóng, rồi cuộc đời đưa họ đến đâu cũng mặc, họ không còn
thiết chống trả nữa rồi. Thật đáng buồn!
Bạn biết không!
Tôi cũng đã từng sống không hạnh phúc,tuổi trẻ bồng bột tạo cho tôi với
gia đình một khoảng cách rõ xa. Dạo đó, tôi tin rằng mình không thể sống
hạnh phúc được. Tôi thường xuyên bất đồng quan điểm và phản kháng lại
những thành viên trong gia đình, có cả mẹ tôi - người phụ nữ vĩ đại nhất
của tôi.
Nhưng rồi, chuỗi ngày sau đó tôi nhận ra rằng mỗi người chúng ta sinh ra
đều có quyền được sống, được hạnh phúc. Chúng ta có quyền lựa chọn.
Hạnh phúc hay không là do chính mình quyết định.


Nhận thức rõ điều đó, tôi đã chọn được cho mình một cuộc sống hạnh
phúc hơn, an vui hơn và yêu thương nhiều hơn.
Rồi một ngày kia...
Tôi hiểu rằng niềm hạnh phúc của tôi sẽ tăng lên gấp bội nếu tôi biết cách
gieo trồng. Tôi thiết nghĩ ngay bây giờ mình phải gom góp lại những bí
quyết giúp mình luôn hạnh phúc và viết thành một quyển ebook để tặng
riêng cho những ai đang đi tìm hạnh phúc.


Tôi đã trăn trở rất nhiều, bởi vì tôi có quá nhiều điều muốn chia sẻ với bạn.
Tôi viết và xóa, viết và xóa. Nhưng rồi cuối cùng tôi đã chọn được một chủ
đề mà chắc chắn sẽ giúp cải thiện cuộc sống của bạn, đó là “6 LÝ DO
KHIẾN BẠN TRÌ HOÃN HẠNH PHÚC”. Theo tôi nếu chúng ta muốn sống
hạnh phúc thì việc loại bỏ những thứ đem đến bất hạnh là điều phải làm.
Bạn của tôi! Nếu bạn cho tôi một lời hứa...
Rằng bạn sẽ đọc hết quyển ebook chứa đầy tâm huyết của tôi một cách
nghiền ngẫm và ứng dụng thì tôi xin cam kết với bạn, chính bạn sẽ khai tử
yếu tố làm bạn sống không hạnh phúc. Những ngày tháng sau này bạn sẽ
luôn vui vẻ và cuộc sống sẽ luôn “đủ” như cách mà bạn muốn.
Và nếu bạn yêu quý tôi...
Hãy giúp tôi mang những thông điệp trong quyển ebook này trao đến
những ai mà bạn cho rằng họ đang cần nó. Nhưng trước hết hãy chia sẻ
ngay với những người thân yêu nhất của bạn, biết đâu họ sẽ may mắn như
bạn trở thành một trong những người đầu tiên sở hữu ebook này.
Bây giờ hãy cùng tôi bước vào thế giới hạnh phúc bạn nhé!


Gửi bạn bằng cả tấm lòng!
PHAN VINH QUANG
NỘI DUNG
Chúng ta sẽ bắt đầu bằng một câu chuyện, được chứ?
Đó là câu chuyện về một bà lão.
Bà lão nọ rất hay khóc. Trời mưa khóc, không mưa cũng khóc. Có người
hỏi:
– Sao bà hay khóc vậy?
Bà lão trả lời giọng buồn tênh:
– Lão có hai đứa con gái, con chị bán giày vải, con em bán dù. Trời nắng
ráo, lão thương con em không bán được dù, còn trời mưa lão lo cho con
chị khó bán được giày vải.

Một câu chuyện nữa, chuyện kể về cuộc trò chuyện ngắn của hai chú cá.
Trong một buổi rong chơi cá lớn và cá nhỏ gặp nhau.
Cá nhỏ: Em nghe người ta nói về biển, ai sống ở biển là hạnh phúc lắm.
Anh biết biển ở đâu không?
Cá lớn: Bao quanh ta là biển.
Cá nhỏ: Sao em không thấy?
Bạn nghĩ gì về hai câu chuyện tôi vừa kể? Bạn hay những người xung
quanh bạn có đang như bà lão ở câu chuyện ở câu chuyện thứ nhất và
chú cá nhỏ ở câu chuyện thứ hai? Nếu bạn đang như vậy thì “chúc mừng”
bạn, bạn không hề cô đơn, trong cuộc sống của chúng ta có rất nhiều
người đang như vậy. Nhưng ngày hôm nay bạn đã chọn quyển sách này
thì tin chắc rằng bạn đang mong muốn một cuộc đời hạnh phúc.


Ngay bây giờ tôi sẽ nói cho bạn những lý do đang cản trở bạn đến với thế
giới hạnh phúc.
Lý do 1: Nếu sống ở một nơi nào khác, tôi sẽ hạnh phúc!
Chúng ta thường nghe: “Có lẽ nếu chuyển đến một nơi khác, tôi có thể có
một cuộc sống tốt đẹp hơn!”
Ồ! Tôi không đồng ý với điều đó đâu. Bởi vì tôi từng thấy có những người
họ rất giàu có, rồi bỗng dưng ngủ sau một đêm gia tài của họ biến mất. Họ
cảm thấy tuyệt vọng. Họ nghĩ “Ở đây, nỗi bất hạnh bao trùm lấy mình, mình
cần dọn đến một nơi khác để gia đình hạnh phúc hơn”. Thế là họ chuyển
nhà. Nhưng rồi cuộc sống mới của họ không êm ả như họ mơ. Vì quen
sống cảnh giàu có, nay bỗng dưng nghèo khó, lại thêm lạ nước lạ cái nên
việc kiếm miếng ăn qua ngày của họ cũng trở nên khó khăn. Và rồi họ sinh
ra hay cáu gắt, gia đình toàn lời than thở, trách móc… Cuộc sống ở nơi
mới không khá hơn.
Và cũng có những người nghiện cờ bạc, nợ nần chồng chất không thể trả
được nên quyết định tìm một nơi ở mới để sinh sống. Thế nhưng ở nơi ở

mới họ lại tiếp tục làm những việc cũ, và rồi họ lại rơi vào con đường cũ.
Theo bạn họ có hạnh phúc, vui vẻ hơn không?
Lại có những người họ đang sống ở thành phố và họ cảm thấy nhàm chán.
“Cuộc sống ở đây ồn ào, xô bồ, con người chẳng thật lòng với nhau”. Họ
muốn chuyển về vùng nông thôn để sống. Ngày một, ngày hai họ rất thích
thú, nhưng rồi vốn đã quen với cuộc sống tiện nghi, nhiều trò giải trí nên họ
lại nhanh chóng buồn tẻ với nơi ở mới.


Vậy đấy, bạn đừng tin rằng nơi ở sẽ chi phối toàn bộ niềm vui, niềm hạnh
phúc của bạn.
Và ai đó đã nói rằng: “Thường thì nơi tốt nhất để làm lại từ đầu chính
là nơi bạn đang sống!”
Lý do 2: Nếu tôi già hơn hoặc trẻ hơn, tôi sẽ hạnh phúc!
Bạn nghĩ sao về điều này?
Bạn đang ở độ tuồi nào và bạn có đang hạnh phúc không?
Bạn có từng nghe một người trẻ nào đó nói rằng: “Tôi còn trẻ quá, sự
nghiệp thì không có, gia đình thì không dư dả, chẳng ai dám yêu tôi, tôi
thấy mình bất hạnh quá”? Hay một người lớn tuổi nào đó than thở: “Tôi già
rồi, không làm được gì cả, sức khỏe thì yếu dần, trí nhớ cũng giảm sút,
nhớ hồi trẻ…”?
Tôi hỏi lại nhé, bạn có nghĩ hạnh phúc tùy thuộc vào độ tuổi không?
Tôi sẽ bạn một minh chứng. Vào những năm 1990, nhà nghiên cứu Ronald
Inglehart đã công bố kết quả của một cuộc “điều tra hạnh phúc” có quy mô
lớn, bao gồm 170.000 người từ 16 quốc gia. Người tham gia sẽ được hỏi
những câu kiểu như: “Bạn hạnh phúc đến mức nào?”, “Bạn có hài lòng với
cuộc sống hiện tại không?”
Inglehart thích thú chờ xem liệu tuổi tác của chúng ta có ảnh hưởng đến
hạnh phúc hay không. Ông phân tích dữ liệu theo các nhóm tuổi: từ 15 đến
24, 25 đến 34, 35 đến 44,... Vậy bạn nghĩ ai sẽ là người đau khổ nhất?



Thanh thiếu niên? Những người trung niên? Và bạn nghĩ ai sẽ là người
hạnh phúc nhất?
Và kết quả như sau:
15-24 tuổi: 81% hạnh phúc với cuộc sống
25-34 tuổi: 80% hạnh phúc với cuộc sống
35-44 tuổi: 80% hạnh phúc với cuộc sống
45-54 tuổi: 79% hạnh phúc với cuộc sống
55-64 tuổi: 79% hạnh phúc với cuộc sống
65 tuổi trở lên: 81% hạnh phúc với cuộc sống
Kết quả đối với mỗi nhóm tuổi gần như giống nhau! Tỷ lệ người hạnh phúc
ở mỗi độ tuổi khác nhau chỉ chênh lệch 1-2% thôi.
Trong một nghiên cứu khác, nhà tâm lý học William Stock và Morris Okun
của trường Đại học Bang Arizona cũng đưa ra kết luận tương tự. Họ đánh
giá kết quả của hơn 100 nghiên cứu tâm lý khác nhau và tóm gọn lại rằng “tuổi tác ảnh hưởng đến hạnh phúc chưa đầy 1%
Mặc cho những thần thoại hoang đường, và bất chấp tất cả câu chuyện về
các “rắc rối tuổi mới lớn” hay “khủng hoảng tuổi trung niên”, tuổi tác thật sự
không ảnh hưởng đến hạnh phúc của chúng ta!
Kết luận: Vấn đề không phải là do tuổi tác của bạn, mà là do thái độ
của ban.


Lý do 3: Khi gặp một người bạn đời hoàn hảo, tôi sẽ hạnh phúc!
Nếu có một điều chúng ta hiểu biết về những cặp đôi hạnh phúc, thì đó là:
những người hạnh phúc luôn vui vẻ trước khi họ gặp người bạn đời của
mình.
Không có ai có thể khiến bạn cảm thấy hạnh phúc! Bạn lấy đâu ra ý tưởng
sẽ có ai đó khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc? Bản thân bạn còn chưa
làm mình hạnh phúc được mà.

Những người hạnh phúc sẽ thu hút người hạnh phúc. Kẻ khốn khổ sẽ thu
hút người khốn khổ. Chắc bạn đã nghe câu Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.”
Rồi chứ? Là vậy đấy. Muốn được những người tích cực vây quanh mình
thì trước tiên bạn hãy nở nụ cười trên môi.
Nếu cảm thấy buồn bã, đau khổ bạn chỉ cần thay đổi suy nghĩ của bản
thân. Từng bước một, bạn sẽ tự kéo bản thân ra khỏi hố. Khi bắt đầu nhìn
vào khía cạnh lạc quan của cuộc sống, bạn sẽ thu hút được nhiều bạn bè
và đồng nghiệp hạnh phúc.
Kết luận: Trong thực tế, người khác không làm thay đổi cuộc sống
của chúng ta. Chúng ta phải tự làm lấy.
Lý do 4: Giá như không có những vấn đề này, tôi sẽ hạnh phúc!
Lúc nào bạn cũng có vấn đề cần giải quyết, khi bạn không có những vấn
đề lớn thì những vấn đề nhỏ sẽ trở thành vấn đề lớn.


Vậy làm sao để ta đỡ bực bội? Chúng ta nhận ra rằng sự căng thẳng của
bản thân là do những quy tắc trong đầu ta gây ra. Khi ta nới lỏng vài
nguyên tắc, hoặc hoàn toàn vứt chúng đi, ta sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.
Có một câu chuyện như vầy:
Trời vừa hoàng hôn, đột nhiên có một người thanh niên trẻ tuổi, vẻ mặt giữ
tợn bực bội chạy lên một ngọn núi gào thét. Người thanh niên này gào thét
làm ảnh hưởng đến một vị thiền sư đang ngồi thiền cách đó không xa. Vị
thiền sư hiền lành chậm rãi đi đến trước mặt người thanh niên và nở nụ
cười. Sau đó, ông bắt chuyện cùng người thanh niên trẻ tuổi này…

Trong lúc hai người họ nói chuyện, vị thiền sư một mực tươi cười và sẵn
lòng nghe anh ta chia sẻ, thổ lộ. Anh ta kể rằng: “Sau rất nhiều năm tháng
gian khổ, hiện tại tôi đã được giữ một chức vụ tương đối ở công ty, nơi tôi
đang làm việc. Tôi cũng đã có bạn gái. Nhưng mà bây giờ thì tất cả đã mất
hết rồi. Tôi không hiểu vì nguyên nhân gì mà ông chủ luôn tìm cách muốn

sa thải tôi, thậm chí hiện giờ ông ấy còn đang bắt tôi phải hướng dẫn cho
một nhân viên mới được tuyển dụng. Hàng ngày, tôi đều phải chịu áp lực
rất lớn. Còn bạn gái, sau khi biết tôi khó khăn đã nói lời chia tay. Lý do mà
cô ấy đưa ra là, cô ấy không chấp nhận một người mà không thể lo được
cho cô ấy một cuộc sống sung túc giàu sang. Tôi thực sự rất tuyệt vọng.”
Vị thiền sư vẫn lặng lẽ ngồi bên người thanh niên này và chăm chú nghe.
Người thanh niên lại nói: “Tôi đã làm cho ông chủ này 8 năm liền, vậy mà
ông ấy chỉ nói một câu bắt tôi rời đi. Còn bạn gái, lúc ban đầu mới vào
thành phố này, không có ai nương tựa giúp đỡ, tôi đã giúp đỡ và chăm sóc
cô ấy. Vậy mà, hiện giờ…” Người thanh niên kể đến đây, dường như anh ta
rất phẫn nộ, hai mắt như có lửa cháy bừng bừng.
Vị thiền sư ngồi bên cạnh, đưa tay vỗ nhẹ lên vai người thanh niên rồi ông
kéo tay anh ta đi lên đỉnh núi. Những cơn gió mát lạnh dường như đã làm
nguôi ngoai phần nào sự bực bội trong lòng người thanh niên, khiến anh ta
bình tĩnh hơn. Vị thiền sư bỗng nhiên dừng lại, rồi đưa hai tay ra bắt lấy
một bông liễu đang bay trước mặt.


Những bông liễu nhẹ nhàng mà ngang bướng, không chịu nằm yên trong
bàn tay của vị thiền sư. Người thanh niên trẻ tuổi lặng lẽ nhìn vị thiền sư
với vẻ khó hiểu.
“Ha Ha, ta già rồi, không bắt được những bông liễu này nữa rồi!” Vị thiền
sư nói xong, liền quay mặt về phía người thanh niên và nói: “Trên đời này
có đủ thứ xinh đẹp và đặc sắc, nhưng không phải thứ gì chúng ta cũng đều
bắt được. Nếu đã bắt không được, chi bằng hãy tiễn đưa chúng một đoạn
đường, để chúng sống được càng tốt đẹp và đặc sắc hơn và cũng để cho
chính bản thân mình được an bình, thoải mái hơn.”
Nói xong, vị thiền sư giương bông liễu đang giữ trong tay lên rồi thả nó ra,
bông liễu bay trong gió dưới ánh mặt trời càng trở nên xinh đẹp hơn.
Nghe xong những lời nói của vị thiền sư, người thanh niên ngây người

đứng lặng một lúc. Bỗng nhiên, trên mặt anh ta mỉm cười, rồi cúi người bái
biệt vị thiền sư và quay người đi xuống núi.
Sau khi trở về thành phố, người thanh niên trẻ tuổi miệt mài đem hết
những kinh nghiệm mà anh ta có được dạy lại cho người mới. Ông chủ rất
bất ngờ và không tin vào mắt mình thầm nghĩ: “Rõ ràng lúc trước cậu ta ủy
khuất, bực bội vậy mà bây giờ lại dốc sức vì công ty, không một chút phàn
nàn. Quả là không hiểu nổi!” Trong lòng ông chủ rất cảm phục người thanh
niên này. Đến thời điểm người thanh niên phải rời khỏi công ty, ông chủ đã
cầm chặt hai tay anh ta và nói trong xúc động: “Tôi thực sự xin lỗi cậu! Tôi
không ngờ cậu vẫn còn đối xử với tôi được như thế này! Sa thải cậu cũng
là vì tôi có điều khó nói. Tôi sẽ ghi nhớ về cậu, sau này nếu có việc gì hãy
quay lại tìm tôi!” Người thanh niên tươi cười rồi từ biệt ông chủ và sải bước
đi ra cửa trong sự nuối tiếc của tất cả các đồng nghiệp trong công ty.
Thế rồi buổi tối hôm ấy, người thanh niên đã cầm lọ dầu phong thấp đến
cho bạn gái cũ bởi vì anh ta biết bạn gái mình bị mắc bệnh này. Mỗi lần cô
ấy không có thuốc xoa bóp sẽ thấy rất đau đớn. Cô gái khi nhận được lọ
thuốc đã rất xúc động mà òa khóc. Sau khi trao cho cô gái lọ dầu, người
thanh niên quay người rời đi trong thoải mái và phóng khoáng.
Trong cuộc sống sau này, anh ta luôn luôn thủy chung thực hiện một
nguyên tắc – gặp được ai hay duyên phận nào, anh ta đều quý trọng.
Những thứ không thể nắm bắt được, anh ta sẽ cười tươi và tiễn đưa chúng
một đoạn. Loại tâm thái này đã khiến anh ta giành được sự tôn trọng từ tất


cả mọi người, và còn nhận được sự hồi báo, giúp đỡ của rất nhiều người.
Cuộc sống của anh ta cũng dần dần thoát ra khỏi cảnh khốn khó.
Về sau, người thanh niên này đã trở lại ngôi chùa trên núi để tìm gặp vị
thiền sư với mong muốn được cảm ơn ông. Nhưng, thật không ngờ, người
học trò của vị thiền sư đã cho anh ta biết rằng ông đã viên tịch. Người học
trò này còn nói rằng, thời điểm mà thiền sư gặp anh ta, bệnh tình của ông

vô cùng nặng, ông thường xuyên phải chịu đựng sự đau đớn và dày vò của
bệnh tật. Nhưng thiền sư vẫn luôn luôn vui tươi và lạc quan với cuộc sống
dù ông biết thời gian của mình không còn nhiều.
Nghe xong những lời này, người thanh niên trẻ tuổi cố gắng mỉm cười để
che đi những giọt nước trong khóe mắt. Thời điểm này, anh ta mới hiểu
được rằng vị thiền sư kia đã biết rõ chính mình bắt không được tính mạng
của mình rồi, nhưng vẫn dùng chút sức lực cuối cùng để tự tiễn đưa chính
mình một đoạn đường.
Người thanh niên trẻ tuổi hướng về nơi thiền sư viên tịch, cúi lạy rồi mỉm
cười đi xuống dưới núi…
Bạn thấy không, những vấn đề xảy ra chỉ cần chúng ta không làm chúng
trầm trọng thêm mà vui vẻ tiễn chúng một đoạn thì cuộc sống của bạn sẽ
hạnh phúc hơn rất nhiều.

Khi chúng ta đưa ra nhận định quả quyết rằng: “Không ai có thể phá hỏng
một ngày của tôi”, chúng ta thỏa thuận với bản thân: “Không có nhân viên
thu phí đỗ xe, không cảnh sát giao thông, không người phục vụ có thái độ
gây hấn nào có thể làm hỏng 24 giờ của tôi.” Chúng ta sẽ nhắc nhở chính
mình rằng, trong bối cảnh có hàng loạt sự kiện đang diễn ra trên thế giới,
việc chạm trán với một nhân viên thu phí vô lễ cũng chẳng đến nỗi bi kịch
như thế.
Kết luận: Có nhiều giải pháp thay thế cho việc tức giận. Bạn có thể tỏ
ra thích thú hoặc hài hước. Bạn càng đặt ra ít luật lệ hơn cho cuộc


sống và cho cách cư xử của người khác, bạn càng dễ dàng cảm thấy
hạnh phúc.
Lý do 5: Giá như tôi có được thứ đó!
Trên đời có cả đống người dốc sức làm cho bạn cảm thấy không hài lòng.
Họ rất khéo léo, thậm chí rất thông minh, họ điều hành những khoản ngân

sách trị giá cả tỉ đôla! Họ dùng cảm giác xấu hổ, tội lỗi và cả sự hài hước
để thuyết phục rằng bạn đang thiếu thứ gì đó. Họ sẽ nói với bạn rằng họ có
giải pháp mang đến hạnh phúc cho bạn và đưa ra những lời hứa chắc
chắn như đinh đóng cột!
Họ có phải là những nhà truyền giáo trên tivi hay không? Thật ra tôi đang
nói về những người làm quảng cáo và tiếp thị. Nhiệm vụ của họ là làm cho
bạn không hài lòng với những gì bạn đang có, để mua những sản phẩm
mà họ có.
Chẳng hạn năm ngoái, bạn vừa mới mua một chiếc xe hơi loại dành cho
gia đình. Nó rất đẹp, rộng rãi và an toàn – thậm chí nó còn có đến sáu
chiếc túi khí. Bạn rất tự hào. Sau đó, bạn mở một tờ báo ra và phát hiện
mẫu xe mới nhất hiện nay có đến 11 chiếc túi khí- dành cho các bậc cha
mẹ quan tâm đến sự an toàn của con cái: “Ôi không! Tôi đang xem nhẹ gia
đình của mình!”
Chẳng hạn khi vừa đi siêu thị về, bạn mở tivi lên và phát hiện ra 7/10 nha
sĩ khuyên dùng một loại kem đánh răng mà bạn không mua và những con
mèo hạnh phúc không ăn thứ phế phẩm mà bạn vừa cho chú mèo con của
bạn ăn. (Cho dù con mèo của tôi cũng chẳng hạnh phúc gì!) Và bởi vì chất
tẩy rửa toilet của bạn chỉ là loại thường nên cả phòng tắm nhà bạn sắp bị


bọn vi khuẩn nuốt chửng. Bạn cần sản phẩm của Gucci để trở nên sành
điệu và một chiếc đồng hồ Rolex để trông ra dáng người thành đạt.
Các nhà quảng cáo thường nhắm đến cái tôi cá nhân của chúng ta - một
phần trong số chúng ta rất thích sự so sánh: “Nếu bạn muốn trở nên tinh
tế, sành điệu, thời thượng, muốn là một người mẹ tốt hoặc khiến bạn bè
phải ganh tị, bạn cần mua sản phẩm này ngay.”
Khi giá trị của bản thân chúng ta lại phụ thuộc vào những món đồ mà
chúng ta sở hữu, rõ ràng là chúng ta đang thua cuộc. Chúng ta mua một
chiếc túi xách hàng hiệu. Ngày thứ nhất, bạn vô cùng hồi hộp, ngày thứ hai

và thứ ba bạn vẫn cảm thấy rất hài lòng, nhưng đó ngày thứ mười, sự
phấn khích đã giảm dần. Bạn sẽ tự hỏi: “Tiếp theo, mình nên mua thứ gì
để cảm thấy hạnh phúc hơn?”
Đa số chúng ta sở hữu rất nhiều thứ. Chẳng có gì là sai cả. Vấn đề là: “Tại
sao chúng ta lại cần có nó?”
Vợ tôi, Julie, có rất nhiều đồ cổ Trung Quốc, trong đó, có một số thứ cô ấy
đã sở hữu gần 30 năm nay rồi. Julie không quan tâm đến việc người khác
có thích mớ đồ cổ đó hay không - cô ấy ngắm nghía chúng mỗi ngày. Cô
ấy không mua chúng trong bất kỳ chiến dịch quảng cáo nào. Dù hàng xóm
có thay đổi đồ nội thất trong nhà, Julie cũng chẳng thay đổi món nào. Cô
ấy nói với tôi rằng: “Chúng rất đẹp. Chỉ cần nhìn thấy chúng là em phấn
chấn hẳn lên.” Điều quan trọng nhất là, nếu Julie phải bán mớ đồ cổ ấy đi,
thì cô cũng không cảm thấy mình nghèo hơn.
Cũng giống như trường hợp bạn có một mớ sách, đồ điện tử, hình ảnh, đồ
lưu niệm, hoặc có thể là một chiếc xe hơi hay một con thuyền mà bạn rất


quý. Thật tuyệt vời – và không còn nghi ngờ gì nữa, chúng khiến cho cuộc
sống của bạn trở nên thú vị và tiện lợi hơn. Đó chính là “sự đề cao cá
nhân”, và nó chẳng liên quan gì đến chuyện người khác nghĩ gì hoặc có ai
bị ấn tượng hay không.
Kết luận:
Bạn chỉ hạnh phúc với các đồ vật khi mà không có chúng bạn vẫn có
thể hạnh phúc.
Lý do 6: Tôi sẽ hạnh phúc khi...
Trong cuộc sống này có thể bạn đã từng bắt câu chuyện mà tôi sắp kể đây.
Có một bạn học sinh nọ hang ngày phải đi xe buýt đông đúc chật chội tới
trường, bạn ấy mơ: “Giá mà có được chiếc xe đạp đi học thì hạnh phúc
nhỉ?”. Khi có được chiếc xe đạp, bạn ấy nghĩ rằng: “Phải chi có chiếc xe
máy đi học thì nhanh hơn nhiều nhỉ?”. Rồi lúc đi làm người đó lại ngẫm

“Chà, đồng nghiệp của mình toàn đi xe mới, ước gì…”. Làm được vài
người nọ lại suy tư: “Đi xe máy như này thì cũng không ổn, giá như có
chiếc ô tô che mưa che nắng thì hay quá”… và hàng loạt “Giá như”, “Phải
chi”, “Giá mà”… sau đó.
Tại sao không yêu thương những gì chúng ta đang có mà cứ mãi tìm?
Chúng ta có thường trì hoãn hạnh phúc không? Hãy đừng chờ đợi hạnh
phúc đến nữa.
Vì sống là không chờ đợi...cho dù có nhiều việc vẫn phải chờ, thì cuộc
sống không phải lúc nào cũng chờ bạn.


Và...
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ?
Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể rằng bạn không biết bạn sẽ đợi đến bao
lâu.

Đúc kết: Người hạnh phúc nhất không chờ đợi bất cứ điều gì xảy ra.
Tôi vừa chuyển tải những thông điệp rất quý giá đến với bạn. Hãy thực
hành tránh xa những lý do không đáng có đó. Tôi tin chắc cuộc sống của
bạn sẽ tràn đầy hạnh phúc.
Khi bạn áp dụng thành công quyển sách này thì không cần cảm ơn tôi, chỉ
cần giúp tôi chia sẻ với những người “bất hạnh” (theo cách họ nghĩ) xung
quanh bạn. Người đọc sách của tôi càng hạnh phúc tôi càng thành công.
Thân chào người đọc giả của tôi!





×